Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khi sư diệt tổ

Tiểu thuyết gốc · 2517 chữ

9 Đại cảnh giới tu luyện: luyện khí, trúc cơ, kim đan, nguyên anh, hóa thần, luyện hư, hợp thể, đại thừa, độ kiếp. Luyện khí chia làm 13 tầng, còn mấy đại cảnh giới sau thì chia làm 4 tiểu cảnh giới nhỏ là sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ, viên mãn.

"Phù" 1 tiếng thở dài vang. Người này là 1 thiếu niên trẻ tầm 13 tuổi, khuôn mặt có chút điển trai mày kiếm mắt sáng, dù đã cố kiềm chế nhưng trên mặt hắn có thể thấy nụ cười mỉm. Thiếu niên trẻ này là Lâm Hải vừa đột phá luyện khí kỳ tầng 6, hắn bắt đầu tu luyện năm 8 tuổi đến bây giờ đã được 6 năm, tốc độ cũng không tính là chậm

Lâm Hải đi ra khỏi động phủ, rồi đi phía quảng trường. Tông môn Lâm Hải gia nhập là Huyền Vân tông là 1 môn phái cỡ trung đệ tử có gần ngàn người nằm ở phía nam Uyên Vực, bình thường mỗi tháng thì mỗi đệ tử sẽ được phát 3 viên tụ linh đan miễn phí, ngoài ra sau khi phát đan dược còn sẽ có trưởng lão giảng giải về việc tu luyện và các loại thuật pháp tại quảng trường

Trên đường đi đến hắn có gặp vài người nên cũng chào hỏi với nhau. Đang đi thì có 1 tên mập có cái bụng to tròn lúc lắc đi đến nói chuyện với hắn, kẻ này là Trương Đại Nhạc là mấy người nhập môn cùng thời điểm với hắn, quan hệ của 2 người cũng khá tốt

"Hì hì Lâm Hải ngươi đột phá rồi sao, ngươi nhập môn mới 6 năm mà đã đột phá luyện khí tầng 6 tốc độ này đúng là không chậm nha" Tên mập nở nụ cười chào hỏi

Lâm Hải thản nhiên đáp:" chỉ có coi là tạm được thôi, so với mấy kẻ thiên tài sở hữu tam linh căn hay song linh căn thì tốc độ tu luyện bây còn chậm lắm, chả biết lúc 30 tuổi ta có thể đột phá luyện khí tầng 13 chưa nữa"

Trương Đại Nhạc cười tự giễu nói:" chúng ta chẳng qua tứ linh căn, nếu không có cơ duyên thì dù đột phá luyện khí kỳ trước năm 30 tuổi thì như thế nào cũng không thể có thể trúc cơ"

Lâm Hải cũng có chút trầm mặc. Linh căn là thứ mọi tu tiên giả đều có, nếu không có linh căn thì không thể tu luyện được. Tuy nhiên linh căn cũng phân chia cấp bậc, phẩm bậc của linh căn có thể biểu hiện cho thiên phú của người đó. Linh căn chia là 5 phẩm cấp, ngũ linh căn là kém nhất, đơn linh căn là tốt nhất.

Do linh căn ảnh hưởng rất nhiều đến tốc độ tu luyện của một người nên nó cũng quyết định phần nào thành tựu của một người. Ngũ và tứ linh căn còn gọi là ngụy linh căn là loại kém người sở hữu loại linh căn này thường có tốc độ tu luyện khá chậm, tỷ lệ đột phá trúc cơ không cao

Người sở hữu tam và song linh căn có tốc độ tu luyện rất nhanh tỷ lệ đột phá trúc cơ rất cao, nếu gặp chút cơ duyên kết đan cũng không phải không thể dù là ở thế lực nào cũng đc coi trọng nên tam và song linh căn còn được gọi là chân linh căn

Còn người có đơn linh thì vô cùng hiếm vạn người không được một, hầu như nếu không chết yểu và lười biếng tu luyện thì dù là kết đan cũng không làm khó được họ, tỷ lệ kết anh cũng rất cao, nên đơn linh căn còn gọi là thiên linh căn, ý ám chỉ những người có loại linh căn này là con cưng của trời

Lâm Hải lấy lại tinh thần nói:" thôi đừng nghĩ mấy chuyện này nữa trúc cơ còn rất xa cứ tính truyện trước mắt đi đã"

Trương Đại Nhạc cũng" ừm" một tiếng

Cả hai sau đó đi đến quảng trường, vừa đến thì thấy nơi này đã tụ tập rất nhiều người có hơn vài trăm người, phần lớn mọi người nếu không bận tu luyện hay đã ra ngoài lịch luyện thì khi có trưởng lão giảng đạo thì đều đến đầy đủ, mọi người cười cười nói nói với nhau

Một lát sau tiếng chuông vang lên mọi người lập tức trật tự im lặng xếp hàng. Lúc này có một lão già từ xa đi tới sau lưng là mấy đồng tử đem theo mấy cái khay bên trên để mấy bình đan dược, phát ra muồi hương thoang thoảng

Mọi người cung kính hành lễ với lão, lão già hất cằm tỏ vẻ cao ngạo. Lão già này là Mã trưởng lão tuy tu vi chỉ có trúc cơ sơ kỳ nhưng lại là trưởng lão đan đường nên vô cùng có địa vị. Tu tiên có bách nghệ như đan đạo, khí đạo, trận đạo, phù đạo,...

Số lượng người đi theo những con đường này rất ít, cho nên Huyền Vân tông cũng chỉ có 5 vị đan sư, mà người có đan thuật cao nhất là vị Mã trưởng lão này. Đan dược có ý nghĩa vô cùng quan trọng với tu tiên giả, nó có thể giúp tăng nhanh tốc độ tu luyện của một người, tuy nhiên do luyện chế đan dược không phải lúc nào cũng thành công, lại còn cần những loại linh dược trân quý nên đan dược vô cùng quý giá mỗi đệ tử chỉ được phát 3 viên 1 tháng.

Mọi người xếp thành một hàng nhận đan từ trong tay lão giả, rất nhanh đã đến lượt Lâm Hải hắn nhận lấy cung kính nói "cảm ơn" với vị Mã trưởng lão. Sau đó đi đến một góc ngồi xuống, lát nữa còn sẽ có trưởng lão giảng đạo không thể bỏ lỡ.

Hắn cũng lấy bình đan dược ra ngưởi thử sau đó cất đi mặt tỏ ra vui vẻ, 3 viên đan dược này là hạ phẩm tụ linh đan. Tụ linh đan chỉ là đan dược cấp thấp nhất có tác dụng gia tăng linh lực và trợ giúp nhỏ cho việc đột phá bình cảnh nhưng chỉ có tác dụng cho luyện khí kỳ.

Còn về vì sao gọi là hạ phẩm, luyện chế đan dược không những cần các loại linh hoa dị thảo. Mà khi luyện chế cũng cần chú ý đến sức lửa, thứ tự và số lượng cho cho các loại linh dược vào lô đỉnh, các chất phụ gia, phương pháp đề luyện các loại linh thảo,...  Dù thành công thì đan dược cũng có mấy thành tạp chất, nếu nhiều hơn 5 thành tạp chất thì là phế đan ăn vào hại nhiều hơn lợi, nếu có ít hơn 5 thành tạp chất là hạ phẩm đan dược, ít hơn 3 thành là trung phẩm, ít hơn 2 thành là thượng phẩm, ít hơn 1 thành là cực phẩm, còn không có tạp chất thì gọi là hoàn mỹ đan tuy nhiên cái đó chỉ có trong truyền thuyết. Dù là thượng phẩm đan cũng vô cùng khó cầu rồi chỉ có trong mấy thế lực lớn

Sau khi Mã trưởng lão phát đan dược xong thì rời đi, một vị đại hán trung niên đi đến khí tức nội liễm là trúc cơ trung, vị này Hùng trưởng lão chiệu trách nhiệm truyền pháp.

Vị trưởng Hùng trưởng lão ngồi xuống sau đó giảng giải:" luyện khí là chắt lọc tinh hoa trong thiên địa hấp thu vào cơ thể trong đan điền dưới dạng khí, trọng tâm của luyện khí kỳ là chữ "luyện" tức chắt lọc tinh hoa,... Sau đó vị trưởng lão này giảng giải rất nhiều rất nhiều khinh nghiệm tu luyện quý báu"

Một lúc sau "Lão phu đã giảng giải xong nếu ai có điều thắc mắc trong việc tu luyện thì có dơ tay hỏi ta sẽ trả lời". Vừa nghe vậy thì có 1 người liền nhanh chóng dơ tay.

"Hỏi đi"

Người vừa giơ tay là 1 thanh niên tuổi tầm 20 đứng dậy chấp tay cung kính nói:" thưa trưởng lão ta đã là luyện khí tầng 9 đỉnh phong nhưng khi muốn xung kích cảnh giới đột phá lên tầng 10 thì đan điền lại truyền tới cảm giác đau đớn không biết phải làm thế nào?"

Hùng trưởng lão thản nhiên nói:" ngươi tâm cảnh chưa vững, nên khi đột phá linh khí bị ứ đọng trong đan điền tạo cảm giác đau đớn, ngươi nên đi ra ngoài lịch luyện sau đó nghỉ ngơi bình tĩnh vài ngày rồi mới đột phá"

Một người khác lại dơ tay lần này là một thiếu nữ tuổi tầm 18 tu vi luyện khí tầng 8. Hùng trưởng lão gật đầu

Thiếu nữ liền hỏi:" trưởng lão vì sao khi luyện tập môn pháp thuật phi hàn kinh tu luyện mấy tầng đầu tiến triển rất nhanh chỉ trong 3 tháng đã ngưng tụ được 20 đạo phi băng, nhưng từ sau đó thì như gặp phải bình cảnh không thể tăng tiến"

Hùng trưởng lão suy nghĩ một chút rồi nói:" ta tuy không tu luyện môn pháp thuật này, nhưng dựa theo kinh nghiệm của ta thì khả năng cao là do thần thức của ngươi quá yếu, tu rằng có một số loại đan dược có thể tẩm bổ thần hồn nhưng nghĩ cũng đừng nghĩ, cách nhanh nhất là tăng tu vi lên"

Sau đó nhiều người lại tiếp tục giơ tay hỏi, vị Hùng trưởng lão giải đáp từng câu hỏi một. Sau gần 2 canh giờ thì Hùng trưởng lão nói "buổi giảng đạo tháng này tới đây là kết thúc giải tán đi" sau đó rời đi, một số người có chút thất vọng vì chưa hỏi được nhưng cũng rời đi

Lâm Hải cũng nhận được rất nhiều lợi ích từ buổi giảng đạo này, đở được rất nhiều đường vòng khi tu luyện. Sau đó hắn chào tạm biệt Trương Đại Nhạc, nhưng không về động phủ mà đi ra khỏi tông môn về phía nam

Một lúc sau Lâm Hải đã đi đến trước một hang động, trước hang là vô số hoa tươi khoe sắc có muôn màu muôn vẻ, hương hoa thơm ngát làm dễ chịu lòng người, bên cạnh hang là một con suối nhỏ chảy róc rách em tai, trong suối còn có vài con cá nhỏ đang bơi lội, cảnh quan có thể nói là thơ mộng

Nơi này là một hang động mà hắn vô tình tìm được khi ra ngoài lịch luyện năm ngoái, từ đó đến giờ thỉnh thoảng hắn vẫn hay đến đây để thư giãn đồng thời săn vài con thú hoang để ăn thịt, thức ăn ở tông môn vô cùng đạm bạc, nhạt, dù sao cũng phải thư giãn một chút.

Đột nhiên Lâm Hải nghe thấy gì đó, hắn tò mò đi xem, nhìn lén qua tán cây hắn có thể thấy một thiếu nữ đang đỡ một lão già, mà lão già đó hình như còn đang bị thương. Lâm Hải bất ngờ, nhìn kỹ thì thấy hai người mặc trang phục của Huyền Vân tông, hắn nhận ra hai người này

Thiếu nữ là Vũ Lệ một vị sư tỷ trong tông môn của hắn, tu vi luyện khí tầng 13 thực lực có thể xếp hạng 3 trong những người có tu vi dưới trúc cơ của môn phái là một trong mấy người có khả năng trở thành trúc cơ nhất

Còn lão già có tu vi trúc cơ trung kỳ là một vị trưởng lão của tông môn nhưng tên là gì thì Lâm Hải không biết, hắn chẳng qua từng thấy lão một lần nên biết trong tông có một người như vậy mà thôi, vị trưởng lão này hình như bị thương hơn nữa còn không hề nhẹ

Tuy rằng hai người này đều cùng thế lực với hắn, nhưng khả năng cao chuyện này có liên quan đến một bí mật nào đó, nếu hắn đi ra thì có thể sẽ bị giết người diệt khẩu cũng nên, mấy chuyện như vậy lúc rời tông lịch luyện hắn cũng từng thấy vài lần rồi. Hai người này tuy bị thương nhưng muốn giết hắn vẫn rất dễ dàng, nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện nên hắn quyết định không đi ra

"Sư tôn người không sao chứ, kẻ thù hình như đã bị bỏ lại phía sau rồi" Vũ ra vẻ lo lắng hỏi

Lão già ho ra máu"Khụ khụ, ta không sao, sắp về tông môn chưa"

"Sắp rời sư phụ nơi này chỉ cách tông môn vài dặm nữa thôi"

Đột nhiên lão già biến sắc mặt đánh 1 chưởng về phía Vũ Lệ, nàng không bất ngờ mà như đã biết từ trước lách mình tránh né

Lão già như rít lên từ kẻ tức giận nói:" vì sao? ngươi mồ côi từ nhỏ là ta nhận nuôi ngươi, thành tựu của ngươi một phần là do thiên phú của người nhưng phần lớn là do ta cung cấp vô số đan dược, vậy mà lại hạ độc ta"

Vũ Lệ khinh thường nói:" đúng thật là ngươi có ân với ta nhưng ngươi cũng xuống lỗ rồi, mà nhận được bảo vật không chịu chia sẻ cho ta lại còn muốn giữ riêng. Ngươi hãy tự mình cảm nhận đi, mãng cáp độc này bình thường sẽ không có quá nhiều tác dụng với ngươi nhưng bây giờ ngươi lại bị trọng thương nên chắc cũng không dễ chịu gì"

Lão tức giận công tâm thổ huyết nói:" chỉ vì một món bảo vật mà ngươi giám khi sư diệt tổ"

Vũ Lệ cười lạnh:" lão già ngươi cũng không phải không biết, thiên phú của ta là tam linh căn, cho dù có thuận lợi trúc cơ thì tỷ lệ kết đan gần như rất thấp, nhưng nếu có được truyền thừa đó ít nhất ta có nắm chắc 5 thành đột phá kim đan. Nếu ngươi ngoan ngoãn giao ra bảo vật ta sẽ cho ngươi toàn thây "

Nghe lời nói của hai người lòng Lâm Hải cảm thấy tò mò, Vũ Lệ dám làm cái việc khi sư diệt tổ là do muốn độc chiếm bảo vật. Rốt cuộc đó là gì mà có  thể khiến nàng ta nắm chắc 5 phần đột phá kim đan? Tuy vậy hắn vẫn ngồi im không dám vọng động. Vị sư tỷ kia tâm ngoan thủ lạt, tu vi lại vượt xa hắn. Lâm Hải không muốn vì chút hiếu kỳ mà lâm vào hiểm cảnh

Bạn đang đọc Phong Vân Tiên Đạo sáng tác bởi creator369
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi creator369
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.