Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thi ban .

Phiên bản Dịch · 1602 chữ

Liễu Nghị về tới Liễu phủ, tâm tình của hắn không tốt lắm, lần này đến huyện nha hoàn toàn vô ích , đã không nhận được sự trợ giúp nào còn không công tổn thất một số bạc lớn . Chí ít thì Liễu Nghị cũng được biết chuyện này đã từng phát sinh ở nơi khác . Thậm chí triều đình còn có một tổ chức chuyên xử lý chuyện này gọi là Dị Nhân Ty . Nhưng hiện tại Liễu Nghĩ ngay cả một chút phương pháp liên lạc cũng không có , ,muốn tìm Dị Nhân Ty vô cùng khó khăn .

" Thiếu gia , đại phu ngài muốn chúng ta đã tìm đến . "

Bỗng mấy tên hộ vệ trói gô một lão đầu nhi lôi đi xềnh xệch đến .

" Văn đại phu ??? "

Liễu Nghị biết lão đầu này , được xưng là Văn thần y có khả năng diệu thủ hồi xuân ở Lạc huyện này .

" Các ngươi... sao lại cột Văn đại phu thế này chứ ??? " Liễu Nghị quát lên .

"Thiếu gia, lão đầu này không thành thật, không chịu đến Liễu phủ chúng ta . Nói rằng Liễu phủ chúng ta có quỷ quấy phá , đánh chết cũng không tới . Chúng ta cũng chỉ có thể dùng hạ sách này trói hắn lại mang đến mà thôi . "

Liễu Nghị trầm ngâm một hồi . Hắn biết , chuyện ở Liễu phủ không thể giấu được mãi , e rằng đã truyền ra bên ngoài rồi . Liễu phủ có quỷ quấy phá , khắp Lạc huyện e rằng đã biết , Văn đại phu không dám đến cũng dễ hiểu .

" Văn đại phu , ngươi không cần phải sợ hãi . Ta tìm ngươi là để ngươi xem bệnh , sau khi xem xong ta sẽ cho người đưa ngươi về . " Liễu Nghị bình thản nói .

" Liễu thiếu gia.. xem bệnh cho ai chứ ?? " Văn đại phu bị trói gô lại như một đòn bánh tét không thể trốn tránh đành lên tiếng .

" Là ta ! " Liễu Nghị vén tay áo lộ ra thương thế đen kịt . " Văn đại phu , ngài nhìn xem đây là bệnh gì ?? "

Văn đại phu mở to mắt ra , bắt mạch cho Liễu Nghị rồi nhẹ nhàng ấn ấn cổ tay hắn , hỏi han một chút rồi lắc đầu cười khổ :

" Liễu thiếu gia ,mạch tượng của ngươi mặc dù có chút suy yếu nhưng chỉnh thể vẫn tương đối ổn định , không có bệnh gì . Chỉ là thương thế này ... ta thật sự không nhìn ra đây là vết thương gì , ngược lại có điểm giống ...... "

" Giống cái gì ?? Văn đại phu xin cứ nói đừng ngại . "

Văn đại phu nhìn Liễu Nghị một chút rồi cắn răng nói : " Liễu thiếu gia , ta nhìn vết thương của ngươi không giống như là thương thế mà lại giống như là người sau khi chết , trên thân thể hình thành thi ban . "

" Lớn mật ! Lão đầu nhi , ngươi nói hươu nói vượn cái gì hả ??? " Đám hộ vệ giận dữ gầm lên rút đao trợn mắt .

" Thi ban.,...... " Liễu Nghị thấp giọng lầm bầm , mặt đầy hốt hoảng.

Lẽ ra hắn nên sớm nghĩ đến , thương thế trên cổ tay hắn nhìn không hề khác với thi ban trên thi thể . Chỉ có khác là thi ban xuất hiện trên thi thể người chết còn Liễu Nghị lại còn sống , sao lại có thi ban ??? Thế nhưng liên tưởng đến thương thế của hắn là bị Bảo nhi ra tay .... Bảo Nhi chẳng phải là thi thể sao ???? Chuyện này .... quái dị... không thể đoán theo lẽ thường được .

" Văn đại phu , ngươi có cách nào trị liệu sao ?? "

" Chuyện này ... đây không phải bệnh . Lão phu vô pháp trị liệu . "

" Theo ngươi thấy thì ta còn sống được bao lâu ???? "

" Cái này ..... " Văn đại phu chần chờ một lúc rồi nói : " Liễu thiếu gia , thi ban một khi hình thành liền đại biểu cho huyết nhục triệt để hoại tử . Hơn nữa nhìn thi ban của ngươi không ngừng lan rộng .... nếu chi lan trên cánh tay thì không sao , tối đa cũng chỉ là cánh tay mất cảm giác. Nhưng nếu lan đến tim thì vô cùng nguy hiểm . Vì vậy lão phu đại khái đoán bừa một phen ..... thi ban lan đến trái tim với tốc độ này thì khoảng mười ngày ... "

" Mười ngày ..... nói cách khác là ta chỉ còn sống được mười ngày nữa thôi sao ??? " Liễu Nghị như có đá đè nặng trong lòng .

Chuyện này vô cùng khó chấp nhận đối với Liễu Nghị . Vốn dĩ hắn định cho người đi phủ thành tìm hiểu tin tức về Dị Nhân Ty , lẳng lặng chờ đợi là được . Dù sao thì Lục Trúc cùng Hồng Tụ ở trong lão trạch cũng không ra được , không vội . Chỉ cần không có chuyện quái dị phát sinh , không uy hiếp người trong Liễu phủ là được . Chờ đợi dài cách mấy cũng không thành vấn đề . Chuyện quái dị xảy ra , Dị Nhân Ty nhất định sẽ không bỏ mặc , chờ đến lục người của Dị Nhân Ty đến Lạc huyện tự nhiên có thể xử lý chuyện này .

Nhưng hiện tại Liễu Nghị chỉ còn có thể sống mười ngày , nếu không giải quyết chuyện này thì Liễu Nghị chết chắc . Thậm chí hắn cảm giác được Văn đại phu suy đoán có chút lạc quan , có lẽ hắn không có tới mười ngày . Thi ban nếu lan rộng đến ngực thì trái tim cũng không còn tốt nữa . Tim chết rồi thì người khộng thể sống .

" Đưa đại phu về đi ! " Liễu Nghị vung tay .

Phòng khách yên tĩnh lại , người người đều cúi đầu không nói lời nào , bầu không khí phi thường ngột ngạt . Tất cả tâm thần đều bất định , Văn đại phu nói họ cũng nghe được . Liễu Nghị sắp phải chết , không có thuốc chữa . Liễu gia sẽ ra sao ? Họ sẽ đi về đâu ???? Liễu Nghị chưa thành thân , chưa có con nối dõi .

" Hôi thúc lưu lại . Những người khác lui xuống ! " Liễu Nghị chợt lên tiếng .

Sau khi tất cả rời đi , Liễu Nghị cất giọng :

" Hôi thúc , ngươi là người ta tín nhiệm nhất . Vừa rồi Văn đại phu nói , chắc hắn Hôi thúc cũng nghe được . Ta sắp chết ! "

" Thiếu gia , trước kia lão gia cứu ta . Cái mạng này chính là Liễu gia nhặt về cho ta , trước khi lâm chung lão gia đã đem thiếu gia giao phó cho ta , muốn ta hảo hảo chiếu cố thiếu gia . Ta không làm được phó thác của lão gia , khiến thiếu gia bị thương . Thiếu gia có gì cứ nói , cho dù muốn ta đến lão trạch chặt hai cái hoạt thi kia ta cũng không nhíu mày . " Hôi thúc đằng đằng sát khí ngưng trọng nói .

" Hảo ! Có câu nói này của Hôi thúc vậy là đủ rồi. Hôm nay đi huyện nha , cẩu quan Trần Hữu Đức kia rõ ràng là không muốn giúp . Nếu cứ tiếp tục chờ đợi Dị Nhân Ty đến xử lý ta cũng không chờ nổi . Vì vậy chúng ta phải tự mình đi giải quyết chuyện này thôi . "

" Thiếu gia , ngài cứ phân phó . Ngài nói sao ta làm vậy . "

"Được ! Kỳ thật ta có một chút suy nghĩ ...... Cẩu quan kia dù không nguyện ý hỗ trợ nhưng cũng cung cấp một ít manh mối , chứng tỏ rằng chuyện quỷ dị này thật sự có xảy ra . Chuyện chúng ta gặp phải nhìn vô cùng khủng khiếp nhưng thực tế cũng không có gì đáng sợ . Bảo Nhi cũng được , Lục Trúc , Hồng Tụ cũng được . Các nàng cũng chỉ là hoạt thi , dù đao thương không làm gì được nhưng lửa vẫn có thể thiêu chết . Nếu chúng ta tạm thời không có nguy hiểm liền cứ ở lại trong Liễu phủ , lão trạch cứ để đó không nên vọng động . Chuyện này đã xảy ra thì nhất định sẽ để lại dấu vết , ngươi lập tức cho người đi tìm huyện chí hoặc nghe ngóng thử Lạc huyện trước giờ có xảy ra những chuyện thế này không . Chỉ cần tìm được những chuyện này chúng ta có thể đến gặp , hiểu rõ mọi thứ rồi lại tính tiếp . "

Liễu Nghị hiện tại đã bình tĩnh lại , sắp xếp lại mọi thứ trong đầu vô cùng rõ ràng . Hắn hiện tại rất rõ bản thân mình không được hoảng loạn . Mười ngày , nói dài không dài mà nói ngắn cũng không ngắn . Hắn có thời gian !

Hắn cần phải biết rõ cái gọi là " sự kiện quái dị " đến cuối cùng là cái quỷ gì . Liễu Nghị không có được đáp án hắn mong muốn từ Trần Hữu Đức , như vậy chỉ có thể tự mình đi thăm dò .

Bạn đang đọc Quái Dị Ghép Hình ( Dịch ) của Nguyệt Trung Âm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tranphong
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 97

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.