Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đi Thuyền Đến Đế Kinh Thành!

Phiên bản Dịch · 2562 chữ

Tần Vân lại nhìn lên bài danh thứ mười hai trên Địa Bảng.

"Thế giới này thân thể người tu hành thông thường cũng không tính là mạnh, nhưng có thể vẫn có chút truyền thừa bí ẩn. Tuy rằng truyền thừa bí ẩn rất thưa thớt nhưng có thể xếp hạng trước 10 trên Địa bảng, lai lịch mỗi người đặc thù, tài năng lại khác nhau. " Tần Vân thầm nghĩ, "Thân thể cường đại cùng cảnh giới hầu như khó có thể chém giết được. Ngươi chém ta trăm kiếm ngàn kiếm, ta có thể coi nhẹ. Ta chặt ngươi một kiếm đã lấy tính mệnh của ngươi. Thảo nào bài danh đều định cực cao. "

"Nếu là ở quê nhà ta, thân thể yếu sẽ thi triển phù lục pháp thuật, hoặc là thi triển pháp bảo ở cự ly xa. Mà thế giới này lại không có pháp thuật thần thông, nên đều tự thân chém giết, thân thể mạnh sẽ chiếm ưu thế vô cùng lớn. "

Tần Vân nhìn các bài danh mà thổn thức.

Thế giới này thiên địa linh khí mỏng manh, pháp thuật thần thông đều không thấy tăm hơi, quê hương mình nếu như là mấy trăm ngàn năm trước nói không chừng cũng là như vậy.

Nhưng thuật cận chiến cũng phát triển cực mạnh, dù hắn đã là Nhập Đạo Kiếm Tiên, nhưng trong lòng cũng ngứa ngáy, muốn đi Đế kinh thành sưu tập bí kíp khắp nơi.


Ba tháng sau. Bên trên sông Trường Giang.

Một chiếc thuyền lớn xuôi dòng hướng đông, trên thuyền chính là đoàn người Tần Vân, Liễu Thanh Sa và Đổng Vạn đi Đế Kinh thành. Trên thuyền tất nhiên cũng có thủy thủ, thị nữ, những thứ này đều là Chu Sơn Kiếm phái an bài từ sớm. Trên thuyền có các đầu bếp khác nhau, mỗi ngày chuẩn bị thức ăn ngon cho mọi người. Thậm chí các nơi ven đường đều có nhân mã của Chu Sơn Kiếm phái đem nguyên liệu nấu ăn tươi ngon đưa lên thuyền.

Tần Vân đang uống từng hớp rượu nhỏ vừa quan sát cảnh sắc hai bờ sông, cảnh sắc xinh đẹp tuyệt trần, lâu lâu từ trong núi rừng còn vang lên tiếng của các loại chim muông.

-Hả?

Tần Vân đang thưởng thức cảnh sắc bỗng nhiên nhíu mày nhìn bên trên sông Trường Giang, phía trước xa xa có một chiếc thuyền lớn bị rất nhiều thuyền nhỏ chặn lại, những thuyền nhỏ kia còn có cao thủ nhảy lên thuyền lớn, trên thuyền lớn cũng đang chém giết một trận.

- Đổng Vạn, nhìn trước mặt xem chuyện gì xảy ra.

Tần Vân phân phó nói.

Phía trên boong thuyền, một thanh niên mặc thanh y ôm kiếm đứng. Lúc này, Đổng Vạn cung kính tuân mệnh:

- Vâng, trưởng lão.

Thuyền lớn giương buồm xuôi giòng, tốc độ khá nhanh.

Đổng Vạn đứng từ xa xa quát lên:

-Thuyền của Chu Sơn Kiếm phái đi, những người kia mau mau tránh ra!

Thanh âm cuồn cuộn hướng phía trước truyền đi.

- Đại ca, là thuyền của Chu Sơn Kiếm phái.

- Chu Sơn Kiếm phái thì thế nào, Cự Sa Bang ta lại sợ hay sao? Bọn ta không cướp đoạt là đã may rồi, còn muốn chúng ta tránh ra?

- Khẩu khí thật lớn, đây chính là địa bàn của Cự Sa Bang chúng ta.

Trên bờ sông, một đám cao thủ Cự Sa Bang đang đứng quan chiến, nghe được thanh âm xa xa cuồn cuộn truyền tới, nhất thời biến sắc. Cự Sa Bang cũng là bang phái đứng đầu tại nơi này, bang chủ là cường giả Tiên Thiên Ý Cảnh, bên trong bang Hậu Thiên viên mãn cũng có mười vị, bang chúng mấy nghìn, chu vi mấy trăm dặm có danh tiếng lớn nhất.

Lúc này, Quỹ Vĩnh bang chủ Cự Sa Bang sắc mặt đen lại trông thấy, băng lãnh nhìn chiếc thuyền lớn kia, phân phó nói:

- Lão tam đi xem là vị nào của Chu Sơn Kiếm phái, khẩu khí lớn như vậy.

- Vâng, đại ca.

Một vị nam tử cao gầy đáp, lập tức đạp mặt sông hóa thành tàn ảnh xông thẳng đến thuyền lớn Chu Sơn Kiếm phái.

Lúc tới gần mười mấy trượng.

Nam tử cao gầy đứng ở trên mặt sông nhìn chiếc thuyền lớn kia, trên boong thuyền có nam tử Đổng Vạn đứng ôm kiếm, làm cho nam tử cao gầy cả kinh cao giọng nói: "Tại hạ Cự Sa Bang Tiền Tùng, phía trước là Tỏa Vân Kiếm Đổng thiếu hiệp phải không?

Đổng Vạn, năm ấy hai mươi lăm đã nắm giữ Thiên Đạo Ý Cảnh, trong thiên hạ coi có chút uy danh.

- Là ta, trên thuyền chính là thái thượng trưởng lão nhà ta, các ngươi Cự Sa Bang còn không mau mau thối lui.

Đổng Vạn lạnh lùng quát lên.

- Chu Sơn Kiếm phái thái thượng trưởng lão? Nam tử cao gầy sợ đến mức xanh mặt, liềntức cao giọng đáp.

- Dạ dạ dạ, bọn ta lập tức thối lui.

Sưu.

Nam tử cao gầy đạp nước nhanh như bay, đồng thời cao giọng quát lên:

- Chúng thuộc hạ, toàn bộ rút lui, mau rút lui! "

- Rút lui?

Bên trên sông Trường Giang có rất nhiều các bang chúng trên thuyền nhỏ đều nghi hoặc, đều đã giết đến trên thuyền buôn rồi mà.

- Lão Tiền, ngươi kêu chúng ta rút lui là có ý gì?

Trên thuyền buôn một tráng hán đầu trọc mang theo cây búa lớn cao giọng hô.

- Lưu Đà chủ, rút lui rút lui rút lui, mau bỏ đi.

Nam tử cao gầy phẫn nộ quát.

Tráng hán đầu trọc có chút buồn bực, nhưng Phó bang chủ lộ thái độ nghiêm khắc nộ xích, bọn họ cũng chỉ có thể nghe theo.

- Nhanh một chút đi, rút lui.

- Rút lui.

Ba vị đà chủ trên thương thuyền lập tức mang theo một đám bang chúng dũng mãnh, ôm một ít bảo bối không cam lòng rời thuyền nhanh chóng.

Mà trên thương thuyền rất nhiều hộ vệ liều mạng bảo hộ, đại thương nhân Uông Hải mang theo gia quyến có chút nghĩ mà sợ, bên ngoài các bảo vật bị bọn họ cướp đi cũng không để bụng. Những bảo vật quan trộng đều là mang theo trên thân mình.

- Chuyến đi lần này của chúng ta cũng không biết làm sao bị Cự Sa Bang tra được tin tức, muốn giết người đoạt bảo.

Uông Hải ôm lấy vợ, nhìn từng chiếc từng chiếc thuyền nhỏ trên mặt sông nhanh chóng thối lui.

- Trước ta mấy lần cầu xin tha thứ, bỏ tiền mua mệnh đều không được, sao bây giờ lại rút lui?

- Cha, bọn họ đều đi rồi?

- Đi hết rồi.

Một nhà này thấp thỏm lo âu.

Mà xa xa bờ sông, bang chủ Cự Sa Bang nghe phó bang chủ Tiền Tùng bẩm báo:

- Bang chủ, trên thuyền kia có Tỏa Vân Kiếm Đổng Vạn, còn có thái thượng trưởng lão Chu Sơn Kiếm phái Mạnh Nhất Thu.

- Mạnh Nhất Thu? Bang chủ Cự Sa Bang trời sinh mặt mũi xấu xí lộ ra vẻ kinh ngạc, lập tức quát lên.

- Tiểu Ngũ, mau mau chuẩn bị chút bảo bối, không thể nhiều quá cũng không thể quá ít. Giá trị một vạn lượng liền đủ mau mau theo ta đi nhận lỗi.

- Vâng.

Tiểu Ngũ là một cô gái đẹp, cung được xem như là mỹ nữ.

- Mạnh Nhất Thu?

- Thái thượng trưởng lão Huyết Đao Cung Phương Thần Thư bị hắn giết chết, thậm chí Mạnh Nhất Thu không có bị thương nữa.

- Lúc đó hắn lấy một đánh mười lăm Tiên Thiên cường giả, một kiếm một mạng, giết liên tiếp bốn Tiên Thiên Ý Cảnh cường giả. Đáng sợ thật.

Tất cả mọi người của Cự Sa Bang có chút sợ hãi.

Ở trên giang hồ thực giã lẫn lộn, quan trọng nhất chính là nhãn lực cao thâm! Tình báo cũng phải đủ linh thông bằng không sẽ đắc tội một ít nhân vật đáng sợ, mang họa diệt thân. Tỷ như Mạnh Nhất Thu, đơn giản có thể huỷ diệt Cự Sa Bang. Bang chủ Quy Vĩnh trước mặt Mạnh Nhất Thu bất quá là một kiếm! Tồn tại như vậy Cự Sa Bang đương nhiên ngoan ngoãn làm tôn tử.

Rất nhanh Cự Sa Bang chuẩn bị lễ vật tốt.

Vù vù.

Quy Vĩnh mang theo tiểu Ngũ cưỡi một con thuyền nhỏ, dùng Tiên Thiên chân nguyên thao túng thuyền nhỏ, thuyền nhỏ lấy tốc độ cực nhanh vạch nước đi về phía trước, thẳng đến chiếc thuyền lớn của Chu Sơn Kiếm phái kia, đợi tới gần hơn mười trượng mới dừng lại.

- Tiểu nhân Cự Sa Bang Quy Vĩnh, trước không cẩn thận đã quấy rầy Mạnh công tử, thấp thỏm lo âu nên đặc biệt dâng lên chút lễ vật, xin Mạnh công tử đại nhân đại lượng. Quy Vĩnh gương mặt xấu tràn đầy nụ cười, cung kính hành lễ. Tiểu Ngũ bên cạnh lập tức chạy đi điểm hai cái ở trên mặt sông, liền nhảy lên trên boong thuyền Chu Sơn Kiếm phái, cung kính dâng lễ vật.

- Được rồi, các ngươi lui ra đi!

Có thị nữ tiếp nhận lễ vật, Đổng Vạn tùy ý phân phó nói.

- Vâng.

Tiểu Ngũ cười nhẹ rồi lui nhanh trở về trên chiếc thuyền nhỏ.

Trên khuôn mặt già nua của Quy Vĩnh hiện lên sự nhiệt tình rất cung kính, thao túng thuyền nhỏ lui đi xa, đưa mắt nhìn chiếc thuyền lớn của Chu Sơn Kiếm phái rời đi.

Phù.

Quy Vĩnh lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

- Đại ca, chúng ta tránh lui là cho Mạnh công tử mặt mũi, làm sao còn phải tới nhận lỗi? Tiểu Ngũ ở bên cạnh nói.

- Ngươi biết cái gì.

Quy Vĩnh nói rằng.

- Mạnh công tử trước đây thân trúng kịch độc, tình cảm chân thành thì vứt bỏ hắn, sư phụ hắn lại bị hắn liên lụy bỏ mình. Từng trải nhiều như vậy, ngươi biết hắn hiện tại có tính tình gì không? Nói không chừng trở nên tàn nhẫn có thù tất báo. Bọn ta lần này tuy là tất cả đều tránh lui nhưng có thể Mạnh công tử cảm thấy... Cự Sa Bang ta không có chủ động nhận lỗi là không nể mặt hắn, sợ rằng một ngày tiện tay sẽ muốn tính mạng của ta rồi.

Quy Vĩnh than thở: "Nói chung, đối mặt với cao nhân tầm này phải cung kính lấy lòng, không thể có một chút chậm trễ. Hơn nữa nhiều quà thì không bị trách!

- Đã rõ rồi.

Tiểu Ngũ gật đầu.

...

- Hóa ra là thái thượng trưởng lão Chu Sơn Kiếm phái Mạnh Nhất Thu. Uông Hải thấy thế không khỏi lộ ra nét mừng.

- Lần này có thể gặp được hắn xem như là đại vận, chỉ cần chờ một chút cho thuyền của chúng ta đi theo, không cần gần quá cách trăm trượng xa. Dọc theo đường đi sợ rằng sẽ không có ai dám đối phó chúng ta.

- Mạnh Nhất Thu? Chính là bởi vì Hải Đường tiên tử mà trúng kịch độc tự hủy tiền đồ, Mạnh Nhất Thu?

Thiếu nữ ở bên cạnh nói.

- Câm miệng.

Uông Hải trừng mắt.

Thiếu nữ ngay lập tức che miệng mình.

- Ta phải đi dâng đại lễ đừng có quấy rối, phu nhân trông chừng cẩn thận nha đầu kia.

Uông Hải lập tức mang theo hai tên thủ hạ, cưỡi một con thuyền nhỏ đi về chiếc thuyền của Tần Vân để đưa lên tạ lễ.


Một lát sau.

Tần Vân uống rượu, Liễu Thanh Sa ở một bên bồi sư phụ nói chuyện phiếm, mà Đổng Vạn lúc này đang cầm hai hộp bảo đi lên, cung kính nói:

- Trưởng lão, đây là Cự Sa Bang tặng. Còn có đây là Uông hải chủ nhân chiếc thuyền phía trước đến tạ lễ.

Khi mở ra hai hộp bảo, một cái là hai viên trân châu lớn bằng nắm đấm, đây nhất định là kỳ trân, giá trị vượt qua vạn lượng bạc.

Vạn lượng bạc, coi như là một khoản lớn rồi. Bất quá đối với Cự Sa Bang mà nói, lấy ra vẫn rất thoải mái.

Mà một cái hộp khác là bạch sắc noãn ngọc lớn chừng bàn tay, noãn ngọc bên trong có ánh sáng lưu chuyển, là một khối ngọc thạch ẩn chứa linh khí đáng giá hơn mấy vạn lượng bạc.

- Một thương nhân, tạ lễ long trọng như thế sao?

Tần Vân có chút kinh ngạc.

Bên cạnh Đổng Vạn cười nói:

- Ta đoán Uông Hải có thể sẽ theo chúng ta cùng nhau đi về phía trước, mượn thế chúng ta để đảm bảo an toàn cho hắn. Vì sợ chúng ta tức giận cho nên đưa lên tạ lễ quý giá như vậy.

- Ừ.

Tần Vân gật đầu.

Hoàn toàn chính xác.

Chiếc thuyền lớn kia đã giảm bớt tốc độ không dám ở phía trước, trước hết để cho thuyền lớn của Tần Vân tiến lên phía trước. Chiếc thuyền lớn của thương nhân Uông Hải theo sát phía sau ước chừng trăm trượng. Mặc dù có chút tính khí không tốt nhưng thu tạ lễ quý giá như vậy, đối phương dù có ở phía sau trăm trượng, cũng sẽ không để ý. Dọc theo con đường này, thương nhân Uông Hải một nhà xác thực cũng không có gặp phải phiền phức.

Vài ngày sau.

- Đến Đế Kinh thành rồi.

Tần Vân đi tới boong thuyền nghiêng nhìn phía trước, phía trước là một tòa thành trì hùng vĩ khổng lồ, Đế kinh thành trong lịch sử nhiều lần trở thành thủ đô, lịch sử lâu đời bây giờ nhân khẩu đã đạt nghìn vạn, có thể nói đệ nhất thiên hạ thành.

...

Tại Đế kinh thành bến tàu phía đông.

Nhân mã An Quốc Công Đoàn gia đã sớm ở nơi này chờ đợi, bốn phía rất nhiều hộ vệ, trung ương là một đám người ăn mặc hoa lệ cả trai lẫn gái. Mạnh Ngọc Hương thì bị vây quanh, được hai thị nữ xinh đẹp hầu hạ, một bên Đoàn gia nhị công tử Đoạn Kỳ Phong cũng chú ý cùng phu nhân. Từ lúc tin tức Băng Sương Kiếm Mạnh Nhất Thu kiếm trảm sát Phương Thần Thư truyền ra, Đoàn gia địa vị hiện tại đã giảm xuống rất nhiều nhưng địa vị của Mạnh Ngọc Hương lập tức tăng vọt, ngay cả Đoàn gia lão thái thái đều đối với Mạnh Ngọc Hương thân thiết hơn nhiều, mọi người trong Đoàn gia đối với Mạnh Ngọc Hương tôn kính rất nhiều, ngay cả Đoàn nhị công tử cũng yêu chiều vị phu nhân này.

- Dựa theo tin tức Chu Sơn Kiếm phái cho, tính toán thời gian huynh trưởng ta nên đến rồi chứ.

Mạnh Ngọc Hương kiếng chân ngóng trông, nàng rất rõ ràng, nàng ở Đoàn gia chính là dựa vào đại ca sau lưng.

Bạn đang đọc Phi Kiếm Vấn Đạo (Dịch) của Ngã Cật Tây Hồng Thị
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi waynell
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 94

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.