Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hậu chương 32

Phiên bản Dịch · 1439 chữ

Mà cũng ngay trong lúc đó, chỗ cổ của con cự quái kia bị oanh một phát, liền nổ ra một cái lỗ máu to như thùng nước!

Sau một khắc, giam cầm liền được phát động, dù con cự quái đã đưa lên lang nha bổng, nhưng vẫn cứng rắn mà bị giam cầm lại, cái này liền tăng thêm cơ hội cho Ngô Viễn ra tay, trong nháy mắt, liên tục bốn cây lao giam cầm lại được phóng ta, toàn bộ đều đánh vào hốc mắt của con cự quái, thật đáng thương cho con quái vật này, ra trận chưa kịp làm gì đã bị người ta đánh giết!

Lúc này, người ta mới biết được sự kinh khủng của mấy thanh lao giam cầm này.

Nhưng mà nghĩ lại cũng bình thường, thứ này chính là trung phẩm pháp khí, hơn nữa còn được phóng ta từ tay của Ngô Viễn, độ tổn thương như vậy mới là bình thường.

Trương Dương vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ, kinh ngạc là vì uy lực của thanh lao này, mà vừa khai chiến bọn hắn đã thu được một đống tiền lãi.

Chín cái tàn hồn của Đại Ưng liền không cần phải nói.

Con cự quái vừa mới bị Ngô Viễn giết chết kia còn đưa ra một cái tàn hồn hoàn chỉnh!

"Thành công tiêu diệt anh hùng trong thôn xóm của đối phương, Hắc Bì Sơn Quái cấp 19."

"Bởi vì đối phương là anh hùng trong thôn xóm của đối phương, cho nên thành công bắt được một cái yêu hồn hoàn chỉnh, có thể bán ra."

"Thu hoạch được 600 điểm năng lượng."

"Thu hoạch được một phần hi vọng mảnh vỡ ( màu xám), có thể bán ra."

"Thu hoạch được trái tim của Sơn Quái, có thể bán ra."

"Thu hoạch được 200 đơn vị tinh huyết của Sơn Quái, chứa trong đó rất nhiều yêu huyết, có thể dùng để vẽ chiến văn phù triện, hoặc là dùng để luyện chế pháp khí."

"Thu hoạch được vũ khí cấp bậc anh hùng, cự lang nha bổng."

Ngay khi Ngô Viễn giết con cư quái kia, binh sĩ của Trương Dương lập tức như bạo rạp!

Mười hai tên cung thủ tinh nhuệ, còn có 19 tên binh lính tinh nhuệ không ngừng xạ kích, phóng lao!

Mà trong khoảng cách này, hơn nữa còn là ở trên cao nhìn xuống, sức mạnh của các cây lao còn được tăng lên, chỉ cần ba lao liền có thể dâm chết một đầu sói xanh, trong khi các cung thủ tinh nhuệ cần tới sáu mũi tên mới có thể đánh giết một con sói xanh khác.

Lúc này, Ngô Viễn đã trở lại phía trong của thành lũy, cùng với những binh sĩ khác bắt đầu dùng các cây lao bình thường đánh giết!

Lấy thực lực của hắn, chỉ cần ở trong phạm vi hai trăm mét, liền sẽ trở thành mục tiêu của hắn, mặc kệ là sói xanh hay là Lộc yêu, căn bản không cần lo lắng, đều là một lao nổ đầu.

Ngắn ngủi mười mấy giây, những con sói xanh cùng lộc yêu đã chết trên trăm đầu, căn bản chưa xông tới phụ cận, liền bị đánh giết, dù sao bọn Trương Dương cùng Ngô Viễn đã gọt tới hai ngàn cây lao nha, nhìn cái tiền vốn này, đủ để chơi chết mấy con tiểu yêu này, dù cho bọn chúng cứ điên cuồng tiến lên nhưng cũng chỉ là tặng đầu người.

Mà lúc sói xanh cùng lộc yêu bị chết hơn một nữa, bọn chúng cũng không dám lại tiếp tục tấn công nữa, sắp lựa chọn từ bỏ, thì con đại Lộc yêu kia không biết đã làm cái gì, một cái sừng hươu của nó trong nháy mắt đã bị thiêu đốt, hóa thành tro tàn, mà theo đó, cũng lập tức có một tiếng ma kêu quỷ khóc phát ta, một đoàn khói đen cũng đằng không mà lên, ở giữa không trung không ngừng khua môi múa mép, hơn nữa còn đang không ngừng gầm thét.

Con quái vật này vô cùng bạo ngược, vừa hiện hình liền trực tiếp ba đầu sói xanh của Lộc yêu, loại sói xanh này cũng không thể phản kháng, chỉ trong nháy mắt liền biến thành xương vụn.

Sau đó con quái vật này hô một tiếng, xuyên qua khoảng cách hơn ba trăm mét, một ngụm liền đem Ngô Viễn nuốt xuống, mà hắn cũng không có cách nào để né tránh.

Cái này biến cố quá nhanh, Trương Dương đều muốn choáng váng, còn có thể chơi cái này? Mẹ nó, con Lộc yêu này quả nhiên có đại chiêu.

Làm sao bây giờ?

Có binh sĩ muốn đem Ngô Viễn cứu trở về, thế nhưng bọn hắn mới vọt, thật giống như trúng ác mộng ầm ầm ngã xuống.

Hỗn loạn tưng bừng.

Mà lúc này, đội quân của Lộc yêu liền nắm lấy cơ hội bắt đầu phản công.

Thậm chí con đại Lộc yêu kia, cũng hung tàn xông lên, gia hỏa này có thể trạng to lớn, còn có đôi móng cường tráng dẫm trên mặt đất, khí thế không chút nào yếu hơn con Sơn Quái lúc nãy.

"Giam cầm!"

Trong hỗn loạn, Trương Dương vẫn có phản ứng rất nhanh, không nói hai lời, liền thả ra một đạo giam cầm lên đoàn khói đen đang bao phủ trên người Ngô Viễn kia, bởi vì hắn cũng không có những biện pháp nào khác nha.

Nhưng mà để hắn vui mừng chính là, giam cầm cũng không phải để đùa giỡn, đạo pháp thuật này trong nháy mắt liền thành công, đoàn khối đen kia lập tức bị giam cầm cùng với Ngô Viễn.

Nhưng tác dụng phụ là Trương Dương như bị rơi vào hầm băng, vô số tiếng thê lương gào khóc vang lên bên tai của hắn, thậm chí trong nháy mắt đó, hắn còn bị xuất hiện ảo giác.

Nhưng cuối cùng mọi thứ cũng đã biến mất, Trương Dương khôi phục bình thường, trên mặt đất chỉ còn lại thân thể của Ngô Viễn mà đoàn khói đen kia đã biến mất.

Còn không chờ Trương Dương cẩn thận nhìn xem, một đầu sói xanh đã nhảy qua trại tường, nhào tới phía hắn.

"Đại nhân cẩn thận!"

Một tên đao thuẫn Binh tinh nhuệ hét lớn một tiếng, xông lại gần một đao đem con soi xanh kia chẻ làm hai khúc.

Nhưng tình huống rất không ổn, bởi vì không có Ngô Viễn tọa trấn, lại bởi vì hỗn loạn do đoàn khói đen kia đem tới, đội quân của Lộc yêu đã xông lên, mà càng hỏng bét là, con Lộc yêu kia đã vọt tới trong vòng trăm thước, nếu lại không nghĩ ra biện pháp, tiếp xuống tất nhiên là sẽ có một trận đồ sát.

Suy nghĩ một chút, Trương Dương liền hô to một tiếng.

"phóng lao giam cầm, tập kích con đại Lộc yêu kia cho ta!"

Nhưng lúc này đã không có binh sĩ có thể quay người, đừng nói tới phóng lao giam cầm, nhiều nhất là tiến hành phản kích, bởi vì rất nhiều địch nhân đã đem bọn hắn bao vây lại.

"Hô!"

Tiếng gió đột nhiên lướt qua tai, một đầu sói xanh bất ngờ phóng qua lớp bảo hộ, lại hướng về phía hắn nhào tới, lúc này hắn coi như đi lấy vũ khí cũng đã không kịp, mà trốn cũng không có khả năng

Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, Trương Dương không biết làm sao, liền nghĩ tới chuyện lúc trước hắn thả ra hồn lực giết chết mấy con tiểu con trùng.

Không sai, linh hồn ngoại phóng!

Trong chớp nhoáng, tốc độ chém giết bốn phía chiến trường lập tức liền chậm lại, ngay cả tiếng la giết đều giống như đang ở một nơi nào đó rất xa xôi, nhưng đây không phải là đang khiến thời gian chậm lại, mà là tốc độ cảm nhận của linh hồn Trương Dương đã tăng lên rất nhiều lần.

Lúc này, phía trong chiến trường, hắn liền cảm ứng được năm thanh lao đang cách hắn hơn một trăm mét.

Đó là cánh tay của hắn, huyết nhục của hắn, một phần thân thể của hắn.

Thậm chí hắn chỉ cần một cái ý niệm trong đầu của hắn liền có thể điều khiển bọn nó,

Bạn đang đọc Phong Cuồng Kiến Thôn Lệnh (Bản Dịch) của Con Chim Lười
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LoạnTinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 49

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.