Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quán Cafe Hồn Gỗ

Tiểu thuyết gốc · 932 chữ

Sau khi tôi nghe anh Hà kể chuyện về anh Quang. Cảm thấy còn hụt hẫng vì chưa thỏa mãn tính hiếu kì, nên tôi gạn hỏi "vậy còn anh thì sao?" . Anh Hà lúc này châm một điếu thuốc rồi cầm lên hút một hơi thật dài. Làn khói trắng bay bổng lên khuôn mặt của anh, tôi thấy anh đang trầm tư vào hồi ức của mình. Khoảng chừng vài phút sau anh nói tiếp, anh kể lại cho tôi từ khi còn học cấp 3 anh đã làm trùm một băng đảng liên kết giữa các trường với nhau. Vì khi đó có một băng ra đời và phát triển mạnh mẽ ở Đà Nẵng dưới sự bảo trợ của ông trùm thời đó là Tuấn Đạt, những người nào không vào băng của chúng thì thường xuyên bị ức hiếp và bóc lột. Nên anh Hà cũng lập ra một băng khác mà bảo vệ anh em của mình. Trong một vụ giải quyết mâu thuẫn giữa các băng nhóm, anh Hà cùng anh em của mình đột nhập vào trường của bọn chúng mà trả thù. Vì bảo vệ trường học thấy nhiều người đang chém nhau nên không dám vào can mà chỉ có thể gọi cho công an, đã vào giang hồ ra chơi thì ai cũng sẽ không khai ra mà đa phần họ sẽ tự xử với nhau. Nhưng lại có một thằng đàn bà sợ quá mà đành khai ra anh Hà là người cầm đầu, vì vậy mà anh bị tạm đình chỉ học và có nguy cơ bị đuổi học vĩnh viễn không có trường nào nhận nữa, đi theo đó là 1 vết đen trên đồn. Cho nên anh phải rút hồ sơ cấp tốc ra Hải Phòng. Tôi hỏi anh nguyên nhân nào mà anh bước vào con đường Huyền Môn thì anh cười, chắc đã có duyên từ trước em à. Anh kể lại khi còn bé xíu ba anh là tổ trưởng tổ dân phố, thời kỳ đó còn hoang sơ lắm. Anh nhớ rất rõ ngày hôm đó mọi người đang họp tổ. Mẹ dẫn anh và chị ra ngồi cái sạp để ngoài đường cho mát để bên trong cho mọi người ngồi. Mọi thứ đang diễn ra bình thường thì anh thấy mọi thứ bỗng im lặng đến lạ anh hoảng hốt nhìn quanh thì thấy mọi người đã bất động. Anh ra sức lay mẹ và chị nhưng chỉ là vô ích. Bỗng trên trời có một đạo hào quang óng ánh thu hút anh, một con rồng vàng thật to, lớn lắm toàn thân là kim quang bỗng xuất hiện bay lượn trên bầu trời, anh cảm giác thời gian đang dừng lại. Con rồng lại có điểm đặc biệt là nó có tới tận năm chân, một chân nữa mọc ở giữa bụng. Anh đang say đắm nhìn con rồng bay lượn trên bầu trời, anh thấy cảnh tưởng này thật sự rất đẹp, khoảng được vài phút sau thì lại xuất hiện thêm một vị mang bộ giáp của nhà tướng to lớn uy mãnh đang đứng hiên ngang trên bầu trời rộng lớn. Trên tay ông ta xuất hiện một cái vòng bằng vàng thật to, ông ta cầm chiếc vòng này quăng về phía con rồng, chiếc vòng lơ lửng trên không trung thì con rồng bay vào trong đó rồi cả hai người điều biến mất. Sau đó anh lại hỏi người nhà của mình có thấy cảnh tượng vừa mới xuất hiện trên bầu trời không thì ai cũng trả lời là không, mặc dù anh nhìn thấy rất lâu nhưng dường như đối với mọi người thời gian chỉ qua vài cái chóp mắt mà thôi. Anh tiếp tục kể tiếp là có lần anh lên sân thượng chơi thì anh nhìn thấy ông địa đang múa lân, ông ta cầm quạt dẫn con lân đó đi theo anh xuống, sắc mặt anh lúc này thì xanh lè mặt cắt không còn giọt máu, anh hoảng sợ quá liền lập tức chạy xuống gọi mẹ của mình. Anh hận sao bản thân mình không có thêm hai, ba chân nữa chạy cho thật nhanh để dẫn mẹ mình lên gặp ông địa, nhưng khi anh cùng mẹ lên thì không còn thấy ông địa đâu nữa. Rồi sau đó khoảng được một thời gian, trong một buổi trưa hè anh đang đứng ngoài hiên thì lại gặp một quân đoàn bằng xương đang đi ngang qua nhà mình rồi dừng ở đó khoảng được một vài phút thì họ lại đi tiếp, anh hoảng sợ mà chạy xuống nói cho ba của mình thì ba anh bảo họ là lính cũ của ông từng tham gia chiến trường campuchia không hiểu sao lại hành quân qua đây chào thủ trưởng rồi rời đi. Nhưng ba anh lại thấy họ là hình người mà anh thì chỉ thấy họ là những bộ xương khô, có lẽ từ bé anh đã có duyên tiếp xúc với tâm linh, nên cũng tìm hiểu về Huyền Môn. Năm 2007, anh gặp thầy vì lúc đó anh còn đi học nên thầy anh không cho nhập môn, thầy bảo anh hãy học xong lớp 12 rồi hãy nhập môn. Đáng tiếc là lúc anh học xong thì diễn đàn bị hacker tấn công, anh không liên lạc được thầy mình. Cho đến tận năm 2010 anh mới gặp lại mà chân chính bước chân vào con đường Huyền Môn.

Bạn đang đọc Quán cafe Hồn Gỗ sáng tác bởi DiepTamThao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DiepTamThao
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.