Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thân bại danh liệt

Phiên bản Dịch · 3275 chữ

Tạ Kiếm Nam chẳng hứng thú ngồi đây uống rượu, nghe thế đặt chén rượu xuống: - Mối quan hệ của Khoa Vương ở Kim Sơn không được tốt, cho nên cũng không nghe ngóng được tin tức chi tiết ... Hắn đã bắt đầu phản cảm với chuyện tụ họp mật mưu đằng sau lưng này rồi, đại khái do trải qua nhiều lần tính kế Cẩm Hồ đều bị Cẩm Hồ phản đòn.

Hiện tâm tư của Tạ Kiếm Nam là khống chế chắc Khoa Vương trong tay, kinh doanh cho tốt Khoa Vương, bóng dáng Cẩm Hồ phía trước mắt hắn càng ngày càng mơ hồ, cho dù muốn tính kế Cẩm Hồ cũng để người khác làm. Cái đám người đang ngồi đây nhìn có vẻ cùng chung kẻ thù, nhưng mỗi người có tính toán riêng.

Trong lòng Trì Tá Tú Tàng có lẽ có cái gai đâm vào tim khi vị hôn thể bị người ta đoạt mất, nhưng Mitsui đứng sau có mưu đồ gì, dễ thấy như con rận trên đầu kẻ hói. Nhìn sang Lý Tại Thù mặt lạnh tanh ngồi đó, Tạ Kiếm Nam thầm nghĩ với kẻ này đả kích được Cẩm Hồ càng tốt, nhưng đưa ra lựa chọn phù hợp với lợi ích của Samsung mới là quan trọng nhất.

Trong lòng Tạ Kiếm Nam cũng hết sức thắc mắc, Lý Kiện Hi là nhân vật linh hồn, là lãnh tinh thần của Samsung, sao lại dung thứ cho con gái làm tình nhân bí mật của Trương Khac? Ai từng gặp Lý Hinh Dư đều cũng phải chấn động vì dung mạo hiếm có đó, cho dù Lý Kiện Hi lấy con gái làm vốn ra để làm cuộc hôn nhân lợi ích với nhà Trì Tá, chẳng phải phù hợp với lợi ích của Samsung hơn sao? Suy tính thực sự của Lý Tại Thù với việc này là gì?

Tạ Kiếm Nam thấy có rất nhiều thứ nhìn không thấu, mọi người lòng đều mang mưu đồ riêng, ngay cả Nghiêm Văn Giới ngồi đối diện hắn đang nghiến răng nghiên lợi cũng chỉ là cái mặt nạ mà thôi. Nói ra Nghiêm Văn Giới còn phải cám ơn Cẩm Hồ, không có áp lực từ Cẩm Hồ căn bản không có phương án liên doanh Samsung Hoành Tâm, đây đúng là viên tiên đan với Hải Túc, làm liên tục trong vòng nửa tháng làm giá trị của Hải Túc tăng tới 6 tỷ, hắn chẳng có lý do gì mà nghiến răng nghiến lợi, phải nỗ lực để không cười ngoạc miệng ra mới đúng.

Cửa phòng mở ra, Tạ Kiếm Nam thấy thư ký của mình ở bên ngoài ra dấu nhận điện thoại, thầm nghĩ không biết lại xảy ra chuyện gì nữa? Nếu không phải chuyện quan trọng, thư ký tuyệt đối không chạy tới quấy nhiễu bọn họ, hắn gật đầu với đám Trì Tá Tú Tàng, Lý Tại Thù rồi đứng dậy, quỳ quá lâu chân tê dại hết cả.

- Điện thoại từ Tân Thái gọi tới.

Tạ Kiếm Nam tim thắt lại, không biết ở quê gọi điện lên lúc này có chuyện gì khẩn cấp, nhận di động, nghe thấy tiếng mẹ, hỏi vội: - Mẹ, xảy ra chuyện gì?

- Cậu con tỉnh rồi, mọi người đang ngồi xe tới Kiến Nghiệp, con có muốn tới bệnh viện không?

Trong lòng Tạ Kiếm Nam còn chút thiện cảm với người cậu này, đột nhiên nhớ ra đã lâu lắm rồi không tới bệnh viện thăm ông ta, quay lại cáo từ Trì Tá Tú Tàng rồi lái xe tới bệnh viện.

Xe tới bãi đỗ của bệnh viện, nhìn thấy Tạ Ý từ cỗ xe khác đi ra, Tạ Kiếm Nam ngớ người, không ngờ Tạ Ý xuất hiện ở đây, sau khi quan hệ hai bên quyết liệt, đã một năm rồi không liên hệ.

Thấy Tạ Ý nhìn sang phía này, Tạ Kiếm Nam đứng ở cửa xe, không có ý đi tới.

- Anh vừa mới nhận được điện thoại, tin tức không vui, có điều anh nghĩ bệnh viện cũng đã tận lực ... Tạ Ý nói:

- ... Tạ Kiếm Nam cứng người, vừa rồi hắn nhận được điện thoại nó rõ ràng cậu hắn đã tỉnh lại, nhưng nghe giọng của Tạ Ý thì nói cậu hắn đã qua đời.

Tạ Kiếm Nam định hỏi, nhưng phát hiện chẳng có gì để hỏi, nếu cậu hắn chỉ tỉnh lại thôi, đúng là chẳng có ai chuyên môn thông báo cho Tạ Ý, mà Tạ Ý dù nhận được thông báo, chắc cũng chẳng chuyên môn tới bệnh viện?

Tạ Kiếm Nam theo sau lưng Tạ Ý tới phòng bệnh, từ đằng xa đã nghe thấy tiếng khóc trong phòng bệnh, đẩy cánh cửa khép hờ, thấy mợ đang ngồi trên ghế trước giường khóc nức nở, thi thể vẫn nằm trên giường bệnh, Tạ Kiếm Nam đi tới, thiết bị y tế vẫn cắm trên người, nhưng khuôn mặt đã không còn chút dấu hiệu nào của sự sống nữa.

- Cậu tỉnh lại có nói gì không ạ? Tạ Kiếm Nam nhìn mái tóc hoa râm của mợ, ngồi xuống bên cạnh, hỏi khẽ:

- Ông ấy tỉnh lại giọng rất yếu, nhưng mợ vẫn nghe rõ ông ấy hỏi tình huống của cháu, mợ hỏi ông ấy có muốn báo cho trường học không, ông ấy bảo thôi. Mợ nghĩ ông ấy có lẽ muốn biết tình hình của Cẩm Hồ, ông ấy lại bảo thôi, mợ đi ra gọi điện cho mẹ cháu, quay về còn muốn nói thêm với ông ấy vài câu thì ông ấy đã đi rồi, nước mắt vẫn còn chưa khô, ông ấy ôm hận mà đi ... Nói tới đó khóc rống lên :

Tạ Kiếm Nam nhìn thi thể lạnh băng gầy gò trên giường, đôi mắt hõm sâu còn có vệt nước mặt, ông ấy lúc ra đi còn hận điều gì? Hơn một năm qua xảy ra quá nhiều việc, vụ án Chương Châu, Hồ Kim Sơn vỡ đê phá tan khu công nghiệp điện tử Kim Sơn, tập đoàn Gia Tín rơi vào tuyệt cảnh sắp phá sản, Tạ gia tan rã ... Hắn quay đầu lại nhìn Tạ Ý mím môi không nói một lời, đột nhiên muốn biết ai đã thông báo cho Tạ Ý ???

~~~~~~~~~~o0o~~~~~~~~~~~~

Trương Khác một tay đặt trên bàn, một tay chống cằm đánh cờ cùng Từ Học Bình, Phó Tuấn đi vào nói với hắn chập tối Chu Cẩn Tỳ tỉnh lại không bao lâu thì qua đời.

Trương Khác thấy Từ Học Bình trầm tư liền đặt cờ vào hộp, cùng ông đứng dậy đi ra đình viên phủ đầy ánh trăng.

- Nửa đầu cuộc đời bác luôn coi ông ấy là bạn chí thân cùng chung chí hướng, thím cháu còn là do ông ấy giới thiệu cho bác đấy. Từ Học Bình khẽ thở dài cảm khái: - Ân oán nửa sau cuộc đời vậy là đã chấm dứt hết cả.

Trương Khác lòng bùi ngùi, y trọng sinh về đây, với loại ân oán dây dưa cả đời người này cũng không nhận thức hết.

Chu Thục Huệ đi ra đình viện, hỏi: - Bên kia lo liệu hậu sự, tôi có cần đi một chuyến không?

- Bà đi làm cái gì? Từ Học Bình lắc đầu: - Người ta chưa chắc đã để ý...

- Thời gian không còn sớm nữa, cháu về khách sạn nghỉ ngơi trước ... Trương Khác cáo từ, để lại không gian riêng cho vợ chồng họ, ván cờ tạm gác lại hôm khác tiếp tục.

Trương Khác vào xe rời khỏi nhà chiêu đãi tỉnh ủy, nói ra y chỉ tiếp xúc với Chu Cẩn Tỳ có vài lần, không biết trong thời gian ngắn ngủi tỉnh lại ông ta nói cái gì.

- Một số giáo viên sinh viên Đh Đông Hải hay tin đã tới bệnh viện. Phó Tuấn nói:

Trương Khác nhếch mép lên: - Tôi còn tưởng bọn họ sẽ âm thầm tổ chức tang lễ chứ.

- Đúng là kỳ lạ, nghe có người nói chuẩn bị tổ chức lễ truy điệu rất lớn.

- Có câu người chết rồi vạn sự không, không phán quyết lão ta đã là khoan dung lắm rồi, chẳng lẽ bọn chúng còn muốn đảo lộn trắng đen? Trương Khác đau đầy day huyệt thái dương: - Chu Cẩn Tỳ ruốt cuộc đã chết, rất nhiều kẻ thở phào, nhưng trước khi chết lão ta còn tỉnh lại một lúc, những kẻ kia chắc chắn bị tảng đá đè lên ngực, bên đó nhất định rất náo nhiệt, mặc bọn chúng đi ...

Phó Tuấn không nói thêm nữa, thầm nghĩ có lẽ một số giáo viên sinh viên không rõ chân tướng đem cái chết của Chu Cẩn Tỳ đổ hết lên đầu Trương Khác, những kẻ đó không biết rằng, nếu cuối cùng Chu Cẩn Tỳ thành ra như thế, cảnh ngộ của lão ta càng thê thảm, đám bạn bè người thân của lão ta có ai hi vọng lão ta tỉnh lại? Có lẽ một số kẻ có ý đồ khác muốn đảo lộn phán quyết với Chu Cẩn Tỳ, đem đen tẩy thành trắng, để vụ án đất hiếm triệt để thành cánh cửa lịch sử không bao giờ cho quần chúng mở ra, để chuyện đó không để lại hậu họa gì nữa. Lại nghĩ đó chỉ là suy nghĩ một chiều của một số kẻ thôi, hắn càng hi vọng những kẻ này làm thật ầm ĩ lên, như thế mới có thể ép chính quyền công khai chân tướng.

Phó Tuấn không phải là người khoan dung với người đã chết, nhưng hắn cũng biết công khai chân tướng vụ án 516 không phải chuyện đơn giản.

Thôi Quốc Hằng cả đêm ngủ không được ngon, ông ta biết có rất nhiều giáo viên, sinh viên trong trường đã tới bệnh viện.

Rất nhiều người liên quan tới chuyên án 516 chỉ bị lui về tuyến hai, một số người dính dáng không sâu còn tiếp tục hoạt động ở học giới, chính giới, hiện giờ không phải là lúc giải mã chân tướng chuyên án 516.

Bỏ đi những thứ xấu xa sau lưng, trong lòng giáo viên sinh viên Đh Đông Hải thì Chu Cẩn Tỳ có thanh danh khá cao, đây chính là căn nguyên của rắc rối. Những giáo viên sinh viên kia nhất định yêu cầu trường ra mặt tổ chức lễ truy điệu cho Chu Cẩn Tỳ, trường ngăn cản, ắt sẽ làm khiến bọn họ phản ứng.

Thôi Quốc Hằng tạm thời không thể phán đoán chuyện này sẽ có ảnh hưởng xấu gì với Trương Khác, chỉ là sau khi liên lạc với Phó Tuấn, không thấy Trương Khác ở Kim Sơn nói gì.

Thôi Quốc Hằng từ sáng sớm đã tới trường, rất nhiều giáo viên, giáo sư đều đang bàn tán chuyện Chu Cẩn Tỳ qua đời ngày hôm qua.

Chu Cẩn Tỳ hai lần ngất xỉu, cuối cùng hôn mê, lần đầu là do bị Trương Khác mắng chửi trên giảng đường gây ra, mặc dù quan điểm khi ấy Chu Cẩn Tỳ công khai tuyên truyền đã được chứng minh là sai lầm, nhưng ấn tượng của mọi người là ông ta chỉ có chút sai lầm về học thuật, thêm vào mọi người đều có lòng đồng tình với người đã chết. Cho nên 10 người thì hết 9 là chỉ trích Trương Khác quá khắc bạc ngông cuồng, nói không chừng bên trong đó cũng mang lòng thỏ chết cáo thương, cùng chung kẻ thù, có bao nhiên giáo sư ở Trung Quốc có thể thản nhiên tiếp nhận phản bác của học sinh.

Mặc dù Trương Khác chưa chắc đã để ý tới chuyện này, mặc dù chuyện này khó tạo thành ảnh hưởng thực chất với Trương Khác, nhưng Thôi Quốc Hằng thấy không nên để tâm tình này tiếp tục lan đi.

Thôi Quốc Hằng tới văn phòng của Lý Hồng Minh, đem lo lắng giãi bày với ông.

Lý Hồng Minh suy nghĩ một lúc rồi nói: - Chiếu cố danh dự của người chết cũng không thể để chân tướng lập lờ! Ai quá khích có thể đem một phần chân tướng nói cho họ.

Thôi Quốc Hằng nghĩ xử lý như thế cũng tốt, tiết lộ miệng không tính là công khai chân tướng.

~~~~~~o0o~~~~~~~~~~~~~~

Tạ Hán Tĩnh tới Kiến Nghiệp, nhưng không tới bệnh viện mà tới tổng bộ của Hải Thái.

Tạ Ý cũng vừa từ bệnh viện về.

- Đêm hôm qua có rất đông giáo viên sinh viên Đh Đông Hải tới bệnh viện. Tạ Ý chải lại mái tóc rối vì cả đêm không ngủ: - Chẳng biết ai kịp thời truyền tin ra ngoài như thế, liệu có phải là người Cẩm Hồ không?

- Trương Khác nếu không muốn ông ta được yên đã chẳng cho ông ta được ngủ trong bệnh viện bình yên như thế. Tạ Hán Tĩnh lắc đầu: - Kẻ muốn giở trò nhiều lắm.

- Vâng, con hiểu. Tạ Ý cũng chỉ biết chuyên án 516 dính líu rất rộng, nhưng người bị xử lý không nhiều, rất nhiều kẻ đang sống phây phây, những kẻ này đương nhiên hi vọng Chu Cẩn Tỳ chết trong lặng lẽ, nhưng trước khi tắt thở Chu Cẩn Tỳ có tỉnh lại một lúc, điều này ít nhiều làm vài kẻ không yên tâm ròi. Điều tra lại chuyên án 516 là không thể, làm lớn chuyện lớn là biết trước khi chết Chu Cẩn Tỳ có nói gì không, ít nhất cũng được an tâm.

Tạ Ý lắc đầu cười: - Sáng nay giáo viên sinh viên chạy tới bệnh viện càng đông, còn có một số từng là học sinh của ông ta, nghe được tin tức gọi điện tới hỏi thăm, còn người ở vùng ngoài chạy tới. Những kẻ này cảm thấy bất công vì đãi ngộ mà ông ta nhận được sau khi hôn mê, lãnh đạo trường lại không tới điều tang, càng làm bọn chúng phẫn nộ, tự phát thành lập ban tang lễ, bên nhà họ Chu mặc dù càng muốn chuyện lắng xuống, nhưng người ta lại nghi họ bị áp lực của trường học ... Đây thực sự là có khổ không nói được lên lời.

- Ông ta muốn giữ được thanh danh chỉ e là khó rồi. Tạ Kiếm Nam lạnh nhạt nói: - Một số người sẽ không chấp nhận có kẻ hất hết nước bẩn lên người Trương Khác đâu, có khi Đh Đông Hải sẽ ra mặt tiết lộ chân tướng. Địa vị Trương Khác giờ đâu phải tầm thường, không ít người phải nhìn sắc mặt y làm việc, ai chẳng sợ tên tiểu sát tinh này nổi giận, tới lúc đó có trời mới biết y dám làm cái gì.

~~~~~~~~~~~~~o0o~~~~~~~~~~~~~

Những giáo sư thường ngày qua lại mật thiết với Chu Cẩn Tỳ cùng với học sinh có thành tựu đắc ý của ông ta hợp nhau lại tổ chức ban tang lễ.

Vợ Chu Cẩn Tỳ thái độ lung lay không ngừng, bà ta cũng hi vọng chuyện này làm lớn lên, có khi lại đính chính lại thanh danh của chồng, cho dù là giả dối, ai mà hi vọng chồng chết không rõ ràng. Trong lòng cũng oán hận Chu Cẩn Du, Tạ Hán Minh, nếu chẳng phải khi xưa đám người đó quyết định bỏ chữa trị, ít nhất có thể giữ người còn sống.

Mọi người tích cực quyên tiền tổ chức tang lễ, lên hệ nhà khách Tấn Nghi đưa thi thể qua đó, cả đám tích cực thảo luận tổ chức tang lễ.

Đương nhiên chuyện đầu tiên ban tang lễ muốn làm là đòi lại công đạo, không có trường ra mặt, lễ truy điệu dù sao cũng không thanh bạch, gần 20 người ngồi xe rầm rộ kéo tới trường, chặn Thôi Quốc Hằng ở văn phòng.

Thôi Quốc Hằng sớm có chuẩn bị, bảo bọn họ chọn ra 5 đại biểu vào văn phòng của ông ta, nửa tiếng sau 5 người này đi ra thở dài lắc đầu, không chịu nói gì, chỉ yêu cầu ban tang lễ không tham dự tang lễ gì nữa.

Mọi người đâu phải là ngốc, cho nên ban tang lễ tan rã.

Thế giới này luôn có những người cực kỳ tò mò, cũng chẳng thiếu người không giữ được miệng. Hơn nữa Chu Cẩn Tỳ nằm viện không phải là không có những lời nghi ngờ, một số chuyện trải qua nghệ thuật truyền miệng, cái chết của Chu Cẩn Tỳ thành đáng đời, thậm chí những chuyện không hay ho của Chu Cẩn Tỳ bị người ta lục lọi ra tuyên dương.

Tang lễ biến thành trò hề, tới hoàng hôn chỉ lác đác vài ba người còn ở lại nhà khách Tấn Nghi, kinh phí gom góp tổ chức tang lễ cũng không biết bị ai cuỗm mất rồi.

Tạ Kiếm Nam nhìn khung cảnh thê lương không biết phải nói gì, vốn chỉ định lặng lẽ hỏa táng, đem tro cốt về Tân Thái hỏa táng là xong, nào ngờ thành ra thế này, rốt cuộc là kẻ nào đã loan tin ra ngoài?

Phía trường học chỉ còn cách trở mặt, sau khi giải tán được ban tang lễ hung hăng, chính thức phải người tới, yêu cầu trong thời gian ngắn thu lại nhà ở của Chu Cẩn Tỳ.

Tạ Kiếm Nam cũng chẳng có hơi sức tranh cãi với Đh Đông Hải, nếu mợ hắn muốn ở lại Kiến Nghiệp, hắn bỏ tiền ra mua nhà cho là được, cùng lắm mới về Tân Thái. Hắn thấy mẹ mình không còn thần khí như thời làm bí thư thành ủy Kim Sơn, một năm qua già đi rất nhanh.

Vì tang lễ, Tạ Kiếm Nam tốn mất ba ngày ở Kiến Nghiệp, hắn biết trong ba ngày này đám Trì Tá Tú Tàng, Nghiêm Văn Giới, Lý Tại Thù đều ở lại Kiến Nghiệp, không biết bọn họ đã bàn được kế sách tốt nào đối phó với Cẩm Hồ chưa, qua tang lễ này, Tạ Kiếm Nam càng chẳng còn hứng thú mật mưu đối phó với Cẩm Hồ.

Trước khi Tạ Kiếm Nam rời khỏi Kiến Nghiệp, Cao Khoa Khoa Vương, Liên Tín chính thức đưa ra di động tầm thấp với kỹ thuật của ESS, hắn còn đặc biệt tới chuỗi cửa hàng của Hải Thái, mua hai chiếc di động mới.

Mặc dù không biết khi nào Cẩm Hồ đưa ra di động tầm thấp tương tự, nhưng từ hai chiếc di động này, hắn đã nhìn thấy Cẩm Hồ đi lên ngôi báu của di động tầm trung và thấp rồi.

Thị trường tầm trung và thấp, khi kỹ thuật không còn là chướng ngại, chi phí chế tạo sẽ thành nhân tố cạnh tranh quan trọng, ở thị trường tầm cao, chi phí chế tạo không quá quan trọng, nhưng cũng là nhân tốt đáng cân nhắc, kỹ thuật, hệ thống chế tạo của Cẩm Hồ ngày càng hoàn thiện rồi, sẽ phát huy được uy lực khó tưởng tượng được.

Samsung vội vã chuyển một phần sản lượng tinh viên sang Trung Quốc, tựa hồ cũng ý thức được điều này.

Bạn đang đọc Quan Lộ Thương Đồ của Cảnh Tục
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 204

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.