Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trần Tịch

Phiên bản Dịch · 2565 chữ

Nam Cương, Tùng Yên Thành.

Hoàng hôn thâm trầm, tà dương như lửa.

Cửa hàng tạp hóa Trương thị chỉ là một cửa hàng bình thường trong Tùng Yên Thành, quy mô không lớn, dựa vào tự chế tự bán một ít bùa chú cần thiết hàng ngày của tu giả để duy trì mua bán, mà mua bán nhiều nhất là nhất, nhị phẩm phù lục, đây cũng là gốc rễ sinh tồn của cửa hàng tạp hóa Trương thị, mua bán không lớn, cũng nhờ vào việc “khe nhỏ sông dài”*, miễn cưỡng có thể đứng vững ở Tùng Yên Thành.

“Chế phù thì giấy vẽ phù, bút vẽ phù , mực vẽ phù một thứ cũng không thể thiếu, nhìn như đơn giản, trong đó môn đạo lại rất phức tạp, từ hôm nay trở đi, các ngươi trước tiên nắm chắc nền tảng như học tập phân biệt giấy vẽ phù, cách sử dụng bút vẽ phù, cùng với thành phần của mực, rồi ta sẽ dạy các ngươi chế phù.”

Trần Tịch lúc này mới phát hiện, trong tiệm lại tuyển thêm bảy tám phù đồ công** khuôn mặt còn non nớt. Ông chủ Trương Đại Vĩnh đang nói chuyện, giọng nói khô khan vang vọng trong cửa hàng tạp hóa.

“Ta cho các ngươi một tháng, một tháng sau, nếu không thể làm cho ta hài lòng, vậy thì còn về nhà chơi bùn đất đi. Cuối cùng, các ngươi phải nhớ kỹ, muốn trở thành một phù sư đủ tư cách thì cần phải chăm chỉ học tập khổ luyện là con đường duy nhất của các ngươi, không ai có thể tùy tiện mà thành công!”

Bảy tám phù đồ công mới được tuyển tới trong ánh mắt tràn ngập hưng phấn cùng khát vọng, nóng lòng muốn thử.

“A, Trần Tịch tới rồi.”

Trương Đại Vĩnh quay đầu nhìn thấy Trần Tịch, cười tủm tỉm chào hỏi.

“Trương đại thúc, đây là ba mươi tấm Hỏa Vân Phù hôm nay.” Trần Tịch lấy ra một xấp bùa xanh lam đưa qua.

Trương Đại Vĩnh khoát tay áo: “Không vội, nếu ngươi đã tới, trước tiên giúp ta dạy dỗ những tiểu tử kia, tiền công tính khác, nha, liền dựa theo một canh giờ ba khối nguyên thạch giá tiền, thế nào? “

Suy tư một lát, Trần Tịch gật gật đầu: “Được! “

Ba mươi tấm Hỏa Vân Phù có thể bán ra mười khối nguyên thạch, lại hao tốn của hắn gần năm canh giờ đi chế tác, tính như vậy, cái giá này quả thực cao rồi.

Trương Đại Vĩnh cười cười, xoay người nhìn về phía đám đồ đệ theo học phù mới tuyển được kia, thần sắc nghiêm túc, trầm giọng nói: “Chế phù nhất đạo, bác đại tinh thâm, vì để cho các ngươi dễ dàng nhập môn hơn, tiền bối Trần Tịch của các ngươi sẽ cho các ngươi hiểu làm thế nào chế tác nhất phẩm Hỏa Vân Phù. Cái khác ta không dám nói nhưng nếu nói người có kiến thức nền tảng vững chắc thì toàn bộ Tùng Yên Thành không có ai xuất sắc hơn Trần Tịch, phương diện này ngay cả ta cũng tự thẹn không bằng, các ngươi phải chăm chú xem kỹ, tập trung học tập, chớ có nên bỏ bỏ lỡ cơ hội này. “

Xoạt!

Bảy tám ánh mắt đồng loạt rơi vào trên người Trần Tịch, nhưng khi nhìn thấy đối phương chỉ là một thiếu niên gầy gò sắc mặt tái nhợt, thậm chí so với mình cũng không lớn hơn mấy tuổi, trong mắt các thiếu niên không khỏi nổi lên một tia hồ nghi, người này thật sự lợi hại như Trương đại thúc nói?

Trần Tịch thần sắc không thay đổi, tựa như không phát hiện bầu không khí chung quanh ngượng ngùng, trực tiếp đi tới trước bàn chế phù, cầm lấy giấy vẽ phù màu xanh nhạt bên cạnh bàn rồi trải thẳng ra mặt bàn, sau đó chọn bút rồi chấm mực, múa bút rồi vẽ xuống.

Động tác thành thạo lưu loát cứ như là hạ bút thành văn vậy.

Các thiếu niên thấy vậy, vội vàng xúm lại.

Tay cầm bút vẽ phù, khí chất Trần Tịch bỗng thay đổi, ánh mắt trầm ngưng trong suốt, cổ tay đong đưa như rắn, đầu bút nhẹ nhang linh hoạt, xào xạc xào xạc... Vòng cung đỏ thẫm uyển chuyển tinh tế lan tràn trên giấy bùa, bốc hơi lên như từng đợt khói bếp, động tác nước chảy mây trôi, thư thả tự nhiên.

Đám đồ đệ mới tuyển tới mở to hai mắt, nhìn chằm chằm không chớp mắt cổ tay Trần Tịch, bút tích, cùng với phù văn dần dần lộ ra hình thức ban đầu trên giấy vẽ phù màu xanh lam, trong lòng dần dần dâng lên một tia khiếp sợ.

Phù lục phân cửu phẩm, nhất phẩm Hỏa Vân phù vẻn vẹn chỉ là một trong những bùa chú cơ sở nhất, tự nhiên, nó cũng là bùa chú cấp thấp nhất. Các thiếu niên vốn dĩ cũng không coi trọng lắm Trần Tịch kẻ không lớn hơn bọn hắn mấy tuổi, nhưng mà, khi tận mắt nhìn thấy Trần Tịch chế phù, tuy rằng cũng chỉ là mấy động tác như vậy, nhưng lại tràn ngập mỹ cảm uyển chuyển linh động cùng lực khống chế chính xác, tâm của bọn họ trong nháy mắt bị chinh phục trong tức khắc.

Trần Tịch thần sắc chuyên chú, hoàn toàn quên minh, căn bản cũng không có chú ý tới sự biến hóa của ánh mắt chung quanh, một khi chế phù, hắn liền đắm chìm trong một loại trạng thai yên tĩnh huyền diệu, trong mắt chỉ có từng đường nét mực mảnh khảnh nhưng dày đặt trên giấy vẽ phù kia.

Nhìn sắc mặt các thiếu niên giật mình, Trương Đại Vĩnh không thể không cười, đừng nói những người mới này, cho dù chính hắn mỗi một lần tận mắt chứng kiến, trong lòng cũng nhịn không được nổi lên vẻ kinh diễm, đúng như lời hắn nói, trình độ trên cơ sở phù chú, Trần Tịch đích xác đã đạt tới mức độ phi phàm.

Đầu bút chấm, gạt, trét, quẹt, xoay, lực đạo sắc bén chính xác, mỏng một tờ giấy bùa hoa văn màu xanh nhạt, dưới bút tích Trần Tịch, dần dần hình thành một đồ án rậm rạp tinh xảo.

Sau khi một nén nhang.

Hô!

Giấy vẽ phù chợt sáng lên, phảng phát trôi qua như một hơi thở, chợt khôi phục như lúc ban đầu.

Trần Tịch đặt bút bút xuống, cả người giống mệt rã rời, xót họng khó chịu, gương mặt gầy gò sạch sẽ tái nhợt thấy rõ. Trước khi đến cửa hàng tạp hóa, hắn đã chế tác ba mươi tấm nhất phẩm Trương Hỏa Vân phù, chân nguyên sớm đã tiêu hao hết bảy tám phần không nói, tâm lực cũng tiêu hao thật lớn, lúc này hoàn thành tấm bùa này, triệt để đem chân nguyên của hắn rút cạn, tâm lực tiều tụy.

Những thiếu niên phù đồ công lại không có chú ý tới những điều này, thấy Trần Tịch hoàn thành một tấm phù một cách trôi chảy như thế, trong nháy mắt liền sôi sục.

“Thật lợi hại! Tốc độ di chuyển bút, tính linh hoạt và độ chính xác thực sự đáng sợ!”

“Oa, Trần Tịch tiền bối chỉ một lần chế phù thì thành công rồi, tỷ lệ thành công như vậy chỉ có thể được dùng hai từ “hoàn mỹ” để tả.

“Sau này nhất định phải chuyên tâm thỉnh giáo Trần Tịch tiền bối, bút pháp thành thạo như thế, ta nhất định cũng phải tập luyện thành thạo”

......

Nhưng mà đúng vào lúc này, một đạo âm thanh quái gở ở cửa tiệm đột ngột vang lên.

“Hừ, chế tác nhất phẩm bùa cơ bản có cái gì hay ho, cho các ngươi năm năm thời gian, cũng có thể giống như tên Diện Than Trần, ngoan xuất hua lai với phù chú cơ sở. Các ngươi sao không hỏi mặt Diện Than Trần* hắn khi nào có thể chế tạo ra nhị phẩm phù chú? Dựa theo trinh độ của hắn, cũng chỉ có thể hù dọa đám chim non các ngươi. “

Trước cửa cửa hàng tạp hóa, không biết từ khi nào có một thanh niên cà lơ phất phơ, hai gò má hắn hẹp dài, hai tay ôm ngực, một đôi mắt cá vàng lộ vẻ khinh thường.

Nghe vậy, tất cả tiếng khen ngợi trong nháy mắt biến mất vô tung vô ảnh, trong ánh mắt hỏa nhiệt sùng kính của các thiếu niên, có thêm một tia hồ nghi lẫn kì quái.

Thời gian năm năm mới chỉ nắm giữ nhất phẩm cơ sở phù chú?

Tư chất như vậy thì lụn bại đến cỡ nào cơ chứ!

Diện Than Trần, ha, biệt danh thật đặc trưng

Chờ đã, hóa ra chinh là hắn.

Đám phù đồ công mới tới rốt cục nhớ tới Trần Tịch là ai, ánh mắt đồng loạt toát ra vẻ quái dị.

Ở Tùng Yên Thành, cái tên Diện Than Trần mọi nhà đều biết, gọi là đệ nhất sao chổi cũng không quá đáng.

Ngày hắn sinh ra, Trần thị gia tộc vốn là nhất lưu gia tộc, lại bị cừu gia hủy đi trong một đêm, chỉ còn lại gia gia, phụ thân, mẫu thân của hắn.

Một tuổi, gia gia bệnh nặng nằm liệt giường, tu vi mất hết, trở thanh một kẻ phế nhân, một nhà bốn người cũng bị ép chuyển vào khu bình dân Tùng Yên Thành.

Hai tuổi, đệ đệ Trần Hạo của hắn được sinh ra, mẫu thân Tả Khâu Tuyết không biết tung tích, nghe đồn là ghét bỏ Trần gia xuống dốc, chịu không nổi loại cuộc sống nghèo khó này, bỏ trốn theo một công tử anh tuấn trẻ tuổi.

Năm 3 tuổi, cha hắn là Trần Quân, rời khỏi nhà và vẫn chưa trở về.

Lúc bốn tuổi, Nam Cương Tô gia vốn có hôn ước từ nhỏ với hắn, đã phái hơn mười cao thủ Hoàng Đình Cảnh đứng trên bầu trời, trước mặt mọi người ở Tùng Yên Thành, xé hủy hôn khế ước, phiêu nhiên rời đi.

Liên tục năm năm, chuyện xui xẻo sinh ra trên người Trần Tịch, từng chuyện rồi lại từng sự kiện gây oanh động, Tùng Yên Thành vốn không lớn, rất nhanh, cái tên sao chổi Trần Tịch giống như đôi cánh dài truyền đi khắp Tùng Yên Thành, phụ nữ và trẻ em đều biết.

Bởi vì Trần Tịch thuở nhỏ không cười nói tùy tiện, thần sắc lạnh lùng, ai cũng chưa từng thấy hắn cười qua, cộng thêm một số người ác ý tuyên truyền, biệt danh Diện Than Trần này hoàn toàn vang dội Tùng Yên Thành.

“Trương đại thúc, ngày mai ta lại trở lại.”

Trần Tịch có thể cảm nhận được bầu không khí rất quái dị, nói cách khác, mấy năm nay hắn đều lớn lên trong loại ánh mắt này, sớm đã thành thói quen, gật gật đầu với Trương đại thúc, thần sắc bình tĩnh xoay người rời đi.

“Hừ!”

Trần Tịch rời đi không lâu, Trương Đại Vĩnh hung hăng trừng mắt nhìn thanh niên ở cửa, quát lớn: “Vân Hồng, ngươi đi theo ta! “

“Cô phụ, con...”

Thanh niên tên Vân Hồng ngẩn ra, há miệng muốn biện giải, đã thấy cô phụ sớm đã đi vào hậu đường, vội vàng chạy theo, trong miệng vẫn hậm hực nói: “Không thể hiểu nổi, không phải chỉ nói một chút sự thật về tên Diện Than Trần kia sao, cần gì phải nghiêm túc như vậy.”

Hai người vừa rời đi, một đám phù đồ công mới chiêu tới liền nhịn không được thảo luận.

“Ai, thì ra là Diện Than Trần, sớm biết trước ta sẽ không đến đây, cùng hắn học tập chế phù cũng không biết có thể dính xui xẻo hay không.”

“Ah! Hỏng bét rồi, vừa rồi khi Diện Than Trần chế phù, ta không cẩn thận đụng vào hắn một chút... Không được, ta phải về nhà tắm. “

“Ha ha, nhìn các ngươi dọa sợ tới vậy kìa, ta nghe phụ thân nói, Diện Than Trần cái sao chổi này chỉ gây họa cho người Trần gia bọn họ, cùng chúng ta cũng không có liên can gì”

......

Bóng đêm tối đen như mực, trời đầy sao.

Trong gió lạnh thấu xương, Trần Tịch yên lặng buông nắm đấm đang nắm chặt ngón tay trắng nớt, siết chặt quần áo mỏng manh trên người, bước nhanh về phía nhà.

Khi đến gần cửa nhà, hắn chợt nhìn thấy một thân ảnh nhỏ gầy ngồi trước cửa, nương theo ánh sao, hắn mơ hồ có thể phân biệt rõ ràng, đó chính là Trần Hạo em trai của hắn.

“Ca, ca đã trở lại.” Trần Hạo mới mười hai tuổi đứng lên, vui vẻ hô một tiếng, sau đó hắn tựa hồ phát hiện không ổn, vội vàng cúi đầu.

“Ngẩng đầu lên.” Trần Tịch đi lên trước, trong thanh âm mang theo một tia lãnh lệ.

Trần Hạo giống như đứa trẻ phạm sai lầm, nhưng bướng binh không chịu ngẩng đầu, nghẹn lời nói: “Ông nội đang chờ ca ăn cơm, chúng ta tiến vào nhà trước đi.” Nói xong, hắn định xoay người muốn vào phòng, lại bị Trần Tịch từ sau lưng đưa tay túm lấy.

“Lại đánh nhau với người khác?”

Trần Tịch đưa tay nâng cằm Trần Hạo lên, nhìn từng vết thương sưng đỏ trên khuôn mặt nhỏ bé của đệ đệ, lông mày không khỏi hơi nhíu lại.

Trần Hạo mạnh mẽ vung vẫy khỏi cánh tay Trần Tịch, ngẩng đầu lên, ánh mắt vẫn bướng như cũ, lớn tiếng nói: “Bọn họ mắng ta là dã chủng, mắng ca ca là sao chổi, mắng cả nhà chúng ta sớm muộn gì cũng phải chết sạch, ta đương nhiên phải đánh bọn họ.”

Trần Tịch giật mình, nhìn đệ đệ quật cường, nhìn vẻ phẫn nộ không cam lòng trên khuôn mặt nhỏ nhắn non nớt của hắn, trong lòng bỗng dưng tuôn ra một tia đau đớn không thể diễn tả thành lời.

(*)

“Khe nhỏ sông dài”: sử dụng tiết kiệm thì dùng được lâu; nước chảy nhỏ thì dòng chảy sẽ dài (ví với việc dùng ít thì lâu hết, sử dụng sức người, sức của tiết kiệm thì không lúc nào thiếu).

(**)

Phù đồ công: đệ tử theo học chế phù nhưng vẫn có tiền công, tương tự như dạy nghề ngày nay.

(*)

Diện Than Trần: Trần là họ của Trần Tịch, Diện Than ý chỉ khuôn mặt xụi lơ, đây là một căn bệnh phổ biến, thường xuyên được gặp và không giới hạn tuổi. Triệu chứng chung là miệng và mắt hai bên mặt không đối xứng,người bệnh thường không thể biểu hiện ra cảm xúc nội tâm, khi nhướng mày, nhắm mắt thì mắt phồng lên rất đau.

Bạn đang đọc Phù Hoàng (Dịch) của Tiêu Cẩn Du

Truyện Phù Hoàng (Dịch) tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi trienchew08112KK
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.