Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trước giờ khởi hành

511 chữ

Từ sớm tinh mơ, Tấn đã bước chân ra khỏi phòng nhìn đồng hồ mới 5h sáng xem ra vẫn còn khá sớm nhưng thực sự hắn khó có thể ngủ thêm được.

Trong lòng hắn dấy lên một cảm xúc bứt rứt khó tả, hình như hắn cảm giác hành trình này mang lại một dự cảm không lành mà bản thân hắn không thể giải thích được.

Dương đã đợi hắn ở phòng khách từ lúc nào, bản thân cô cũng có cảm giác lo lắng xen lẫn là sự hồi hộp. Rốt cuộc giấc mơ đó là như thế nào? Cô thật sự rất muốn biết và cũng không muốn biết vì...

5h30, hai người bước lên con phantom rồi khởi hành đến trường đón thầy Việt, trước khi ra khỏi nhà thì Dương đã gọi điện trước và đầu dây bên kia đáp lại là tiếng ngái ngủ một cách uể oải:

- Sao gọi tôi dậy sớm vậy?

Xe dừng lại trước cổng trường, bác bảo vệ có vẻ ngạc nhiên khi nhìn thấy xe của Kim Gia nhưng vẫn sốt sắng mở cửa nhanh nhất có thể. Sân trường lúc này vắng tanh không một bóng người, cũng phải thôi vì lúc này vẫn còn sớm và vì hôm nay là chủ nhật.

Thầy Việt tiến về phía con phantom rồi nhíu mày ngạc nhiên:

- Đừng nói với tôi là chúng ta sẽ đi bằng con xe này nhé...?

- Có vấn đề gì sao thưa thầy..? ( Tấn ngạc nhiên hỏi lại)

- Nơi chúng ta đến vẫn là vùng làng quê yên ả chứ không phải là khu dân cư phồn thị đâu...! Và chúng ta đi là tìm hiểu thông tin chứ không phải là tham gia triển lãm siêu xe...! Nên di chuyển sao cho đỡ bị chú ý tránh những điều không hay xảy ra...!

- Vậy theo thầy phải làm như thé nào ạ..? ( Dương lên tiếng hỏi)

- Cũng may là tôi đã đề phòng trước mọi việc rồi...! Chúng ta sẽ đi bằng con xe này...!

Vừa nói thầy Việt vừa chỉ tay về hướng con xe ở phía xa, cả ba người tiến lại gần về phía con xe matiz màu đỏ trong có vẻ khá hoang tàn. Tấn và Dương nhìn nhau không nói lên lời, trong lòng họ đang suy nghĩ không biết con xe sập sệ này liệu có đưa được họ đến nơi về đến chốn hay không?

Thầy Việt như hiểu được những suy nghĩ của Tấn và Dương lên mỉm cười lên tiếng thanh minh:

- Ầy ầy... Đừng lo...! Xe này tôi đi nhiều rồi nên yên tâm đi...! Nhìn nó thế thôi chứ ổn định phết đấy...!

Dương ra thông báo cho lái xe của Kim Thị rồi cùng Tấn ngồi vào bên trong con xe matiz, hai người không biết phải nói gì về con xe thần thánh này vì có nói ra cũng thế mà thôi, chỉ cầu mong độ ổn định giống như lời thầy Việt giới thiệu.

- Bắt đầu đi nào...!

Bạn đang đọc Phục Ma Trùng Sinh Ký của Nguyễn Điệp
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Chúa_Tể_Ăn_Tạp
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.