Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 3335 chữ

-Thần Linh bọn chúng có tồn tại sao,nực cười... nực cười... nếu bọn hắn thực sự tồn tại,thì bọn chúng đã không để cái thế giới này thối nát như vậy rồi... HAHAHA... Nhưng không sao vì ta sẽ là người thay thế bọn chúng,ta sẽ là đấng tối cao ngự trị trên núi thánh,ta sẽ thay thế bọn chúng gột rửa thế giới này một lần và mãi mãi.

-Lũ Nhân Loại Thấp Kém Hãy Quỳ Gối Dâng Hiến Linh Hồn Tội Lỗi Của Các Ngươi Cho Ta.

Tiếng âm thanh kiêu ngạo của kẻ nào len lỏi từng chút vào đại não của hắn,cùng với tiếng báo thức ing ỏi kiến cho hắn giật mình tỉnh giấc trên chiếc giường nhỏ,cánh tay ể oải của hắn vươn ném mạnh chiếc đống báo thức đi trong hoảng sợ,miệng không ngừng lẩm bẩm:

-Lại là giấc mơ đó...

Chậc

Hắn tắc lưỡi đầy khó chịu khi cố ép bản thân nhớ lại khung cảnh trong mộng ấy,càng cố nhớ lại hắn càng cảm thấy hư ảo giữa mông ảo và thực tại.

Nhất phàm trên chiếc giường tầng trèo xuống,hắn tiến vào phòng tắm,vệ sinh cá nhân,đánh rửa mặt,hắn dương cặp mặt như thâm đen nhìn vào thân thể tàn tạ hắn ở trong gương,hắn sầu não thờ dài thành tiếng,đôi mắt vô của hắn khẽ nhắm lại mơ hồ hơn năm năm qua hắn vẫn chưa thể tin mọi thứ là hiện thực.

Thế giới tồn tại Ma Pháp vốn chỉ là những thứ con người tưởng ra chỉ có trong những bộ phim hư cấu để thỏa mãn nguyện vọng của con người,nhưng giấc mộng đó hiện tại đây giờ đây đã là sự thật, nhân loại đã có tự do sử dung ma pháp mà bọn hắn hằng mong ước.Mọi chuyện khởi đâu cho sự kiện điên rồ vào một ngày cách đây năm năm trước.

Một buổi tối không có gì đặc biệt bầu trời tịch mịch bỗng nhiên chớp nhoáng xuất hiện một điểm hoàng kim chói lóa làm bầu tối đen đêm đó sáng rõ như ban ngày,không tới một phút mọi thứ liền nhanh trong qua đi,mọi người cứu đó chỉ là một dị tượng bình thường nào ngờ.

Một ngày sau cái sự kiện ấy hơn 70% nhân loại đã cảm nhận được biến đổi khác biệt bọn họ bắt đầu cảm nhận được nhưng thứ siêu hình.

Sự việc đó tạo ra một cơn rung chấn đối với suy nghĩ cố hữu của toàn nhân loại,với thứ sức mạnh đó trật tự tân thế giới lại một lần nữa thay đổi,cường giả vi pháp trị đương thời không còn có khả năng áp chế hành vi như xưa,bạo loạn nổ ra khắp thế giới.

Trước sự việc hỗn loạn đó chính phủ của mọi quốc gia đã buộc phải dựng nên một trật tự thế giới mới nhằm ngăn chặn hỗn loạn, Hệ Thống Mới Có Tên Là Hội Đồng Quản Trị Ma Pháp Sư.

Hội Đồng Ma Pháp Sư Gồm Có Mười Ma Pháp Sư Mạnh Nhất Đương THời Làm Người Quản Trị.

Mười Người Đó Được Gọi Là Thánh Thập Ma Thần.

Dưới sức mạnh của mười người bọn họ thế giới lại một nữa quay lại ổn định,nhưng yên ổn chưa được bao lâu thế giới bắt đầu xuất các vết nứt hư không,từ các vết nứt hư không vô sinh quái dị đã đổ bộ lên địa cầu,nhân loại chỉ có thể yếu ớt chống đỡ bọn dị thú,nhân loại trước áp lực vây công cường hãng của dị thú chỉ có thể dựng lên những tòa thành trì cao lớn để tránh sự tấn công dị thú.

Các quốc gia đa phân đã mất tới 80% lãnh thổ vốn có của bọn họ vì đã bị dị thú kiểm soát,con một số quốc gia đen đủi liền đã bị dị thú xóa khỏi bản đồ thế giới.

Trước cuộc chiến đấu khốc liệt nhân loại đã buộc lập nên hệ thống giáo dục ma pháp,thay thế hoàn toàn giáo dục truyền thống.Chỉ có những người mười lăm tuổi trở lên mới có thể thức tỉnh thiên phú ma lực cũng tức là một người khi trưởng thành tới mười lăm tuổi nếu thức tỉnh ma lực thành công thì có tiến vào cấp ba học giáo trình hoàn chỉnh nhất để trở thành ma pháp sư.Còn những người không thể thức tỉnh ma lực xem như kiếp sống hiện tại là bỏ đi.

Ngày hôm nay cũng chính là hắn mười lăm tuổi đã đạt tới,cũng trùng khớp là ngày khải giảng đầu năm học trường cấp ba ở Hải Thành,tương lại hắn có thể thay đổi được vân mệnh của mình hay không tất cả phụ thuộc vào lần này.

Hắn nghe nói một khi trở thành Ma Pháp Sư xem như đã đặt một chân vào giới đỉnh lưu của xã hội,tiền tài danh vọng, địa vị,sức mạnh sẽ không thiếu thứ gì,như vậy hắn có thế giúp hoàn cảnh khó khăn của gia đình hắn đi lên,cũng có thể chữa đôi chân của em gái hắn điều mà hắn ân hận nhất năm xưa.

Trên đường đi tới trường hắn không khỏi bất ngờ trước sự nhộn nhịp của mọi người,gương mặt ai ai cũng đều háo hức,nhìn cảnh người nói cười vui làm hắn thoáng nỗi một năm trước đây,những nỗi buồn đó thoáng qua đi hắn vội vàng chạy thật nhanh tới trường vì hắn dù cũng người có số điểm lý luận ma pháp cở cao nhất đầu của trường,nên hắn được một cái danh dự nho nhỏ là một bài phát biểu đầu buổi.

Hải Thành một tòa thành trì nằm ở một góc phía bắc Việt Nam trong lúc hỗn loạn dưới sự chỉ huy Trương Vệ Dũng đã thành công xây nên một tòa thành trì kiên cố,hiện nay tòa thành chứa tới ba trăm ngàn hộ dân đứng top thứ 8 cả nước về độ rộng lớn nhưng sức mạnh tổng thể thì qua kém nên Hải Thanh chưa bao giờ được đánh giá cao trong Đại Hội Ma Pháp Quốc Gia.

Đại Hội Ma Pháp Quốc Gia là nơi tập chung các anh tai toàn quốc gia, thường được luân phiên tổ chức ở ba thành lớn nhất cả nước đó là Hà Thành,Sài Thành và cuối cùng Vương Giả Thành.Mỗi năm chỉ được tổ chức một nên cũng chính vì vậy đây là nới các anh tài phô diễn hết khả năng của mình,vì nếu như may mắn bọn sẽ được các Đại Học lớn nhìn trúng vì vậy không cần thì tuyển rườm mà trực tiếp khi tốt nghiệp cấp ba sẽ vào học thẳng luôn,vơi một lượng tài nguyên khổng lồ mà trường đại học cung cấp cho những học viên được tuyển thẳng đó chỉ cần bọn hắn sau khi tốt liền đã có thể trở cường giả một phương,nên nói có liều mạng tranh dành cũng không sai.

Hắn cũng không ngoại lệ, ngay từ đầu hắn đã muốn lấy được một suất tham dự Đại Hội Ma Pháp Quốc gia nên ngay từ cấp hai hắn rất siêng năng học tập để có thể lấy được một suất tham dự khi chỉ mới tiến vào cấp ba,tham vọng dù lớn như vậy nhưng hắn cũng chỉ có thể phó mặc vận mệnh cho trời tại thời điểm hiện tại,vì nếu không thể thức tỉnh Ma Lực năm cố gắng của hắn vẫn xem như là bỏ.

Dù việc thức tỉnh năm cũng diễn ra không lấy gì làm lạ nhưng năm nào cũng thu hút một lượng lớn người tới xem náo nhiệt,thêm vào đó là những phụ huynh tới xem con em của mình, khiến cho một trường cấp ba ở phía đông mà hắn đăng ký vào được xem là rộng lớn mà hiện tại đã chật ních người đến việc thở hắn cũng thấy thiếu oxi.

Mà hắn cũng không biết hiện tại hắn thấy thiếu oxi quá đông người hay do căng thẳng qua độ nữa,toàn thân hắn lúc này đã ướt đâm mồ hôi hồi hộp,mà hiện tại có lẽ không riêng mình hắn có tình trạng như thế mà có lẽ hình tất cả học sinh ở đây hiện tại đều có trạng thái như hắn vậy.

Như mọi năm bài diễn thuyết dài hàng tiếng của mấy lão sư và những người có địa vị kết thúc là lúc đến lượt bọn hắn khảo thí.Không gì thay đổi qua từng ấy năm từ bên trong một nhóm bốn người đang cẩn thận khiên một cái bục gỗ ra,trên bục gỗ là một quả cầu mà trắng đục khi ánh sáng chiếu vào thì thoáng qua vẻ lấp lánh,tựa chừng giống pha lê tới bảy phần.

Một vị lão sư thân hình nhìn trông vẻ rất thư sinh gả mặc một bộ vest mà mà be bước ra phát biểu,mái tóc dài,người mặt tinh sảo của gả ta lập khiến đám sinh không ngừng la ó,phải mất thêm một lúc mới cho thứ trở lại trạng thái ban đâu.

Vị lão sư bắt giải thích lại lịch sử hình thành thế giới thời điểm hiện tại và vv... nhưng thứ hắn đã thuộc lòng từ lâu.Mất một hồi nói giông nói dài thì vị lão sư đó nói tới trọng tâm thứ hắn muốn nghe.

-Hèm...

Gã ta hắng giọng để như kiến cho đám học sinh đang xao nhãng như hắn tập tập lại những lời lão sắp nói tới đây.

-Lát nữa ta gọi tới tên người nào thì người đó bước lên đây,nhiệm vụ của các ngươi rất đơn giản chỉ cần đặt tay lên khối cầu trước mặt các ngươi đây,khối cầu phát sáng xem như các ngươi đã là một nữa Ma Pháp Sư rồi.

-Được rồi ta biết các ngươi đã nóng lòng khảo thí lắm rồi đúng không,nhưng có lẽ ta nhắc nhở các người thêm một lời tên nào thắp sáng được khối cầu thì về mua sẵn quan tài trước đi.

Nghe xong lời này tất cả học sinh đều chấn kinh bọn hắn không hiểu tại sao vì lão sư kia lại nói ra lời đó vì đề thi đầu vào mỗi năm đều là khác nhau mọi thứ đều là tuyệt mật nên bon hắn cũng chắc là vị lão sư kia nói là thật hay giả.

Đề thi đầu vào thông thường là sẽ được công bố ở vòng ba và bọn hắn có thời một tiếng để chuẩn bị nên hiện tại dù rất lo lắng vì lời nói của vị lão sư kia thì bọn hắn cố giữ bình tĩnh để hoàn khảo thí Ma Lực.

Vị lão sự thư sinh lấy ra một tờ danh sách,gả nhìn tờ danh sách một lần gọi lớn:

-Nhất Phàm.

Nghe thấy tên mình hắn không khỏi đứng đơ ra đầy vẻ bất ngờ không phải hắn chưa từng nhìn thấy qua tờ danh sách khảo thí dù hắn không nhớ chắc chắn vị trí khảo thí của xếp thứ bao nhiêu,nhưng hắn biết rất rõ hắn không phải xếp thứ nhất.

Thấy Nhất Phàm mãi vẫn chưa bước lên lão sư tóc dài đối cười híp híp lại nhìn xuống chỗ gọi lớn:

-Mời Ma Nhất Phàm bước lên khảo thí.

-Ma Nhất Phàm.

Tất cả đám học sinh tới nhiều phụ huynh lẫn lão sư của trường ánh không giấu được vẻ chấn động,kinh hô rồi đồng loạt nhìn về hướng hắn chỉ trỏ bàn tán.

Hắn nhìn vị lão sư kia với ý ánh phức tạp hắn nhớ từ khi hắn chuyển qua tòa thành chưa từng đắc tội với nay hắn lại ép vào cảnh này.

Nhưng hắn cố ép cơn tức giận xuống bước lên nơi khảo thí.

-Hắn đó...là hắn sao...

Theo từng bước chân của hắn là những tiếng xì bàn tán cùng ánh mắt dè trừng.

-Cầm lấy

Vị Lão Sư thư sinh cầm quả cầu đưa qua cho Nhất Phàm,khóe môi gã hơi cong lên như để khiêu kích Nhất Phàm vậy.

Áp xuống cơn giận hắn hiện chưa hiểu mục đích đối phương muốn gì nếu hành động lỗ mãng rất có thể sẽ ảnh hưởng tới gia đình của và con...hắn buông lỏng bàn tay đang siết chặt của mình nhận lấy quả cầu.

Xa xa có ánh mắt hài lòng khẽ gật đầu đang nhìn chăm chăm vào hắn.

Hắn đưa quả cầu lại phía trước ngục,hai lòng giữ quả cầu từ hai bên,đôi mắt dần khép lại,hơi thở của dần sâu lắng.

Khối tinh cầu trong tay hắn dàn phát,mới đầu chỉ là một ánh nhẹ,theo thời gian quả cầu mỗi lúc một rực sáng đến qua cầu rực sáng hoàn toàn.

-Thất Tính...

-Trời đất ơi hắn là loại quái thái gì vậy vừa thức tỉnh đã tới Hậu Kỳ Sơ Cấp Ma Pháp Sư rồi.

Toàn bộ những người hiện có mặt ở đây gần như bùng nổ phải biết những tòa thành lớn nhất của Việt Nam cũng không có mấy người khi vừa thức tỉnh Ma Lực đã trực tiếp tấn thăng lên Hậu Kỳ Sơ Ma Pháp Sư.

Chưa để hắn hoàn thành bài thì thì các chủ nhiệm đã bắt đầu giành người bọn hắn hiểu rõ vừa thức tỉnh cấp bậc đạt càng cào tiềm lực phát mai sau sẽ càng lớn. Vì như nhưng người bình thường khi mới thức tỉnh chỉ được một tới hai tinh,thì khi bắt đầu tu luyện là tưởng là đơn giản nhưng kỳ thật vô cùng khó khăn. Mỗi cấp độ tu luyện chia thành,Cửu tinh từ một sao đến chín sao, bốn phần cơ bản Sơ kỳ,Trung Kỳ,Hậu Kỳ và Đại Viên Mãn.Sơ Kỳ là Nhất tới Tam Tinh.Trung kỳ là Tứ Tính tới Lục Tinh.Hậu Kỳ là từ Thất Tính tới Cửu tinh. Sau khi đột phá cửu tính tiến vào bình cảnh,phá được bình cảnh chính là Độ Kiếp Kỳ chính trời phát sẽ giáng xuống lôi kiếp mỗi người sẽ có lôi kiếp mạnh yêu khác nhau.

Ma Pháp Sư được chia làm chín cấp,cấp sau lại khó khăn hơn cấp trước rất nhiều.

Cấp một còn được gọi là Sơ Cấp Ma pháp Sư tiếng nói là cấp độ đầu tiên cũng là đơn giản nhất nhưng rất nhiều người quá hai lăm tuổi cũng chưa có thể đột phá được,đủ cho thấy việc hắn vừa thức tỉnh đã trực tiếp tấn thân là yêu nghiệt cấp độ nào.

Bỏ qua cái việc trước kia từng làm đúng thật hắn một kỳ tài trong khiến cho ai cũng phải đỏ mắt làm quen nhưng hắn trước kia đã làm một việc khiến cho người gặp người chửi,người thấy người ghét nên trong đám học sinh thấy hắn có thiên phú như vậy lại càng thêm căm ghét hắn ra mặt.

Nhìn những gương mặt ghét bỏ dưới kia hắn không biết mình đã làm sai điều gì,vì hắn sợ chết sao,vì hắn muốn bảo vệ những người mà hắn thương yêu hay sao,thất thần bước đi hắn chẳng thể còn nghĩ được gì ngoài lỗi lầm năm xưa hắn gây ra nữa.

-Phàm ca.

Một thanh âm tươi vui trái ngược hoàn toàn bầu không kính căng thẳng lúc này như keo hắn hắn bừng tỉnh,nhìn theo hướng ra âm thanh mắt thấy một tên toàn thân mũm mĩn dáng người tròn xoay tướng đi thì giống một con vịt bầu không mất tới một khắc liền có thể nhận đối phương,hắn không tin trước mắt hắn đây sự thật,toàn thân hắn run rẫy như sắp phát khóc tới nơi:

-Béo...

Hắn chạy nhanh tới ôm chầm lấy tên béo,hắn rất nhiều lời muốn nhưng chỉ có nói đúng một lời:

-Ngươi còn sống.

-Phàm ca phong cánh này thật không giống ngươi một điểm a.

-Ngày hôm đó...ta...

Hắn không thể nói được lời nào chỉ có thể nuốt nghẹn từng lời một.

-Không sao...Phàm ca huynh không cần giải thích,nhớ đêm hôm đó chứ ta đã nói rồi không cần biết huynh làm gì ,chỉ cần huynh muốn cả mạng sống này của ta đều để cho huynh tùy ý dùng.

Tên béo thấy bộ dạng như vậy của Nhất Phàm thì lên tiếng an ủi hắn biết được với một thiếu niên 14 tuổi dù tâm lí có vững vàng tới đâu phải đưa một định động trời tới vậy cũng thật khó chấp nhận.

Lúc này rất nhiều ánh mặt kỳ quặc của đám học sinh đặt lên người tên béo, vì khi này hắn gặp lại người quen hắn đã không còn chút gì để ý tới mọi thứ xung quanh nhưng khi được tên béo an ủi hắn đã bình tĩnh quan sát,tên béo không phải tới đây một mình mà cùng đi theo phía sau rất nhiều người,mà tất cả bọn họ đều mặc quân phục không ngoại lệ tên béo cũng mặc quân trang giống nhưng người còn lại.

Trên quân trang của những người có thêu một logo đăc trưng hình phượng hoàng và hình rồng bay lượn vần quanh nhau,đây chính là biểu tượng đặc trưng cho đội quân tinh nhuệ và thiện chiến nhất của quốc gia trong việc đẩy lùi dị thú lấy lại lãnh thổ cho quốc gia Quân Lực Thiên Không.Hiện tại tên béo lại người trong quân đội với độ tuổi qua trẻ đó mà lại làm được càng khiến cho Nhất Phàm chấn kinh không tin đây là sự thật.

-Béo người đây là...

-Phàm ca có phải có phải thấy ta rất soái không.

Tên béo xoay người vài vong đầy vẻ tự hào.

Nhưng rất Nhất Phàm hắn nhận điều bất thường lần xuất hiện của quân đội Thiên Không ở đây đoán chừng là việc gì đấy rất quan,hắn tò mò muốn biết chút gì nhưng khi này tên béo dưới sự hối dục của đội trường liền cáo lui với Nhất Phàm rời đi.Mặc dù hắn vừa gặp tên béo chưa được bao lâu thấy hắn béo rời đi trong lòng hắn cũng chút không nỡ nhưng thấy tên vẫn còn sống trong lòng hắn đã ôn định hơn trước rất nhiều so với lúc trước.

-Bát tinh... Hậu Kỳ Sơ Cấp Ma Pháp Sư.

Một tiếng kinh hô lập tức khiến cho Nhất Phàm mơ hồ suy nghĩ chấn kinh giật mình nhìn,một thiếu nữ dùng mạo xinh đẹp mái tóc tóc được búi cao trên đầu là một cây ngọc,toàn thân y phục của nàng đều tinh xảo.Nhưng cái cái gương mặt của nàng hắn sao có thể quên được nàng ta tên Uyển Nhi vì một nhục mạ em gái của hắn liền bị hắn treo lên cây dạy dỗ cho một bài học.

Chưa để mọi thứ lắng xuống thì toàn trường lần này đã chịu thêm một phen náo động.

-Cữu...Cữu...Không là Đại Viên Mãn hắn sắp độ kiếp rồi.

Khi mây đen đã phủ kín bầu trời, bóng tối bao phủ trùm lên toàn bộ không gian cảnh vật bán kính mười Km lôi động cũng đã bắt đầu gầm rú dữ dội trên bầu trời cuồng cuộn gió lốc kia,vân mây bắt đầu xoáy tròn liên tục lấy cái tên vừa thức tỉnh làm trung tâm,chính giữa vòng xoáy bắt đầu ngưng tụ lôi lực dành sáng lên.Cảnh tượng lúc này hỗn loạn hơn bao giờ hết các lão sư thì cố gắng hết sức di tản đám học sinh là người tới xem náo nhiệt càng xa càng tốt,vì một khi lôi kiếp đánh xuống là sự tàn phá khủng khiếp gần như có thề mang tất cả mọi thứ trong phạm vi oanh kích san bằng tất cả thành bình địa là không thể tránh khỏi.

Bạn đang đọc Phía Trước Là Con Đường Phía Sau Là Ánh Sáng sáng tác bởi talagi

Truyện Phía Trước Là Con Đường Phía Sau Là Ánh Sáng tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi talagi
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.