Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sấm Thành

Phiên bản Dịch · 1575 chữ

Mấy ngày qua Kim Phong Hào có chút bình yên, đại đa số thời gian Nam Cung Tịch Nhi đều ngủ, thi thoảng tỉnh lại cũng chỉ đơn giản là ăn chút đồ ăn, uống chút thuốc. Nhưng các đại phu trong Dược Vương các lại nói, thân thể Nam Cung Tịch Nhi đang ngày một khoẻ mạnh trở lại, hiện giờ ngủ nhiều chẳng qua chỉ là do những chén thuốc đó thôi. Tâm tình Tô Bạch Y luôn căng thẳng cũng được trùng xuống, nhưng mà mấy ngày qua hắn tới Dược Vương các vấn an sư tỷ, bầu không khí luôn có chút xấu hổ……

Đều do mình ngày ấy mới nói được một nửa a……Tô Bạch Y có chút ảo não.

“Tuổi vẫn còn quá trẻ a.” Mộc Niên Hoa nhìn khuôn mặt Tô Bạch Y đầy u sầu ngược lại còn cười rất cao hứng.

“Mộc công tử, ngươi cảm thấy sư tỷ ngủ nhiều như thế thật sự chỉ là bởi vì uống thuốc à?” Tô Bạch Y thay đổi đề tài.

Mộc Niên Hoa suy nghĩ: “Uống thuốc khả năng cũng là một nguyên nhân, nhưng ta nghĩ, rất có khả năng là vì những tia chân khí kia.”

“Chúng nó đang tiến hành dung hợp vào thân thể sư tỷ.” Tô Bạch Y nói ra suy đoán trong lòng.

Mộc Niên Hoa gật đầu, cũng tán đồng ý kiến của Tô Bạch Y, nhưng do dự một lát sau mới nói: “Những chuyện như vậy, Mộc gia chúng ta cũng chưa từng gặp phải, ta cảm thấy khả năng ngươi cần xin sự giúp đỡ từ Nho Thánh tiên sinh của Học Cung các ngươi, nghe nói Nho Thánh tiên sinh thông kim bác cổ, hiểu biết, nhìn thấu vạn sự vạn vật.”

“Nho Thánh tiên sinh……” Tô Bạch Y sờ cằm, sau đó ánh mắt sáng lên, “Mộc công tử, giúp ta truyền tin.”

Mộc Niên Hoa cười: “Được.”

Ác Ma thành.

Hai người Ngưu Đầu, Mã Diện đang ngồi trên tường thành uống rượu. Hai người bọn họ xếp hạng thấp nhất trong Cửu Ác của Ác Ma thành, phụ trách trông coi cửa thành nhiều năm, nhìn có vẻ như là khổ sai, nhưng thật ra lại rất an nhàn. Bởi vì trên giang hồ, có rất ít người không muốn sống dám tới quấy rầy Ác Ma thành, đặc biệt là từ sau lần các đại phái của Duy Long chi minh vây công Ác Ma thành thất bại, uy danh của Ác Ma thành trên giang hồ càng tăng lên. Cho nên hai huynh đệ này, mỗi ngày đều ngồi trên tường thành uống rượu ăn thịt, uống say lại khua tay múa chân vài cái, coi như luyện võ.

Nhưng hôm nay, ngoài Ác Ma thành lại truyền tới chút động tĩnh.

Có một nam tử cõng trường đao cưỡi một con tuấn mã màu đen đạp bụi gió, xông thẳng về phía cửa Ác Ma thành.

Ác Ma thành cũng chẳng phải là từ chối mọi người tới thăm hỏi, nhưng người muốn tới thăm Ác Ma thành, đều phải viết thư trước 5 ngày, gửi tới cho Ác Ma thành thủ ác, Sát Nhân Thư Sinh Tiếu Sinh thẩm duyệt, nếu hắn đồng ý, vậy thì Ngưu Đầu, Mã Diện sẽ ở đây chờ từ sớm, nếu hắn không đồng ý, vậy thì Ngưu Đầu Mã Diện sẽ mài đao chắn trước. Quy củ này thiên hạ đều biết, phàm là người không tuân thủ quy củ này, chỉ có hai loại. Một loại là mạnh đến mức có thể làm lơ quy củ này, tỷ như bên này Ngưu Đầu Mã Diện canh giữ cửa thành cả ngày còn chưa kịp thấy được cái bóng, thì bên trong thành Nho Thánh tiên sinh từ Thập Lý Lang Đang tới đã uống hết ba vò rượu với Mạc Vấn thành chủ rồi, còn có một loại là người tới khiêu chiến Ác Ma thành, tỷ như trận chiến vây thành lần trước, đương nhiên Tiếu Sinh không nhận được thư.

Nhưng mà người hôm nay tới, không thuộc về bất cứ loại nào trong hai loại này.

Hắn không mạnh đến mức có thể làm lơ tuyến phòng ngự của Ác Ma thành, nhưng cũng không có chút địch ý nào với Ác Ma thành, chỉ là hắn cảm thấy phiền phức.

Viết thư quá phiền toái, chờ 5 ngày quá phiền toái.

Ta tới thì cũng đã tới rồi, ngươi còn có thể đuổi ta đi à?

“Giá!” Nam tử dùng sức vung roi ngựa.

“Ngươi đi hay là ta đi?” Ngưu Đầu ngáp một cái.

“Dĩ nhiên là đệ đệ đi xung phong trước, ca ca từ từ, uống chậm một chút, để lại cho ta một chén.” Mã Diện cầm liên đao lên, lập tức đi xuống.

Cửa thành từ từ mở ra, Mã Diện phóng ngựa ra ngoài, chạy tới phía nam tử muốn xông thành: “Tạp nham từ đâu ra? Có biết Ác Ma thành ta là nơi nào không?”

“Đuơng nhiên biết.” Nam tử cười rút đao trên lưng ra, bổ một đao về phía Mã Diện.

Mã Diện nở nụ cười lạnh, lập tức chém liên đao trong tay ra, nháy mắt cuốn lấy trường đao của nam tử, sau đó hắn đột nhiên kéo, ý đồ kéo nam tử từ trên ngựa xuống. Nhưng nam tử xông thành lại lật tay kéo ngược lại, rõ ràng khí lực còn lớn hơn Mã Diện rất nhiều, trực tiếp kéo Mã Diện lên, sau đó lại vung trường đao lên, ném Mã Diện bay ra ba trượng.

“Hử?” Ngưu Đầu đứng quan chiến trên tường thành cả kinh, nhìn tư thế này, thì người tới võ công rất mạnh, một mình Mã Diện khó có thể đối phó, lập tức cầm lấy liên đao của mình.

Mã Diện ném liên đao trong tay, cảnh giác nhìn nam tử trước mặt, chỉ thấy thân hình nam tử cường tráng, hắn ép nón xuống rất thấp, không thấy rõ khuôn mặt, nhưng nghe giọng thì hẳn là một nam tử trẻ tuổi, Mã Diện trầm giọng nói: “Không biết các hạ là người phương nào? Tới Ác Ma thành ta có việc gì?”

Nam tử cười nói: “Ta tới tìm Mạc Vấn thành chủ.”

“Mạc Vấn thành chủ há là ngươi muốn gặp thì có thể gặp?” Mã Diện quát khẽ, “Ngươi còn chưa trả lời câu hỏi đầu tiên của ta, ngươi là ai?”

“Ta là ai rất quan trọng à? Một ngày kia, ta hy vọng khi thế nhân thấy ta không cần hỏi ta là ai nữa, bởi vì thấy đao của ta, là sẽ biết ta là ai.” Nam tử ngạo nghễ nói.

“Tên ngốc từ đâu ra?” Mã Diện nhíu mày nói.

Khi đang nói chuyện, một thanh liên đao đã xuất hiện sau lưng nam tử, Ngưu Đầu thừa dịp hai người đang nói chuyện, đã lặng lẽ tiếp cận, một kích này, hắn nắm chắc chín phần! Nhưng hình như nam tử đã sớm chú ý tới, xoay người một cái liền tránh khỏi liên đao của Ngưu Đầu, ngay sau đó nghiêng người một cái, đáp xuống đất.

“Ngưu Đầu, Mã Diện, hai vị lão ca, không nên lưu thủ a.” Nam tử lật trường đao trong tay lại.

Ngưu Đầu và Mã Diện nhìn nhau, sau đó đồng thời lướt ra một bước, liên đao chém ra từ hai hướng, kẹp nam tử vào trong. Võ công của hai người bọn họ không tính là cao minh cho lắm, nhưng nhiều năm qua hai người tu Song Quỷ Liên Đao Thuật, lực hợp kích của hai người này lại không thể khinh thường.

“Chuyển.” Ngưu Đầu quát lớn.

Bước chân của hai người đồng thời biến đổi.

“Hợp!” Ngưu Đầu lại lần nữa quát lớn.

Chỉ thấy hai thanh liên đao xoay tròn điên cuồng, cuối cùng trong nháy mắt đồng thời buộc chặt lại, trực tiếp cuốn về phía nam tử. Nam tử cười nói: “Tới rất hay!”

Sau đó ánh đao hiện lên.

Hai thanh liên đao trong nháy mắt bị chém thành hai nửa, hai thanh đao thoát khỏi sự khống chế của sợi xích, xoay vòng trên không trung, rơi xuống đất.

Ngưu Đầu và Mã Diện cả kinh, chỉ có thể điểm chân lùi nhanh về sau.

Nam tử vung đao, muốn đuổi theo.

Lại bị một đạo kiếm khí bức lui ba bước.

Mũ trùm đầu của nam tử cũng bị đạo kiếm khí này chém nát, lộ ra dung mạo của hắn.

“Phong Tả Quân!” Ngưu Đầu, Mã Diện kinh hô.

Phong Tả Quân cười: “Lâu rồi không gặp, đao pháp của tiểu đệ bây giờ thế nào?”

Một thư sinh ngồi khoanh chân đọc sách cách Phong Tả Quân ba bước, thư sinh cũng không ngẩng đầu, chỉ lẳng lặng lật một trang sách trong tay: “Tạm được.”

Phong Tả Quân khiêng đại đao lên vai, nhướn mày: “Chỉ có một câu tạm được thôi à?”

Tiếu Sinh khép quyển sách lại: “Theo ý ta thì, thiên hạ đao pháp, trừ đao pháp của thành chủ, đều chỉ có thể nói một câu tạm được.”

Phong Tả Quân sững sờ một lát, sau đó gật đầu nói: “Ta cũng cảm thấy như thế, cho nên ta tới đây.”

Bạn đang đọc Quân Hữu Vân của Chu Mộc Nam
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Gaiajx003
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 309

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.