Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Anh hùng ?

Phiên bản Dịch · 1490 chữ

Sau khi nhìn thấy những thứ này, tâm tình Trương Dương đơn giản là kích động đến không cách nào hình dung, thậm hắn còn muốn khóc ròng một hồi.

Đúng vậy, lúc trước vì sao hắn lại u buồn?

Không phải là kiến thôn lệnh chỉ còn có 9 cái vị trí trống thôi sao? Người nói ta xây thôn để làm gì ?

Nhưng ai có thể nghĩ tới, trong quá trình xây thôn còn được tặng thêm mấy người, mặc dù cũng không thể mở rộng hạn mức 500 người lúc đầu nhưng có vẫn còn hơn không nha.

Bỏ ra mấy giây để cho tâm tình của mình giảm bớt kích động, Trương Dương liền chọn binh doanh cấp một, vẫn là câu nói kia, làm ruộng là không thể, hắn hiện tại rất cần chiến sĩ.

Sau khi chọn thành công, lại có một thông báo lập tức xuất hiện.

"Phát hiện đặc thù kiến trúc, Mộc Yêu Tháp cấp một, có muốn dung nạp vào thôn hay không?. Yêu cầu thanh toán 500 điểm năng lượng cùng một đầu yêu hồn không trọn vẹn để đem nó tăng lên đến cấp 2."

Vừa nghe xong tin này, tâm tình của Trương Dương lại trở nên rất sung sướng mà lựa chọn thanh toán, sau đó không có tin tức gì xuất hiện nữa.

Mà hai ngìn khối vuông do Kiến Thôn Lệnh phát tán cũng cấp tốc biến mất ở dưới đất, giống như không có chuyện gì xảy ra, chỉ là trong tầm mắt của Trương Dương vẫn có thể nhìn thấy con số 108 giờ đang đếm ngược kia.

Trừ cái đó ra, mặc dù Mộc Yêu Tháp cũng chuẩn bị nhập thôn, trở thành kiến trúc đặc biệt, nhưng vẫn còn đang phát huy tác dụng, cái này cũng rất quan trọng nha.

Sau một hồi suy nghĩ, xác nhận mình không có bỏ sót điều gì, Trương Dương liền rơi vào trong trầm tư.

Hắn bắt đầu suy tư về ý nghĩa của cái huyền huyễn Kiến Thôn Lệnh này, ban đầu hắn nghĩ mình là đại nhân được lựa chọn tiến vào, nhưng hiện tại xem ra, không phải một mình hắn có thể tới đây.

Hai con nhện lãnh chúa kia có được huyền huyễn Kiến Thôn Lệnh, đầu hươu yêu kia cũng có được huyền huyễn Kiến Thôn Lệnh, như vậy, có lẽ đây là một trận chiến của các loại động vật, kẻ phù hợp mới có thể sinh tồn, mà hắn là người đại biểu cho nhân loại, hay có thể vẫn còn những trưởng thôn là nhân loại khác?

Như vậy, 981 cái thôn trưởng khác đã đi đâu?

"Tóm lại, cái huyền huyễn Kiến Thôn Lệnh này tuyệt đối không thể đem nó coi như một trò chơi xây thôn, những thứ trong này đều khác với những nội dung trong trò chơi bình thường, chỉ cần một chút sơ sẩy liền bỏ mạng nơi này."

"Nhưng mặc kệ như thế nào, để bản thân trở nên cường đại mới là chính đạo."

Trương Dương tự mình lẩm bẩm một hồi, sau đó bắt đầu sử dụng đầu yêu hồn cấp 5 của con đại ưng kia.

Sau 5 phút, các thuộc tính của hắn từ F+, thuận lợi gia tăng đến E, đồng thời hắn còn thu được một cái thiên phú.

Mắt ưng: Thiên phú bị động, có thể tăng thêm khoảng cách quan sát, và độ chính xác.

Cái thiên phú này đối với một tên tự khoe là ma pháp sư như Trương Dương mà nói, chỉ có thể trang trí một chút, dù sao hiệu quả chỉ có thể giúp hắn đứng ở một nơi cách 150 m, vẫn có thể nhìn thấy rõ một chiếc bật lửa.

Tiếp theo, Trương Dương mới có thời gian xem cái dụng cụ đặc biệt do hắn dùng giam cầm chụp chết một đầu đại ưng mà thành, đây là một cái thi thể hoàn chỉnh của con đại ưng.

Nói là dụng cụ đặc biệt, nhưng tác dụng lại kéo xa Mộc Yêu Tháp.

Dù sao Địa Hành Mộc Yêu cũng là cấp 15, mà Đại Ưng mới cấp 5 mà thôi.

Công kích: Đưa vào chút ít lực lượng linh hồn, có thể khiến đạo cụ hóa thành một con Đại Ưng, công kích mục tiêu được chỉ định, thời gian tồn tại, 60 phút đồng hồ, số lần có thể sử dụng, 1/1.

Cái này cũng có thể xem là một cái bài tẩy đi.

——

"Thôn trưởng đại nhân, ta đã tuần sát khu vực 5 dặm xung quanh thôn, trước mắt chưa phát hiện có yêu quái ẩn hiện, chỉ là tối nay chúng ta sẽ không an bài tiểu đội đi tuần tra ban đêm sao?"

Thương binh đội trưởng Ngô Viễn đi tới sau lưng Trương Dương khom người hỏi, những chuyện này là trước kia Trương Dương bàn giao cho hắn, Trương Dương tin tưởng Ngô Viễn làm những chuyện này sẽ càng xuất sắc hơn hắn, dù sao, người ta cũng đã đạt tới cấp đội trưởng.

"Những chuyện này ngươi tự mình xét đi, nhưng phải tránh cho các binh sĩ tử thương, nếu như có tình huống khẩn cấp, cho phép lập tức rút lui, ta sẽ mở ra phòng hộ cấp hai, nhưng bây giờ, ta có một việc muốn hỏi ngươi một chút."

Trương Dương xoay người lại, nhìn xem Ngô Viễn, hắn vẫn nhớ kỹ, khi chiến đấu, hắn đã đem trường thương của mình phóng chết một con đại ưng, sau đó còn sém chúng con Lộc yêu kia.

Thế nhưng khi hắn nhìn xem bảng thuộc tính của Ngô Viễn, lại không hề có bất cứ thông tin nào về cái kỹ năng này.

"Xin thôn trưởng đại nhân cứ hỏi, thuộc hạ biết gì sẽ nói nấy."

Ngô Viễn nghiêm nghị chắp tay mà trả lời hắn.

Trương Dương liền im ắng cười cười, "Ngươi cũng không cần khẩn trương, ta chỉ là hiếu kỳ một chút mà thôi, hôm nay người đã thi triển cái kỹ năng phóng trường thương, ta cảm thấy lực sát thương của nó rất cao, ngươi có thể đi truyền thụ ra, ví dụ như dạy cho các binh lính khác, đương nhiên ta cũng rất có hứng thú."

Nghe đến đây, Ngô Viễn giống như rất bất ngờ, sau đó liền trịnh trọng nói, "Thôn trưởng đại nhân, ta cho rằng việc này cùng quả tim của con mộc yêu kia rất có liên quan, lúc ấy quả tim của nó biến mất trong tay của ta, chính ta cũng không có cảm giác gì, nhưng trong lúc chiến đấu với đội quân của con Lộc yêu kia, ta liền theo bản năng mà phóng mạnh trường thương trong tay, thật giống như bẩm sinh, nhưng ta thề, ta chưa từng được huấn luyện qua cái này."

Trương Dương liền gật gật đầu, "Bây giờ người có thể tùy lúc nào phóng mạnh trường thương được không?"

"Đúng vậy, thôn trưởng đại nhân, ta cũng sẽ thử đem cái này kỹ năng này truyền thụ cho những người khác. " Ngô Viễn lập tức hồi đáp.

Mà vừa lúc này, trong tầm mắt của Trương Dương lại có một cái thông báo xuất hiện một cái thông báo.

"Sau khi trải qua sự hỏi thăm kiên nhẫn của người, trong các binh sĩ của người có một tên có thể trở thành binh sĩ cấp anh hùng, có mở ra thí luyện anh hùng hay không? Cảnh cáo, thí luyện có thể sẽ dẫn việc người và tên lính này tử vong."

——

"Thật sự có chút giống một cái trò chơi, nhưng ta thà rằng đây quả thật là một cái trò chơi, mà không phải phải một cái thế giới huyền huyễn tàn khốc."

Trương Dương than thở một câu, sau đó hắn cũng không tiếp tục để ý tới cái thông báo này, thí luyện cái gì chứ, không phải là muốn mở ra nhiệm vụ trong phó bản sao ?.

"Được rồi Ngô Viễn, sau khi ngươi an bài một cái tiểu đội để tối nay đi tuần tra, liền để mọi người ăn uống nghỉ ngơi sớm một chút đi, đêm nay không biết còn có cái yêu thiêu thân gì đâu?"

"Vâng, thôn trưởng đại nhân."

Nhìn xem Ngô Viễn đi ra, lông mày Trương Dương hơi nhíu một cái, kỳ thật hắn còn có một vấn đề muốn hỏi, chính là Ngô Viễn và mấy người lính khác có biết mình đến từ đâu hay không?

Có lẽ bọn hắn không phải là NPC đi, biết đâu lại là mấy người bình thường đang ở đâu đó, sau đó lại bị Kiến Thôn Lệnh chiêu mộ đi ra thì sao.

Bạn đang đọc Phong Cuồng Kiến Thôn Lệnh (Bản Dịch) của Con Chim Lười
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LoạnTinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 62

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.