Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kết thúc dời mộ

Phiên bản Dịch · 1401 chữ

“Chuyện này...”

"Có... có nước chảy ra từ trong tảng đá!"

"Tôi bị hoa mắt rồi sao?"

"Mẹ nó, đây rốt cuộc là có chuyện gì? Bên trong đá sao lại có nước?"

"..."

Mấy đứa trẻ nhà trưởng thôn đều trợn mắt há hốc mồm.

Cảnh tượng trước mắt hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của họ.

Nước từ đá chảy ra...

Điều này không phù hợp với lẽ thường chút nào!

Giờ phút này, Tần Quốc Huy cũng chấn động không thôi, nhìn dòng nước trong vắt đang chảy ra từ cái hố trước mặt, hồi lâu mới bình tĩnh được.

“Tần đại sư, thực... thực sự có nước chảy ra...” Lúc này, Tần Quốc Huy đã đổi cách xưng hô.

Tần Phong đương nhiên cũng nhận ra sự thay đổi này.

Nhưng hắn cũng không nói gì thêm, chỉ bước lên phía trước, móc ra một lá bùa.

Bùa không đốt lửa vẫn cháy, trong nháy mắt, tro tàn rơi vào hố đang không ngừng chảy nước.

Một màn thần kỳ xảy ra, nước đang chảy đột ngột dừng lại.

Làm xong hết thảy, Tần Phong mới chậm rãi đứng lên, nói: "Việc dời mộ đã xong, tiếp theo chỉ cần phân tinh."

Phân tinh, không giống với phân kim định huyệt (*).

(*Là một kỹ năng của thầy phong thủy, dùng kim la bàn bằng vàng xác định vị trí của mộ huyệt.)

Thực ra, đây vốn là một tập tục địa phương ở thôn Tần gia.

Rất nhiều vùng quê ở Hoa Hạ cũng có tập tục này.

Phân tinh chính là rải các hạt ngũ cốc xuống phần đất trước bia mộ, cầu tổ tiên che chở con cháu trong nhà.

Trong phong thủy, việc phân tinh mang ý nghĩa phân chia vận may của mỗi người.

Người Tần gia vừa nghe Tần Phong nói, lập tức tập trung lắng nghe.

Nhà ai được phân tinh nhiều, đồng nghĩa với về sau được tổ tiên phù hộ nhiều, vận khí tốt, mọi người đều hiểu rõ ý nghĩa của tập tục này.

Tần Quốc Huy liếc mắt nhìn mọi người, nói: "Tần đại sư, cả nhà chúng ta còn chưa tách hộ khẩu, không cần phân tinh đâu!”

Tần Phong nghe vậy liền suy nghĩ một chút, cảm thấy cũng có lý.

Chủ nhà người ta đã nói như vậy rồi, hắn dĩ nhiên cũng không nhiều lời.

Chờ người Tần gia dập đầu ba lạy trước mộ phần một lần nữa, liền đưa túi đỏ đựng ngũ cốc đã chuẩn bị từ trước cho bọn họ.

Lúc này đây, nghi thức chuyển mộ tổ tiên đã hoàn toàn kết thúc.

Lần hỗ trợ trưởng thôn dời mộ này, thu hoạch vượt ngoài dự đoán của Tần Phong.

Cho đến ngày hôm nay, nỗi hoài nghi trong lòng Tần Phong chẳng những không giảm bớt, ngược lại càng tăng lên.

Rất rõ ràng, tất cả những chuyện này đều do một tay sư phụ hắn sắp đặt.

Trong lòng hắn, hình bóng sư phụ đột nhiên trở nên thần bí khó lường.

Luôn cảm giác có gì đó kỳ lạ.

Đương nhiên, đây chỉ là Tần Phong tự suy ngẫm trong lòng, cũng không biểu hiện trên mặt.

. . .

--- Truyện được dịch bởi Đô Quân Ngân Châm trên trang TruyenYY.

Vui lòng ghi rõ tên người dịch và nguồn khi mang truyện đi nơi khác. ---

. . .

Về nhà, thảnh thơi mấy ngày.

Vừa mới tốt nghiệp, Tần Phong cũng không vội tìm công việc, hắn dự định nghỉ ngơi một khoảng thời gian.

Cùng lúc đó, chuyện xảy ra trong lúc giúp trưởng thôn chuyển mộ tổ tiên cũng được làng xã xung quanh lan truyền khắp nơi, đã vậy truyền càng ngày càng thần kỳ.

Danh tiếng Tần Phong cũng được quảng bá trên diện rộng.

Mặc dù hắn còn trẻ, nhưng nhờ có danh hiệu là đồ đệ của lão thần tiên, hơn nữa còn có trưởng thôn đảm bảo chắc chắn, thế nên liền có khách đến nhà thăm hỏi không ngơi.

Ở nông thôn chính là như vậy, hễ có chuyện nhỏ chuyện lớn gì, cũng đồn đại khắp làng trên xóm dưới.

Mọi người rủ rê nhau xem chuyện lạ, hiếu kỳ thôi.

May mà Tần Phong cũng lường trước chuyện này.

“Tiểu Phong, em bây giờ đã thành đại sư rồi!” Đến nhà Tần Phong chơi, Tả Kiệt liền đùa một câu.

“Được rồi, anh Kiệt, đừng nói giỡn nữa!” Tần Phong cười nói, ông anh họ này của mình rõ ràng chẳng tin phong thủy xíu nào, lúc đón hắn ở trạm xe lửa còn từng nói một lần.

“Tiểu Phong, công việc của em, anh sẽ không nhiều lời. Nhưng trước hết, người anh này có mấy lời muốn nói với em.” Tả Kiệt đột nhiên nghiêm giọng, nói với Tần Phong.

“Anh Kiệt, anh cứ nói đi!” Tần Phong pha trà xong, gật đầu đáp.

“Mặc kệ sau này như thế nào, em đều không thể bôi bác danh tiếng của chính mình, tuy người ở thôn Tần gia đều tin tưởng em, nhưng em cũng không thể vì thế mà đi lừa gạt người khác, dì và dượng còn phải sinh sống ở đây cả đời.” Tả Kiệt thấm thía nói.

Tần Phong nghe xong, gật đầu.

Hắn biết Tả Kiệt là vì muốn tốt cho hắn nên mới nói như thế.

Tần Phong cũng không muốn phản bác, có một số việc, tin hay không tin, đều do cách nghĩ của mỗi người.

"Đi thôi, Tiểu Phong, tối nay anh có đãi một bữa tiệc, sẵn tiện dẫn em ra ngoài xã giao vài câu!” Tả Kiệt nói.

Đây là mục đích hôm nay hắn đến tìm Tần Phong.

Mặc dù hắn không tin phong thủy, nhưng đều là người một nhà, vẫn phải giúp đỡ.

Hầu hết những người làm thầu xây dựng đều tin phong thủy, hắn biết rõ điều này, cho nên mới dẫn Tần Phong đến bữa tiệc hôm nay.

“Được.” Tần Phong không có ý từ chối.

Hắn đã quyết định hành nghề phong thủy, cũng phải có chút mối quan hệ làm ăn.

Cho dù thầy phong thủy có tu vi cao đến cỡ nào cũng phải ăn cơm kiếm tiền mà!

Hơn nữa, cảnh giới càng cao, yêu cầu càng nhiều tài nguyên tu luyện, mấy thứ đó đều phải dùng tiền để mua.

Trước đây, sư phụ hắn mua không ít đồ tu luyện, giá cả đều từ mấy chục vạn đến mấy trăm vạn đồng tiền.

Tả Kiệt lái xe, chạy lên huyện thành.

Một chủ thầu chỉ mới 26 - 27 tuổi như Tả Kiệt, không nói đến việc có quan hệ móc nối với nhau, chủ yếu vẫn là dựa vào năng lực bản thân đi lên.

Các ngành liên quan đến bất động sản đều lợi nhuận rất cao.

Tả Kiệt làm ở mảng thầu xây dựng, thu nhập cũng khá nhiều.

Người ta thường nói, hầu hết các cuộc giao dịch đều thành công trên bàn ăn.

Xe dừng trước một nhà hàng trang trí phong cách đặc biệt.

Ở huyện thành có rất nhiều kiểu nhà hàng như thế này, tiêu phí không thấp.

Tần Phong trước nay chỉ nghe nói qua, cũng chưa từng tới đây.

Bước vào nhà hàng, theo sau Tả Kiệt, đến một bao sương được trang trí theo phong cách cổ trang.

“Tiểu Phong, hôm nay người đến không nhiều, đều có quan hệ tốt với anh, một lát anh sẽ giới thiệu với em sau.” Trong phòng chỉ có hai người là Tả Kiệt và Tần Phong, những người khác vẫn chưa đến.

“Vâng.” Tần Phong gật đầu đồng ý.

Hắn biết, những người trong ngành xây dựng đều có chút tôn sùng phong thủy, dù ít hay nhiều thì đây đều là dấu hiệu tốt cho hắn kiếm mối làm ăn.

Cũng giống như anh họ của hắn không tin phong thủy, nhưng mỗi lần khởi công một công trình nào cũng sẽ làm vài thứ tượng trưng.

Hiện tượng này không chỉ riêng ngành xây dựng, mà còn phổ biến ở các ngành khác.

Cũng giống như trước khi quay phim điện ảnh hay phim truyền hình, người ta thường tổ chức lễ khởi quay này nọ, đều là vì cầu điềm lành.

--- Hết Chương 11 ---

Bạn đang đọc Phong Thủy Đế Sư [Bản dịch] của Tinh Phẩm Hương Yên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ĐôQuânNgânChâm
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 64

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.