Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Địa sản Phong Vân (1)

Phiên bản Dịch · 2908 chữ

Khi ta tỉnh lại cũng là lúc phát hiện mình đang nằm tại trong bệnh viện nhân dân, mà bên cạnh là cha mẹ cùng với Tần Như Tuyết tam nữ vây quanh, khuôn mặt ai nấy đều lộ ra vẻ thần sắc lo lắng.

Tần Như Tuyết cùng Đường Tư nhìn thấy ta tỉnh lại vội vàng lau nước mắt trên mặt, mà một bên Lý Phỉ Nhi cũng không khá hơn chút nào, đoán chừng là tính cách vốn có chút lạnh nhạt, mặc dù không có rơi lệ nhưng khuôn mặt biểu hiện hết sức sốt ruột lo lắng. Lòng ta nghĩ, chẳng lẽ nữ nhân này cũng đã bắt đầu có ý đối với ta?

Tần Như Tuyết một bên đứng dậy đi ra ngoài kêu thầy thuốc tới kiểm tra thân thể, sau khi bác sĩ đến nơi liền một trận thí nghiệm kiểm tra toàn bộ, không phát hiện trên người ta có bất cứ vấn đề gì, cũng không giải quyết được ta đêm qua vì sao lại té xỉu, dặn dò ta đến bệnh viện CD kiểm tra lại một lần cho an toàn.

Kỳ thật ta biết chính là hòa thượng kia khiến ta thành ra thế này, nhưng ta trong lòng có chút trầm mặc nghĩ nghĩ, hòa thượng này chắc cũng không hại ta đâu, thân người làm xuất gia sao có thể giết hại sinh mệnh đâu chứ?

Mọi người thấy ta không có chuyện gì mới thở dài một hơi, ta nhìn nhìn đến phụ mẫu bên cạnh, biết bọn họ bởi vì lo lắng cho ta chắc chắn đêm qua khẳng định không có nghỉ ngơi tốt nhất, cho nên ta bảo bọn họ đi về nhà nghỉ ngơi cho khỏe không cần lo lắng cho ta, cha mẹ trong lòng thấy ta không có chuyện gì, cẩn thận dặn dò Tần Như Tuyết ba người các nàng chiếu cố ta thật tốt, nói xong cả hai về nhà nghỉ ngơi.

Phụ mẫu đi rồi, Tần Như Tuyết mới nói:

- Đêm qua cũng may Hồng tỷ trên đường về nhà phát hiện ra chàng nằm bất tỉnh nhân sự trên lộ, vì thế cấp tốc gọi điện thoại cho Vu Tử, Vu Tử lại gọi điện thoại cho thiếp, vội vàng đem chàng đưa đến bệnh viện.

-Nga, Hồng tỷ? Có phải là lão bản của tiệm cà phê hay không? Ta hỏi.

Tần Như Tuyết nói:

- Cái này thì thiếp không biết, em thấy Vu Tử gọi nàng là Hồng tỷ, cho nên thiếp cũng theo lấy kêu Hồng tỷ mà thôi, bọn hắn đêm qua vì chàng mà bận rộn cả một đêm phía trên vì thế đã gọi bọn hắn về nghỉ trước rồi.

Lúc này, Đường Tư cũng nói:

- Lão công, ngày hôm qua làm sao lại bị choáng váng ở trên đường vậy?.

Lòng ta nghĩ, chuyện gặp hòa thượng có lẽ sẽ không nên nói cho các nàng biết, dù sao hòa thượng cho ta ăn vật kì lạ kia còn không biết thứ đó là gì, vạn nhất các nàng tưởng là thuốc độc như vậy không bằng lo lắng chết a, vì thế nói:

- Có khả năng là uống nhiều rượu quá, cho nên ngất đi mà thôi, không có gì đáng ngại cả đâu.

Một âm thanh khác cũng vang lên, người lên tiếng không ai khác chính là Lý Phỉ Nhi:

- Ngươi không có chuyện gì thì tốt rồi, ngày hôm qua hai người A Tuyết và A Tư bọn họ đều lo lắng cho ngươi muốn chết đấy.

Ặc! Nói chuyện vẫn là lạnh nhạt như vậy, bất quá trong lòng ta vẫn là để lộ ra một tia vui sướng.

Ta nói:

- Vậy ngươi lo lắng cho ta sao?

Lời vừa ra khỏi miệng, Tần Như Tuyết cùng Đường Tư ánh mắt quái dị nhìn xem ta, mà Lý Phỉ Nhi một bên bị lời nói của ta khuôn mặt đỏ ửng, ấp úng nói không nên lời.

Nhìn thấy nàng bộ dạng biểu tình như vậy ta mừng rỡ trong lòng, mà Tần Như Tuyết cùng Đường Tư cả hai cũng trao đổi một cái ánh mắt, không biết bên trong là đang suy nghĩ điều gì.

...

Lúc này ngay tại bệnh viện nhân dân LC, một căn phòng cấp bậc sang trọng đặc biệt bên trong, một nam nhân thân hình ước chừng ba mươi tuổi đang ngồi ở trên ghế sofa, bên dưới là hai thiếu phụ nhân xinh đẹp đang không ngừng ở tại hạ thân nam tử vuốt ve lên xuống, một mỹ phụ dùng miệng liếm dọc trên thân nam căn to lớn không ngừng liếm láp liên tục, một cái phụ nhân lại đem hai hòn ngọc dưới thân bổng tận tình liếm mút nhẹ nhàng ôn nhu, nam nhân tay cầm cốc rượu đỏ uống một ngụm đặt tại trên bàn trà, lên tiếng nói:

- Quách Vân Thiên, không thể ngờ được ngươi cư nhiên đem hán bán cho một tên tiểu tử vô danh, nếu gặp lại ta nhất định sẽ không bỏ qua.

Nói xong, đem chén rượu đặt thẳng ở trên bàn, đánh một tiếng:

- Mẹ hai, cho con trai ngoan của ngươi ít sữa đi nào...

Mỹ phụ nhân ngậm hòn ngọc to lớn nghe được tiếng con trai kêu mình liền đứng dậy, hai tay vén lên chiếc áo ngực bên người lộ ra một đôi nhũ hoa cao thẳng trắng muốt, ở hai bên đầu cặp nhũ hoa là hai hạt thịt đỏ hồng to bằng ngón út, nàng đem cặp vú đã sớm đỏ ửng đặt ở trước miệng nam nhân, nam nhân không chút khách khí há mồm liền bú mút, bởi vì lực đạo có chút lớn mà khuôn mặt của phụ nhân kia có chút đau đớn nhưng không khỏi lộ ra vẻ dâm đãng:

- Con trai ngoan... Nữa...Đúng rồi... Nữa đi... Ta là mẫu thân dâm đãng A...

Mà ở phía dưới mỹ phụ nhân còn lại không ngừng ra sức bú liếm nam căn, đôi môi mềm mại không ngừng di chuyển khắp trận địa phun ra phún vào hết sức dâm đãng so với nữ tử bên trên không kém cạnh là bao, thỉnh thoảng đầu lưỡi không ngừng đánh qua chỗ mẫn cảm của nam nhân khiến hắn rên lên thư sướng. Nam nhân thả nữ nhân bên cạnh, nói:

- Tiểu mụ, ngươi làm thật là thoải mái...khà khà.

Nghe được nam nhân nói như vậy, bên dưới như có một loại chất kích thích cổ vũ nữ nhân bên dưới gia tăng nhanh động tác, hai tay nắm lấy côn thịt, bắt đầu xoa xoa, ngẫu nhiên còn dùng bàn tay tuyết trắng tinh tế vuốt ve nhẹ nhàng tinh hoàn. Phụ nhân đôi mắt thâm tình liếc nhìn nam nhân không rời chuyển động lên xuống hết sức mê hoặc, cái cổ trắng bạch ngọc lộ ra trước ánh sáng duỗi thẳng.

Cảm nhận đầu lưỡi không ngừng vuốt ve những mạch máu cứng rắn trên thân côn, bất giác dưới âm hộ vô thức truyền đến ngọn lửa nóng lan tỏa toàn thân, khuôn mặt lập tức đỏ lên lửa.

Nam nhân thoải mái hít sâu một hơi hai tay nắm lấy đầu nữ nhân mà ấn mạnh xuống, phụ nhân trong miệng ngậm lấy côn thịt không làm sao được, chỉ có thể tùy theo nam nhân đùa giỡn thân thể mà nắc mạnh mà lên. Mái tóc đen dài thả xõa ra sau đầu, hai đại bạch thỏ trước ngực đầy đong đưa, nam nhân cảm giác kích thích vô cùng, tuy rằng chuyện này không chỉ một hai lần xảy ra, nhưng mỗi lần như vậy đều làm cho hắn khoái cảm thật sâu mê muội, chìm trong dục vọng nguyên thủy nhất.

Nam nhân trước mặt tên Trương Hùng, là con trai độc nhất của thư ký Huyện ủy Trương Lương, nhưng cả hai cha con hắn đều là sắc trung chi quỷ, mà hắn lại cùng hai cái phụ nhân có quan hệ hoan ái lại chính là mẹ kế của chính mình. Nam nhân kêu mẹ hai chính là Trương Lương nhị lão bà Tiếu Vân, 37 tuổi, là muội muội của một lão đại hắc bang xã hội ngầm ở LC, mà nam nhân kêu tiểu mụ chính là Trương Lương Tam lão bà Thư Vận năm nay 35 tuổi, là nhà đầu tư bất động sản tại LC này, tên Trương Hùng này là con của vợ cả của thư ký huyện ủy Trương Lương bởi vì ham mê nữ sắc, liên tiếp chơi hai cái lão bà của cha mình, mà mẹ của hắn một mạch chạy tới nước Mỹ càng khiến hắn không thèm e dè bất cứ điều gì trực tiếp vui hoan lạc thú ngày đêm vui vẻ không sợ bất cứ điều gì, mà cha của hắn sau khi biết chuyện cũng không thèm ngăn cản còn muốn sau này tại trên cùng thân thể nữ nhân mà nhất phượng chiến nhị long, ngày càng khiến cho hai cha con bọn hắn càng thêm làm càn, thường xuyên tụ tập cùng chơi nữ nhân với nhau.

Mà Tiếu Vân cùng Thư Vận, bản chất cũng chính là loại đàn bà dâm đãng, thường xuyên biến thành đồ chơi cho hai cha con bọn hắn phát tiết, nhưng mà gần đây Trương Lương ở bên ngoài lại quen biết một nữ nhân xinh đẹp, cho nên thật lâu không có dùng hai cái âm đạo chứa tinh này phát sinh quan hệ, cho nên hôm nay tới để an ủi một chút.

Trương Hùng tại phía sau cái mông to lớn Tiếu Vân không ngừng vận động, hạ thân nheo nhét nước nhờn tiến ra tiến vào liên tục, mà phía sau Thư Vận cũng không hề nhàn rỗi trực tiếp ép sát thân thể hoàn mỹ vào lưng Trương Hùng hạ thân không ngừng cùng hắn vận động rút ra đút vào, phối hợp một cách nhịp nhàng.

Tiếu Vân dâm mị kêu lên:

- Ân... Ah...Ah... Tốt... Thật thoải mái... Sướng chết mất... A... A... Đúng vậy... Ahh... Sâu... Mạnh nữa...AAA...~

Mà giờ khắc này, Trương Hùng đã không còn thỏa mãn rút ra đút vào như vậy, bắt đầu gia tăng lực độ, côn thịt cứng rắn từng chút từng chút một chạm đến thành tử cung hung hăng va đập kịch liệt không ngớt, mà hạ thể tùy theo lực độ gia tăng Tiếu Vân dưới háng kêu càng lúc càng lớn.

- Ah...Um... Tốt... Thật thoải mái... Đúng rồi... A... Sâu nữa... A... A... Sâu nữa... A... ƯM!

Cuộc chiến rất nhanh liền kết thúc, tuy rằng Trương Hùng trước khi tới đây đã ăn thuốc tráng dương và tên lửa một giờ, nhưng mà hai cái phụ nhân đều là lang hổ chi niên, đều là lỗ huyệt cực phẩm, Trương Hùng một người căn bản không thỏa mãn được hai cái mỹ phụ dâm đãng này, chỉ trong vài phút đồng hồ liền bắn ra tinh hoa mà Tiếu Vân cùng Thư Vận cũng không còn cách nào, đành phải buông tha cho Trương Hùng.

Hiện tại sắc mặt hắn có chút mệt mỏi liền choáng váng lăn ra ngủ, hai mỹ phụ nhân dâm động lại không được thỏa mãn, dục hỏa trong người bùng cháy lên dữ dội không nhịn được liền bắt đầu một cuộc chiến khác.

...

Buổi tối, Vu Tử cùng Trương Ngọc đến thăm ta, Vu Tử nói cho ta biết là quán cà phê Hồng tỷ gọi điện thoại cho hắn, lòng ta nghĩ ngày mai nhất định phải đi cảm tạ Hồng tỷ một chuyến. Mà Ô tỷ cũng tại xế chiều gọi điện thoại tới, biết tin ta không có chuyện gì ngiêm trọng nên mới an tâm một trận, nói cho ta biết số tiền đã chuyển tới tài khoản ta đồng thời nói ta giữ gìn sức khỏe cho tốt, ta cười cười cảm ơn sau đó cúp máy. Ta tiếp tục gọi điện thoại nói cho Quách lão bản một tiếng, gọi hắn chiều nay đến kim ngạch đạt khách sạn lấy tiền.

Sắp xếp toàn bộ mọi thứ ổn thỏa, Vu Tử cùng Trương Ngọc cùng nhau trở về nhà, mà Tần Như Tuyết cùng Đường Tư cũng trở về gia trang chuẩn bị đồ ăn ngon cho ta, chỉ lưu lại Lý Phỉ Nhi một người tại bệnh viện theo giúp ta.

Ta nhìn Lý Phỉ Nhi một mặt lạnh nhạt thật lâu không nói gì, mà Lý Phỉ Nhi bị ta nhìn khuôn mặt có chút ngượng ngùng, lạnh nhạt nói:

- Ngươi sao lại cứ nhìn ta, không thấy mệt mỏi sao?

Không phiền, làm sao có thể mệt mỏi, mọi người đều nói mỹ nữ vĩnh viễn là một bông hoa xinh đẹp tuyệt sắc, mà bên cạnh ta lại có một bông hoa tuyết trắng xinh đẹp tuyệt phẩm như vậy, vì sao lại không được nhìn chứ? Ta cười nói.

- Hừ...Dẻo miệng.

Lý Phỉ Nhi bị lời nói của ta chọc cười, nhìn nàng một mặt nụ cười duyên dáng, trong tâm ta thoáng chốc như vẻ thất thần, thật là đẹp.

- Nhìn ngươi như vậy còn thật biết nói chuyện...

Đột nhiên, ta bắt lấy bàn tay nhỏ mềm mại của Lý Phỉ Nhi , nàng khuôn mặt đỏ rực lên ngượng ngùng cực điểm, thân như muốn giãy dụa đi ra ngoài, ta thế nào có khả năng thả tay nàng ra, nhanh chóng dùng sức đem Lý Phỉ Nhi đặt tại trong lòng, dùng miệng tại bên tai nàng thổi nhẹ nhàng nói:

- Phỉ Nhi... làm lão bà của ta, ta hứa sẽ biến nàng thành người hạnh phúc nhất, một mực đối tốt với ngươi.

Lý Phỉ Nhi trong phút chốc như có một luồng điện chạy qua toàn bộ thân thể không ngừng tiếp tục giãy giụa, ta bất chấp tất cả trực tiếp hôn lên đôi môi hồng thắm của Lý Phỉ Nhi, nàng hai tay không ngừng tại trên lưng ta mà đánh nhưng lực đạo thì lại chả có bao nhiêu, tùy theo nụ hôn của ta chậm rãi trở nên vô lực giống như cùng vui đùa với người yêu vậy, ta tiếp tục thưởng thức đôi môi nồng nàn của Lý Phỉ Nhi đầu lưỡi bắt đầu chậm rãi men theo vào khoang miệng của nàng chạm lướt qua hàm răng trắng ngọc tinh tế, Phỉ Nhi nào có trải qua hương vị kiều diễm như thế này trong đời dù sao đây cũng là lần đầu tiên cùng nam nhân hôn môi, vừa mới bắt đầu còn có chút không thích ứng, dưới sự hướng dẫn của ta hàm răng bạch ngọc dần dần hé mở hai đầu đầu lưỡi linh hoạt dây dưa ở tại cùng một chỗ, thật lâu không nghĩ đến tách ra.

Ta một tay ôm lấy Phỉ Nhi lên, một tay ma quái luồn vào quần trong Lý Phỉ Nhi, vuốt ve hạ thân mập mạp cao ngất của nàng, động đào nguyên từng chút một đã bắt đầu rỉ ra dâm thủy ấm nóng, cảm giác ngứa ngáy lan tràn dưới hạ thân.

- Ưm... Đừng... Phàm... Này... Đây là bệnh viện... Người khác nhìn thấy không tốt... Ưm~. Phỉ nhi rên rỉ nói.

Bỗng chốc ta nghe thấy tiếng chốt cửa, tưởng rằng bác sĩ đến kiểm tra thân thể liền đình chỉ mọi động tác, đột nhiên ta nghe thấy bên ngoài như có một trận cười duyên, chỉ thấy Tần Như Tuyết cùng Đường Tư phá cửa mà vào cười cười xem ta cùng Lý Phỉ Nhi bộ dạng, Lý Phỉ Nhi bị các nàng cười đến mức ngượng ngùng muốn chết hận không có một cái lỗ mà chui vào, lập tức vùi đầu vào trong lòng ta mà trốn, mà ta cũng ngượng ngùng không thôi không ngờ còn bị lão bà bắt gian ngay tại trận a.

Lúc này, Tần Như Tuyết đột nhiên nói:

- Lão công, chàng như vậy sao không tiếp tục hành động? Thật nhanh liền đem chúng ta cùng Phỉ nhi ăn sạch nha.

Nữ nhân này thật không thèm nói lý, khi ta là tên dâm sắc tình cuồng hay sao?

Đường Tư cũng nói:

- Hihi... Đúng vậy, chúng ta còn nói đứng ở ngoài cửa canh gác cho các ngươi đấy a.

Ta ngất! Các nàng thật sự ra bài không theo lẽ thường mà!

Lý Phỉ Nhi bị lời nói của hai nàng mặt càng thêm đỏ, mà ta lúc này mới phát hiện ra nguyên lai nữ nhân lạnh nhạt cũng có lúc biểu hiện một mặt như vậy.

Ta nói:

- Các ngươi cũng đừng nói nữa, dám ở đây nói xấu lão công đợi đến khi trời tối ba người các ngươi đều chạy không thoát.

Hiện tại, đến lượt ba mỹ nhân cùng lúc đỏ mặt.

- AH!! Một trận đau xót từ đùi ta truyền lên, nguyên lai là Phỉ Nhi nằm trong lòng ta dùng sức kháp một cái, miệng nhỏ chụm lại bĩu môi nói:

- Thật là miệng chó không nhả được ngà voi.

Nhìn thấy ta bộ dáng thống khổ, tam nữ vui vẻ cười duyên ——

Nguồn:sachiepvien.com

Bạn đang đọc Phong lưu truyền kỳ (Dịch) của Dương Quân Phàm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi superhuylatao
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 43

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.