Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đánh cược

Tiểu thuyết gốc · 4807 chữ

Chương 8 : Đánh cược

Trở lại phía hắn, nhờ những thông tin ở bên trong cuốn sách của sư phụ để lại mà hắn đã nhanh chóng hiểu được sơ qua về thuật luyện đan, hắn lúc này cũng liền bắt đầu thực hành làm theo. Hắn nhanh chóng lấy tay vơ lấy một nắm linh dược theo đúng công thức cho vào đỉnh, sau đó nhẹ nhàng sử dụng Linh Hỏa đun sôi lên, ngay lập tức mùi dược liệu ngào ngạt phát ra từ cái đỉnh khiến cho tinh thần hắn nhất thời trở nên sản khoái hơn, sau hai canh giờ thân thể hắn lúc này mồ hôi đã chảy ướt đẫm hết y phục, khuôn mặt đã bắt đầu tái nhợt đi, mặc dù vậy nhưng hắn không dám lơ là một tí nào bởi vì hắn biết bước tiếp theo chính là bước quyết định sự thành bại của đan dược, chỉ cần sơ sẩy một chút là toàn bộ công sức mà hắn chịu khổ suốt bấy giờ sẽ đổ sông đổ bể, hắn lúc này nhìn chằm chằm vào chiếc đỉnh, tập trung hết sức có thể :

- Hợp lại cho ta !

Sau tiếng hét của hắn, hàng loạt tia Dược Khí xung quanh hắn bắt đầu cấp tốc tụ lại với nhau, chúng điên cuồng xoay tròn ở trung tâm chiếc đỉnh như muốn tìm lối thoát ra nhưng hắn nào để cho việc đó xảy ra, hắn lúc này không do dự mà ném một viên đan dược Nhị Phẩm Sơ Giai vào miệng rồi nhanh chóng tiếp tục điều chỉnh Linh Hỏa một cách khéo léo, khoảng năm phút sau hắn thở phào ra một cái, chẳng biết từ khi nào một viên đan dược màu lục đang lơ lửng ở phía trước mặt hắn, hắn thấy vậy thì hiện lên một nụ cười thỏa mãn rồi nhanh chóng thu lấy quan sát nói :

- Màu sắc này có chút quái lạ, tại sao nói lại có màu lục sáng như vậy cơ chứ trong cuốn sách của sư phụ có ghi khi nó thành hình sẽ có màu lục đậm cơ mà ?

- Là vì ngươi đã không để bất kỳ một tia Dược Khí nào thoát ra ngoài cả, vì vậy màu sắc của nó cũng sẽ trở nên sáng bóng hơn khả năng khống chế Linh Hỏa của ngươi cực kỳ giỏi, khiến cho ta cũng có chút ghen tị đấy !

Ặc.. Hắn nghe thấy lời tán thưởng như vậy thì thầm đổ vài giọt mồ hôi lạnh, chẳng biết từ khi nào sư phụ hắn đã đứng ở phía sau lưng hắn, y sau đó nhìn lấy hắn với ánh mặt phức tạp nói :

- Lần đầu luyện đan dược đã tạo ra được Đan Dược Tam Phẩm sơ kỳ ? Ngươi có muốn cho người khác sống nữa không vậy ?

Sở dĩ nàng ta nói như vậy là người bình thường muốn học luyện đan phải cần ít nhất hàng tháng trời để phân biệt số lượng, hàm lượng dược liệu, khả năng khống chế ngọn lửa, và đặc biệt là phá trình tụ đan, quá trình được cho là quyết định đến chất lượng mà đan luyện thành, hơn nữa Luyện Đan Sư bình thường muốn luyện ra đan dược Tam Phẩm cho dù là thiên phú đỉnh cấp đi chăng nữa cũng phải mất khoảng chục năm là ít, ấy thế mà hắn ngay lần đầu luyện đan hắn lại luyện ra được đan dược Tam Phẩm Trung Giai ? Nếu để cho người cùng ngành biết được chắc họ cũng đập đầu tự vẫn mất a, còn hắn lúc này nghe thấy cô nói vậy cũng lấy tay gãi gãi đầu cười trừ mấy cái, khuôn mặt trông hết sức vô sỉ, nàng ta thấy hắn ta như vậy thì chút hảo cảm đối với hắn lập tức biến mất, thay vào đó lạnh lùng nhìn hắn nói :

- Ai cho ngươi chạy lung tung ra ngoài này ?

- Ặc.. Ta chẳng qua muốn ra ngoài này để thay đổi bầu không khí thôi a !

- Hừ, có quỷ mới tin lời của ngươi !

Nói xong nàng ta quay về phía Bạch Thủy cùng Quy Quy nói :

- Đều là yêu thú Ngũ Giai Trung Kỳ sao ? tuy huyết mạch cách ngươi không tệ nhưng mà tu vi lại quá thấp !

Dứt lời nàng lấy trong nhẫn trữ vật của mình hai thứ đồ gì đó rồi ném về phía hai người rồi nói :

- Bên trong có chứa một ít thông tin về chủng tộc của các ngươi mà ta vô tình thu thập được, coi như đó là của gặp mặt đi !

Ngay sau đó, nàng ta phất tay một cái, không gian xung quanh nhanh chóng bị xé thành một mảng, nàng ta không thèm dùng đến Linh Lực hộ thân mà ung dung bước qua, dùng chính thân thể để chịu đựng sức ép từ không gian, hiển nhiên là một Thể Để Cửu Trọng thì việc chịu được sức ép từ không gian tác động lên cơ thể lại việc dễ như ăn cháo, nhưng trái lại với sự ung dung của nàng ta, Bạch Thủy cùng Quy Quy lại cực kỳ kinh ngạc nhìn hắn hỏi :

- Nàng ta là Đế Giả ?

Hán nghe thấy hai người hỏi vậy thì bực mình hỏi lại :

- Hai người không thấy nàng ta vừa xé rách không gian rời đi đấy sao ?

- ..

Chớp mắt đã một tháng trôi qua, trong thời gian này hắn ngoài việc tu luyện như thường lệ thì thời gian rảnh hắn đều tập trung vào việc luyện đan, chẳng biết từ khi nào ở bên cạnh chiếc đỉnh của hắn là một đống lớn đầy đủ màu sắc đang tỏa ra mùi dược liệu nồng nặc, hắn lúc này đang dùng hết sức tập trung vào chiếc đỉnh, đôi bàn tay đang nhuần nhuyễn điều khiển từng làn Linh Hỏa thiêu đốt dược liệu ở bên trong, trên trán lúc này những giọt mồ hôi to bằng hạt đầu đang không ngừng chảy xuống, hắn lúc này bất ngờ hét lên :

- Tụ lại cho ta !

Ngay lập tức hàng loạt Dược Khí tụ lại với nhau nhanh chóng thở thành một viên đan dược màu đỏ thẫm trông cực kỳ đẹp mắt, sau khi thở phào một hơi nhẹ hắn liền lấy tay túm lấy quan sát, miệng cảm thán :

- Hỏa Nãn Linh Đan này trông có vẻ không tệ nhưng để luyện chế ra ngươi cũng khiến ta mệt chết a, luyện chế đan dược Tứ Phẩm so với Đan dược Tam Phẩm quả thật là quá cách biệt a !

Hắn lúc này lại nhẫn vào bên trong nhẫn trữ vật của mình thì cũng phát hiện ra lượng dược liệu mà sư phụ cho hắn cũng đã dùng hết, hắn lúc này cũng nhanh chóng rời ra khỏi mật thất, trên đường đi hắn cũng tiện thể dẫn Tiểu Quỳnh đi cùng hắn. Vừa đi vừa trò chuyện hắn cũng nhận ra cô đã có thể tu luyện được, hơn nữa tốc độ tu luyện cũng không quá kém so với hắn, chỉ hai ngày trước đã đột phá đến Linh Sĩ Tứ Trọng, mà hắn lúc này cũng bấm bấm ngón tay tính ra đúng ngày hôm nay chính là ngày cô vừa tròn lấy 14 tuổi, sau khi đến mấy tiệm thuốc thu mua dược liệu xong hắn liền dẫn cô đi tham quan, mua cho cô những y phục đẹp, cô nhìn thấy những y phục đắt tiền mà hắn mua cho mình đều lắc đầu từ chối không giám nhận, hắn nghe thấy vậy thì tỏ vẻ không hài lòng liền giả vờ tức giận nói :

- Ngươi không nhận thì từ giờ đừng gọi ta là công tử nữa !

- .. Chuyện này.. Hài.. thôi được rồi ta nhận, đa tạ công tử !

Hắn nghe thấy cô nói như vậy thì hài hòng, sau đó chuyển hết đồ đạc qua nhẫn trữ vật cho cô, kế sau đó hắn lại dẫn cô đi ăn, thậm chí còn thuê cả yêu thú phi hành dẫn cô đi tham quan phong cảnh khắp nơi... Khoảng một canh giờ sau trong lúc hắn đang cùng Tiểu Quỳnh đang cùng nhau đi dạo thì bất ngờ miếng ngọc giản treo ở bên hông bất ngờ có tin tức truyền đến, hắn lúc này cùng liền kiểm tra, thì ra là sư phụ hắn gọi hắn về gấp, thậm chí còn đe dọa đánh hắn một trận nếu như không chịu về ngay, hắn thấy vậy cũng đành nói lại cho cô biết, Tiểu Quỳnh nghe thấy hắn nói vậy thì trong mắt cũng có chút mất mát, nhưng cô cũng là người hiểu chuyện biết chắc rằng sư phụ hắn có chuyện quan trọng nào đó mới gọi hắn về gấp như vậy, nghĩ vậy cô liền lắc đầu nhìn lấy hắn nói :

- Công tử mau trở về đi, chắc hẳn sư phụ người đang có chuyện quan trọng đấy !

Hắn nghe thấy cô nói như vậy cũng yên tâm mà rời đi, nhìn bóng lưng hắn dần dần biến mất ở phía trước, chẳng biết từ khi nào hai dòng lệ nóng xuất phát từ đôi mắt ngọc đang dần chảy xuống gò má như trắng như tuyết kia, nhưng đổi lại khóe miệng của người con gái ấy lại nở lên một nụ cười mãn nguyện..

Trở lại phía hắn lúc này đã về đến lại mật thất của sư phụ hắn, hắn lúc này cũng phát hiện ở trong mật thất lúc này ngoài sư phụ hắn còn có tông chủ Bách Phá Thiên, hắn thấy vậy thì vội hành lễ với hai người :

- Tiểu tử tham kiến sư phụ, tham kiến tông chủ !

Hai người lúc này đang bàn một chuyện quan trọng gì đó thì nghe thấy lời nói này của hắn cắt ngang, Bách Liễu quay sang phía hắn nói :

- Tiểu tử nhà ngươi mau tới đây !

Nghe thấy nàng ta nói vậy hắn cũng nhanh nhẹn bước tới phía bọn họ, lúc này Bách Phá Thiên liền dùng tâm thức quan sát hắn, ngay cả một cọng tóc cũng không bỏ sót, hắn cũng cảm nhận được một luồng uy áp khủng bố đang đè ném lên mình khiến cho hắn ngay cả thở cũng không dám thở mạnh, cũng may cho hắn chỉ khoảng nửa phút sau luông uy áp đó nhanh chóng biến mất, hắn cũng thở phào một hơi, nhưng chẳng biết từ khi nào sau lưng hắn mồ hôi đã chảy ra như thác, bấy giờ hắn mới biết được sức mạnh đánh sợ của Linh Đế a, hắn cũng biết rằng chỉ cần một ý niệm của y thôi cũng đủ nghiền nát mình thành từng mảnh... Lúc này Bách Phá Thiên nhìn lấy hắn với ánh mắt nguy hiểm nói :

- Ngươi rút cuộc là gian tế của nước nào ?

Vừa nói y lại tiếp tục tỏa ra thêm một đợt uy áp càng mạnh mẽ hơn nhắm vào thân thể hắn :

- Cạch cạch..

Khi luồng uy áp kia lúc này tác động một lần nữa lên cơ thể hắn, hắn cũng phát hiện ra xương cốt ở bên trên cơ thể mình đang bị bóp nhỏ lại phát ra những tiếng kêu rợn cả tóc gáy, hắn đau đến cả việc hét lên cũng không thể, nhưng ánh mắt lại tỏ ra vẻ tức giận nhìn về phía y, trong lòng thầm mắng tổ tông ba đời nhà y a, rút cuộc hắn đã làm gì sai mà y lại tra tấn hắn đến mức này, hắn lúc này định điều động Dị Thủy ra để trị thương thì lúc này y liền dừng tay lại. Trong ánh mắt khó hiểu của hắn y lấy ra một viên đan dược Tứ Phẩm ném về phía hắn rồi nói :

- Chúc mừng ngươi đã thành công vượt qua bài kiểm tra của ta !

Hắn lúc này cũng không quá quan tâm đến lời nói của y mà liền nhặt viên đan dược kia ném vào miệng khoan chân lại nhanh chóng điều tức. Một lát sau đợi cho khí tức hắn đã ổn định, không để hắn kịp mở miệng y liền nói :

- Chắc hẳn ngươi đang rất khó hiểu vì sao ta lại làm như vậy với ngươi có phải không ?

Thấy hắn vẫn không trả lời y lại cười hòa mà nói :

- Ta mong ngươi thông cảm, ta cũng chỉ bất đắc dĩ mới làm vậy với ngươi a !

Nói xong như tỏ vẻ có thành ý, y liền lấy ra một cuốn vũ kỹ Hoàng Cấp Trung Phẩm Thủy Hệ đưa cho hắn, hắn lúc này cũng đành nể mặt y mà thu lấy, hắn cũng biết đạo lý đã nhận quà thì cũng phải tỏ thành ý nên cũng đành miễn cưỡng nói hai chữ đa tạ, y nghe vậy thì hài lòng mà nói :

- Được rồi, vào vấn đề chính, ngươi đã nghe qua Thiên Kiêu Đại Hội chưa ?

Hắn nghe thấy vậy thì lắc đầy hỏi lại :

- Tiểu từ kiến thức nông cạn, xin mời tông chủ chỉ giáo a !

Y nghe thấy vậy cũng không ngạc nhiên mà nói :

- Thiên Kiêu Đại Hội chính là đại hội tuyển chọn những thiên tài dưới 200 tuổi của toàn bộ Thanh Sơn Quốc do Vạn Tài Các cứ 100 năm tổ chức một lần, chỉ cần ngươi tiến vào top 100 thì ngươi có thể nhận được mười vạn kim tệ, một trăm viên đan dược Tứ Phẩm Cao Giai, một viên đan dược Ngũ Phẩm Sơ Giai, một cuốn vũ kỹ Địa Cấp Sơ Phẩm phù hợp với ngươi, top 10 có thể nhận được cả vũ kỹ Thiên Cấp, còn top 1 thì..

- Thì ?

- Thì có thể vào bên trong bảo khố của Vạn Tài Các chọn 3 vật bất kỳ !

Nghe thấy y nói vậy hắn cũng khá là bất ngờ, từ Hệ Thống mà hắn biết được rằng lượng báu vật mà Vạn Tài Các sở hữu chiếm hơn phân nửa lượng thiên tài địa bảo ở trên tinh cầu này, điều này có thể tưởng tượng được việc được chọn vật phẩm ở bên trong Vạn Tài Bảo là điên cuồng như thế nào a, nhưng bất ngờ hắn lại nghi ngờ hỏi lại y :

- Nhưng tại sao ngài lại chuyện này với ta ?

- Ha ha không giấu gì ngươi, ta đến đây là để tuyển ngươi đi tham gia Thiên Kiêu Đại Hội !

Như sợ hắn không chịu đi y còn đang tính móc một ít thứ đồ khác ở bên trong nhẫn trữ vật hòng dụ dỗ hắn, nhưng nào ngờ hắn lại nhanh chóng đồng ý, y thấy vậy cũng liền thu tay lại giả vờ như chưa từng làm gì. Sau một hồi dặn dò hắn y lại xé không rời đi để lại hắn cùng với Bách Liễu ở lại, nàng lúc này nhìn lấy hắn nói :

- Còn đúng tám tháng nữa là diễn ra đại hội rồi, bây giờ ta sẽ bắt đầu quy trình huấn luyện đặt biệt cho ngươi !

Hắn nghe thấy nàng nói vậy thì trong lòng có dự cảm không lành, miệng lắp bắp hỏi lại :

- H..huấn luyện đặc biệt ?

Nàng ta nghe thấy hắn nói vậy thì không thèm trả lời mà móc ra một con khôi lỗi đạt đến Thể Vương Ngũ Trọng, hắn thấy vậy thì nghi ngờ nhìn nàng ta hỏi :

- Sư phụ tính làm gì vậy ?

Nàng lại không trả lời hắn mà lấy ra một cái ghế gỗ cùng một ly trà chầm chậm thưởng thức, khi đôi môi ngọc của nàng vừa chạm vào chén trà thì con khôi lỗi kia cũng bắt đầu chuyển động, nó ngay lập tức xé gió tung nắm đấm vào thẳng đầu hắn, hắn thấy vậy thì trong lòng thầm than :

- Ăn BEEP rồi !

Hắn theo bản năng muốn lách người né đi nhưng vừa né được cú đấm của nó, không để hắn kịp phòng bị nó lại đá ra một cước nhắm thẳng vào ngực hắn, hắn lúc này biết rằng không thể né được vội đưa ra hai tay đỡ lấy trước ngực mình :

- Bụp.. Hự..

Hắn ngay lập tức ăn lấy một đạp bay ra xa, lúc này hắn phát hiện rằng xương bàn tay mình lúc này cũng đã bị đánh gãy, ngay sau đó là cơn đau kinh khủng từ hai cánh tay truyền đến khiến cho hắn không khỏi nhíu mày một cái. Hắn cũng biết rằng nếu không phải hiện tại là Thể Tướng Cửu Trọng mà đổi lại là người bình thường thì bây giờ cũng đã là một cỗ thi thể rồi. Lúc này trong đầu hắn bất ngờ hiện lên một ý niệm điên rồ, hắn liền quay về hướng sư phụ nói :

- Sư phụ ta có chuyện muốn đặt cược !

Bách Liễu đang lười biếng nằm trên ghế nghe thấy hắn nói vậy thì tỏ vẻ hứng thú hỏi :

- Hử ? Đặt cược cái gì ?

Hắn lúc này tạo ra vẻ mặt đắc ý nhìn nàng ta nói :

- Nếu như trong vòng một ném nhang ta có thể chịu đựng được sự tấn công của con khôi lỗi này ta sẽ được hôn người một cái !

Nàng ta nghe thấy hắn nói vậy thì trong mắt tỏ vẻ nghi ngờ rồi hỏi lại :

- Còn nếu ngươi thua thì sao ?

Hắn cũng suy nghĩ cái gì đó rồi liền đáp lại :

- Nếu ta thua ta sẽ để người xử lý !

Nàng nghe hắn nói vậy lại nhìn lại đôi tay đang gãy kia của hắn, nàng lại tỏ vẻ không tin nói :

- Được, ta đồng ý ! Nếu như ngươi thất bại thì đừng trách ta vô tình !

Hắn nghe thấy nàng ta nói vậy thì biết nàng ta đã mắc câu, hắn liền cúi người đáp :

- Đa tạ sư phụ !

Ngay sau đó hắn lại lấy ra một viên đan dược Nhị Phẩm Cao Giai bỏ vào miệng rồi nhanh chóng trị thương, một lát sau hắn ra hiệu cho sư phụ bắt đầu, nàng ta cũng liền lấy ra một cây nhang rồi nhanh chóng đốt nó cắm xuống đất, lúc này nàng nhìn lấy hắn nói :

- Để ta xem thử ngươi làm cách nào mà đòi chịu đựng được !

Nàng vừa dứt lời, khôi lỗi kia lại một lần nữa lao thẳng về phía hắn, hắn lúc này cũng đã có sự chuẩn bị từ trước, ngay lập tức vô số Thủy Linh Lực điên cuồng tích tụ lại ở đôi bàn chân, hắn nhanh chóng đá ra một hướng về phía khôi lỗi kia :

- Thủy Hành Cước !

Ngay sau đó một cột nước khổng lồ lao thẳng về con khôi lỗi, nàng ta thấy vậy thì liền nói :

- Trò trẻ con !

Ngay sau đó con khôi lỗi kia không thèm tránh né mà lao thẳng về phía cột nước, ngay lập tức cột nước kia va chạm vào nó ngay cả một vết xước cũng không để lại, nhưng lúc này lúc con khôi lỗi vừa lao qua xong thì không biết từ khi nào hằng ngàn cái sợi dây mọc từ dưới đất lao lên trói chặt tứ chi của nó, chưa dừng lại ở đó hắn lại tiếp tực tung ra một chưởng về phía nó :

- Hỏa Tâm Chưởng !

Bùm.. Ngay lập tức cả con khôi lỗi bị làn hỏa diễm nhấn chìm trong ngọn lửa, nhưng đáp lại sự nỗ lực đó của hắn chỉ là vài vết cháy sém bên ngoài, ngoài ra con khôi lỗi vẫn hoàn hảo vô hại, hắn thấy vậy cũng không quá bất ngờ, hắn cũng thừa hiểu chỉ với vài đòn đánh kia mà muốn gây hại được cho con khôi lỗi kia chính là điều bất khả thi, Bách Liễu ơ phía xa lúc này ngáp một cái rồi lười biếng nói :

- Kết thúc được rồi !

Nói xong nàng lại ra lệnh cho nó tung thêm một đấm về phía hắn, nhưng lúc này hắn lại làm ra một động tác khó hiểu, thay vì né tránh hắn lại quyết định tung ra một cú đấm nhắm thẳng về phía khôi lỗi :

- Bùm..

Ngay lập tức hai nắm đấm liền va chạm với nhau tạo ra một tiếng nổ lớn, ngay sau đó hắn bị dư chấn đánh bật lại mấy bước, hắn cũng phát hiện ra bàn tay mình đã bị đánh nát, nhưng khuôn mặt hắn lúc này lại nở lên một nụ cười thỏa mãn, trong ánh mắt bất ngờ của sư phụ hắn, hắn lại lấy cánh tay còn lại tung ra một đấm khác nhắm thẳng vào đầu khôi lỗi :

- Oành..

Ngay sau đó con khôi lỗi ăn thẳng một đấm này liền lảo đảo lùi lại phía sau, mà lúc này bàn tay hắn vừa ra đòn cũng đã gãy, nàng ta ở phía xa lúc này cũng thầm nghĩ :

- Tên tiểu tử này muốn liều mạng sao ?

Lúc này nàng liếc nhìn qua bên cạnh thì cũng phát hiện ra cây nhang cũng đã cháy hơn phân nửa, lúc này nàng cũng nhìn lấy hắn nói :

- Tiểu tử nhà ngươi làm được đến đây cũng tốt rồi

Nói xong nàng lại tiếp tục cho khôi lỗi tiến đến tấn công hắn, hắn lúc này thấy vậy thì liền nở ra một nụ cười đểu, nàng ta nhìn thấy nụ cười này của hắn trong lòng vô thức cảm thấy bất an. Và đúng như dự đoán của nàng ta, xung quanh đôi bàn tay của hắn lúc này xuất hiện ra một dòng nước màu xanh lục, dòng nước này nhanh chóng bao quanh miệng vết thương trong ánh mắt bất ngờ của sư phụ hắn, những vết thương nhanh chóng khép lại, đôi bàn tay đã nát cũng nhanh chóng lành lặn trở lại, lúc này hắn liền biết mình cũng không thể thi triển Dị Thủy quá lâu liền tiếp tục tung cước vào khôi lỗi, Bách Liễu lúc này cũng nhanh chóng lấy lại tinh thần liền tiếp tục điều khiển khôi lỗi tấn công hắn, cả hai bên không ai chịu thua ai tung quyền liên tục vào đối phương, nàng thậm chí còn nhắm vào những yếu điểm bên trên cơ thể hắn nhằm đánh bại hắn trong thời gian ngắn nhất nhưng quái lạ thay những đòn đánh kia đều bị hắn đỡ lấy bằng một cách quỷ dị, nhìn thấy những pha ném đòn đó của hắn trong mắt nàng lúc này hiện lên một tia dị sắc, trong lòng thầm than yêu nghiệt, đùa gì vậy ? nàng ta là Linh Đế Cửu Trọng, thực lực thuộc top đầu tinh cầu, kinh nghiệm chiến đấu phải gọi là cực kỳ lão luyện, chỉ cần liếc mắt một cái là đã nhìn ra được hàng trăm phương phát hạ ngục đối phương, ấy thế mà tên tiểu tử trước mặt ngay cả tuổi còn chưa bằng cả số lẻ của nàng lại có thể chống đỡ được toàn bộ ? Những yếu điểm của hắn ngay cả với cũng không thể với được ? Chuyện này nếu truyền ra ngoài thì không biết kẻ khác sẽ có suy nghĩ như thế nào a. Nghĩ đến đây, sự kiêu ngạo trong lòng nàng ta bắt đầu bùng nổ ra, hiển nhiên là tất cả những đòn đánh mà nàng ta ra tay đều không dùng toàn lực, hắn lúc này cũng phát hiện ra khôi lỗi trước mình tấn công đã nhanh lên gấp bội, lực tấn công cũng gia tăng theo cấp số nhân, hắn cũng nhanh chóng chuyển từ trạng thái phòng ngự sang bỏ chạy, nàng ta dường như đã biết hắn có ý định đó liền tiếp tục cầm chân hắn, bắt hắn phải tiếp tực ở lại :

- Bụp..Bụp..Bụp..

Sau hàng loạt đòn đánh của khôi lỗi, cơ thể hắn lúc này bắt đầu có dấu hiệu suy yếu, Linh Thủy tuy là thiên địa dị vật cao quý nhưng sau khi thi triển liên tục khiến cho hắn cũng ăn không tiêu, lúc này lượng Linh Lực còn lại trong đan điền củ hắn gần như đã không còn, nhưng khuôn mặt hắn lại không có bất kỳ một tia lo lắng nào, hắn lúc này bất ngờ làm ra một động tắc kỳ lạ, chỉ thấy Dị Thủy lúc này được thu vào lại, hắn lúc này liền lấy trong nhẫn trữ vật ra một cây hắc thương, khoảng khắc cây hắc thương kia vừa xuất hiện không gian xung quanh hắn bắt đầu có dấu hiệu bị rạn nứt, mà Bách Liễu nhìn thấy vậy thì trợn tròn mắt ra, miệng nàng vô thức thốt ra ba chữ :

- Đ..Đế Linh Khí ?

Trong lúc nàng đang sững sờ thì lúc này có một tiếng nói vang ra trong đầu nàng :

- Không phải Đế Linh Khí ! Nó còn cao cấp hơn cả Đế Linh Khí nữa !

Nghe thấy vậy nàng ta liền liên tưởng điều gì đó rồi liền truyền âm lại :

- Chả lẽ là thứ từ trên đó ?

- Đúng vậy !

Trở lại phía hắn lúc này trong con mắt kinh ngạc của nàng ta, hắn lúc này tung ra một kích nhắm thẳng vào lồng ngực khôi lỗi :

- Đoàng..

Ngày lập tức con khôi lỗi trước mặt hắn trông có vẻ như chắc chắn không có thứ gì phá hủy được lại bị một kích kia của hắn đâm xuyên, ngay sau đó nó liền mất đi sự khống chết của nàng vô thức đổ gục xuống. Hắn lúc này liền đến kiểm tra khôi lỗi qua một phen, sau khi xác định nó không thể tái chiến được nữa liền gật đầu hài lòng, tiến về phía nàng cúi người hành lễ :

- Đa tạ sư phụ đã nương tay !

Nàng lúc này cũng đã lấy lại tinh thần liền nhanh chóng thu lại con khôi lỗi rồi hỏi hắn :

- Cây thương đó ngươi từ đâu mà có được ?

Hắn lúc này chỉ trả lời lại ba chữ :

- Cơ duyên a !

Sở dĩ hắn nói vậy không phải là vì hắn không tin tường nàng ta mà là vì hắn vừa rồi đã nghe thấy lời nhắc từ Dạ Vũ không được cho nàng ta biết nên hắn đành phải lừa dối nàng tay vậy, thậm chí Dạ Vũ còn niệm khẩu quyết kỳ lạ khiến cho nàng ta còn không phát hiện hắn nói dối thông qua linh hồn bổn nguyên mà nàng ta đang nắm giữ. Nàng lúc này cũng xác nhận hắn nói thật liền gật đầu định rời đi thì bị hắn cần tay lại, không để nàng mở miệng :

- Người thua cược rồi, bây giờ đến lượt ta nhận phần thưởng !

Nghe thấy hắn nói vậy nàng cũng liền bất đắc dĩ dừng lại, hắn như sợ nàng ta chạy đi liền nói thêm :

- Sư phụ có chơi có chịu nha, không thể vô trách nhiệm như vậy được a !

Nàng ta nghe thấy vậy cũng đành ở lại, nàng lúc này cúi người xuống đưa má về phía hắn rồi nói :

- Làm đi ! Bách Liễu ta nói được làm được !

Hắn nghe nàng nói vậy thì trong lòng trở nên vui mừng, lúc này hắn liền giảo hoạt nói :

- Đây là lần đầu ta làm chuyện đó với người khác giới a, ta muốn sư phụ nhắm mắt lại, à cả tâm thức cũng không được thả ra nữa !

Nàng nghe thấy hắn nói vậy cũng liếc mắt một cái rồi nhanh chóng làm theo lời hắn, ngay sau đó một tia khoái cảm lan tràn từ môi nàng chạy thẳng lên đại não khiến nàng ta nhất thời tê dại, nhưng ngay sau đó nàng ta liền phẫn nộ truyền âm cho hắn :

- Ngươi định làm gì ?

Cảm ơn ae đã đọc truyện của mình nha ":3

Bạn đang đọc Phi Thăng Thần Giới sáng tác bởi lttthientu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lttthientu
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.