Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vụ Linh Cốc

Tiểu thuyết gốc · 3561 chữ

Đang suy nghĩ về bảo vật thì Lâm Hải chợt nhớ ra :" Qua tháng rồi ta phải đi nhiệm vụ đường nhận nhiệm vụ" Do nhặt được bảo vật mà hắn mém quên chuyện này

Đệ tử Huyền Vân tông môn thì mỗi tháng phải hoàn thành hai nhiệm vụ cho tông môn, dù sao sẽ chả ai nuôi không ngươi, tông môn cho ngươi đan dược công pháp cùng hoàn cảnh tu luyện tốt, thì ngươi phải làm việc cho tông môn điều đó rất công bằng. Đệ tử có tu vi quá thấp dưới luyện khí tầng 5 có thể đi làm mấy chuyện tạp dịch như quét sơn môn, nấu ăn, chân chạy,... mấy việc này mỗi ngày đều phải làm, ít ba bốn canh giờ nhiều thì bảy tám canh giờ tốn rất nhiều thời gian, ảnh hưởng tới tu luyện

Đạt đến luyện khí tầng 5 thì có thể làm một vài nhiệm vụ đơn giản, thường không quá khó hay nguy hiểm đến tính mạng mà mỗi tháng chỉ cần làm hai lần thời gian còn lại trong tháng có thể tự do. Lâm Hải suy nghĩ một chút thì quyết định chỉ đem theo mấy lá linh phù để bảo mạng, mấy vật khác thì để trong hai túi trữ vật rói giấu dưới gầm giường

Sau đó hắn đi ra khỏi động phủ rồi đi về phía nam tông môn, trên đường có gặp vài đồng môn nên hắn cũng chào hỏi, đi đến nhiệm vụ đường đi vào trong thì thấy có một trung niên tu vi luyện khí tầng 13 đang vẽ tranh

"Đệ tử Lâm Hải bái kiến Hàn sư thúc" Lâm Hải cung kính nói

Người này tên đầy đủ là Hàn Thanh, thiên phú cũng như Lâm Hải là tứ linh căn tới năm 38 tuổi mới đột phá luyện khí kỳ tầng 13 về sau thì cố gắng đột phá trúc cơ nên bế quan nhưng thất bại nhiều lần, do tuổi đã cao khí huyết bắt đầu suy bại tỷ lệ trúc cơ thành công càng thấp nên nản lòng thoái chí về quê an hưởng tuổi già, tuy nhiên cha mẹ đã qua đời từ lâu, lại không có họ hàng cảnh quê cũng đã thay đổi nên lại quay về tông môn làm quản sự  và an hưởng tuổi già ở đây luôn

Hàn Thanh nhìn về phía Lâm Hàn nở nụ cười hiền hậu nói:" là Lâm tiểu tử đó à, không tệ đã đột phá luyện khí tầng 6 so với lão phu năm xưa thì nhanh hơn không ít"

"Haha sư thúc quá khen, ta làm sao có thể so được với Hàn sư thúc chứ"

Hàn Thanh :"Được rồi tiểu tử ngươi đến đây nhận nhiệm vụ chứ gì để ta tìm cho ngươi một nhiệm vụ thích hợp". Nói rồi lão lấy ra một cái ngọc giản tra xét thông tin bên trong

Một lúc Hàn Thanh mở mắt ra nói:" có rồi"

"Ân tông môn cần thu thập Hoàng Linh quả, tiểu tử ngươi chỉ cần đến vụ linh cốc thu thập là đạt yêu cầu" sau đó ném cho hắn 1 cái bản đồ"bên trên bản đồ đánh dấu mấy nơi có hoàng linh quả

"Đa tạ sư thúc" Hàn Thanh khoát khoát tay nói:" tiểu tử ngươi mau biến để lão phu yên tĩnh vẽ tranh". Lâm Hải nhanh chóng rời đi hắn ra khỏi tông môn hướng về phía tây

Vụ Linh cốc tuy nói là cốc không bằng nói là một sơn mạch cỡ nhỏ, đường kính rộng tầm 40 dặm, nơi đây có sinh trưởng một số loại linh thảo linh dược nhưng cũng chỉ là vài loại bình thường, nơi đây cũng có vài loại yêu thú tuy vậy tu vi lại không cao tu vi từ luyện khí tầng 9 trở xuống hơn nữa chỉ thường hoạt động vào ban đêm, có thể nói chỉ cần không xông loạn vào ban đêm thì khá an toàn, do nơi này khá gần Huyền Vân tông chỉ cách 30 dặm về phía tây nên các đệ tử cũng thường xuyên tới đây lịch luyện

Lâm Hải xuất phát chỉ một canh giờ thì hắn đã đến Vụ Linh cốc, trước cửa cốc chỉ thấy nơi đây bị sương vụ bao quanh, hư ảnh cửa cốc vài cái cây lúc ẩn lúc hiện tạo cảm giác huyền ảo, sương vụ nơi đây xuất hiện quanh năm suốt tháng nên nó mới được gọi là Vụ linh cốc nếu phàm nhân đi vào sương mù này thì khả năng cao sẽ bị lạc không thể tìm thấy đường ra rồi tử vong. Tuy nhiên đối với tu tiên giả thì sương mù này chả phải vấn đề gì lớn Lâm Hải trực tiếp đi vào đi qua cửa động rồi tiến về phía bắc Vụ Linh cốc

Cùng lúc này ở chỗ khác có mấy tu tiên giả hai nam một nữ đang cùng một con yêu thú chém giết, nam tử có tu vi cao nhất là luyện khí tầng 6 có vẻ ngoài là một đại hán cao to, hai người kia tu vi thấp hơn chỉ là luyện khí tầng 5, còn con yêu thú có hình dạng con hổ nhưng trên thân không có lông mà là vảy giáp màu đỏ rực có hơi nóng từ cơ thể bốc lên không biết là loại yêu thú gì

Con hổ yêu này có tu vi là luyện khí tầng 6, tuy một đánh ba nhưng vẫn rất hung mãnh không hề rơi vào thế hạ phong, nguyên nhân một phần là  yêu thú có nhục thân cường đại hơn nhân tộc nên cùng cấp thì yêu thú thường mạnh hơn nhân loại một chút, phần còn lại là do ba người này không đánh toàn lực do không muốn giết con yêu hổ mà chỉ muốn bức lui nó

Nếu nhìn kỹ thì gần chỗ ba người một yêu đánh nhau có một gốc linh thảo màu trắng như ngọc bên trong trên cây mọc vài cái lá lại truyền tới trận trận tiếng ôn hương. Đó là bạch ngọc thảo tên đúng như dáng trắng như bạch ngọc, bạch ngọc thảo có ăn trực tiếp hoặc luyện chế bạch khí đan nhưng dùng kiểu gì thì cũng giúp tu sĩ luyện khí kỳ đột phá cảnh giới,

Khả năng cao gốc linh thảo này là do yêu hổ trong giữ, lúc linh thảo chín con hổ tính ăn để đột phá cảnh giới thì bị ba người này phát hiện

Đại hán điều khiển hai thanh phi kiếm chịu trách nhiệm kiềm chế yêu thú, nam tử còn lại thì điều khiển 9 thanh phi đao có khí cơ liên kết hình như là cùng một bộ tấn công từ xa, nữ tử thì điều khiển một cái chuông nhỏ, khi chuông nhỏ vang lên có một âm thanh kỳ dị xông thẳng vào đầu yêu thú khiến nó khó chịu chóng mặt. Ba người công thủ nhiệp nhàng, trông rất điêu luyện như đã tập nhiều lần

Dĩ nhiên mấy món binh khí mà mấy người này dùng không phải là pháp khí mà là huyền khí, huyền khí nói thẳng ra là đồ vật phỏng chế pháp khí, vật liệu để làm ra huyền khí thường chỉ là sắt thép bình thường hoặc một vài loại linh khoáng phổ thông, uy lực thua xa pháp khí nhưng được cái là luyện khí kỳ cấp thấp có thể sử dụng, luyện chế cũng không quá khó nên Huyền khí rất phổ biến

Nữ tử nhiếu mày nói:" không được rồi ta sắp chiệu hết nổi nếu cứ tiếp tục ta sẽ cạn kiệt linh lực, hơn nữa nãy giờ chúng ta cũng đã chiến đấu quá lâu rồi động tĩnh cũng không nhỏ nếu có người bị hấp dẫn tới thì không ổn"

Đại hán quyết đoán nói:" chúng ta chỉ muốn linh thảo không muốn mạng nó nếu xúc sinh này đã không thức thời thì giết nó luôn, mau tốc chiến tốc thắng, Lưu Hoa, Lưu Trần mau suất xuất tuyệt kỹ"

Nữ tử tên Lưu Hoa nghe vậy liền lùi về phía sau, tay kết một đạo pháp quyết truyền linh lực của mình vào chuông nhỏ trong tay

Đột nhiên một dự cảm không lành xuất hiện bản năng của yêu hổ cảnh báo nó có nguy hiểm bắt nguồn từ nữ tử kia, điều đó khiến nó tiến vào trạng thái cuồng bạo điên cuồng lao tới chỗ nữ tử

"cản nó lại"

Lưu Trần liền nghe vậy liền kết một đạo ấn quyết "liên đao quyết" chín thanh phi đao của hắn hợp lại thành một bông hoa sen, uy thế mạnh mẽ lao tới con hổ. Còn đại hán thì hai tay chắp lại niệm một đạo pháp quyết một bức tường bằng đất xuất hiện trước mặt hai người

"Keng" một tiếng vang trầm đục, phi đao sau khi hợp thành hoa sen thì uy lực tăng mạnh nhưng vẫn bị yêu hổ một trảo đánh bay, sau đó nó lao tới đâm một phát thật mạnh vào bức tường bằng đất do đại hán dựng nên thì bị cản lại, tuy nhiên bức tường cũng đổ nát

Lưu Hoa quát lên:" được rồi, mau phong bế thính giác". Nghe vậy thì hai người kia vui mừng nhanh chóng lùi lại sau đó phong bế thính giác

"Rinh rinh rinh rinh" một tiếng chuông thanh thúy vang lên, nhưng lại khiến con yêu hổ ngửa đầu gầm thét tỏa vẻ đau đớn lăn lộn trên mặt đất sau đó bất tỉnh. Đại hán bình định lại tâm thần đang quay cuồng bay tới một kiếm trảm đầu con yêu hổ

Lưu Trần thở dài:"Phù may quá, nếu không có món huyền bảo tạc hồn chuông thì chúng ta sẽ không thắng dễ như vậy"

Lưu Hoa sắc mặt tái nhợt gượng gạo nói:" uy lực mạnh thì mạnh thật nhưng tiêu hoa quá lớn, chiêu vừa nãy cơ hồ rút cạn một nửa lượng linh lực của ta rồi"

Đại Hán bất mãn nói:" động tĩnh lớn như vậy chắc là có người bị thu hút đến rồi hai người các ngươi không mau hái linh dược và lấy xác yêu thú mà còn đứng tám chuyện"

Lưu Trần mỉm cười đáp lời:" liền liền Hoàng Phong ngươi lúc nào cũng lo xa"

"Phực" Lưu Trần ói ra một ngụm máu, gian nan nhìn xuống ngực mình thì thấy một thanh đao đã đâm xuyên qua lồng ngực của mình sau đó ngã gục xuống. Trước khi chết trong đầu hắn chỉ có ý nghĩ là ai đã đánh lén hắn

Lưu Hoa đau thương hét lên:"ca ca"

Hoàng Phong la lên:"cẩn thận". Nhưng không kịp một lưỡi đao đã đâm xuyên qua đầu của Lưu Hoa trong lúc nàng chưa tỉnh hồn lại

Hoàng Phong nhanh chóng chóng quay đầu bỏ chạy, tuy nhiên chưa chạy được mấy bước thì có một người người mặc áo choàng đen xuất hiện cản trở trước mặt hắn hắn khí tức người này không kém hắn là luyện khí tầng 6, chưa kịp đổi hướng thì hai người áo đen nữa xuất hiện phía sau hắn bao vây mọi phía, hai người này khí tức kém hơn nhưng cũng đều là luyện khí tầng 5

Vô số suy nghĩ xoay chuyển trong đầu Hoàng Phong:" hai người luyện khí tầng 5 một người tầng 6, nếu lúc toàn thịnh trốn cũng không khó nhưng ta lại vừa kịch chiến xong linh lực chỉ còn non nửa"

Hoàng Phong cố gắng trấn tĩnh nói:" ta và mấy vị không thù không oán, ta cam tâm tình nguyện nhừng lại bạch ngọc thảo và xác con yêu thú kia, thậm chí có thể bồi thường thêm bảo vật chỉ mong mấy vị đạo hữu thả ta một con đường sống"

Tên đầu lĩnh áo choàng đen cười đùa nói:" haha vậy ta muốn mạng của ngươi" nói rồi cả ba tên áo choàng đen đồng loạt động thủ

Hoàng Phong sắc mặt trầm xuống, hắn cũng biết đã không còn đường lui chỉ còn cách liều mạng. Nếu không liều chắc chắn sẽ chết, nếu liều may ra còn một đường sinh cơ. Bốn người đánh thành một đoàn nhưng rõ ràng là mấy người áo choàng đen chiếm thế thượng phong, dù sao bọn chúng chiếm ưu thế về số lượng, Hoàng Phong lại bị tiêu hao do vừa chiến đấu với yêu thú

Một lúc sau trận chiến kết thúc, Hoàng Phong nằm bất động trên mặt đất đã đoạn tuyệt khí tức toàn thân có vô số vết thương lớn nhỏ. Một tên áo choàng đen ôm cánh tay đang bị thương máy chảy đầm đìa than thở nói:" rõ ràng hắn đã tiêu hao không ít vậy thế mà vẫn còn sát chiêu trước khi chết còn làm ta bị thương nặng như vậy"

Tên đầu lĩnh áo đen thản nhiên nói:" đó là chuyện bình thường nếu không có hậu thủ thì có mấy người dám săn yêu thú có tu vi ngang mình, mà đừng nói nữa mau thu dọn bảo vật rồi chuồn mau chúng ta còn có nhiệm vụ nếu không hoàn thành tốt trưởng lão trách phạt xuống là có chuyện đấy"

Hai tên kia nghe vậy cũng nhanh gật rồi cùng tên thủ lĩnh nhanh chóng thu dọn sạch sẽ hiện trường không để lại chút dấu tích nào rồi rời đi. Nhưng bọn hắn lại không để ý rằng ở đằng xa trong một bụi cây có đôi mắt đang theo dõi bọn hắn người đó là Lâm Hải

"Mấy tên này là người của Ma La tông" Lâm Hải thầm suy nghĩ. Ma La tông là một cái tông môn cỡ trung giống như Huyền Vân tông nhưng mạnh hơn một chút khi có tận 3 vị kết đan cao thủ nhiều hơn Huyền Vân tông 1 vị, cả hai tông có vị trí tương đối gần nhau chỉ cách nhau chừng bảy, tám trăm dặm với phàm nhân thì đây là khoảng cách rất xa nhưng với tu sĩ đặc biệt là những tu sĩ cấp cao chỉ cần một, hai canh giờ thậm chí ngắn hơn để đi đường

Bất quá điều khiến Lâm Hải thắc mắc là lại có đệ tử Ma La tông ở Vụ Linh Cốc, phải biết hai tông tuy quan hệ không phải có thù không đội trời chung gì nhưng quan hệ cũng chẳng tốt đi đâu, hơn nữa nghe lời bọn chúng hình như là nhận lệnh từ một vị có chức cao trong Ma La tông. Chẳng lẽ ở Vụ Linh Cốc còn có bảo vật gì? Huyền Vân tông chỉ cách Vụ Linh Cốc 30 dặm nếu có bảo vật gì đáng lẽ phải do tông môn của hắn phát hiện trước

Thở dài một hơi hắn không quyết định không suy nghĩ nữa, tìm đủ hoàng linh quả rồi chuồn lẹ có gì thì báo cáo lên tông môn là được trời sập có người trên cao chống không đến lượt hắn quan tâm. Hắn cũng không chần chờ nữa đi về phía bắc đi một lúc thì hắn tới một vách đá dựng đứng sâu chừng trăm mét, bên trên có sương mù lượn lờ từ bên dưới có tiếng gió rít nghe bay lên nghe như ma quỷ

Lâm Hải không quan tâm lắm mà leo xuống đáy vách đá, vừa leo xuống thì thì hắn cảm nhận được khí tức yêu thú

"Hú hú" tiếng thú kêu vang lên một con yêu thú có vẻ ngoài giống như một con khỉ xuất hiện, chỉ khác với khỉ bình thường là nó có hai đuôi và lớn như một con nghé con, yêu khỉ liên tục vỗ tay ngực như để cảnh cáo hắn mau ra khỏi lãnh thổ của nó. Lâm Hải nhíu mày phiền phức rồi, hắn cũng không sợ con khỉ yêu này lắm tu vi nó chỉ là luyện khí tầng 4 thua hắn tận 2 tiểu cảnh giới chỉ sợ là trong lúc chiến đấu lại tạo ra cái động tĩnh gì hấp dẫn ai đó thì không tốt đặc biệt khiến hắn kiên kỵ nhất vẫn là đám người Ma La tông

Phải tốc chiến tốc thắng thôi, hít sâu một hơi Lâm Hải lấy từ trong túi trữ vật ra một thanh phi kiếm, thấy Lâm Hải không có ý định rời đi con yêu khỉ liền nổi điên lao tới chỗ hắn. Lâm Hải liền kết một đạo pháp quyết một quả cầu lửa bay ra hướng tới con yêu khỉ

Thấy vậy yêu khỉ liền nhảy tránh sang một bên, cùng lúc phi kiếm phi thẳng về phía yêu khỉ nó lại nhảy lên tránh được có điều sau lưng nó liền hiện lên một đạo hàn quang. Theo bản năng yêu khỉ cảm giác có nguy hiểm nó lách người nhưng vẫn có một thanh phi đao nhỏ bay xuyên cắt bay một cánh tay của nó

"Hú hú" tiếng rú đau đớn vang lên nhưng con yêu khỉ chưa kịp gào thét xong thì một thanh phi kiếm đã găm thẳng vào ngực ghim nó lên trên một bên vách đá. Đau đớn cộng với bản năng sợ hãi cái chết yêu khỉ gầm thét cố gắng giãy dụa. Nhưng chưa đợi nó thoát Lâm Hải lại bắn một vài hỏa cầu về phía yêu khỉ, khiến tiếng kêu trở nên vô cùng thảm thiết rồi nhỏ dần sau đó cuối cùng im bặt

"Động tĩnh nhỏ như vậy lại ở dưới đáy vực chắc là sẽ không hấp dẫn ai tới a" Lâm Hải có chút lo lắng tự lẩm bẩm một mình, sau đó hắn cũng không suy nghĩ nữa tốt nhất là vẫn nên làm nhanh rồi chuồn, nhặt lại thanh phi đao, lại đi đến xác yêu khỉ lấy lại thanh phi kiếm, dùng phi kiếm bổ đầu yêu khỉ lấy ra một hạt châu to như long nhãn, nhìn một chút Lâm Hải cũng cảm thấy hài lòng

Đây là một viên nội đan yêu thú ẩn chứa phần lớn tinh hoa của con yêu khỉ, đây cũng là bộ phận có giá trị nhất trên cơ thể của phần lớn các loại yêu thú, sau đó hắn lại bắt đầu lột da con yêu khỉ rồi rời đi. Đó là hai bộ phận có giá trị nhất trên người yêu khỉ, nội đan thì có dùng để luyện đan, luyện khí hoặc một số việc khác nói chung là có khá nhiều tác dụng, còn da của nó thì có thể dùng để làm một số loại giấy để luyện chế linh phù cấp thấp, mấy bộ phận còn lại thì chả ai thèm mua. Kỳ thật mà nói máu thịt và xương cốt của yêu thú vẫn rất có giá trị và có nhiều tác dụng có thể gọi toàn thân là bảo nhưng đó là nói yêu thú cấp cao, còn như yêu thú luyện khí tầng 4 như con yêu khỉ này thì máu thịt và xương cốt của nó hầu vô dụng cùng lắm là nướng ăn ngon hơn thịt bình thường một chút mà thôi.

Sau đó Lâm Hải lại bắt đầu đi lòng vòng dưới đáy vực một lúc thì thấy một cái hang nhỏ nằm ở một nơi khá bí ẩn bên ngoài có vài bụi cây che chắn, không chần chờ đi vào bên trong hang động tối đen như mực đưa tay không thấy được năm ngón, Lâm Hải bình tĩnh lấy ra một khối dạ minh châu từ trong túi trữ vật chiếu sáng một phần hang động đây là một loại đá phát sáng tự nhiên khá phổ ở tu tiên giới, sau khi đi vòng ngoằn ngoèo một lúc thì hắn ngửi thấy một chút hăng hắc

"Ân thông tin chính xác a là bột địa huỳnh" bột địa huỳnh là một loại bột hình thành ở sâu dưới lòng đất ở những nơi có thổ linh lực tương đối nồng đậm, đó cũng là hoàn cảnh sinh sống của hoàng linh thụ, vì hoàn cảnh sống đặc thù nên tông môn hắn mới không đem luôn cái cây này về tông môn mà để đệ tử đến hái, ngoài nơi này ra thì trong Vụ Linh Cốc tông môn hắn vẫn còn một số nơi khác có hoàng linh thụ. Lâm Hải đi vào sâu một chút thì thấy một cái cây thấp lùn bên trên có mấy chục quả trái cây lấp lánh màu vàng kim tỏa ra một mùi hương thơm ngát

Hắn hái hết xong liền theo đường cũ ra khỏi hang động rồi leo lên vách đá sau đó chạy một mạch về phía cửa cốc, hắn không muốn ở nơi đây thêm một chút nào, sau khi nghe mấy tên Ma La tông kia Lâm Hải biết là có chuyện sắp xảy ra tốt nhất vẫn không nên bị cuốn vào mấy chuyện này

Bạn đang đọc Phong Vân Tiên Đạo sáng tác bởi creator369

Truyện Phong Vân Tiên Đạo tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi creator369
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.