Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vào Rừng Làm Cướp

Phiên bản Dịch · 2496 chữ

Edited by Cigar.

Bởi vì sự kiện bị chụp ảnh, hai người cũng không có hứng đi dạo nữa, Yến Lẫm rất nhanh đã cùng Mặc Lý về nhà.

Tin tức được đăng lên mạng nhanh hơn dự đoán của bọn họ rất nhiều.

[Nhìn rõ mồn một: Tin độc nhất vô nhị, thái tử Thâm Không Yến Lẫm cùng bạn bè thần bí đi siêu thị mua sắm, toàn bộ hành trình đều thầm thì thân mật.]

Trong bài đăng chẳng những có ảnh chụp, còn có một đoạn video ngắn độ dài tầm vài phút, chính là quay đoạn hai người tranh chấp vì sản phẩm nước giải khát của Phân Thế.

Hai người kia quả nhiên không phải là paparazzi, không vì cầu tiền tài, không có gửi ảnh chụp đến các trang giải trí để bán, vừa trở về liền đăng lên mạng.

Nhìn qua thì như là một cái tài khoản vừa mới bắt đầu kinh doanh, đại khái là muốn tăng độ hot cho tài khoản một chút.

Yến Lẫm thân là một phú nhị đại không quá rêu rao, bản thân hắn không có giá trị giải trí nhiều lắm, hai người kia chỉ tùy tiện sao tác một chút, lại không nghĩ rằng chỉ mới vài tiếng trôi qua, độ hot của bài đăng đã bùng nổ tựa như sét đánh không kịp ôm tai.

[Tiểu khả ái của Yến đại thiếu: A a a, Yến thiếu còn chưa đến cưới tôi mà, là con bitch trà xanh nào có gan dám đến quyến rũ bạn trai của bà?!]

[todet: Fan Mary Sue não tàn đều điên rồi đi.]

[Y nhiên nhiên: Bitch trà xanh gì, người kia vừa nhìn đã biết là con trai rồi.]

[Hứa cùng nhau trải qua quãng đời còn lại: Tò mò, có thể bóc ra là ai không, khẳng định là một tiểu thịt tươi.]

[Đặt tên có ích lợi gì: Đàn bà ham tiền thật nhiều.]

[Hữu hữu nhất diệp: WSN cút ngay, không ham tiền thì cũng chướng mắt loại loser như chúng mày.]

[Nam hài tiêu sái: Đàn ông ham tiền đây, Yến thiếu cưới tôi nhé!]

[wygmz: Không ham tiền, tôi tôn thờ nhan sắc. Yến Lẫm vì sao không debut làm nghệ sĩ, tôi nên tiêu tiền vì anh ấy, tôi muốn ôm goods của anh ấy ngủ…]

[makeup: Thật là chịu không nổi, một đám mê trai….]

Mặc Lý mở weibo đã lâu chưa xài, kéo xem từng bình luận dưới bài đăng.

“Uây, Yến Lẫm, không nhìn ra anh có nhiều fan bạn gái đến vậy.” Mặc Lý hơi chua chua lên tiếng.

“Đây là chỗ ngay thẳng của cư dân mạng Trung Quốc.” Chu Phi tùy tiện ngồi trên sofa đong đưa chân. “Giá trị nhan sắc chính là tất cả.”

Mặc Lý đạp hắn một cước. “Chu phế chết tiệt, cậu cũng vừa mắt Yến Lẫm?!”

Chu Phi ôm lấy cẳng chân trần của cậu: “A Ly, cậu oan uổng tôi, tôi nào dám chứ. Chân đá có đau không, để tôi xoa bóp cho.”

“Rắp tâm xấu xa, không cần!”

“A Ly, tôi chỉ giúp cậu bóp chân một lát thôi.”

“Biến thái mau buông!”

Yến Lẫm bày ra vẻ mặt nặng nề nghiêm túc đi ngang qua sofa, nhắm mắt làm ngơ hai người đang đùa giỡn trên sofa.

“Tôi sẽ tìm người đi xử lý.”

Mặc Lý và Chu Phi hai mặt nhìn nhau.

“Sao phải lo chứ, chẳng phải chỉ là đi dạo siêu thị thôi sao?” Mặc Lý khó hiểu, hỏi.

Cái gọi là thầm thì thân mật đều là tài khoản đó viết lung tung, trong video hai người rõ ràng chính trực đến mức không thể chính trực hơn.

“Liên lụy đến em, vẫn là nên cẩn thận một chút.” Yến Lẫm xoa tóc Mặc Lý.

Mặc Lý ở trong tay hắn dụi dụi đầu: “Không đến mức khoa trương như vậy chứ, tôi che chắn kín kẽ đến vậy mà. Với cả cho dù nhận ra thì thế nào, chẳng lẽ tôi không thể cùng bạn bè dạo phố sao?”

Chu Phi nhìn hai người: “???” Bầu không khí kì quái này là chuyện gì xảy ra?

Yến Lẫm lắc đầu: “Cẩn thận giữ thuyền được vạn năm.”

Mặc Lý rất là không biết nói gì: “Anh cùng tôi đi dạo siêu thị là vào rừng làm cướp hay là thế nào? Gì mà cần phải “cẩn thận giữ thuyền được vạn năm”.”

Yến Lẫm lắc đầu, vẻ mặt lo lắng như vẻ mặt của một điệp viên ngầm bị vạch trần thân phận, lập tức đi “điều binh khiển tướng”.

Mặc Lý có chút tức giận, cắn cắn điện thoại: “Làm minh tinh thì phải giấu Đông giấu Tây vậy à, thật vô nghĩa.”

Chu Phi gật đầu: “Không bằng bóp chân.”

Mặc Lý nằm dài lên sofa, vươn bàn chân trắng nõn có thể nhìn thấy gân xanh: “Ok, nhớ hầu hạ cẩn thận.”

Nhưng là lúc này đây, thủ đoạn của Yến Lẫm không thể đuổi kịp sự nhiệt tình hóng hớt của cộng đồng mạng, kết quả là chậm chân.

Vì nguyên nhân này, cái tin đồn kim chủ của Mặc Lý liền chỉ hướng vào Yến Lẫm.

Tiêu điểm của bức ảnh là Yến Lẫm, nhưng là cái người đeo kính râm khẩu trang quấn khăn quàng cổ ở bên cạnh kia, cho dù không nhìn thấy mặt, nhưng từ ngón tay đến sợi tóc đều tản ra khí chất giá trị nhan sắc cao, làm cho người ta không thể bỏ qua.

Nói lại, đi dạo siêu thị còn phải ăn mặc quái dị đến vậy, người ta là thái tử gia nhị đại đàng hoàng còn không có che mặt kìa, không cần phải đoán, khẳng định là nhân vật của công chúng.

Video và ảnh đều rất mờ, ngay cả bản thân Mặc Lý cũng khó nhận ra chính mình, không nghĩ tới các cư dân mạng thần thông quảng đại chỉ dựa vào một nốt ruồi nhỏ trên cổ tay mà đoán ra được cậu.

Mặc Lý quả thật trợn mắt há hốc mồm.

Cậu cảm thấy nếu bản thân là một tội phạm đang lẩn trốn cũng trốn không thoát khỏi phạm vi mười dặm, Trung Quốc nơi nơi đều là kì tài…

[Tự Tự: Quả nhiên là Mặc bầu gánh, ngao ngao ngao đại mỹ nhân! Xứng đôi nhất luôn!]

[Máy hơi nước Tam Hoàn: Cho nên đây là phá án? Kim chủ là Yến đại thiếu?]

[Vũ Diệc Tình: Yến Lẫm như vậy mà còn cần làm kim chủ mới chiếm được người sao…]

[Chòm sao Sư tử: Đều là giao dịch PY dơ bẩn.]

[Đế vương nội hàm: Tôi đã sớm cảm thấy hai người bọn họ có một chân, đôi bên thả thính nhau nhiều hơn so với Lý Thiếu Thiên.]

[Đại trí nhược ngư: Đúng rồi, Mặc bầu gánh có một sư huynh như Lý Thiếu Thiên còn cần phải nhờ Yến Lẫm nâng đỡ sao? Nói không thông.]

[Thao quang dưỡng hộ: Thôi đi, chính Lý Thiếu Thiên vẫn còn là tiểu lang cẩu của Ca hậu đấy.]

[Đãng nhất: Quý giới thật loạn = =]

[Một đóa hoa yêu kiều: Không ai chú ý đến chuyện bọn họ mua gì sao, bốn thùng Phân Thế? Trời ạ, tôi và thái tử gia của Thâm Không cư nhiên có cheap moment!]

……

Các blogger xem náo nhiệt không ngại lớn chuyện lại bắt đầu thu thập thông tin đăng bài, kết hợp luôn tin đồn kim chủ trong khoảng thời gian trước, liệt kê xâu chuỗi tất cả các lần cùng xuất hiện của Mặc Lý và Yến Lẫm trong quá khứ lại, còn tiện thể lôi Lý Thiếu Thiên vào, bút pháp Xuân Thu cực lưu loát, cuối cùng tuy rằng chưa rút ra kết luận, lại có thể điều động sự nhiệt tình rất lớn của cộng đồng mạng, hơn nữa còn có các cuộc war liên tiếp của fan Lý Thiếu Thiên và fan Mặc Lý, rất nhanh độ hot bắt đầu lan rộng.

Yến Lẫm trước kia căm tức chuyện các fan đặt tất cả sự chú ý lên người Mặc Lý và Lý Thiếu Thiên, hiện giờ hắn cũng tiến vào tầm nhìn của công chúng, lại không vui vẻ nổi.

Dựa vào đâu thân phận của Lý Thiếu Thiên là chân ái, hắn vừa lên sàn thì là kim chủ không có thể diện?

Trước đây thì mấy cái CP giải trí trong lời fan nói không tính là chuyện lớn, nhưng cái tin đồn như scandal này thì tính chất hoàn toàn bất đồng, bị truyền như vậy chung quy không phải là chuyện tốt.

Mặc Lý còn đang xem bát quái về cậu và Yến Lẫm hăng say như đang xem bát quái của người khác, bất thình lình một cú điện thoại gọi tới đánh gãy thời gian tự tiêu khiển tự vui này của cậu.

Cậu nhìn điện thoại, có điểm do dự, người gọi đến cư nhiên là đại sư ca.

Mấy ngày gần đây Lý Thiếu Thiên cũng có liên lạc với cậu, đều là mấy lời hỏi han thân thiết, cậu đôi khi sau khi gọi điện cho ba xong cũng sẽ nhắn tin thăm hỏi sư ca.

Khôi phục thành hình thức ở chung lúc ban đầu, Mặc Lý cũng dần dần tìm về lại cảm giác trước đây.

Cuộc gọi này lại làm cho Mặc Lý có chút chần chờ. Trực giác của cậu từ trước đến nay vẫn thực chuẩn, lúc này đây trực giác của cậu nói cho cậu, không phải là chuyện gì tốt.

Điện thoại chấp nhất đổ chuông một lúc lâu, cậu cuối cùng vẫn nhận cuộc gọi.

“A Ly, chuyện đang đồn trên mạng là sao? Em sao lại dính líu đến Yến Lẫm, chuyện là thế nào?!” Lý Thiếu Thiên không đợi cậu mở miệng đã trực tiếp hỏi dồn.

Mặc Lý bĩu môi: “Không phải là blogger viết lung tung sao, có gì ghê gớm đâu.”

Lý Thiếu Thiên từ chối cho ý kiến, lại đổi một vấn đề khác: “Em hiện tại đang ở nơi nào?”

Mặc Lý nhìn nhìn bốn phía, trả lời sao giờ? Nói thẳng là đang ở nhờ nhà của Yến Lẫm sao?

Lý Thiếu Thiên không đợi cậu trả lời đã nói tiếp: “Đừng có nói cho anh biết em đang ở nhà của Yến Lẫm.”

Mặc Lý: “…”

Mặc Lý có thói quen trốn tránh sự tình bất lợi với cậu, không nói lời nào chính là cam chịu, Lý Thiếu Thiên quả thực rất hiểu cậu.

Giọng của hắn nhất thời có chút căm tức: “Em thật sự đúng là đang ở nhà của anh ta?! Em nói bản thân tự có sắp xếp, đây là sự sắp xếp của em?! Chuyển khỏi nhà của anh chính là vì đi đến chỗ của anh ta?! A Ly, em có biết em đang làm cái gì hay không?!”

Mặc Lý ghét cay đắng cái giọng điệu giống như răn dạy con nít này của hắn, cũng bắt đầu trở nên không bình tĩnh: “Sư ca rốt cuộc muốn nói gì? Nếu chỉ là mắng em thì em không nghe nữa.”

Lý Thiếu Thiên hít sâu một hơi, bình phục cơn tức của bản thân, tận lực tâm bình khí hòa nói chuyện: “A Ly nghe lời sư ca, đừng có dính líu tiếp xúc với Yến Lẫm nữa, trong chuyện này em không có ưu đãi gì đâu.”

“Nếu là nói xấu anh ấy thì em cũng không muốn nghe, còn có chuyện khác không, không có thì em cúp máy.”

“A Ly!” Lý Thiếu Thiên giận đến mức phun ra lửa. “Sao em có thể không hiểu chuyện đến như vậy! Anh ta là thân phận gì, em là thân phận gì?! Em dính líu với anh ta có thể có thanh danh gì tốt? Em không nhìn thấy trên mạng viết em và anh ta thế nào sao?! Chuyện này mà sư phụ biết, ông ấy cũng nhất định sẽ bắt em chuyển ra khỏi chỗ đó!”

Còn có một câu hắn cũng không nói, lấy ngoại hình khí chất và bối cảnh gia đình của Mặc Lý ra xét, cùng một phú nhị đại thiên chi kiêu tử dính dáng với nhau, thì làm gì có một lời hay nào!

Mặc Lý cũng nổi giận: “Lý Thiếu Thiên, anh dám nói lung tung với ba tôi thì tôi xem như không có người sư ca là anh!”

Nói xong cúp điện thoại cái rụp, vứt sang một bên.

Cậu nghĩ nghĩ, đứng dậy đi tìm Yến Lẫm.

“Yến Lẫm, anh đang ở đâu?” Mặc Lý tìm một lượt từ thư phòng, phòng khách đến phòng ngủ của Yến Lẫm, cuối cùng ở ngoài ban công phòng ngủ tìm được hắn.

Yến Lẫm đang gọi điện thoại, thấy thế làm dấu ra hiệu cậu im lặng.

Mặc Lý ôm cánh tay tựa vào lan can cạnh cửa, trực giác của cậu nói cho cậu biết cuộc điện thoại này của Yến Lẫm quá nửa là liên quan đến cậu.

“…… Không có, ba nói tiếp đi.” Yến Lẫm nhìn cậu một cái, tiếp tục nói chuyện điện thoại, thái độ kính cẩn.

“…… Con biết rồi, con sẽ dành thời gian ghé qua.”

Yến Lẫm rất nhanh đã cúp điện thoại, nhìn về phía Mặc Lý.

“Cũng là ba mẹ?” Mặc Lý nâng cằm.

Yến Lẫm nhíu mày: “Cũng? Ba em cũng ——”

“Thì ra là ba anh.” Mặc Lý cắt ngang câu nói của hắn. “Ba anh nói gì vậy?”

Yến Lẫm bất đắc dĩ nói: “Ông ấy kêu anh về nhà một chuyến.”

“Nhà anh ở ngay tại thành phố S, anh đó giờ cũng không về sao?”

Yến Lẫm gật đầu. Kì thật ngoại trừ ngày đó lúc mới tốt nghiệp trở về hắn lên công ty gặp ba hắn, sau lần đó hắn vẫn không có gặp ba hắn thêm lần nào nữa.

Hắn cũng không muốn về nhà, tình nguyện đi đối mặt người anh họ vui buồn thất thường của hắn, cũng không muốn đi gặp ba của chính mình.

Mặc Lý vươn tay xoa xoa thái dương, lại nhìn về phía Yến Lẫm.

“Yến Lẫm, anh là con một đúng không?”

Yến Lẫm gật đầu.

Mặc Lý sau một lúc lâu thì thở dài một hơi: “Thật trùng hợp, tôi cũng vậy…”

“A Ly ——” Yến Lẫm đi về phía cậu, nắm lấy tay cậu, không dùng quá nhiều lực, liền kéo Mặc Lý tới chỗ phía sau bóng rèm ban công.

Đôi mắt ôn nhuận của Mặc Lý trong bóng đêm phát ra ánh sáng nhàn nhạt, dáng vẻ đẹp đến mức khiến lòng người chìm vào cơn say.

Bạn đang đọc Quốc Sắc Thiên Hương của Nam Phong Ca
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.