Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hậu chương 27

Phiên bản Dịch · 883 chữ

Sau đó hắn cũng không có vội vàng chế tác lao giam cầm, mà tiếp tục mạch suy nghĩ lúc nãy, nhìn xem có thể cắt ngắn lại quá trình chế tạo mấy cây lao này hay không, nếu có thể trực tiếp lấy linh hồn để ôn dưỡng, hắn sẽ tiết kiệm được rất nhiều lực lượng linh hồn.

Trong lúc còn đang suy tư, Trương Dương bỗng nhìn thấy Ngô Viễn đang cắt gọt cây lao.

Tốc độ của Ngô Viễn rất nhanh, giống như có một loại vận luật nào đó, mỗi một đao hạ xuống, mãnh vỡ rơi ra nhìn rất đẹp mắt, cũng rất dễ chịu.

Thậm chí Trương Dương còn có một loại ảo giác, Ngô Viễn giống như đang giao phó sinh mạng của mình cho cây lao này, triệt triệt để để để đem cây lao này sống lại!

"Có lẽ bảo trì chú ý tuyệt đối là một cái biện pháp không tệ, giống như “kính sợ ” mà Ngô Viễn đã từng nói ra."

Trương Dương như đang suy nghĩ điều gì đó, "Thật ra ta đang dạo quanh một con đường, hay là nghĩ sai phương hướng, Ngô Viễn nói tới kính sợ, không chỉ là sợ hãi cùng tham làm, mà chỉ khi ý chí toàn thân đều nhập vào, giống như lúc đối mặt sinh cùng tử, tự nhiên sẽ càng thêm sự chú ý, mà với ta tới nói, đây chính là bí tịch có thể để lực lượng linh hồn kết nối hiện thực! Thậm chí, nếu như lực lượng linh hồn của ta đủ cường đại, đủ tinh vi, như vậy nhất định có thể thu được các chi tiết còn sắc nét hơn khi nhìn bằng mắt thường."

Hắn tiện tay quơ lấy một cây gỗ, Trương Dương rút ra trường đao, hai mắt nhắm lại, tâm tư ngưng kết.

Cũng không biết trôi qua bao lâu, vài tiếng côn trùng kêu vang chui vào trong hải não của Trương Dương, sau đó một cái mọc lên bốn cặp cánh, mà con động vật nhỏ như hạt đậu nành cũng từ từ hiện ra, thật giống như hắn đang tận mắt nhìn thấy, không đúng, dù có dùng mắt nhìn, cũng sẽ không thể nào rõ ràng như thế, nếu nhìn cẩn thận, ngay cả cấu trúc bên trong của con động vật nhỏ kia cũng đang từ từ hiện ra.

Trương Dương thực sự lấy làm kinh hãi, một giây sau huyễn tượng biến mất, mà bụi cỏ đang cách hắn mấy chục mét kia, một con động vật giống như đúc lập tức bạo nát thành hồ dán.

"Ta đụng, thì ra còn có thể làm được như vậy!"

Sau khi tâm tư trở lại bình tĩnh, Trương Dương lại tiếp tục thư nghiệm, có lần thành công đầu tiên, tiếp xuống liền rất thuận lợi, hắn cũng dần dần nắm giữ các quy luật điều khiển linh hồn.

Ban đầu, hắn còn nghĩ, chỉ cần nắm giữu được phương pháp này liền có thể trở thành ma pháp sư hoặc là tu tiên giả nhưng khi hắn có thể điều khiển được loại phương pháp này, hắn liền biết cái kia đã không còn quan trọng.

"Mà thứ quan trọng là hắn có thể điều khiển!"

Sau khi đem bảy, tám con côn trùng làm chết không toàn thây, mười mấy khỏa cỏ dại trực tiếp hóa thành bột mịn, Trương Dương mới thành công dùng lực lượng linh hồn theo dõi cây gỗ trong tay.

Loại cảm giác này rất thần kỳ, hoàn toàn không cần dùng con mắt để nhìn xem, lấy tay đi vuốt ve, căn gỗ này bỗng dưng xuất hiện trong một cái thế giới trống không, sau đó không ngừng được phân giải, vỏ cây, vảy, vân gỗ, cây sợi, lại đến càng csaus trúc tinh tế hơn, càng nhỏ bé hơn.

"Ta hiểu được rồi."

Trương Dương tự lẩm bẩm một tiếng, một bên theo dõi các cấu trúc bên trong của khúc gỗ, một bên một đao chặt xuống đi, vô cùng lưu loát, bởi vì một đao kia hoàn toàn dựa theo kết cấu nội bộ mà cắt gọt, không có nửa điểm sai lầm, từ trong tới ngoài, mỗi một chỗ sâu cạn, mỗi một hướng đi, mỗi một tầng vỏ cây, tất cả đều bị phân giải mà ra.

Sau đó hắn lại căn cứ những chi tiết này, vung đao gọt nhẹ, không phải là vì để cho cân xứng, mà là vì để mỗi một đầu đều hoàn chỉnh, giư vững được kết cấu ổn định của khúc cây.

Từ đầu tới đuôi, một mạch mà thành!

Đây mới chính là cách dùng của linh hồn cấp B- , mà không phải chỉ là phóng thích phát thuật thông thường.

Nhất thông bách thông, một thuận trăm thuận.

Khi Trương Dương mở hai mắt ra, liền thấy Ngô Viễn đang mở to mắt nhìn hắn, kinh ngạc đến há miện.

"Ách —— thôn trưởng đại nhân, ngài —— ngài là làm sao làm được? Cái này quá thần kỳ."

"Ta? Đương nhiên là bị quỷ nhập vào người !"

Trương Dương cười ha ha một tiếng, cực kì thoải mái!

Bạn đang đọc Phong Cuồng Kiến Thôn Lệnh (Bản Dịch) của Con Chim Lười
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LoạnTinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 33

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.