Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chạy sức bền

Tiểu thuyết gốc · 1997 chữ

Hồi phục sau chấn thương là cả một quá trình vừa dài vừa nản nhưng đối với Tèo thì không thành vấn đề.  Siêu Máy Tính trong não khi có đủ năng lượng thì có thể tiến hành tự phục hồi các chấn thương rất nhanh chóng.

Tèo ung dung đạp xe đến sân tập. Vừa thay đồ vào sân thì đã bắt gặp Elise đang cau có nhìn hắn. Hắn cười trừ:

-Xin lỗi nha, anh mém quên mất là có hẹn với em. Cafe anh đâu ?

Hắn xoè tay ra rồi nhìn qua nhìn lại tìm kiếm.

Elise còn chưa kịp phát tác thì Celine đã đi đến đưa ly càfe nóng hổi ra nói:

-Của cậu đây.

Hắn liền quay qua nhận lấy ly cafe cười chào hỏi:

-Chào chị, cảm ơn về ly cafe nhé.

Celine mỉm cười với hắn rồi giới thiệu:

-Đây là Dũng, bạn trai của chị, ảnh cũng đang làm Youtuber nên muốn đi theo sẵn quay cho Vlog của hai anh chị luôn.

Dũng tạm giấu đi lòng ghen tức mà nở nụ cười thân thiện rồi giơ tay ra nói:

-Chào cậu, anh là Dũng, tiếng Pháp của cậu tốt quá.

Tèo xoè tay ra bắt lấy tay Dũng rồi trả lời:

-Em mới học thôi, được cái là ở Việt Nam HLV là người Pháp nên tụi em có vài giờ mỗi ngày học ngoại ngữ.

Lúc này Elise mới tiến lên nói:

-Xì, chị thấy chưa, cái tên này ăn cháo đá bát. Không nhờ em kèm cho thời gian đầu thì còn lâu mới nói được.

Tèo thần sắc vui vẻ nói:

-Hì, đúng là nhờ công lao của cô giáo Elise này nữa. Nhờ cô ấy dẫn em đi đây đi đó mà em mới nói được tiếng Pháp

Celine gật đầu tỏ vẻ đồng ý:

-Nhưng mà cậu cũng là người thông minh đó, chỉ mới hai tháng mà nói tiếng Pháp sành sỏi luôn.

Elise bĩu môi không đưa ra nhận xét. Chính cô cũng thấy bất ngờ với trình độ ngoại ngữ của Tèo. Rõ ràng lúc mới qua hắn dốt đặc cán mai. Còn nói là mỗi ngày học tiếng Pháp, đến xin chào nói như thế nào hắn còn không biết nhưng mà sau hai tháng hắn đã nói được mà còn rất chuẩn nữa.

Lúc này Celine và Dũng đã lấy điện thoại và một cái mic ra nói:

-Hôm nay tụi chị quay cảnh em tập luyện với đội trẻ và phỏng vấn tí nhé.

Tèo gật đầu đồng ý rồi bắt đầu khởi động.

Elise cũng chuẩn bị điện thoại của mình. Hôm nay là cô đi theo chơi thôi chứ cô không làm Vlog. Cô ngồi cạnh chị Celine, cũng nói một hai câu vào Vlog của chị xong hai mắt bâng quơ tập trung vào người Tèo.

"Hắn lúc tập trung nhìn cũng  đẹp trai quá" - Elise nghĩ thầm.

Lúc cả đội trẻ của Bordeaux tới tập thì Celine và Elise có dịp phỏng vấn một hai người về cuộc sống ở đây rồi sau đó chủ yếu là quay hình ảnh Tèo.

Hôm nay là ngày đầu tiên hắn tập luyện cùng với đội trẻ mà sau hôm nay hắn cũng sẽ chuyển tới ký túc xá của đội trẻ để ở chung với các đồng đội.

Sau khi được HLV giới thiệu hắn với cả đội thì hắn có thể nghe được những tiếng bàn tán sau lưng bằng tiếng Pháp.

-Việt Nam là nước nào ấy nhỉ

-Việt Nam là nước ở châu Á, thế mà cũng có đá bóng sao.

-Người Việt nào cũng cao thế này sao, gã này cũng phải trên mét chín đó.

Tèo có thể nghe hiểu tất cả những gì các cầu thủ nói ở đây, đến bây giờ họ vẫn chưa biết Tèo biết tiếng Pháp vì HLV đang giới thiệu bằng tiếng Anh.

Đứng trong đội, một cầu thủ da trắng tóc hơi quăn, người này đang mặc áo số 8 có tên là Depussay. Hắnngáp một cái rồi quay qua đồng đội mình cười đểu:

-Cá cược không ?

Gã đồng đội kia cũng là một cầu thủ mang áo số 10, tên Pascal nghe vậy thì tò mò hỏi:

-Cá cái gì?

Depussay hơi nghiêng đầu nói nhỏ:

-Tao cá thằng này không trụ nổi 3 bữa, lập tức thành trò cười ở đây.

Gã số 10 Pascal nghe vậy cũng bật cười phì một cái nói:

-Mày lại tính làm trò gì nữa đây ?

Depussay cười gian:

-Rồi mày sẽ biết.

Tèo vẫn đứng kế bên HLV đội trẻ là Dogon, hắn liếc nhìn một loạt toàn bộ đội hình tuyển trẻ nhưng không biết ai cả. Tuyển Pháp thì hắn coi world cup với PSG đá thì biết một số người nổi tiếng, còn ở đây chỉ là nhóm U19 thì hắn chịu.

Sau khi HLV Dogon kết thúc liền quay qua nói với hắn bằng tiếng Anh:

-Cậu hãy giới thiệu sơ lược cho mọi người biết về mình đi.

Tèo bắt tay cảm ơn HLV xong đứng thẳng người, dõng dạc dùng tiếng Pháp nói:

-Chào cả đội, tôi tên là Tèo, là một cầu thủ người Việt Nam. Vị trí của tôi trong đội U23 Việt Nam chính là tiền đạo tự do. Vị trí trong câu lạc bộ APFC ở Việt Nam cũng là tiền đạo tự do. Trong hai tháng này tôi được vinh dự tập luyện cùng với các bạn, xin giúp đỡ nhiều.

Giọng hắn không lớn không nhỏ nhưng có thể thấy sự ung dung thư thái của hắn khi nói ra. Hơn nữa phát âm tiếng Pháp của hắn rất tốt làm cho mọi người kinh ngạc vô cùng. Người Pháp vốn rất ít nói tiếng Anh nên hầu hết mọi người trong đội chỉ có thể hiểu tiếng Anh với trình độ khá thấp nên khi hắn dùng tiếng Pháp giao tiếp lập tức làm tất cả phải trầm trồ.

HLV Dogon cũng bất ngờ, sau đó cười nói với Tèo:

-Cảm ơn cậu, tiếng bản địa của cậu tốt quá, như thế thì tôi yên tâm rồi, cậu học được bao lâu rồi ?

Tèo ngẫm nghĩ một lúc mới nói ra:

-Được khoảng 3 năm, lúc ở câu lạc bộ em được tạo điều kiện học thêm tiếng Pháp và Anh.

HLV Godon gật đầu tán thưởng, sau đó ông nói vài câu trước buổi tập xong cho cả đội tiến hành tập luyện

-Biết tiếng Pháp thì giỏi lắm sao, ở đây là tập đá bóng chứ không phải đi thi - Depussay cười mỉa mai nói với Pascal

Depussay lại nói:

-Bây giờ là tập chạy sức bền, xem cậu ta duy trì được bao lâu.

Pascal nhìn thấy Tèo đang mặc số áo 15, tuy Tèo cao hơn hắn nhưng có vẻ ốm yếu thì hơi khinh thường nói:

-Tao nghĩ được chừng hai vòng là nó nằm sân thôi, còn cố lắm thì chỉ về bét.

Celine đã chuẩn bị máy quay, cô nhắm thẳng vào Tèo mà nói:

-Các bạn ơi, bây giờ là tầm 8 giờ sáng giờ ở Bordeaux nha các bạn, Tèo của chúng ta bên kia kìa, anh ấy đang chạy ở giữa các đồng đội U19 của Bordeaux FC.

Số lượng người xem lúc này đã lên tới 1 ngàn người đang theo dõi trực tuyến, trong đó có những đồng đội của Tèo ở câu lạc bộ APFC và đám bạn Tí, Tín và Thái.

Lúc này ở Việt Nam, Tí chép miệng:

-Con bà nó, thằng này đi đâu cũng có gái vậy. Em gái quay phim có phải là bạn của Elise không, nhìn ngọt nước quá.

Thái khinh bỉ nói:

-Thấy gái là xáp xáp vô, cái thằng mê gái.

Tí thản nhiên nói:

-Có sao đâu, gái là nguồn sống của anh em mình mà, phải không Tín.

Tín chả buồn trả lời hai thằng kia cãi vả chỉ nhìn vào màn hình điện thoại rồi nói:

-Thằng Tèo hay quá mày, không biết bao giờ anh em mình mới xuất ngoại được.

Thái ưỡn người ra sau duỗi một cái rồi nói:

-Thằng Tèo nó nói tiếng Pháp như gió kìa ba, tụi mày một chữ bẻ đôi không biết mà đòi đi nước ngoài. Không thấy gương của mấy đàn anh sao.

Tín chán nản gật đầu:

-Mày nói đúng, trước đó mấy ông kia qua nước ngoài đều thất bại mà trở về chỉ vì không giao tiếp được. Mày thử nghĩ coi anh em mình mỗi ngày chửi nhau thế mà vui. Qua đó không nói chuyện được, méo có bạn bè gì thì, sáng đá tối về thui thủi một mình làm gì còn tinh thần mà đá.

Tí liền đồng ý:

-Chưa kể là không hiểu nhau thì làm sao tụi nó chuyền cho mày được, trừ phi vào tình thế bất đắc dĩ không chuyền không được, còn không thì miễn. Đá riết  quéo giò hết thì HLV cho dự bị mòn đít luôn.

Thái lắc đầu:

-Tao sợ dự bị còn không được đấy. Tụi nước ngoài nó kỳ thị lắm, nhất là mấy đứa không biết tiếng nó. Thằng Tèo nó vốn nó sống ở Mỹ nhiều năm rồi nên quen thói sinh hoạt của bọn Tây. Chỉ hy vọng là nó thành công rồi kéo anh em mình qua hưởng sái.

Trên sân tập lúc này cả đội đã chạy được 10 vòng sân rồi, bây giờ thì ai cũng đã thấm mệt mà đi bộ lấy lại sức, chỉ còn Tèo , Depussay và Pascal là còn trụ được chạy thêm vòng thứ 11.

Depussay thở dốc:

-Shiet, thằng châu Á kia khoẻ quá.

Pascal không còn sức mà hưởng ứng bạn mình, gã đứng lại khom lưng thở dốc, tay quơ lên phía trước lắc lắc ý nói:

-Tao không chịu nổi rồi, mày tiếp nó đi.

Mười vòng sân đối với Tèo thì chỉ như là ăn cơm uống nước vậy. Đừng nói là Tèo, ngay cả đám bạn của hắn mỗi ngày đều bị lôi đi chạy mấy chục vòng sân từ ba giờ sáng thì 10 vòng sân chỉ là chuyện như muỗi đốt inox, không si nhê gì.

Đến vòng thứ 13 thì Depussay đã chịu không nổi mà té ngồi xuống mặt cỏ thở hồng hộc còn Tèo thì vẫn như thường. Mồ hôi đổ rất nhiều nhưng nhịp thở của Tèo vẫn đều đều như người bình thường. Đây là hắn đang vận dụng phương pháp hít thở chuyển hoá sự mệt mỏi thành năng lượng.

HLV Dogon thấy một màn này thì vô cùng ngạc nhiên, ông tạm gác công việc giấy tờ đang chuẩn bị mà hướng ra sân tập nhìn Tèo đang bị một dàn cầu thủ U19 ngắm nhìn. Ông nghe được tiếng đếm từ mấy người học trò này:

-20,....

-21....

...

-30..

30 vòng sân bóng, sau khi nghe vậy thì ông lật đật lấy từ trong túi ra một cái đồng hồ bấm giờ, ông lập tức canh đúng lúc Tèo trở lại vạch xuất phát rồi bấm một cái. Sau khi Tèo chạy hết một vòng sân thì ông lại canh bấm lại. Vòng thứ hai cũng đã được ông bấm giờ, lúc này ông mới ngớ ra:

-Tốc độ không thay đổi, làm sao hắn làm được.

Đến vòng thứ 40 thì Tèo mới dừng lại vì thấy HLV đã ra sân, hắn tưởng là đã kết thúc chạy bền nên đã đổi thành đi bộ để hồi phục, sau đó hắn mới phát hiện trên sân chỉ còn đúng một mình hắn đang đi, nhìn qua một góc thì thấy cả đội kẻ đứng người ngồi trên cỏ chăm chú nhìn hắn. Hắn hoảng sợ thốt lên:

-Cái đệch, chuyện gì thế này?

Bạn đang đọc Quái Kiệt Cầu Trường sáng tác bởi bonteddy113
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi bonteddy113
Thời gian
Lượt thích 8
Lượt đọc 139

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.