Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tỉnh mộng

Tiểu thuyết gốc · 4767 chữ

Xin chào Tướng Công

Chương 10:Tỉnh mộng (phần 1)

Như Mộng sau một hồi làm lễ trước các linh bài của tổ tiên ở một không động trong Cấm Địa thì dẫn Khải Tuấn đang bế theo Gia Nhi đi sâu hơn vào một lối đi khác trong không động thờ phụng Tổ Tiên.

_Đến rồi....mê cung ngàn lối.

Đúng như lời của Như Mộng nói trước mặt của Khải Tuấn là một khoảng trống như một sân thao trường luyện võ , bên phía trước lại là một Ảo Cảnh có hình những cái hang tối đen kịt,mỗi cái có chiều rộng bằng ba sải tay người trưởng thành.Một ngàn cái hang tối.

_Ta mấy ngày nay nghĩ ra một cách để thăm dò lối đi trong mấy cái hang đó,bằng cách dùng chim yến ánh sáng ,nhưng có đến cả ngàn lối ,ta một lần có thể thả ra năm con thôi,sẽ khá tốn thời gian và linh lực,cho nên ta muốn ngươi cùng tìm .

Khải Tuấn đặt Gia Nhi nằm trên đất

_Nhưng Gia Nhi nàng ấy chỉ còn thời gian ba ngày thôi...chúng ta dò tìm như vậy có kịp không?

Như Mộng thở hắt ra

_Đành thử vận may thôi...tùy duyên vậy.

Cả hai bắt đầu vận linh lực tạo ra chim yến ánh sáng ,Như Mộng bên trái,Khải Tuấn bên phải bắt đầu dò tìm.

Khải Quân chơi trốn tìm với mấy đứa trẻ trong làng ở gần bờ suối,Khải Thành thì giúp dân làng giặt y phục vừa giặt vừa trông chừng Khải Quân.

Thế nhưng một lúc sau có mấy đứa trẻ hớt hãi chạy đến nói với chàng.

_Thành thúc ơi Khải Quân đã chạy vào hang Quái cấp mười rồi.

Khải Thành bỏ dở mọi chuyện lo lắng đứng lên hỏi.

_Hang Quái ?là hang gì?nó ở đâu?

_Nó ở sâu trong rừng hoa mai ,là nơi để các ca ca ,tỷ tỷ có linh lực bậc trung tu luyện...nơi đó có rất nhiều quái thú mạnh lắm...

_Dẫn ta đến đó mau

_Dạ...bên kia....

Khải Thành chạy theo ba ,bốn đứa bé vào rừng hoa mai cách xa làng .

_Ầm...

Một tiếng nổ ,không gian bị vỡ ,Ảo Cảnh Huyền Ảnh Cốc bị mở ra một khoảng bằng hai người trưởng thành đi qua.

Một toán quân binh túa vào bên trong ,chẳng mấy chốc cả đồi hoa gạo đỏ đã chật kín quân binh,Anh Tài và Hứa Lâm đi đến phía trước.

_Đó là làng mạc của Tộc Huyền Ảnh,ngọn núi trước mặt chúng ta là Cấm Địa cũng là nơi để phiến đá Huyền Ảnh.

Anh Tài đưa mắt nhìn một loạt quan cảnh rồi nói.

_Ngươi đi cùng ta vào làng tìm Gia Nhi và giết Khải Tuấn....Quách Tướng Quân.

_Dạ có thần...

_Hạ lệnh xuống ...tấn công vào làng ngoại trừ Kim Phi,Dương Khải Quân...tất cả giết hết.

_Dạ....

_Tấn công....

_Yaaaaaa......

Toán lính xung phong chạy vào làng ,nhưng chưa đến gần cổng làng đã bị trúng bẫy ,những đoá hoa ven đường bổng dưng phun ra Kim châm bắn vào tử huyệt của binh lính khiến chúng chết vô số,toán lính theo sau sợ hãi chùng bước.

Hứa Lâm buột miệng nói

_Kim hoa thuật!

Anh Tài hừ nhẹ một cái nói

_Còn không mau phá giải đi...

Hứa Lâm nheo mắt miễn cưỡng thi thuật phá giải ,một lúc sau những đám hoa liền rũ héo chết hết,quân binh lại tiến vào.

Lần này bọn lính đi tiên phong lại bị trúng bẫy những cái cây khổng lồ biết di chuyển từ đâu hiện ra ,chúng vươn cành làm tay quật ngã ,quất nát thân những kẻ xâm lượt.

Hứa Lâm không chờ Anh Tài lên tiếng liền dùng thuật phá giải, những cái cây lập tức biến mất ,trên đường chỉ còn lại hàng trăm con rối bằng rơm.

Thế nhưng binh lính lại không thể bước tiếp nữa,phía trước dường như có một bức tường vô hình ngăn lại.Anh Tài nhếch miệng vẻ mặt khó chịu.

_Hừ...kết giới....

Hứa Lâm nhìn màu sắc kết giới biết được kết giới này do các trưởng lão và Đào Nga hợp sức tạo ra.

_Kết giới này tụ hợp nhiều linh lực ...e rằng khó mà công phá..

Anh Tài đi đến phía trước

_Hừm...tránh ra hết đi....

Anh Tài tháo cung Bách Tiễn đeo trên vai xuống ,giương dây cung ,dồn linh lực bắn một phát,một mũi tên ánh sáng to lớn như con bò mộng bắn ra .

_Uỳnh!

Tiếng nổ vang trời làm đất bằng rung chuyển,kết giới kiên cố ấy bị một tên của Anh Tài bắn vào đã tan biến.Hứa Lâm há hốc mồm kinh hãi.

_"Hắn...hắn dùng cả năm mãnh đá Huyền Ảnh còn lại khảm hết vào cây cung sao?Hèn chi hắn lại tỏ vẻ không sợ gì khi tấn công Huyền Ảnh Cốc".

Kết giới bị phá quân binh lũ lượt tấn công vào làng.

Đào Nga cùng các Tộc Nhân đã sẵn sàng chiến đấu,người có tu linh đương nhiên sẽ lợi hại hơn phàm nhân,nhưng Anh Tài chỉ giương cung bắn một phát,hơn hai trăm mũi tên ánh sáng bắn ra bất kể Tộc nhân có lợi hại đến đâu cũng bị bắn trúng,vết thương rất mau lở loét.

_Tiễn có độc,mọi người cẩn thận.

Đào Nga nghiến chật răng ,tức giận hét lên

_Hứa Lâm tên phản tộc chết tiệt này...ngươi lại giẫm lên vết chân của dòng họ Hứa dẫn người ngoài về tàn phá Tộc.

_Hừm...ta đã không còn là người Tộc Huyền Ảnh lâu rồi.

Anh Tài ra lệnh cho Hứa Lâm.

_Đừng lằng nhằng nữa giết ả đi,còn phải tìm Gia Nhi..

_Hừ....

Tộc Nhân trúng tên độc sức phản kháng yếu hẳn,quân binh bấy giờ chiếm thế thượng phong,nổi lên tàn sát không nương tay,phụ nữ,trẻ nhỏ cũng giết sạch.

Hứa Lâm đánh Đào Nga rơi xuống thác nước còn Anh Tài thì bắn tên tiêu diệt hết Tộc Nhân,có một Tộc nô của Như Mộng chạy thoát,ôm vết thương chạy đi đến Cấm Địa báo tin.

Sau một trận chiến thảm khốc máu nhuộm đỏ khắp nơi,Anh Tài ngồi trên ghế ở giữa làng nhìn quân binh thu dọn hiện trường và lục soát từng căn nhà tìm Gia Nhi.

_Bẩm Hoàng Thượng không tìm thấy Kim Phi,Như Mộng,Dương Khải Tuấn,Dương Khải Thành và Dương Khải Quân.

Anh Tài mặt không cảm xúc ,đưa mắt liếc Hứa Lâm.

_Có phải ngươi cảm nhận được nơi Gia Nhi đang ẩn náu rồi?

Hứa Lâm hướng mắt về Cấm Địa phía sau làng.

_Trong Tộc ta có lưu truyền ở Cấm Địa ngoài phiến đá Huyền Ảnh ra còn có bí thuật phá giải Huyết Linh thuật,ta nghĩ Như Mộng đã đưa Gia Nhi và Khải Tuấn đến đó tìm cách hoá giải Huyết linh trong người của Gia Nhi .

_Quách tướng quân ngươi ở lại thu dọn sạch sẽ,hai trăm quân theo Trẫm lên núi.

_Dạ...

_Hứa Lâm ,ngươi dẫn đường...

_Hừ....

Trong Cấm Địa, Như Mộng lẫn Khải Tuấn đều đã thấm mệt,bọn họ tiêu hao quá nhiều linh lực,nhưng vẫn kiểm tra được chưa hết một trăm cái hang tối.

Giữa lúc đó thì Tộc nô của Như Mộng loạn choạng chạy vào,trên người thương tích dày đặc khó chữa.

_Tộc Trưởng...ụa...Tộc....Trưởng...

Như Mộng vội thu lực lại

_Có chuyện gì?ngươi bị sao vậy?

_Hức...Hứa Lâm dẫn quân binh xâm nhập Tộc ta....hước....tất cả người ....trong tộc bị giết hết rồi....ụa...Đào hộ pháp bị Hứa Lâm đánh rơi xuống thác nước...hic...mạng khó giữ...ụa....hước...

Khải Tuấn lo lắng cố hỏi thêm

_Còn con trai và đệ đệ của ta đâu?họ sao rồi?

_Họ...họ...cũng...ặc...ặc...tất cả chết hết rồi...hước...

_Này,này....

Tộc nô ụa máu lần cuối rồi chết đi.

Khải Tuấn bần thần ,mắt ứa lệ...

_Quân nhi...Khải Thành....yaaa....Hứa Lâm ta không tha cho ngươi....

Như Mộng vội cản chân Khải Tuấn lại khi chàng định chạy ra ngoài.

_Ngươi đừng đi...họ đều chết cả rồi ngươi chạy ra ngoài họ có sống lại không?còn chút ít thời gian ngươi tận dụng tìm lối vào Thư Thất đi,hay ngươi muốn mất luôn cả Gia. Nhi .

Khải Tuấn nắm chật hai tay thành quyền nén cơn giận lại, quay sang vận linh lực tạo chim yến.

Như Mộng nói.

_Ta ra chính động tạo kết giới tạm che chở Cấm Địa.

Kết giới vừa làm xong Hứa Lâm và Anh Tài đã đến trước cửa Động.

Anh Tài không kiên nhẫn ra lệnh cho quân binh phá cửa,nhưng hai cánh cửa bằng đá này nặng hơn trăm cân lại có kết giới che chở dù hai trăm tên lính có cố dùng cây gỗ phá cửa cũng chẳng tài nào mở nổi.

Anh Tài hừ một cái

_Lại kết giới...đúng là phiền phức....

Lần này đích thân Anh Tài vận công một tay đánh chưởng lực vào cánh cửa,hai cánh cửa đá vậy mà nổ tung văng vào bên trong.Như Mộng sớm đoán được tình huống này nên đã ngồi vào pháp trận bảo vệ phiến đá Huyền Ảnh đang bay lơ lửng trên đầu,nàng lợi dụng linh lực của đá Huyền Ảnh khuyếch trương chưởng lực của mình đánh ra ngoài.Bọn lính vừa xông vào đã bị trúng chưởng xương cốt vỡ tung ,ói máu chết cả.Hứa Lâm và Anh Tài nhanh mở kết giới bao quanh thân thể tự bảo vệ lấy mình..

Như Mộng lại đánh một chưởng nữa về phía Anh Tài ,Anh Tài giương cung Bách Tiễn bắn ra mũi tên ánh sáng to lớn cản phá,nhưng không cản nổi chưởng lực của Như Mộng,anh bị đánh văng vào vách đá,ói cả máu.Cung Bách Tiễn rời tay,liền bị Như Mộng hút lại mấy mãnh đá Huyền Ảnh,Hứa Lâm không cam lòng dùng linh lực hút mấy mãnh đá quay ngược lại về phía mình,cả hai căng thẳng giằng co.

Anh Tài lợi dụng Như Mộng sơ hở liền đánh một chưởng vào trận pháp,nhưng trận pháp hút chưởng lực tan biến .Anh Tài mở to mắt kinh ngạc,Hứa Lâm hét lên

_Trận pháp nhờ vào chín ngọn đèn quanh vách động tạo ra,ngươi dùng linh lực đánh vỡ một ngọn lập tức nó sẽ suy yếu.

Như Mộng nghiến răng hòng hộc nhìn Hứa Lâm

_Khốn kiếp.....

Anh Tài liền vận công đánh nổ tung một ngọn đèn hình hoa gạo lập tức một lổ hỏng của trận pháp mở ra,Anh Tài không chằng chừ bay lên tung chưởng đánh vào lổ hỏng đó,Như Mộng chuyển hướng đánh một chưởng cản lại,Hứa Lâm nhờ đó hút lấy sáu mãnh đá Huyền.Ảnh.

Chưa cầm nóng tay lại bị Như Mộng đánh một chưởng,Hứa Lâm vội đỡ chưởng làm rơi mấy mãnh đá xuống đất.

Như Mộng lại khuyếch trương chưởng lực đánh Anh Tài ,Anh Tài nhanh bay lùi ra sau ,hút Hứa Lâm bay lên cản ngang trước mặt mình .

_Ầm.

_Á...

Hứa Lâm trúng chưởng rơi xuống đất

_Ụa...

Miệng hắn ói máu ,xương cốt đứt gãy nằm bất động,đưa mắt nhìn Anh Tài.

Anh Tài không trực tiếp trúng chưởng nhưng uy lực của chưởng lực đó cũng khiến anh văng vào vách đá bất tỉnh.

Lúc này Quách Tướng quân chạy vào thấy cảnh tượng máu thịt khắp nơi cũng hoảng vía,vội dìu Anh Tài bỏ chạy ra khỏi Động.

Hứa Lâm khép mắt không thở nữa.

Như Mộng thất thần nhìn Hứa Lâm ,không cảm nhận được nhịp tim của hắn đập nữa.

_Hắn chết rồi...đã bị mình chính tay giết chết rồi...chết thật rồi...cả hắn cũng chết rồi....

.

Như Mộng đứng nhìn Hứa Lâm thật lâu,thật lâu,chừng qua nốt nửa ngày ,nàng dường như không còn quan tâm gì nữa,trong đầu trống rỗng nhất thời lại xoẹt qua những hình ảnh xa xưa.

...Hôm nay Huyền Ảnh Tộc mở lễ hội người người ,nhà nhà đều hoan hỉ trang hoàng lộng lẫy.

Một đám thiếu nữ tuổi chừng mười tuổi lao nhao luyện thuật ở bìa rừng.

_Tối nay ta sẽ mặc y phục màu đỏ,màu đỏ sẽ nổi bật trong đêm...các ngươi không được mặc giống ta.

_Hứ màu vàng mới lộng lẫy

_Xì...màu tím mới thơ mộng ...

_Ôi....màu trắng mới quý phái nhé...

_Như Mộng còn ngươi thì sao?

Như Mộng vênh cái mặt tròn dình trắng trẻo nói.

_Màu hồng phấn sẽ rạng rỡ dưới ánh trăng,vừa nhu mì vừa ngây thơ....ta sẽ mặc y phục màu hồng phấn ,ai trùng với ta ,ta sẽ đốt kẻ đó ra tro.

Tối đến Như Mộng hí hửng diện y phục hồng phấn xinh đẹp định bước ra cửa đến hội làng thì cảm thấy mình vẫn chưa nổi bật.

_Hừm...vẫn còn đơn điệu quá,phải có điểm nhấn bắt mắt mới thu hút bọn nam nhân trong làng chứ...ừm nhớ ra rồi đêm nay là đêm trăng tròn ,ở bờ suối sẽ xuất hiện hoa Tinh Vũ,hì hì hoaTinh Vũ màu đỏ lại có nhụy màu trắng lấp lánh ánh pha lê nếu cài lên tóc sẽ nổi bật nhất hội....

Như Mộng vội chạy đến bờ suối hái hoa Tinh Vũ ,nhưng hoa Tinh Vũ là loại hoa kỳ thảo không thể hái bằng tay mà phải dùng linh lực hái nó.Như Mộng vận công dùng hai ngón tay chỉ vào nhánh hoa phát linh lực đốt đứt nó,nhưng Hoa Tinh Vũ phản đòn tự vệ bắn ngược tia linh lực như pháo hoa bay sượt qua đầu,qua người của Như Mộng.

_Xoẹt....

_Á...huhuhuhu...hú hú hú.....đầu của ta...tóc của ta....hú hu...y phục của ta....huhuhu....

Hứa Lâm đang luyện công gần đó nghe tiếng khóc ai oán liền đi đến xem xét.Thấy Như Mộng tơi tả đứng khóc cũng hoảng vía.

_Như Mộng muội sao vậy?sao ra nông nổi này?

_Huhuhu....y phục ta cháy rồi ...tóc ta rụng rồi...huhu...ta hói rồi....không đến lễ hội được rồi huhuhu....

Hứa Lâm thấy Như Mộng đáng thương liền dỗ dành.

_Muội đừng khóc,để ta giúp cho..

Hứa Lâm lớn hơn Như Mộng hai tuổi,lại tư chất thông minh,linh lực vượt trội,liền dùng linh lực hái lá của Hoa Tinh Vũ biến ra y phục màu xanh hoán đổi y phục rách tơi tả trên người Như Mộng ,hái hoa Tinh Vũ kết thành một cây cài hoa cài lên tóc của Như Mộng,che đi lõm tóc bị cháy.

_Muội nhìn xem bây giờ thì muội đẹp lắm đó.

Như Mộng đi đến bờ suối soi bóng,ánh trăng sáng vầng vặc chiếu rõ hình ảnh Như Mộng,cô bé vui mừng không khóc nữa.

_Cám ơn huynh Hứa Lâm...hihihi....

...Năm Như Mộng mười bốn tuổi vì sở thích ăn mặc quái dị nên không có nam nhân nào trong làng dám tiếp cận nàng,ế qua nhiều lễ hội ,cuối cùng Như Mộng đành lên đến động Tình Duyên bày ra một trận pháp Tình Chú,cốt ý là để đối phương bước vào hang động làm đứt dây tơ vô hình giăng ngoài cửa,đối phương lập tức trúng chú,yêu nàng say đắm,nếu phản bội sẽ bị Trùng Tử cắn bụng đến chết.

Như Mộng nhờ một tiểu ca nói với Hứa Lâm hẹn gặp ở động tình duyên có chuyện gấp,nhưng Hứa Lâm nhớ lại chuyện xưa bị Như Mộng và bọn con gái nhìn trộm chàng tắm ở suối thì hoảng kinh từ chối,thà đi vào rừng tìm linh vật luyện công còn hơn.

Nhưng không biết duyên số gì Hứa Lâm lại bị linh thú nửa trâu nửa tê giác đuổi chạy chối chết,chạy ngay đến động tình duyên ,chạy vào ẩn nấp,làm đứt dây tơ hồng.

Như Mộng mừng thầm trong bụng,nhưng khi về nghe các cô cô trong làng nói rõ lại thì nếu dây tơ hồng không đứt mà quấn lấy chân người ấy chú mới hiệu nghiệm,còn dây bị đứt chú phản phệ ngược vào người bày trận.

Như Mộng

Đơ cứng!

_Á ....cứu!

Vì vậy mà Như Mộng mang mấy con Trùng Tử Ái tình trong bụng đến bây giờ.

(...)

_Ngươi chết rồi....Tộc nhân của Huyền Ảnh Cốc cũng chết hết ....ta sống cô độc rồi ....sống thế nào đây?

...

Khải Tuấn mệt lã người khụy chân quỳ trên đất,linh lực cạn kiệt,mồ hôi đã ướt trán và y phục của chàng.

_Không thể bỏ cuộc...Gia Nhi đang đợi ta cứu....

Chàng lại vận linh lực tạo ra thêm ba con chim yến ánh sáng,lần này có một con kêu lên không ngừng,Khải Tuấn vui mừng bế Gia Nhi ,loạn choạng bước vào một hang tối bây giờ đã được chim yến ánh sáng màu vàng soi sáng.

Chàng đi một lúc thì gặp Thư Thất ,trong Thư Thất có hàng trăm kệ sách chất thư tịch,ở giữa thư thất lại có một cuộn trúc thư bay lơ lửng toả ra ánh sáng kim ngân.

Khải Tuấn đặt Gia Nhi ngồi xuống cho cô tựa lưng vào một kệ sách,chàng đi đến cầm thư tịch mở ra xem.

Quả nhiên là bí thuật phá giải Huyết Linh .

Khải Tuấn liền chiếu theo tâm pháp trong bí thuật mà hoá giải cho Gia Nhi,vì Huyết Linh trong người Gia Nhi chỉ có một nửa nên Khải Tuấn rất nhanh giải bớt một phần Bạo Tẩu của Gia Nhi,sắc mặt Gia Nhi trở lại bình thường ,móng tay ngắn và trắng như cũ,môi hồng hào.

Khải Tuấn vui mừng liền bế Gia Nhi trở ra chính Động để Như Mộng hoá giải chú mê tâm cho cô.

Khi ra đến nơi thì thấy Như Mộng đứng trong trận pháp ,vẻ mặt thất thần cứ hướng mắt nhìn Hứa Lâm nằm trên đất,xung quanh lại toàn là máu thịt vương vãi.

_Như Mộng cô nương....xin cô nương hoá giải chú mê tâm cho Gia Nhi...cô nương...

Như Mộng nghe thấy liền chuyển động tay phải phát linh lực từ xa điểm lên vài huyệt đạo trên đầu của Gia Nhi.

_"Tỉnh mộng"!

Gia Nhi nằm trong vòng tay Khải Tuấn từ từ khẽ động đôi mi,sau đó nhẹ mở mắt.

_Tướng công....hic hic....Heo con bị người ta chém rồi...híc híc thiếp không bảo vệ được nó hic hic...tướng công Mỹ Nhân có lỗi với chàng....hic hic....

Gia Nhi ngồi dậy ôm lấy Khải Tuấn,đặt cằm lên vai chàng nghiêng đầu khóc nức nở,Khải Tuấn vỗ vỗ nhẹ vào lưng cô an ủi.

_Không phải lỗi của nàng,đừng khóc nữa....ta...

Gia Nhi bổng dưng hoảng hốt ,đẩy Khải Tuấn ngã ngồi sang một bên.

_Tướng Công cẩn thận!

Một luồn khí lạnh nhanh chóng từ cửa động vụt nhanh vào,vì đau lòng về chuyện mất đi Khải Quân cho nên Khải Tuấn mất cảnh giác không biết nguy hiểm ở phía sau lưng mình,Như Mộng bấy giờ vẫn đang nhìn Hứa Lâm nghe tiếng của Gia Nhi hét lên vội nhìn sang thì không kịp nữa.

Xin chào Tướng Công

Chương 10:Tỉnh mộng(phần 2)

Gia Nhi cảm thấy trước mắt tối sầm,giữa ngực đau điếng,máu miệng cô tuông ra chảy xuống cằm,cô ngả sang một bên,tay trái chống xuống đất tay phải nắm lấy mũi kiếm ,lòng tay của cô cũng bị lưỡi kiếm cắt đứt,máu không ngừng rơi.

_A....

Khải Tuấn bàng hoàng vội đánh một chưởng về hướng kẻ tấn công đâm lén ,hắn theo đà rút kiếm khỏi người Gia Nhi ,bay lui ra sau đồng thời tránh khỏi chưởng lực đó của Khải Tuấn.

_Không....Mỹ Nhân,Mỹ Nhân....nàng sao rồi....

_Ặc...ặc...Tướng Công...

Khải Tuấn ôm lấy Gia Nhi ,một tay đỡ lưng cô ,một tay vịnh vết thương của cô,khiến tay chàng cũng nhuốm máu đen kịt.

Tên hung thủ đó lại ra chiêu tấn công Khải Tuấn ,nhưng bị Như Mộng phát chưởng đánh hắn văng vào vách đá.

_Khải Tuấn cẩn thận...yaaa...

_Ầm..

Khải Tuấn nhìn sang thì thấy đó chính là Oanh Oanh,ả mặc quân phục của binh lính Ngự Lâm.

_Lý Oanh Oanh...là cô?

Khi Anh Tài tập kết quân lính đến thao trường duyệt binh của Dương gia ở Doanh trại Tổng Binh,Oanh Oanh đã giả làm một quân lính ngự lâm ,trà trộn theo đội quân đi qua khe nứt không gian vào Huyền Ảnh Cốc.

Một chưởng của Như Mộng không khiến Oanh Oanh bỏ mạng nhưng làm cho ả ói máu ,tứ chi bủn rủn ,nội thương không nhẹ.

Oanh Oanh nhoẻn miệng đầy máu cười đắc ý

_Ha ha ha....Dương Khải Tuấn ...ngươi không ngờ là ta hả....ha ha ...ngươi tưởng ta dễ dàng buông tha cho bọn ngươi sao?

Khải Tuấn chán ghét không muốn nhìn ả nửa mắt.

_Nữ nhân độc ác....ta hối hận vì đưa ngươi về Dương phủ....Như Mộng cô nương làm ơn cứu phu nhân của ta...

Như Mộng vẫn đứng trong trận pháp ,truyền linh lực ra đưa vào người của Gia Nhi.

_Ụa....

Gia Nhi lại ọc ra máu đen

_Tướng ...công...thiếp...thiếp ...ặc...ặc....thiếp ...nhức đầu quá....thiếp...không nhìn thấy gì nữa...hic...hic...đau quá...tướng công....

Khải Tuấn ôm Gia Nhi chật hơn

_Đừng sợ...đừng sợ ...có ta ở đây rồi...Như Mộng cô nương, cô hãy đến đây xem thương thế của phu nhân ta...xin cô....

Như Mộng buồn bã nói

_Trận pháp này là do Tộc Trưởng đời đầu tạo ra để bảo vệ phiến đá Huyền Ảnh ...một khi ai đã bước vào trận thì mãi mãi không thể trở ra...tên Hứa Lâm này không biết...dù chín ngọn đèn có tắt hết thì trận pháp vẫn mãi tồn tại ,lổ hỏng khi nãy bị phá giờ đã dần khôi phục lại rồi...ta không ra ngoài được.

Oanh Oanh thừa cơ hội lại cầm kiếm lao tới Khải Tuấn,chàng triệu hồi Huyền Ảnh Đao đỡ đòn tấn công,uy lực của thanh đao làm cho Oanh Oanh thêm một lần nữa bị đánh văng vào vách,lần này ả phun ra cả búng máu hết khả năng đứng lên.

...

Trước khi đến Cấm Địa gắn kết lại hai mãnh đá Huyền Ảnh ,Như Mộng đã đưa lại cho Khải Tuấn mãnh đá trên Huyền Ảnh Đao.

_Ta nghĩ tên Lý Hiểu và Hứa Lâm sẽ không dễ dàng buông tha cho chúng ta đâu,e rằng bọn họ sẽ tìm cách tấn công Huyền Ảnh Cốc,ngươi giữ lại mãnh đá phòng khi sử dụng để chiến đấu.

_Đa tạ cô nương.

...

Oanh Oanh lại cười lớn

_Ha ha ha...ngươi không cứu nổi ả đâu...trên kiếm của ta có độc....là loại độc mà ta đã tiễn con của ả xuống âm ty đó...ha ha ha...

Khải Tuấn trợn mắt nhìn Oanh Oanh

_Ngươi nói gì?

_Khục...khục....ặc....ta căm thù ngươi Khải Tuấn...ta đã chịu nhục,chịu khổ để được gả cho ngươi làm thê thiếp...hức hức...một Quận chúa kim chi ngọc diệp cao quý như ta có biết bao Vương Hầu,Công tước muốn lấy về làm chính thê mà ta còn không màng tới...lại cam chịu gả cho ngươi làm Lục thiếp...mất hết tôn nghiêm...Vậy mà,vậy mà đêm tân hôn ngươi lại biến ta thành trò cười...thà bày trò bái đường với ả mà bỏ mặc ta ngóng chờ cả đêm ở tân phòng....Khải Tuấn...ngươi phụ ta ...đừng trách tại sao ta ác...Ta không có lấy một đêm ân ái với phu quân ...nhưng ả lại nghiễm nhiên mang thai ư?hừm....ta không cam tâm...ta không thể để ả được làm mẹ...cho nên trong canh bổ của ả uống hằng ngày ta đã bỏ chút thuốc độc....khiến ả sảy thai...chảy máu đến chết...không chết thì cũng vô sinh...ha ha ha....

Khải Tuấn bị tiếng cười của Oanh Oanh làm kích động chàng không kiềm nổi cơn tức giận liền phát Đao bay đến chém đứt đầu Oanh Oanh khiến ả chết không toàn thây.

_Yaaa....

_Á...

Gia Nhi lại quằn quại đau đớn,cô thều thào nói.

_Nhớ...ặc...thiếp nhớ ra rồi...ặc...Gia Nhi....thiếp tên là Kim Gia Nhi....ặc....Tướng công....thiếp ....thiếp thấy mình nhẹ quá...muốn bay lên....ặc...

Như Mộng vẫn độ linh lực cho Gia Nhi.

_Không được rồi...Gia Nhi sắp tách linh hồn rời khỏi xác của Tư Mỹ Nhân rồi...

Khải Tuấn Cuống cuồng ôm giữ Gia Nhi,mắt chàng đỏ lên ,hai dòng lệ rơi xuống.

_Không,không...Gia Nhi....nàng không thể bay ra...đừng bay đi đâu cả..

Gia Nhi rướn tay sờ vào mặt của Khải Tuấn ,đau đớn nói.

_Thiếp không biết ....ở thế giới này nếu thiếp chết đi thì trong Hiện Đại mình sẽ thế nào....có thể chết luôn...hay có thể lại quay về An Lý...ặc..ặc...nếu như hai chúng ta còn có thể gặp lại...hay chàng có thể đến nơi của thiếp ở...ặc...xin hãy ghi nhớ...nếu có cô gái nào...khi đánh nhau ...luôn miệng nói...tao là Kim Gia Nhi...đầu gấu của khu phố Tâm Hiệp...thì...thì đó chính là thiếp....tướng công xin ...chớ quên....hước...

_Không...Gia Nhi...nàng mở mắt ra đi...nhìn ta đi Gia Nhi...không....đừng đi mà....ta chỉ còn lại nàng mà thôi xin đừng đi....làm ơn...hức hức...Gia Nhi...Mỹ Nhân...aaaaa.....

Khải Tuấn ôm xác của Tư Mỹ Nhân khóc nức nở,còn Gia Nhi thì biến thành một U hồn xanh lam bay lên không trung.

Như Mộng chuyển linh lực sang giữ đốm xanh lam lại ,nói với Khải Tuấn .

_Gia Nhi là Gia Nhi đó..

Khải Tuấn đặt xác của Mỹ Nhân xuống vội dùng linh lực kéo U Hồn về phía mình.

Cứ thế Khải Tuấn ngồi thất thần hơn cả ngày cũng chỉ nhìn đốm sáng xanh lam mà chàng dùng linh lực tạo ra kết giới bảo bọc giữ lại.Như Mộng gọi mãi chàng cũng không trả lời ,cứ như người mất hết nhận thức.

Anh Tài bị đánh ngất xỉu thần thức cũng thoát ra,Lý Hiểu tỉnh lại,mơ màng một lúc cũng lấy lại trí nhớ về những việc mà Anh Tài đã làm.

Lý Hiểu không từ bỏ Gia Nhi và phiến đá Huyền Ảnh lại ra lệnh cho quân binh còn lại tấn công vào Cấm Địa.

Như Mộng nghe tiếng quân reo ,âm thanh dồn dập kéo lên núi ,nàng ngước nhìn phiến đá Huyền Ảnh đang bay lơ lửng trên đầu,sau đó nhìn thi thể của Hứa Lâm ,rồi nhìn sang Khải Tuấn mệt mỏi thất thần,nàng mỉm cười.

_Đã thế thì chúng ta cùng đồng quy vu tận đi....

Như Mộng độ linh lực vào phiến đã Huyền Ảnh ,Phiến đá tăng độ phát sáng lên cực đại,sau đó tạo ra một ngọn lốc xoáy,từ trận pháp bảo vệ lan dần ra ngoài,cuốn bay tất cả vào vòng xoáy cuồng nộ.

_Ầm...ầm....

Hang động tối tăm mịt mù đất đá bay vun vút,chẳng mấy chốc tan tành thành con lốc lớn công phá ra ngọn núi bên ngoài,bọn quân binh thấy khung cảnh méo mó,càng lúc càng bị hút vào cơn lốc,hoảng sợ bỏ chạy.

_Chạy đi....nơi đây sắp sập đổ rồi....chạy mau...

Lý Hiểu chưa đến chân núi đã thấy ngọn núi tan biến ,cuống mù thành lốc,khiếp sợ lên ngựa bỏ chạy khỏi làng,quân binh cũng chạy theo.

_Rút lui....

_Aaaaa.....

Khe hở không gian mở ra để quân binh tấn công vào Huyền Ảnh Cốc dần dần khép lại,Lý Hiểu phi ngựa chạy nước đại phóng qua khe hở,vết nứt biến mất làm cho phần mông con ngựa chưa qua khỏi vướng lại bị cắt đứt,ngựa hí lên đau đớn rồi chết,theo đà hất Lý Hiểu bay xa đập vào cây cột cờ hiệu ở giữa thao trường duyệt binh của doanh trại Tổng Binh .

Bất tỉnh.

Quân lính không chạy khỏi theo Ảo Cảnh biến mất vĩnh viễn.

Khải Tuấn bị lốc xoáy không gian cuốn bay về thời hiện đại,Như Mộng dùng linh lực quá sức bị phiến đá Huyền Ảnh hút bay thần thức cuốn đi cùng U Hồn của Gia Nhi ,khi Như Mộng bị phiến đá Huyền Ảnh hút thần thức thì U hồn của Hứa Lâm cũng bị đá hút bay lên ,theo liên kết với Gia Nhi cũng bị đưa về thời hiện đại cách thời của Khải Tuấn hai mươi ba năm.

U hồn của Gia Nhi nhập vào một bào thai,thần thức của Như Mộng nhập vào một cô bé ,U hồn của Hứa Lâm nhập vào một nam sinh trung học tên Hạo Xuyên.

Anh Tài giật mình hồi tỉnh liền cầm chai rượu đặt trên bàn đập vào đầu của Hứa Lâm đang thi triển linh lực độ vào đá Huyền Ảnh khiến hắn bất tỉnh,Anh Tài cướp lấy mãnh đá chạy ra khỏi nhà ,lái xe đi tìm Khải Tuấn.

_Mọi ký ức sẽ rất nhanh được thành lập cho bọn họ,mình phải nhanh chóng giết Khải Tuấn...Gia Nhi sẽ nhớ lại những chuyện khi em ấy ở Hoàng Cung,sẽ biết mình chính là Lý Hiểu...hừ....

Bạn đang đọc Phu Nhân Mặt Chuột sáng tác bởi DyLan13
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DyLan13
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.