Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lại xảy ra chuyện .

Phiên bản Dịch · 1593 chữ

Thanh Tịnh thiền sư hiện tại đã hoàn tục , khôi phục tên gọi của mình là An Nguyên Sinh !

Trên đường đi , An Nguyên Sinh không nói một lời , lẳng lặng theo sau Liễu Nghị về đến Liễu phủ .

Vừa đến trước cửa , Liễu Nghị liền nghe thấy mơ hồ có tiếng khóc , tiếng huyên náo phát ra trong phủ .

" Xảy ra chuyện rồi ... "

Trong lòng hắn vô cùng nặng nề , lúc hắn rời đi , lại xảy ra chuyện trong vòng chưa tới nửa ngày . Liễu Nghị vội vàng tiến vào thì thấy Liễu phủ đã loạn tùng phèo cả lên .

" Chuyện gì xảy ra vậy hả ??? " Liễu Nghị quát lớn .

" Thiếu gia ! Là thiếu gia về .... "

Một đám hạ nhân ào ào chạy đến .

" Thiếu gia ơi , có chuyện rồi . Các người rời đi không lâu , ở trong bếp xảy ra chuyện lớn . Lý Vương thị chết ngay trong bếp , vô cùng thê thảm giống hệt Tiểu Viên . "

" Lại chết sao ??? Thiền sư , chúng ta đi coi một chút ! " Liễu Nghị quay qua nói với An Nguyên Sinh .

" Cũng được ! Đi coi thử coi sao . " An Nguyên Sinh sờ lấy đầu trọc ngưng trọng nói .

Liễu Nghị đem theo An Nguyên Sinh đi đến phòng bếp . Vừa vào trong liền nghe thấy một mùi máu me tanh tuổi , trên mặt đất nằm đó một phụ nhân trung niên , trên người còn mang tạp dề như đang nấu ăn . Nàng nằm trên mặt đất , huyệt thái dương có lỗ thật sâu , máu tươi chảy ra ồng ộc như bị duệ khí đâm thủng. Liễu Nghị âm trầm sắc mặt . Lý Vương thị này không giống với Tiểu Viên , nàng làm thức ăn vô cùng hợp khẩu vị của Liễu Nghị , hơn nữa cả nhà Lý Vương thị đều là người của Liễu phủ ,trung thành tuyệt đối , không ngờ nay lại chết thảm như vậy .

" Mẫu thân ..... "

Chợt trong đám người chạy đến hai tiểu hài tử , một nam một nữ , nhào vào ôm lấy Lý Vương thị gào khóc .

" Đưa hài tử đi nhanh lên . " Liễu Nghị phất tay sai hộ vệ kéo hai tên hài tử ra .

An Nguyên Sinh tiến đến gần thi thể Lý Vương thị quan sát tỉ m ỉ rồi nói :

" Liễu thiếu gia, người chết ... đây là lần thứ mấy rồi ??? "

" Lần thứ mấy ??? " Liễu Nghị thoáng suy tư . " Ta cũng không biết là lần thứ mấy .. Trong lão trạch viện có hai tên nha hoàn đã chết rồi , còn biến thành hoạt thi . HIện tại vẫn đang chạy tung tăng trong lão trạch . Sau đó là tiểu thiếp của ta , lúc thành thân đã chết , thi thể cũng xảy ra thi biến . Sáng hôm nay, phát hiện nha hoàn Tiểu Viên có lẽ chết từ đêm qua , vì phòng ngừa thi biến nên đã hỏa thiêu thi thể của nó rồi . Hiện tại Lý Vương thị này cũng chết , tử vong chắc khoảng hai ba canh giờ trước .... Có thể coi đây là lần thứ tư vậy . "

" Lần thứ tư .... vậy thời gian cách nhau là bao lâu ?? "

" Trong lão trạch chắc là đã mấy ngày .... từ khi Bảo Nhi chết đến lượt Tiểu Viên thì cũng có một ngày . Còn người này thì chỉ e là cách vài canh giờ .... Éc ! Nói như vậy ... thời gian chẳng lẽ càng lúc càng ngắn lại sao ? "

Liễu Nghi nghe An Sinh Nguyên phân tích lập tức lòng chùn xuống . Thời gian xảy ra chuyện ngày càng ngắn , chẳng phải là chút nữa sẽ có người tiếp tục bị hại sao ???

" Thiền sư ... ngươi có phát hiện gì không ??? "

" Phát hiện một chút ..... nhưng đây không phải là chỗ nói chuyện . Hay là đem thi thể xử lý trước đi hả , miễn cho thi biến . "

Liễu Nghị nhẹ gật đầu sai người đem thi thể Lý Vương thị hỏa táng .

Trong phòng khách , An Nguyên Sinh thở dài :

" Liễu thiếu gia , người bình thường khi tiếp xúc với sự kiện quái dị đều cửu tử nhất sinh . Lúc ta trải qua chuyện của An Gia thôn , thế nhân cũng chỉ biết là ta còn sống nhưng họ lại không biết ta có thể sống sót đúng là vô cùng may mắn . Nếu không có người của Dị Nhân Ty kịp thời đến xử lý vụ việc thì ta e là cũng không có khả năng sống sót được . "

" Dị Nhân Ty ??? "

" Đúng ! Là dị nhân của Dị Nhân Ty . Đám dị nhân này có lực lượng vô cùng thần kỳ quỷ dị . Tên dị nhân đó nói , lực lượng dị nhân không phải là may mắn mà là tai nạn , là nguyền rủa . Hắn tình nguyện không có loại lực lượng đó , làm một người bình thường thoải mái hơn . Ta vốn đi theo vị dị nhân đó xử lý chuyện trong thôn nên cũng biết một ít phương pháp . Thế nhưng trong trường hợp không có dị nhân ở đây thì xử lý được hay không thì còn chưa biết .

Liễu Nghị nghiêm túc lắng nghe rồi trầm giọng nói :

" Thiền sư không cần lo lắng . Có chuyện xin cứ nói thẳng , hiện tại ta đã không còn lựa chọn nữa rồi . "

" Được , vậy ta nói thẳng ! Sự kiện quái dị thông thường đều có quy luật của nó . Ngay cả người bình thường nếu có thể tìm được quy luật này liền có khả năng chạm vào gốc rễ của sự kiện , các dị nhân gọi đó dị vật . Dị vậy thật ra là một vài vật phẩm vô cùng bình thường nhưng rất đặc thù , quỷ dị . Có thể là một cây lược , một cây ngân châm , một đôi giày , một bộ y phục , cũng có thể là dị vật nào đó .... Chỉ cần tìm được vật này là có thể tra ra được chân tướng . "

Liễu Nghị chấn động . Quả nhiên hắn đi tìm An Nguyên Sinh là một điều vô cùng chính xác , đời này việc làm đúng duy nhất chính là cưới An Nguyên SInh , à nhầm là tìm được An Nguyên Sinh . ( bị liệu con Cờ Ré A . ) Từ trong miệng của An Nguyên Sinh , rốt cuộc Liễu Nghị đã biết được bản chất của cái gọi là sự kiện quỷ dị . Nguyên lai mọi chuyện đều bắt nguồn từ cái gọi là dị vật .

" Tìm được dị vật thì làm sao nữa ?? "

" Đương nhiên là phải niêm phong nó lại . Muốn khống chế nó chỉ có thể dùng hoàng kim , dị vật có lực lượng rất thần kỳ , chỉ có hoàng kim mới có thể phong ấn nó được . Thế nhưng loại dị vật đó không thể tiếp xúc thông thường được , chạm vào sẽ chết . Cho dù may mắn khống chế được cũng sẽ xảy ra chuyện rất đáng sợ . Muốn phong ấn dị vật cần phải có dị nhân xuất thủ mới được . "

Liễu Nghị nhíu mày nói : " Hoàng kim thì dễ rồi , ta lập tức cho người chết tạo một cái hộp hoàng kim . Nhưng nếu người bình thường không thể phong ấn dị vật thì chúng ta cho là tìm được đi , rồi phải làm gì đây ?? "

" Không ! Ai nói không có khả năng phong ấn ??? " An Nguyên Sinh lóe lên tinh quang trong mắt : " Những năm ở Đại Phật Tự , ta đã suy nghĩ rất lâu cũng có một vài ý tưởng . Dị vật dù khủng bố nhưng chỉ cần phương pháp thỏa đáng chưa hẳn không thể phong ấn . Ví dụ như chúng ta đừng trực tiếp chạm vào dị vật mà dùng hoàng kim lấy dị vật rồi phong ấn nó lại , chẳng phải là thành công sao ??? "

Liễu Nghị chợt sáng ngời đôi mắt . Đúng a, không cần dùng tay , không cần tiếp xúc , dùng chính hoàng kim tiếp xúc thì cũng có thể a . Nếu muốn vậy thì phải tốn kém rất nhiều hoàng kim để tạo ra kẹp, xẻng... đại loại như vậy . Nhưng mà bình thường ai có thể có nhiều hoàng kim để mà chế tạo ra những đồ dùng đó chứ ???? Ngoại trừ hoàng đế !

" Thiền sư .... hiện tại chúng ta nên làm thế nào ??? "

Liễu Nghị lấy lại niềm tin chiến thắng , hiểu rõ chân tướng của sự kiện quái dị thì dù sao vẫn có cách để xử lý . Thậm chí Liễu Nghị mơ hồ còn nhìn thấy được một tia hy vọng cứu mạng của hắn .

"Chỉ có công cụ hoàng kim là chưa đủ , quan trọng nhất là phải tìm cho ra quy luật của sự kiện quái dị . Hiện tại đã xảy ra bốn lần , đều có chung một điểm . Nếu vậy quy luật của nó là gì ??? " An Nguyên Sinh trầm giọng .

Bạn đang đọc Quái Dị Ghép Hình ( Dịch ) của Nguyệt Trung Âm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tranphong
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 73

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.