Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mạnh Nhất Thu

Phiên bản Dịch · 1910 chữ

Hồn phách của Tần Vân được cổ lực lượng thần bí mang theo xuyên qua thời không đi tới một nơi xa xôi trong thiên địa, tiến nhập vào trong cơ thể của một nam tử.

- A.

Trong mơ mơ màng màng, Tần Vân cảm thấy đầu đau muốn nứt, như tỉnh như không ký ức hỗn loạn.

Một hồi nhớ bản thân là Tần Vân, chiếm được tượng gỗ điêu khắc A Di Đà, đang ở một giấc chiêm bao trăm năm. Một hồi cảm thấy mình là Mạnh Nhất Thu, thân trúng kịch độc thời gian sống không còn nhiều.

"Hô."

Tần Vân chợt ngồi dậy, nhìn chung quanh.

Mình là ở trong một nhà trúc lịch sự tao nhã, ánh mặt trời xuyên thấu qua khe trúc rọi một chút ánh sáng vào, rất rực rỡ.

Thanh tỉnh lại, ký ức của Tần Vân tự nhiên cũng bấn loạn, biết mình tiến nhập thế giới thứ hai trong giấc chiêm bao trăm năm.

- Tượng gỗ điêu khắc A Di Đà có thể một giấc chiêm bao trăm năm. Lúc ở thế giới trước đã sống năm mươi năm, thế giới này cũng phải sống năm mươi năm sao?

Tần Vân khẽ gật đầu.

- Qua hết năm mươi năm này nhất định hoàn thành trăm năm một giấc mộng.

- Thải Lam, Vũ Tinh.

Tần Vân nghĩ tới hai nữ tử của năm mươi năm trước.

- Năm mươi năm đời này không thể lại vô ơn bạc nghĩa như thế nữa.

Tần Vân yên lặng nói.

- Hả?

Tần Vân bỗng nhiên chau mày.

- Hồn phách của ta trở nên yếu đi, hồn phách trở lại ban đầu trước khi tiến nhập trăm năm một giấc chiêm bao rồi? Tựa hồ như lúc ở Hỏa Phượng thành, mọi thứ trải qua ở thế giới kia đều là hư ảo?

- Ta trải qua tất cả mọi thứ đều rõ mồn một trước mắt, Kiếm Đạo đề thăng cũng là chân thật.

Tần Vân đứng lên.

Đi ra phòng trúc, bên ngoài có suối nước róc rách có cỏ xanh đầy đất cũng có chút hoa dại, cảnh sắc rất đẹp làm cho Tần Vân tâm tình tốt lên.

- Dựa theo ký ức thì thân thể này tên là Mạnh Nhất Thu.

Tần Vân thầm nghĩ: "Nay nay đã ba mươi tám tuổi là trưởng lão Chu Sơn kiếm phái, chỉ là Mạnh Nhất Thu thật có chút thảm. "

- Mạnh Nhất Thu lúc còn bé cùng muội muội sống nương tựa lẫn nhau, sau lại gặp được chưởng môn Chu Sơn kiếm phái đời trước bị mang tới Chu Sơn! Từ ngoại môn đệ tử, nội môn đệ tử từng bước leo lên, cuối cùng trở thành một trong tam đại đệ tử thân truyền của chưởng môn, bởi vì thiên tư cực cao nên chỉ định làm chưởng môn nhân đời kế tiếp. Muội muội của hắn Mạnh Ngọc Hương bị An Quốc Công Đoàn gia Nhị công tử của Sở quốc cưới về làm vợ.

- Lúc đầu tiền đồ vô lượng, ai lại nghĩ rằng Mạnh Nhất Thu vì si mê Cung tiên tử, cùng Cung tiên chạy trốn tiêu dao giang hồ. Nhưng cũng vì Cung tiên hắn đánh nhau sống chết với người ta, cuối cùng thân trúng kịch độc Xuân Phong Noãn vô phương cứu chữa. Cung tiên tử từ bỏ hắn, hắn chỉ có thể trở lại Chu Sơn kiếm phái, mặc dù hắn đã chạm tới cảnh giới Tiên Thiên Hư Đan cảnh nhưng cũng chỉ có thể kéo dài một năm nữa mà thôi.

- Cung tiên tử vứt bỏ hắn cộng thêm bị trúng kịch độc, Mạnh Nhất Thu đã sớm tuyệt vọng cho nên ở phía sau Chu Sơn kiếm phái xây một căn phòng, ở đây chờ chết.

- Không nghĩ tới hắn còn chưa có chết, sư phụ hắn, chưởng môn Chu Sơn kiếm phái hiện tại ở hai tháng trước bị giết, đại sư huynh hắn cũng tiếp nhận vị trí chưởng môn. Mà Mạnh Nhất Thu thiên tư cao hơn lại trở thành một vị trưởng lão. Nhưng cũng không sống được bao lâu.

Tần Vân lắc đầu. Đáng thương.

- Lục lọi trong trí nhớ, biết được Cung tiên tử là đang lợi dụng Mạnh Nhất Thu. Trước ngọt ngào triền miên ân ân ái ái, sau Mạnh Nhất Thu trúng kịch độc không có thuốc nào chữa được, không có giá trị lợi dụng liền lập tức vứt bỏ. Mạnh Nhất Thu thực sự là mắt mù mới thích một độc phụ như vậy.

- Lúc đầu tiền đồ vô lượng bây giờ lại bị hủy như vậy.

- Nhưng bây giờ còn có ta. Mà dường như độc trên người cũng đã giải hết rồi?

Tần Vân cảm ứng thân thể, trong cơ thể đã không còn độc, hai lần rơi xuống đều là thân thể gần chết nhưng lại nhanh chóng khôi phục tốt.

Mạnh Nhất Thu đáng thương, Tần Vân cũng không thèm để ý. Hắn để ý hơn chính là thế giới này.

- Vùng thế giới này đặc thù tốt a.

Tần Vân đứng ở trên cỏ, hồn phách cường đại cảm ứng sức mạnh thiên đị.

- Thế giới này thiên địa linh khí vô cùng mỏng manh, đừng nói là so sánh với Thượng Cổ sơ khai thậm chí cùng quê nhà ta so sánh càng mỏng manh hơn nhiều.

- Ở cái thế giới này thậm chí cũng không có pháp thuật! Pháp bảo! Cũng không còn yêu ma quỷ quái!

Tần Vân âm thầm lắc đầu.

- Bởi vì thiên địa linh khí quá mỏng manh cho nên tu hành phi thường khó khăn, đối với cảnh giới yêu cầu cực cao.

Tần Vân lắc đầu.

- Cùng Thượng Cổ sơ khai tuyệt đối là ngược lại.

Thượng Cổ sơ khai, thiên địa linh khí nồng nặc đến mức tận cùng, đối với cảnh giới yêu cầu ngược lại lại thấp.

Quê nhà hắn xem như là ở ở giữa.

Thế giới này, đối với cảnh giới yêu cầu cực cao.

- Dựa theo hệ thống tu hành chia làm Hậu Thiên cảnh, cùng Tiên Thiên cảnh.

- Tiên Thiên cảnh phân làm Hư Đan, Kết Đan, Kim Đan.

Tần Vân thầm nghĩ: "Chỉ là bởi vì thiên địa linh khí quá mỏng manh, cho nên tu luyện liền khó hơn nhiều. "

- Lĩnh ngộ được Thiên Đạo ý cảnh là mới bước chân vào Tiên Thiên Hư Đan!

- Cực Cảnh mới có thể Tiên Thiên Kết Đan.

- Nhập Đạo mới có thể Tiên Thiên Kim Đan.

- Tiên Thiên Kim Đan chính là tu hành cực hạn, bất quá nếu Đạo là mạnh nhất thì trong truyền thuyết còn có Phá Toái Hư Không, Bạch Nhật Phi Thăng.

Tần Vân thầm nghĩ, "Phá Toái Hư Không Bạch Nhật Phi Thăng? Không biết phi thăng đi đâu. "

Thế giới này xác thực rất đặc thù.

Tiên Ma ai cũng có Tam Tai Cửu Nạn, mà thế giới này bởi vì cực hạn là Tiên Thiên Kim Đan, ngược lại không có Tam Tai Cửu Nạn vừa nói.

Tông phái ở thế giới này đối với phàm tục ảnh hưởng rất lớn! Ảnh hưởng mọi mặt ở phàm tục!

- Giống như Mạnh Nhất Thu ở Chu Sơn kiếm phái, ngoại môn đệ tử sáu ngàn! Nội môn đệ tử tám trăm. Còn có chư vị trưởng lão, trưởng lão còn có thể thu đệ tử chân truyền.

Tần Vân thầm nghĩ: "Tùy tiện phái ra trên trăm đệ tử,so với quân đội phàm tục lợi hại hơn không biết bao nhiêu. Cho nên Mạnh Nhất Thu... Đột phá Tiên Thiên, ngay cả An Quốc Công Đoàn gia Nhị công tử Sở quốc phải chủ động cưới muội muội Mạnh Nhất Thu làm vợ. "

Tần Vân khẽ gật đầu. Tông phái cũng ảnh hưởng đến vương triều phàm tục, gia tộc các loại.

...

Lập tức Tần Vân nhớ lại một ít điển tịch tu hành của Mạnh Nhất Thu, ánh mắt không khỏi sáng lên:

-Lợi hại lợi hại, thế giới này bởi vì không có Tiên Ma, không có pháp thuật thần thông mà năm tháng lại rất dài, từng đời từng đời thiên tài đều chuyên tâm với kiếm thuật đao thuật, ngược lại sáng chế ra rất nhiều kiếm thuật đao thuật không thể tưởng tượng nổi. Luận phương diện trụ cột, so với quê nhà ta đều phải thâm hậu hơn nhiều.

Những thiên tài quê hương hắn sau khi gia nhập tiên môn, rất nhiều người chuyên tâm với bùa pháp thuật, giống như Tần Vân cũng là chuyên tâm tại phi kiếm chi thuật.

Mà vùng thế giới này! Hết thảy người tu hành hầu như đều chuyên tâm với thuật cận chiến, từng đời một tích lũy cho nên phương diện này tự nhiên vượt qua quê hương Tần Vân.

- Mạnh Nhất Thu cũng coi như thiên tài, tuổi còn trẻ đã nắm giữ một tầng kiếm ý, đạt được Tiên Thiên Hư Đan cảnh. " Tần Vân thầm nghĩ, "Đã được mọi người chỉ định làm chưởng môn đời tiếp theo, đáng tiếc luân lạc tới mức này.

- Bất quá sở học Băng Sương Kiếm Pháp của hắn cũng là một trong tam đại tuyệt học của Chu Sơn kiếm phái, nhắm thẳng vào Nhập Đạo. "

Tần Vân đưa tay ra thì một cành cây bay xuống rơi vào trong lòng bàn tay, lá cây toàn bộ bóc ra chỉ còn lại có một nhánh cây.

Cầm trong tay nhánh cây đó, Tần Vân bắt đầu tu luyện Băng Sương Kiếm Pháp.


Thiên hạ chia làm ba phần Sở, Yến, Ngụy. Luận cường thịnh nước Sở là mạnh nhất.

Núi Chu Sơn liên miên trăm dặm, trong thiên hạ tiếng tăm lừng lẫy Chu Sơn kiếm phái cũng là một trong tám đại tông phái của nước Sở! Bất quá thế giới này không Tiên Ma, Tiên Thiên Kim Đan chính là cực hạn. Dẫn tới thế giới này tông phái cũng sẽ không hưng thịnh không quá dài lâu. Một cái vương triều hưng thịnh mấy trăm năm, một cái tông phái có thể hưng thịnh hơn mấy trăm năm là đã tốt rồi.

- Chu Sơn kiếm phái.

Khoảng cách ước chừng ba trăm dặm bên ngoài núi Chu Sơn, trên một con sông, bên trên chiếc thuyền có một khách thuyền.

Khách thuyền bên trên là một lão giả đang nhìn về phương bắc, trên mặt mang một nụ cười lạnh lùng:

- Đợi lâu như vậy, rốt cục cũng đến ngày hôm nay rồi! Đời trước chưởng môn Chu Sơn kiếm phái bỏ mình, Băng Sương Kiếm Mạnh Nhất Thu tuy là không chết nhưng thực lực còn lại không có đáng nhắc tới. Toàn bộ Chu Sơn kiếm phái thực lực đại tổn, từ trước tới nay là thời điểm suy yếu nhất.

- Khúc Đảo Chủ, Chu Sơn kiếm phái dù sao cũng đã hưng thịnh ba trăm năm không nên xem nhẹ. Mặc dù hôm nay là thời điểm suy yếu nhất, cũng phải theo kế hoạch hành sự.

Bên cạnh một cô gái xinh đẹp mặc áo đen cười nói.

Lão giả này liếc mắt nữ tử, cười cười:

- Mỹ nhân yên tâm, ta tự nhiên tiếc mệnh ta vô cùng, tự nhiên sẽ cùng cung chủ các ngươi hội hợp, cùng nhau hành động.

Bạn đang đọc Phi Kiếm Vấn Đạo (Dịch) của Ngã Cật Tây Hồng Thị
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi waynell
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật Một_nửa_thất_lạc
Lượt đọc 94

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.