Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 7 : Hạn Chế Của Xuyên Không .

Tiểu thuyết gốc · 2157 chữ

Nguyễn Ngọc Hải ôm theo một đống đồ đạc vừa mua từ siêu thị vào phòng.

Đây là đồ hắn vừa mới bỏ số tiền gần 2 triệu mua về .

Gồm có gạo , muối , mì tôm , hộp thuốc cứu thương,vải vóc , cùng vài thứ linh tinh khác .

Đây đều là những thứ khan hiếm ở thời Bách Việt , nói không ngoa chứ , một túi muối trắng trên tay hắn có thể đem đi đổi được khá nhiều thứ ở thời Bách Việt, thậm chí là tam quốc.

Đã có khả năng xuyên không qua lại thì hắn chẳng tội gì phải cày bục cả mặt ra như những" tiền bối "xuyên không phía trước ,mất công gây dựng thế lực các kiểu .

Chỉ cần bê nguyên xi thành quả từ hiện đại về là được , với số tiền tiết kiệm còn gần 30 triệu trong tài khoản thì hắn dư sức lo được cho hơn 200 người trong bộ lạc chè chén tẹt bô cả tháng .

Sau đấy cùng lắm lại buôn gỗ từ đấy về để làm giàu , mấy cây gỗ lim, sến , táu,xưa , hương ,... Mấy loại gỗ quý bán cả trăm triệu một mét khối bị người dân bản địa lấy đẽo làm củi đốt cả đống .

Hắn nhìn xuống đống đồ đạc dưới đất, hình như thiếu cái gì đấy .

_Đúng rồi , chính là nó !!

Hắn đi ra ngoài , tìm đến nhà hàng xóm cách đấy mấy phòng .

Cộc cộc .

_Ai đấy ?!!

Một giọng nói thanh niên từ bên trong vọng ra .

Tiếng mở cửa vang lên , một thanh niên bấm khuyên mũi , tóc nhuộm xanh đỏ bước ra mở cửa .

_ Anh Hải à ? Có gì không anh ?

Đây là hàng xóm của hắn , kiêm luôn giang hồ xóm , thanh niên này hình như chưa gặp thời thấm khá nên thường xuyên qua phòng hắn vay gạo , hai anh em cũng vì thế mà quen nhau .

Nguyễn Ngọc Hải hỏi .

_Phòng mày có hàng không ??

Thanh niên giang hồ xóm nhíu mày lại .

_ Sao thế ? Có thằng nào đánh anh à ? Đợi em tí , em đi cùng anh !!

Nguyễn Ngọc Hải giữ tay thanh niên giang hồ xóm lại .

_ Tầm bậy , tao ngần này tuổi rồi cần gì đánh nhau nữa , có chút việc cần đến , mày có không ?

_ Trong phòng em còn mấy cây .

Nói rồi ra hiệu cho hắn đi vào phòng .

Thanh niên đem trong phòng ra hai thanh mã tấu cùng một cây phóng lợn .

_ Có ngần này thôi , anh xem cần cái nào !?

Nguyễn Ngọc Hải tự động bỏ qua cây phóng lợn , hắn cầm lấy hai thanh mã tấu đã mài lưỡi , cả cây hài tầm 60cm , lưỡi dài 40cm , rộng 4cm , nặng tầm hai cân , khá vừa sức nhưng đủ chặt đứt tay người, quan trọng là không có dính máu , không phải là hung khí .

Tuy hắn đoán thanh niên này cũng chẳng giám chém người nhưng cứ cẩn thận cho chắc.

_ Mày bán cho anh hai cây này được không?

Thanh niên giang hồ xóm vừa lúc đang thiếu tiền nên không nghĩ nhiều liền đồng ý bán luôn cái cần câu cơm của mình.

Nguyễn Ngọc Hải bỏ ra 600k mua được hai món vũ khí phòng thân, tiếc là không có hoa cải .

Hắn lập tức trở về phòng của mình .

Nguyễn Ngọc Hải nhìn vào hai cái vạch trên tay , vạch năng lượng mới hồi phục lại đến màu vàng , hắn tranh thủ nấu ăn lấp đầy cái bụng , cả ngày chỉ được mỗi một bát cháo loãng khiến hắn sắp tụt huyến áp tới nơi rồi.

Hắn vào trong phòng bếp ăn một bữa như thuồng luồng cuốn , sau đấy chui vào chăn ấm đệm êm ngủ một mạch tới tận tối khuya.

...

Hắn bị tiếng chuông điện thoại đánh thức .

Nhìn thấy vạch năng lượng trên tay đã hồi phục lại màu xanh đỉnh cao thì lập tức bật đậy .

Hắn thay bộ" long khố tộc trưởng " rồi lập tức chạy lại đống đồ đã chất lên từ lúc trước .

Cái khố làm hắn thấy hơi lạnh , nhưng kệ , dù sao lát nữa thằng nào cũng giống nhau thôi .

Nguyễn Ngọc Hải nói thầm trong lòng "Xuyên không" .

....

_ Tại sao lại không được ?

Nguyễn Ngọc Hải ngạc nhiên .

Hắn vẫn đứng giữa căn phòng trọ mà không phải là nhà sàn Bách Việt .

_ Chẳng nhẽ mất linh rồi ?!!

Trong lúc hắn còn chưa hiểu chuyện gì thì một cảm xúc từ cánh tay truyền lên đầu .

Nguyễn Ngọc Hải cảm giác được một không gian giống như" không gian trữ vật" , không gian này là khối hình vuông có thể tích một mét khối.

Nguyễn Ngọc Hải trong đầu tự dưng hiểu rằng trừ vật phẩm tiếp súc với da thịt hắn trong khoảng cách nhất định ra thì hắn chỉ có thể đem vật phẩm chứa trong không gian một mét khối này để xuyên qua hai bên.

Có thể là thanh kiếm , bộ giáp , quần áo ,vv... nhưng cả đống đồ hack game thế này là hoàn toàn không được.

_ Cmn , thế là toang mẹ nó kế hoạch buôn lậu làm giàu !!

Biết ngay là ông trời không chịu để hắn phá game một cách dễ vậy .

Nguyễn Ngọc Hải đành phải chấp nhận chọn một số đồ đạc ưu tiên đem đi trước.

Đầu tiên là 3 thùng mỳ gói , hộp y tế, hai thanh mã tấu phòng thân , vài bịch muối , thuốc trống côn trùng(cái này ko đc quên).

Sau khi xác nhận mọi thứ đã đầy ứ trong không gian thì hắn mới thử xuyên không lần nữa .

...........

_Ọe ...ựa....tr..trời...đất...mẹ...nó...

Nguyễn Ngọc Hải thành công xuyên trở lại tộc Chàm Việt nhưng cơ thẻ của hắn lúc này khó chịu tột cùng .

Cả người cảm giác như vừa bị cho vào cái máy li tâm quay mấy nghìn vòng vậy , cơ thể như vữa nát ra , cảm giác khó chịu hơn say tàu xe cả trăm lần khiến hắn xuýt nôn hết thức ăn trong dạ dày ra .

Rõ ràng là lần trước xuyên không không bị như thế này , sao lần này...

Hắn nhớ tới đã từng xem một chương chình nói về mối liên quan giữa kích thước vật thể , trọng lượng , lực hút đến không gian xung quanh , những thứ này luôn có một mối liên hệ tác động qua lại .

Hóa ra không cho hắn mang quá nhiều đồ vật là để bảo vệ hắn ,việc mang theo theo nhiều đồ vật xuyên qua không gian sẽ gây nên áp lực cực lớn lên cơ thể , tuy rằng đã có không gian một mét khối giảm tải bớt rồi nhưng cơ thể của hắn quá yếu ,vẫn bị di chứng nặng.

Nguyễn Ngọc Hải gần như bị mất ý thức trong mười phút , hắn phải đợi hơn hai mươi phút sau mới có thể đứng dậy được .

_ Mẹ nó, như con kẹc !!

Hắn chửi thầm một tiếng .

Ánh mắt sau đấy nhìn qua cửa sổ , bầu trời bên ngoài vẫn còn đen thui .

Xem ra quy đổi thời không của hai nơi là như nhau , đều là 1/5.

Bây giờ mới chỉ hơn hai giờ sáng , tuy là triệu chứng của việc xuyên không đã qua rồi ,nhưng bây giờ cũng chẳng có việc gì để làm cả .

Nhân lúc cơn ngái ngủ vẫn còn , hắn cũng vui lòng ngã lưng ngủ thêm 4,5 tiếng nữa, trước khi ngủ cũng không quên lấy kem chống côn trùng ra bôi lên người ,hắn đã quá sợ mấy con muỗi ở đấy rồi.

....

Sáng sớm hôm sau .

_Tộc trưởng !! Tộc trưởng đã dậy chưa ?!

_ Ra đây !!

Nguyễn Ngọc Hải xoa đôi mắt còn hơi chút nhập nhèm rồi đi ra mở cửa .

Nhà sàn rất cao nên hắn phải nhìn xuống dưới mới thấy già làng đang gọi hắn .

Hắn xỏ vội đôi dép tổ ong mới bước xuống phía dưới .

_ Già làng đấy à ? Tôi cũng đang có việc cần tìm già đây ?

Già làng thắc mắc.

_ Tộc trưởng tìm tôi có việc gì ?

Nguyễn Ngọc Hải cùng già làng đứng trên mặt đất , già làng chỉ cao đến cổ hắn.

_ Tôi mới đến làng ngày hôm qua , vẫn chưa biết làng ta tròn méo thế nào , không biết già làng có thể dẫn tôi đi thăm một vòng được không ?!

_ Được chứ , tộc trưởng đi theo tôi .

Nói xong , già làng cũng vui vẻ dẫn hắn đi thăm thú một vòng quanh làng.

Cả ngôi làng tộc Chàm Việt chỉ rộng bằng hai cái sân bóng đá , có 40 hộ , đa số là trẻ con cùng phụ nữ.

Đàn ông bây giờ đã vào rừng đi săn , phụ nữa cũng đang bận làm lụng , cả bọn trẻ con cũng được phân công đi cùng phụ giúp phụ nữ, không ai không có công việc cả .

Trong làng còn có một lò gốm nhỏ , cùng một lò rèn phục vụ cho bộ tộc .

Tiếc là không có quặng đồng nên lò rèn đã lâu không ai dùng , theo như già làng nói thì ai trong làng cũng biết một chút về rèn đồng, làng này hóa ra cũng là làng công nghiệp nhẹ.

Nghĩ cũng phải , đồ dùng bằng đồng tuy cứng nhưng lại rất dễ gãy nếu không tự biết sửa thì ai sửa hộ.

Già làng đưa hắn đến một con sông cách đấy không xa , bên bờ sông đang trồng từng hàng lúa vàng ươm, gần đến lúc thu hoạch ,những người phụ nữ cùng bọn trẻ con đang bận rộn trong ruộng .

Đám ruộng lúa còn được rào lại chắc chắn hơn cả tường rào trong làng.

Theo như tài liệu ghi lại thì người Việt Cổ từ thời Âu Lạc đã biết trồng lúa nước hai mùa trong năm, trong khi đến người Hán ở khu vực sông Dương Tử chỉ có tể trồng được một mùa .

Mấy người phụ nữ cùng đấm trẻ thấy hắn cùng già làng bước đến thì lập tức chào hỏi , cũng khổng quên ánh mắt tò mò nhìn người tộc trưởng mới .

Nguyễn Ngọc Hải nhìn vào cây lúa , hắn nhíu mày lại.

Cây lúa quá thấp, cảm giác không đủ dinh dưỡng , trên đầu mỗi cây không có nổi chục hạt .

_ Lúa nơi khác cũng như thế này hay sao ?

Già làng gật đầu .

_ Đúng vậy, lúa chỗ nào cũng giống nhau cả , sao vậy tộc trưởng !!?

Nguyễn Ngọc Hải lắc đầu không nói .

Hắn nhớ không nhầm thì năng xuất lúa thời này chỉ là 8,9/1 .

Tức là khi chưa có di truyền học chen chân vào , thì một cân lúa giống mất 5 tháng chỉ cho ra chưa đầy tám cân thóc , đây là chưa nói đến , sâu bệnh , thiên tai , hạn hán , ... đến nỗi gạo thì...không buồn nói.

Bảo sao ngày xưa nhiều người chết đói vậy , hắn đoán cánh đồng này không nổi hai tấn thóc , hoàn toàn không đủ để chia cho mọi người no bụng , bảo sao phải ăn cả trấu.

Hai người đi dạo cạnh con sống một lúc rồi về làng .

Qua lời kể của già làng thì khuôn mặt của hắn càng ngày càng xanh mét .

Tộc Chàm Việt hiện tại tệ hơn hắn tưởng .

Săn bắn , lao động , thức ăn đều là làm chung rồi hưởng chung hết, đến bữa ăn đều thống nhất ngồi chung một chỗ.

Hắn đoán trước rằng sau nhiều năm bị người Hán đô hộ thì người Việt chắc chắn không tốt đi nơi nào .

Nhưng hắn không ngờ được là từ chế độ quân chủ phong kiến như Văn Lang , Âu Lạc bị đánh tụt một phát trở về xa hội thị tộc nguyên thủy thế này .

Có lẽ bộ tộc lớn khác vẫn có thể giữ lại văn hóa ở chế độ chiếm hữu nô lệ , nhưng không phải là tộc Chàm Việt .

Tuy nói chế độ thị tộc này trong thời chiến sẽ rất tốt cho việc tập chúng lực lượng nhưng nếu muốn gây dựng lại một quốc gia thì chắc chắn không được .

Trong đầu hắn không khỏi nghĩ tới một cuộc cách mạng .

Bạn đang đọc Quay Về Thời Tam Quốc Việt Tộc Xưng Hùng. sáng tác bởi DavisVũ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DavisVũ
Thời gian
Lượt thích 15
Lượt đọc 232

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.