Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chết

Tiểu thuyết gốc · 1995 chữ

Đã năm ngày trôi qua kể từ lúc hắn đụng mặt bọn Đại Bảo, giờ đây cơ thể hắn đã hồi phục dường như bình thường. Mấy hôm trước đã bắt tay vào tập luyện. Hắn say mê việc luyện tập như một thứ trò tiêu khiển vậy, nhất là khi sử dụng Lôi kích. Vì thế lực chiến của hắn cũng tăng đáng kể, lên được 8100. Nhưng đem so sánh với thành viên của Akatsuki thì phải gọi là con tép, riu

-Tử Hoàng dậy đi con, có người đến tìm nè.

-Hả- ngáp dài. Ai vậy mẹ

-Hình như là tiểu tư Thiên Nhi đấy, lo mà ra chào hỏi người ta

-Cô ta tới làm gì phá tỏng đi cái giấc mơ đẹp của con

Thật ra là hắn đang mơ mình trở thành một bậc đại cường giả, tay đang ôm cái gái hầu mà tận hưởng vinh quang phú quý.

-Thôi dậy đi, con bé bảo có chuyện quan trọng lắm

-Dạ rồi, mẹ ra trước đi.

Lờ đờ rời khỏi giường đi vệ sinh cá nhân, chóng hắn ra tới phòng khách. Lại bắt gặp bóng dáng của người con gái ấy. Hắn thì thầm:” Thiệt là có chuyện quan trọng không mà nhìn nó có vẻ vui, háo hức thế nhỉ?”

-Cô tới tìm tôi, chuyện lần trước à. Xin lỗi hiện tại tôi vẫn chưa đủ khả năng để trả ơn cho cô đâu

-Không...Không phải, tôi tới là muốn bàn với cậu một việc

-Việc gì mà phải nhờ tới tiểu thư đây đến tận đây

-Cậu đừng như thế nữa

-Vào vấn đề chính đi

-Theo cậu biết thì cứ 4 năm 1 lần, Thiên Hoàng- vị lãnh đạo của cả một nước- sẽ cho ra một đợt tuyển quân cho mọi người đủ 18 tuổi. Vì thế các trường học thay vì mở lớp cho các học sinh năm 15 tuổi thì đẩy nhanh thời gian lên 14 tuổi chứ.

-Có nghe qua, nhưng liên quan gì

-Chúng ta 14 tuổi rồi hay mình đăng kí đi học đi

-Cô muốn sỉ nhục gia đình tôi hay gì, nhìn lại gia cảnh nhà tôi xem, không có gì nữa mong cô về cho. Tôi chả quan tâm đến mấy cái trường vớ vấn đó đâu

-Nhưng khi đến đó cậu sẽ mạnh lên rất nhiều, chẳng lẽ cậu muốn bị ức hiếp hoài.

Bị đứa con gái nói như vậy hắn có phần hổ thẹn, nhưng không có tiền thì sao đi học được

-Cứ cho là tôi muốn đi học, nhưng tiền...

-Tôi sẽ chi, học phí của cậu tôi sẽ chi tất cả.

-Hể, cô bị ấm đầu hay gì, cha cô cho cô làm như thế tôi đi đầu xuống đất.

-Tiền của tôi, nói tóm lại là cậu phải đi học chung với tôi. Nếu dám chống đối thì đừng mong gia đình cậu sống tốt ở đây

-Cô, cuối cùng cũng lộ bộ mặt thật. Nhưng dù sao cũng cảm ơn. Tôi sẽ suy nghĩ. Còn về việc trả tiền thì quên đi, đây là cô tự quyết không liên quan tới tôi.

-Một tháng nữa là đăng kí nhập học được rồi, tới lúc đó tôi sẽ tới đây nữa, thôi tôi về đây

Con bé này hôm nay trở chứng nguy hiểm, làm hắn ta không khỏi ngạc nhiên. Nhưng hắn biết chắc cô ta làm vậy là vì muốn tốt cho hắn ta.

Bỏ qua cái chuyện đau đầu ấy, nói về hắn bây giờ. Lực chiến đã 8100, lại được thêm cái skill Lôi kích, hắn không khỏi ngạo mạn. Mấy ngày gần đây còn đi tìm yêu thú cấp thấp để giết, tăng lực chiến. Nhưng cũng giỏi vì giết bọn chúng đối với hắn cũng không mấy là khó. Nay lại tiếp tục cái sự nghiệp ấy thôi. Giết hung thú, thịt có thể để ăn hoặc bán, lại được tăng lực chiến, lợi muôn phần.

Khu rừng hôm trước hắn bị tấn công bởi trư tinh có rất nhiều yêu thú nhưng toàn bọn cấp thấp. Tử Hoàng cũng chỉ dám săn chúng ở đây chứ không thể tiến sâu hơn. Vừa mới đặt chân tới một khoảng rừng, hắn phát hiện ngay con mồi, đó là một con yêu thú khá giống Gấu Xám. Thân hình to lớn, đang loai hoay tìm cái gì đó.

  • Hắc Điêu

  • Lực chiến 4000

  • hệ thổ

Vậy thì dễ ăn rồi, hắn còn chả thèm dùng đến lôi kích. Rút hai thanh đoản kiếm ra, nhằm con gấu ấy mà phóng tới. Xoẹt xoẹt, tốc độ của cậu ta hơn hẳn người bình thường, thoáng chốc cát ngay vào cổ con gấu đen ấy. Nhìn lại tên vừa động thủ với mình mà con thú đáng thương kia chỉ biết gầm tiếng cuối đời rồi chết. Chết một cách không nhắm mắt, khi chứng kiếm cảnh một đứa trẻ miệng còn hôi sữa ra tay trong một nhát kiếm. Ngược lại với con gấu bất hạnh ấy là người thiếu niên, miệng nở nụ cười nham hiểm, khoái chí. Kiểm tra không tin thì hắn nhận ra mình đã 9300 lực chiến. Một con số phải gọi là khó thấy với những đứa trẻ chưa qua 18 như hắn ta. Đã chiều tối, hắn mới xong công cuộc săn yêu thú ở đây, thành quả là giết được hơn hai mươi yêu thú cấp thấp, lực chiến dưới 6000. Mấy hôm trước là do hắn không chú tâm vào săn thú cho lắm, lại đi khám phá chiêu thức Tàng ảnh và đi tham quan địa hình nên chí ít cũng chỉ giết qua 5 con. Nay không có gì cản trở nên một mạch giết tận 23 con. Đáng lẽ là còn nhiều hơn nhưng mải mê lựa thịt thú ăn được để làm bửa tối nữa. Không phải con nào thịt cũng ăn được, có con còn có độc tố. Vả lại phải lựa mấy con yếu yếu, chứ không được để người khác biết mình giết được mấy con yêu thú mạnh. Nếu không chuyện hắn tập trung tập luyện để nâng cao sức mạnh sẽ bị bại lộ. Cả ngày giết 23 con nhưng chỉ hai con Thỏ này là sử dụng được. Đem tụi nó về mà làm bữa tối. Mẹ và anh hai Tử Hoàng cũng đã quen với việc này, đơn giản vì họ nghĩ hắn lớn rồi dư sức giết mấy con này.

Tròn 1 tháng sau, Tử Hoàng bây giờ đã khác trước rất nhiều, kể cả ngoại hình lẫn sức mạnh. Giờ đây hắn ta tuy cũng là đứa trẻ 14 tuổi nhưng qua quá trình luyện tập, lại thêm thực chiến với các hung thú mà ngoại hình có vẻ trưởng thành hơn một chút. Mái tóc dài, phủ gần hết con mắt bên phải. Tay xuất hiện những đường gân xanh, thô, chai sần đã chứng minh được phần nào sự cực khổ ấy. Đôi mắt đen óng của hắn như phát ra một tia băng hàn làm người ta lạnh cả sống lưng. Nói chung hắn là soái ca tại thế giới này. Còn về phần sức mạnh, không tồi, một tháng qua hắn chăm chỉ săn hung thú, tập luyện, đôi khi hắn lại quên đi lí do vì sao mình tập luyện như vậy mà chỉ nghĩ đó là niềm vui. Có vài lần hắn tẩu quản nhập ma, suýt chết vì nội thương nhưng như thế vẫn không làm cho hắn nản lòng. Lực chiến tăng cao đáng kể, đã 96000. Một con số phải gọi là kinh khủng khi so sánh hắn với tụi bạn cùng lứa. Chỉ cần qua 100000 lực chiến hắn ta sẽ mở được skill số 2 cả hai hệ. Chuyện tăng chiến lực nhanh như vậy không phải thiên phú của hắn ta cao, không phải do tiên dược hay có bí quyết tập luyện gì hết mà do chính hắn khổ công tạo nên. Còn tụi nhà giàu kia thì ỷ lại vào gia tộc, trang bị, phụ kiện, có tiền mua tiên dược giúp đột phá chiến lực thì cần chi chúng phải hạ mình đi săn những tên yêu ma này. Lần gần đây nhất, Tử Hoàng phát hiện ra người mạnh nhất ở nơi đây là Thiên Nhi nhưng cô ta cũng chỉ mới 32000 lực chiến thua xa hắn. Điều này chính là động lực giúp Hoàng cố gắng hơn nữa.

Hôm nay, hắn quyết định tìm hung thú cấp thấp bậc 3, loại yêu thú này lực chiến khoảng 100000. Như thế có thể giúp hắn đột phá chiến lực lại có thể có những vật phẩm tốt. Cái khu rừng mà hắn thường giết hung thú giờ đây không còn bóng dáng con nào. Bị quét sạch sẽ. Tiến sâu hơn nữa chính là các hung thú trung cấp hoặc hung thú cấp thấp bậc 2, 3. Đây là nơi rậm rạp, cây cối che hết khả năng quan sát vì thế cũng giảm khá nhiều. Nhưng đối với một sát thủ như Tử Hoàng thì đây là điều kiện tốt. Đi được 20 phút, hắn bắt gặp một hang động nhỏ, đoán được trong đây có yêu ma nên hắn quyết định vào. Đi được vài phút thì đã hết đường, giờ đây xuất hiện trước mặt hắn là một con quái thú đang nằm ngủ. Nhìn kĩ nó khá giống một con trâu hay bò gì đó, nhưng hình như các tứ chi lại phát triển phù hợp để nó di chuyển hai chân

  • Ma ngưu

  • Lực chiến: 150000 ( yêu thú trung cấp)

  • Hệ Mộc

-Mẹ kiếp, vô nhầm hang rồi

Khẽ nói nhưng tiếng động kia vẫn làm cho con quái vật ấy bừng tỉnh dậy. Tất nhiên tâm trạng nó không tốt gì mấy khi bị phá giấc ngủ. Gầm lên một tiếng vang trời, làm như cả cái hang này bị lay chuyển vậy.

-Thôi kệ, dù gì ông đây cũng có nội tại mạnh. Lực chiến cũng gần bằng mi, à thì có hơi thua xa chút.

Biết chắc là con vật kia chả hiểu những gì mình nói nên “ đánh nhanh thắng nhanh”. Cần song kiếm, hắn phóng tới. Chổ hắn đạp chân đất vỡ thành từng mảng nhỏ, lún sâu xuống. Tốc độ nhanh như một con báo, Tử Hoàng dễ dàng chém vào bụng con yêu nghiệt kia. Keng, keng. Âm thanh phát nên như một dấu hiệu chẳng lành. Nhìn lại con toro ấy mà hắn không khỏi kình sợ. Bị chém mãnh liệt như vậy mà nó vẫn không hề vấn gì, buồn cười hơn là nó còn lấy tay gãi gãi cái bụng đó. Chả khác nào một mối sỉ nhục. Tử Hoàng nổi điên đánh tay đôi với nó nhưng cũng chả ăn thua. Đã 1 giờ đồng hồ trôi qua mà con vật kia chỉ bị trầy xước ở cánh tay. Còn Hoàng thì bầm dập, máu me. Bởi lẽ như vậy là do hắn bị dính chiêu mộc độn của con hung thú trung cấp đó. Không cần đến chiêu ấy, một phát nện xuống đất của nó thôi cũng đủ làm hắn bay lên khỏi không trung. Quá bực mình hắn liền thi triển Lôi kích, nhưng cho dù chiêu đó có mạnh tới đâu thì cũng chỉ làm con vật dễ thương kia bị hở một vết thương ở bụng, không thấm hơn được. Hắn biết tình thế không ổn nên bỏ chạy, chạy thật nhanh. Chạy đến thượng nguồn của một con suối, hắn ta tưởng đã thoát nhưng trớ trêu thay. Rầm, một phát nện trực tiếp vào lưng của hắn. Chỉ kịp thốt lên:” Khốn nạn”. Sau đó thì hắn văng xuống thác nước kia và biến mất.

Bạn đang đọc Phục Thù sáng tác bởi taotenginhi123

Truyện Phục Thù tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi taotenginhi123
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.