Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phòng chat trường ĐH Đông Hải

Phiên bản Dịch · 3142 chữ

Tình hình tiêu thụ của đầu đĩa Ái Đạt tại thị trường Đông Nam Á cũng không khả quan. Nghiệp vụ ĐTDĐ cũng chỉ đỡ hơn tại các khu vực có nền kinh tế vững chắc như Singapore, Hồng Kông. Đây là một mặt không tốt. Mặt khác những khu vực có kinh tế khó khăn, chi phí doanh tiêu giảm xuống trên diện rộng.

Các nước có nền kinh tế vững chắc như Nhật Bản, Singapore, Hồng Kông, Đài Loan, phí quảng cáo giảm gần 1/2 so với trước khủng hoảng kinh tế. Các nước có nền kinh tế gặp khó khăn như Malaysia, Thái Lan, Hàn Quốc, phí quảng cáo thậm chí chưa bằng 1/3 - 1/4 so với trước khủng hoảng kinh tế bùng nổ.

Lúc này chính là thời kì ánh bình minh trước lúc tối tăm nhất. Lúc này lấy giá chưa đến 1/3, thậm chí càng thấp hơn mua đứt quảng cáo với số lượng lớn, sang năm chính là thời cơ tốt nhất để quy mô công chiếm thị trường Đông Nam Á.

---------------------

Tiêu Tấn Thành thông báo cho nhóm Trương Khác, Trần Tín Sinh, Đào Hành Kiện, Diệp Tiểu Đồng một số hạng mục đàm phán cùng viễn thông Singapore (Singtel) ở trên vấn đề định chế hợp tác nghiệp vụ ĐTDĐ.

Lúc ban đầu ĐTDĐ Cẩm Hồ tiến váo thị trường Singapore, lựa chọn nhà mạng hợp tác là Singtel. Trong thời gian 1 năm quá khứ, tổng số lượng ĐTDĐ cung cấp cho công ty viễn thông Singapore đạt 40.000 chiếc, chỉ khoản nghiệp vụ này đã chiếm 5% thị trường ĐTDĐ trong nước Singapore, cũng đặt cơ sở cho Cẩm Hồ trở thành cửa hàng bài danh thứ 5 trong thị phần thị trường ĐTDĐ trong nước Singapore.

Thị trường của Singapore nhìn qua có vẻ bé nhỏ không đáng kể, cho dù toàn dân mỗi người mua một cái ĐTDĐ, lượng thị trường mới chỉ 3.400.000 chiếc. Sau khi thị trường bão hòa, số lượng thị trường đổi lại ĐTDĐ hàng năm cũng tối đa 1 triệu chiếc. Cho dù chiếm toàn bộ, vẫn chưa đủ nhét kẽ răng của ôm trùm ĐTDĐ quốc tế.

Xem như nhà mạng di động lớn thứ hai Châu Á sau này, Singtel lúc này còn chưa lộ ra tư thế hào hùng uy vũ như ngày sau, nghiệp vụ chủ doanh còn đang trong hạn chế, thị trường Singapore chỉ có 3.400.000 nhân khẩu phải nói đang ẩu đả kịch liệt.

Tuy nhiên dưới sự thúc đẩy của không gian phát triển chật hẹp ở trong nước, lựa chọn chuyển hình chiến lược, thực hiện toàn cầu hóa mở rộng cũng là việc trong hai năm nay Singtel đang tích cực làm.

Tiến trình toàn cầu hóa của Singtel cùng với tương lai phát triển của nghiệp vụ thông tin di động vùng Châu Á Thái Bình Dương, cho dù không ai có thể nhìn ra chút manh mối, các ôm trùm ĐTDĐ quốc tế cũng sẽ không đem nghiệp vụ tại khu vực Châu Á Thái Bình Dương ký thác quá nhiều hy vọng lên người Singtel, chỉ có Cẩm Hồ, một công ty mới phát với quy mô như vậy mới có thể cùng một nhà mạng mới phát hợp tác liên hợp khai thác thị trường mới.

Khởi đầu hợp tác vui vẻ, khiến cho song phương đều có ý nguyện khai triển quan hệ hợp tác toàn diện càng thấu triệt hơn.

Singtel hy vọng Cẩm Hồ có thể cung cấp ĐTDĐ càng phong phú đa dạng, giá cả tương đối rẻ hơn, Trương Khác cũng hy vọng Singtel có thể trở thành bàn đạp để nghiệp vụ ĐTDĐ của Cẩm Hồ tấn công vào các thị trường lớn như Australia, Indonesia, Philippines, Malaysia, Thái Lan, Bỉ.

Mặt khác, nghiệp vụ đầu đĩa của Ái Đạt toàn diện tiến vào thị trường Đông Nam Á đã hơn hai năm thời gian, mặc dù chịu liên lụy của khủng hoảng tài chính, thị trường Đông Nam Á vẫn rất không khả quan, tổn thất tỉ giá hối đoái lại cực kỳ nghiêm trọng, bộ môn hải ngoại vẫn kiên trì tiến hành hỗ trợ cho các nhà bán hàng ở khu vực Đông Nam Á.

Lại cộng thêm mức độ tuyên truyền của thị trường, tuy nói thị trường Đông Nam Á ở trên nghiệp vụ đầu đĩa cống hiến ra lợi nhuận hết sức hữu hạn. Nhưng con đường doanh tiêu cùng kiến thiết thị trường đã hết sức hoàn thiện, sản phẩm điện gia dụng của Hương Tuyết Hải cũng hoàn toàn có thể mượn con đường doanh tiêu này tiến vào thị trường Đông Nam Á, giảm giá thành doanh tiêu với mức độ lớn nhất.

Ngồi trong nhà hàng ven đường ngõ Học Phủ tinh xảo nhưng không xa hoa, đàm luận một số vấn đề khai thác thị trường Đông Nam Á, một bữa cơm rượu cũng hết gần 3 giờ, mới thả Trần Tín Sinh, Đào Hành Kiện, Tiêu Tấn Thành ra về. Trương Khác cùng Địch Đan Thanh cũng đi ra nhà hàng. Hai người tản bộ trên ngõ Học Phủ.

- Ngày mai không thể cùng cậu đi Tân Đình rồi...

Ánh đèn đường rực rỡ chiếu sáng ngõ Học Phủ rõ như ban ngày, Địch Đan Thanh hơi nghiêng đầu, ngưng mắt nhìn hai cái bóng rất nhạt trước và sau của Trương Khác bị đèn đường chiếu ra, cô nói với Trương Khác.

Trung tâm nghiên cứu kinh tế Cẩm Hồ vì cung cấp ủng hộ về trí lực cho Hội nghị Quản lý cấp cao, phòng làm việc độc lập mà trước đó Địch Đan Thanh đứng ra thành lập, sẽ cung cấp ủng hộ trên sự vụ hành chính cho Hội nghị Quản lý cấp cao, cũng đến lúc này Địch Đan Thanh mới có chức vụ chính thức trong nội bộ hệ thống Cẩm Hồ, chính là đảm nhiệm chức tổng giám đốc Bộ Hành chính của trung tâm nghiên cứu kinh tế Cẩm Hồ, cô ngoại trừ phụ trách sự vụ hành chính của trung tâm nghiên cứu kinh tế Cẩm Hồ, chính yếu vẫn là phụ trách công tác chuẩn bị cử hành Hội nghị Quản lý cấp cao định kỳ mỗi quý.

Bởi vậy, sự vụ nặng nề liền giam cô ở lại bên Kiến Nghiệp, không thể cùng Trương Khác đi loanh quanh đến các nơi khác nữa rồi.

Trương Khác ngưng mắt nhìn đôi mắt đẹp rất có lực mê hoặc của Địch Đan Thanh dưới ánh đèn đường, có phần đáng tiếc nói:

- Lần trước đi Tân Đình, chị cũng không đi cùng tôi...

Y đưa tay muốn nắm lấy tay Địch Đan Thanh.

- Cậu cũng không sợ người khác thấy được mình đau lòng.

Địch Đan Thanh thụt tay lại, không cho Trương Khác nắm lấy tay cô ở trong ngõ Học Phủ, lại ái muội không rõ lườm Trương Khác một cái:

- Tân Đình cũng có người không sợ bị người ta chà đạp mà, cậu không sợ tôi đi theo trở lại chuyện của mình sao?

Trương Khác ưỡn mặt cười cười:

- Có lúc nào chê chị vướng bận chưa? Đã quen có chị bên cạnh, chị không đi theo, có đôi khi sẽ cảm thấy không tiện lắm...

Địch Đan Thanh quay đầu lại nhìn một chút, nhìn không thấy có người quen đang trên đường, cô mới quay đầu lại thân mật vỗ vỗ gương mặt Trương Khác:

- Lần này cứ vậy đi, ngày mai an bài sự tình, chung quy không thể tùy hứng bỏ lại không quản. Lần tới sẽ đi cùng cậu đến Tân Đình...Tôi lớn như vậy, còn chưa có đi chân trần trong nước biển. Hy vọng cậu có thể cùng tôi đi dạo biển.

Đi tới giao lộ, lúc này Vệ Lan mới từ cửa đông trường đi tới, thấy hai người Trương Khác, cô tung tăng chạy tới, kéo lấy cánh tay Địch Đan Thanh và hỏi:

- Hội nghị ba ngày, ngày hôm nay hoàn toàn kết thúc rồi sao?

- Ừm.

Địch Đan Thanh gật đầu:

- Bằng không thì sao đi ra ngoài này sớm vậy được?

Trương Khác nhìn đồng hồ, thấy thời gian còn sớm, lúc này về nhà cũng không thể giữ Địch Đan Thanh ở bên cạnh với mình, y liền muốn đến tiệm Internet Sáng Vực một chút, liền nói một tiếng với Địch Đan Thanh, Vệ Lan rồi đi vòng trở lại.

Chiếc máy tính trong thư phòng, hầu như cứ hai ba tháng phải đổi thiết bị một lần, lúc này bố trí xa hoa cộng thêm đường dây cáp quang riêng biệt, gần như có thể làm cho Trương Khác thoả mãn rồi.

Nhưng không vì công tác, một mình một người lên mạng trong thư phòng, nó luôn có cảm giác kém hơn ở tiệm internet rất nhiều.

Đi trên phố vào đêm đông hơi lạnh, Trương Khác đẩy cửa đi vào tiệm Internet mới cảm thấy ấm người hơn. Xoa xoa tay, thấy trong đại sảnh đều ngồi đầy người, còn có người đang ở trong khu nghỉ ngơi chờ máy.

Hai cô gái sau quầy thu ngân đều rất lạ mặt, có một thành viên của phòng làm việc CLB Côn Trùng đang ở trong đại sảnh tầng dưới cùng trực ban chỉ đạo một số tân sinh không quen với máy tính lên mạng, hắn thấy Trương Khác đi vào liền thân thiện lên đón:

- Khác thiếu gia đến tìm Đỗ Phi hả?

- Ai rảnh mà đi để ý đến nó? tôi qua đây là lên mạng...

Trương Khác cười cười, còn nói thêm:

- Tôi không đến phòng làm việc của mọi người đâu, chướng khí mù mịt, lầu hai còn máy không?

Cho dù đã đến cuối năm 98, doanh thu của tiệm Internet Sáng Vực vẫn duy trì ví trí cao so với năm ngoái. Mỗi một máy ở khu khách VIP có giá 12 đồng /1 giờ, mà vẫn không có máy để trống -- Đỗ Phi, Mông Nhạc đã thu về gấp 3 lần so với đầu tư lúc trước, mặt khác các tiệm tham gia thành viên cộng với thu nhập từ phần mềm quản lý cũng trên 7-8 triệu -- chí ít tại khu vực hồ Yến Quy vẫn chưa có một tiệm Internet nào có hoàn cảnh, chất lượng máy, phục vụ có thể tốt hơn ở đây. Nếu nói tại các thành phố khác có tiệm Internet mới xuất hiện phong cách hơn, thì đó cũng là một chi nhánh của tiệm Internet Sáng Vực tại Kiến Nghiệp trực tiếp kinh doanh.

Đến bây giờ còn chưa có đại quy mô đầu tư vốn vào ngành làm net mới phát, bọn Đỗ Phi đã giành tiên cơ vẫn còn chưa gặp phải đối thủ cạnh tranh lớn.

Trương Khác ngồi trên khu khách Vip ở lầu 2, mỗi máy ở đây được ngăn cách bằng một tấm ngăn cao đến ngực cộng thêm miếng thủy tinh cao 30 cm, bên cạnh là chuyên khu nữ sinh, nhiều bạn nữ của ĐH Sư phạm hoặc Học viện Âm nhạc đều thích đến tiệm Internet Sáng Vực lên mạng ở chuyên khu nữ sinh. Trương Khác nhìn mấy bạn nữ tướng mạo thanh tú vài lần, mới tựa lưng vào ghế da nhìn ra ngoài cửa sổ.

Bên trong ngõ Học Phủ ngoài cửa sổ đèn đường hơi tối, có cảm giác mê ly của đèn dầu, trong phòng làm việc thiết kế ĐTDĐ của Khoa Vương Cao Khoa thiết lập tại lầu ba trong ngõ lúc này còn đang đèn đuốc sáng trưng, bên trong phòng bóng người nhấp nhô.

Khoa Vương Cao Khoa cũng rất coi trọng công tác thiết kế ĐTDĐ, lúc này phòng thiết kế ĐTDĐ của Khoa Vương Cao Khoa đã có hai mươi mấy công nhân, công tác thiết kế sản phẩm cũng không chỉ dừng lại tại lớp vỏ, vẫn là Tạ Tử Chiêm phụ trách công tác ở đây.

Máy tính khởi động hoàn tất, Trương Khác nhìn thời gian ở góc dưới bên trái màn hình, đã sắp 9 giờ rồi. Nhìn tình huống trong phòng thiết kế còn có nhiều người đang tăng ca, trong lòng nghĩ: có phải Khoa Vương Cao Khoa có sản phẩm quan trọng gì sắp ra mắt hay không, ở đây mới có thể bận rộn như thế?

Trương Khác nghĩ trước đây khi Cẩm Hồ vừa mới nghiên cứu chế tạo ra chiếc đầu đĩa đầu tiên, Tô Tân Đông, Đinh Hòe đều hầu như chưa từng rời khỏi phòng thí nghiệm. Nói thật chứ, Trương Khác vẫn rất chờ mong đối với biểu hiện của Tạ Tử Chiêm.

Thấy trên màn hình máy tính trên bàn có một biểu tượng quen thuộc, Trương Khác kích vào, quả nhiên là giao diện của phòng chat trường ĐH Đông Hải.

Trong kiếp trước, CLB Côn Trùng phải chờ tới học kỳ sau mới có thể cơ cấu phòng chat của trường lên trang website của BBS, không ngờ kiếp này lại xuất hiện sớm hơn, nhìn cũng không có gì khác với giao diện ở trong trí nhớ, làm cho trong lòng Trương Khác chợt cảm khái vì cảnh còn người mất.

Trương Khác tiện tay chọn mục đăng ký, đưa vào user name: con cá nằm ngửa dưới đáy biển nhả bọt, lại đưa vào tư liệu đăng kí như mật mã, chọn xác nhận lại qua ba bốn giây nữa, trên màn hình hiện lên user name đã bị đăng kí. . .

Trương Khác lặng yên nhìn tin tức trên màn hình đến giây: user name bạn chọn đã được đăng kí, kiến nghị sử dụng. . .

Trương Khác sờ sờ trong túi, không có thuốc, đột nhiên có cảm giác muốn hút một điếu thuốc, y đứng lên, muốn tìm một người quen đang hút thuốc ở lầu hai, ngón út đặt trên bàn phím không ý thức được đang khẽ run run.

Cô gái sau quầy thu ngân bưng cafe đi lên, thấy Trương Khác thò đầu ra từ tấm ngăn, cô còn tưởng rằng là đợi cafe mình đưa tới, liền cười ngọt ngào khẽ giơ cao ly cafe trong tay, ra hiệu đây là cafe bưng tới cho y.

- Có thuốc không?

Trương Khác hỏi giọng hơi lớn, chính y cũng không cảm giác được.

Mấy nữ sinh lên mạng ở chuyên khu nữ sinh đều quay đầu lại kinh ngạc nhìn Trương Khác, có một bạn nữ mặt mũi sáng sủa còn chủ động chỉ tay lên chữ No Smoking ở trên vách tường, ra hiệu ở đây cấm hút thuốc.

Trương Khác khắc chế không nhìn màn hình máy vi tính, đi ra bảo cô gái đặt cafe lên bàn, rồi y lên phòng làm việc CLB Côn Trùng trên lầu ba thấy trên bàn của Thi Tân Phi đặt một bao thuốc lá. Trương Khác cầm lấy thuốc và hôp quẹt giơ giơ lên với Thi Tân Phi, cũng không nói gì thêm liền đi xuống lầu, tìm một góc an tỉnh sau ngõ, ngồi xổm xuống đưa lưng hứng gió, bắt đầu châm một điếu thuốc hút!!!

--------------

- Lẽ nào những sách lược kinh doanh kinh diễm hãi thế của Cẩm Hồ là nghĩ ra như thế sao? quả thật khiến người bất ngờ đấy.

- Hả?

Úc Bình bưng ly cafe đứng ở trước cửa sổ đột nhiên nói ra một câu như thế, Trần Tĩnh nghe xong có vẻ kinh ngạc, cô quay đầu nhìn Úc Bình:

- Cô đang nói cái gì?

- Cô nhìn thì sẽ biết.

Úc Bình hất cằm ra ngoài cửa sổ.

Trần Tĩnh không rõ nguyên do đi tới, nhìn theo tầm mắt của Úc Bình, thấy Trương Khác đang ngồi một mình trong xó bên tường hút thuốc, là ngồi xổm giữa trụ đèn đường cùng thùng rác. Nếu không phải quần áo trên người y hàng hiệu, cùng dung mạo sáng sủa, bộ dạng của y chẳng khác gì mấy thanh niên đầu đường xó chợ. Nhìn vẻ mặt ngưng trọng mà chăm chú của y, có vẻ thực sự là đang suy nghĩ sách lược phát triển của Cẩm Hồ.

Úc Bình thấy Tạ Tử Gia đi tới, vội vàng vẫy tay bảo cô cùng qua xem bộ dạng của Trương Khác, còn nói đùa:

- Có phải mùi thùng rác có thể kích thích linh cảm đặc biệt hay không?

Hai nữ nhân cười đến run rẩy cả người, tình cảnh này nhìn thế nào cũng có vẻ buồn cười, khóe miệng Trần Tĩnh cũng hơi nhếch lên, cất giấu nụ cười nhẹ. Trương Khác mà cô quen là người không câu nệ tiểu tiết.

- Mấy ngày nay, các nhân vật quan trọng của Cẩm Hồ đều tề tụ đến Kiến Nghiệp đấy.

Tạ Tử Gia nói:

- Ngày hôm qua khi Tạ Ý đi qua siêu thị điện máy Thịnh Hâm trên đường Tân Thị, thấy Thượng Nghĩa, Diệp Kiến Bân, Trần Tín Sinh, Tô Tân Đông, Đinh Hòe, Chu Du, Tưởng Vi, Thái Phi Quyên, một số gương mặt quen thuộc đang tham quan các cửa hàng của Thịnh Hâm trên đường Tân Thị, ngay cả Trương Á Bình của Philips cũng chính thức gia nhập Cẩm Hồ rồi, nói không chừng chị họ của tôi hôm nay vẫn chưa rời khỏi Kiến Nghiệp đâu -- tiểu Tĩnh, chị nói họ đang kế hoạch làm cái gì?

Trần Tĩnh cũng chả quản Tạ Tử Gia đầy bụng nghi vấn, cô lại nhìn Trương Khác đang hút thuốc cạnh thùng rác, lắc đầu cười nói:

- Điều này sao có thể đoán được?

- Tôi thấy là một lần tụ hội của cao tầng Cẩm Hồ.

Úc Bình đưa ra phán đoán:

- Đều là các nhân viên cao tầng khác nhau về lĩnh vực nghiệp vụ của Cẩm Hồ, có thể có hạng mục gì yêu cầu Trương Khác triệu tập tất cả những người này lại thương nghị? vừa họp còn vừa tham quan, du sơn ngoạn thủy. Nhìn qua giống như là cao tầng tụ hội vậy, tỉ mỉ suy nghĩ một chút đi. Những người mà Tạ Ý gặp phải không ai không là thành viên tầng quản lý nòng cốtc ủa Cẩm Hồ, như Chu Nhất Bình, Dương Vân, Tưởng Vi đều đã là nguyên lão sớm nhất từ khi Cẩm Hồ sáng lập...

Nói đến đây khóe miệng Úc Bình hơi nhếch lên.

Trần Tĩnh biết Úc Bình là muốn nói Lưu Minh Huy, cô cũng cười theo.

Bạn đang đọc Quan Lộ Thương Đồ của Cảnh Tục
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 254

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.