Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trăng máu? Thần?

Phiên bản Dịch · 2399 chữ

Chương 84: Trăng máu? Thần?

Chúng ta cùng đưa ánh mắt nhìn lại tình hình trấn nhỏ.

Trên thực tế, sau khi rồng bạc Laura quật đuôi rồi đè nát một góc vong linh, toàn bộ đội ngũ vong linh trên đường phố đã bị nó phá tan tành. Nhưng dù sao Laura cũng mới có hai trăm tuổi, nếu như tính theo tuổi thọ mấy ngàn năm, thậm chí cả vạn năm của tộc rồng bạc, Laura hai trăm tuổi thậm chí còn chưa được tính là thanh niên, cùng lắm cũng vẫn chỉ là thiếu niên. Laura không biết long viêm thổ tức - kĩ năng giai đoạn thanh niên mới có thể có, càng không biết dùng ma pháp long ngữ - thứ chỉ những con rồng khổng lồ trưởng thành mới có. Thời kỳ này, Laura hoàn toàn dựa vào bản năng, dùng thân thể mạnh mẽ làm vũ khí, dùng phương thức nguyên thủy nhất để chiến đấu.

Đương nhiên, qua những chiến dịch mùa đông hàng năm của thành Diack, Laura đã có một bộ phương thức chiến đấu đặc biệt của chính mình. Sau khi sử dụng đòn liên hoàn đầu tiên, Rồng bạc Laura lập tức bay lên không trung rồi không ngừng lao xuống dùng vuốt đánh hoặc cắn xé, lần lượt đánh nát những con vong linh dơ bẩn. Mỗi lần nó lao xuống, long uy nó mang theo luôn khiến đám vong linh và những nhà mạo hiểm ở trấn nhỏ run rẩy không ngừng.

Sau khi Laura mở màn cuộc chiến đấu, đám nhà mạo hiểm chịu đựng tiếng hét của u hồn cũng như long uy của Laura, tới tấp chạy ra khỏi quán rượu hoặc khách sạn, triển khai một cuộc chiến giáp lá cà với đám vong linh ngay dưới mái hiên. Bởi vì đám nhà mạo hiểm có lý do không thể không đi ra: Mấy thi vu với số lượng không nhiều kẹp lẫn trong đội ngũ võ sĩ đen đã sử dụng phép thuật tầm xa. Một quả cầu lửa với ngọn lửa màu lục bắn tan cửa sổ rồi rơi xuống sàn nhà. Loại ngọn lửa đến từ âm phủ này có khả năng đốt cháy hết thảy, vì vậy các nhà mạo hiểm buộc phải chạy ra hoặc nhảy xuống từ trên lầu. Nếu như còn tiếp tục đứng ở trong phòng thì không khác gì bị nhốt trong một cái lồng sắt đặt giữa bếp than.

Thương vong là không thể tránh né. Đại nhân Gerry, thánh võ sĩ Gerry . . . Tiếng gọi Geriferry cứu chữa người bị thương vang lên liên tiếp giống như khẩu hiệu khi chiến đấu, lanh lảnh mà bi thương.

Nhưng đại nhân Gerry từng mang đến vô hạn hi vọng cho bọn họ bây giờ đang ở đâu?

Không có ai biết, cũng không có ai trả lời.

Những nhà mạo hiểm ở khách sạn tụ tạp lại bảo vệ vững vàng các pháp sư và người bị thương ở giữa rồi nhích lại gần quán rượu. Bởi vì tiểu công chúa Alizee của thành Diack ở bên này, bởi vì thánh võ sĩ chưa thấy trả lời cũng ở bên này, còn có lí do gì để bọn họ không sang bên này?

Chiến đấu đã đến giai đoạn quyết liệt, thi thể của những nhà mạo hiểm lần lượt ngã xuống, đổi lấy là vố số bộ xương bị đánh vỡ vụn. Ngọn lửa vô tình bắt đầu chạy dọc hai bên đường phố giống như hai con rồng lửa to lớn trong bóng đêm, cắn nuốt tất cả nhà cửa hai bên đường phố. Vong linh và những nhà mạo hiểm thì liều chết chiến đấu trong kẽ hở giữa hai con rồng lửa này.

Scialla dẫn các nhà mạo hiểm bên khách sạn rốt cục cũng tới gần quán rượu, quãng đường rất ngắn này đã khiến một nửa đồng đội của bọn họ hi sinh. Cô ta đưa tay giữ một nhà mạo hiểm bên quán rượu lại hỏi: “Đại nhân Gerry ở đâu?” Nhà mạo hiểm bên quán rượu ngỡ ngàng lắc đầu.

“Ta cũng không biết. Vừa rồi thời điểm vong linh tiến công đã không thấy hắn đâu rồi”. Lúc này Alizee đã chen tới, trên gương mặt bị khói lửa hun đen sì chỉ còn một đôi mắt to vẫn lấp lánh. Nếu như không lên tiếng thì căn bản sẽ không có người nào nhận ra được nàng chính là cô nàng tiểu công chúa xinh đẹp như hoa vừa rồi.

“Chết tiệt, hắn sẽ không bỏ lại chúng ta chạy trốn một mình đấy chứ?” Neo nhỏ giọng thầm thì một câu, lập tức bị đồng đội bên cạnh hắn nghe thấy rồi lớn tiếng nhắc lại.

Scialla mấp máy môi định nói gì đó, cuối cùng chỉ phun ra một tiếng thở dài.

“Cái gì? Đại nhân Gerry là thánh võ sĩ, tuyệt đối sẽ không làm chuyện như vậy!” Người đứng ra phản kích là Amie, sau đó là Jack, càng ngày càng nhiều người to tiếng, rất nhanh đã ầm ĩ lộn xộn. Đây chính là sự xót xa của nhân tính, khi bọn họ phải đối mặt với dị tộc, trong nội bọ vẫn không ngừng hỗn loạn.

Alizee chưa từng gặp phải tình hình này bao giờ nên nhất thời cũng không biết làm sao. Nói thật, tự nhận là đã đủ hiểu phẩm tính của Geriferry, Alizee sẵn lòng tin rằng hắn đã chạy trốn hơn.

Đúng lúc này, đám vong linh đang vây công bọn họ đột nhiên biến mất một nhóm, trong lúc những nhà mạo hiểm cảm thấy khó hiểu vì cảnh tượng kỳ lạ này, lại một đám vong linh khác biến mất ngay trước mắt bọn họ.

“Là đại nhân Gerry, ông ấy đã giết chết tử linh pháp sư”. Amie hưng phấn kêu lên.

Đúng vậy. Ngay cả những nhà mạo hiểm vừa rồi còn nguyền rủa đại nhân Gerry cũng hưng phấn kêu lên, bởi vì buổi sáng hôm nay đại nhân Gerry đã dùng sự thực nói với bọn họ, hắn có năng lực đánh chết tử linh pháp sư.

Khi hi vọng sống vốn nhỏ bé đột nhiên trở nên to lớn, nào có ai còn nhớ đến chút hiềm khích không quan trọng vừa rồi? Bọn họ vai sóng vai tựa vào nhau chiến đấu.

Hơn nữa, cùng với thời gian trôi qua, tiếng hoan hô lại liên tiếp vang lên hai lần, điều này có nghĩa đại nhân Gerry lại tiêu diệt hai tử linh pháp sư. Sau đó, sinh vật vong linh trên đường đã trở nên thưa thớt, đám nhà mạo hiểm rốt cục cũng có thời gian thở gấp một hơi.

Alizee lập tức gọi Laura xuống rồi nhảy lên lưng rồng: “Chị Scialla, còn lại giao cho mọi người, ta đi tìm Gerry”.

“Tốt, thay ta nói với hắn, hắn làm tốt lắm!” Scialla vẫy tay hô lên với Alizee.

Sau khi rồng bạc bay đi, Scialla quay lại nhìn Neo, bỏ lại một câu: “ Không được đánh mất lý trí vì ghen ghét!” Sau đó bắt đầu đánh tới chỗ một võ sĩ đen xa xa.

Neo xấu hổ đỏ bừng mặt, tức giận liên tiếp tung cầu lửa đập một kỵ sĩ chết xa xa nổ thành tro bụi.

Đúng như dự liệu của những nhà mạo hiểm, Geriferry dùng phương pháp hầu như giống hệt lúc giết chết hai tử linh pháp sư trước, liên tiếp giết chết tử linh pháp sư thứ ba và thứ tư. Bất ngờ duy nhất trong đó là kỵ sĩ chết của Naihe rốt cục cũng tiêu tùng, điều này làm cho Naihe vừa mới học được tâm tình trong trí nhớ của Amie lập tức làm bộ làm tịch thương cảm một trận.

Dưới của chỉ dẫn của Naihe, bọn họ chạy vội tới, Geriferry phát hiện tử linh pháp sư này không có đồng đội, lại triệu tập một bộ xương khổng lồ và một thi vu bảo vệ bên người. Geriferry không dự định giết chết tử linh pháp sư này, bởi vì Naihe vẫn chưa cảm ứng được sự tồn tại của tử linh thánh ma đạo sư Koho, đồng thời trong trí nhớ của các tử linh pháp sư cũng hoàn toàn không tìm thấy trí nhớ mặt này.

Điều này làm cho Geriferry không thể không nghiêm túc nhìn Naihe một hồi, có điều bất kể hắn nhìn thế nào cũng nhìn không ra rốt cục Naihe có bịa đặt hay không. Bất đắc dĩ, hắn đành phải hiện ra thân hình, kinh động tử linh pháp sư. Hắn nghĩ rất đơn giản, sau khi kinh động, chỉ cần theo đuôi hắn để tìm được sào huyệt của bọn chúng. Đến lúc đó, bất kể Koho có ở đó không, trước hết cứ dụ dỗ Esra ra tay giết chết bọn chúng, sau đó hắn sẽ kéo đám nhà mạo hiểm ở trấn nhỏ đi làm tốt thí, tất cả cùng vào hang núi tìm kho báu.

Có điều hiển nhiên tử linh pháp sư này đã biết ý đồ của Geriferry, hắn chỉ huy hai con vong linh vừa đánh vừa lui, chạy vòng tròn xung quanh mỏm núi. Điều này làm cho Geriferry tức điên chửi mắng không ngừng. Đến lúc hắn vất vả giải quyết hai con vong linh, không ngờ tử linh pháp sư kia lại trực tiếp kéo một quyển trục truyền tống.

Geriferry chưa từng hận ma pháp sư nào đến mức nghiến răng nghiến lợi như hôm nay, bởi vì ma pháp sư có thể sử dụng quyển trục ma pháp, còn hắn là chiến sĩ, một chút ma lực cũng không có nên không sử dụng được. Đương nhiên, chiến sĩ có tinh thần lực mạnh mẽ cũng có thể sử dụng tinh thần lực để kích hoạt quyển trục ma pháp, nhưng hiển nhiên đó không phải loại chiến sĩ ở trình độ như hắn.

Khoảng cách truyền tống của quyển trục truyền tống là phạm vi năm cây số, khoảng cách này đã vượt xa phạm vi cảm giác của Naihe. Geriferry đành phải nằm ngửa xuống đất nhìn mặt trăng, không hề có ý định trở về thị trấn hỗ trợ.

“Thực ra vừa rồi hắn kéo quyển trục mở cửa truyền tống, ta có thể ngăn cản hắn”. Naihe học dáng vẻ Geriferry, nằm xuống bên cạnh hắn cùng nhau nhìn mặt trăng. Hoặc nói, nàng cho rằng chỉ có nằm bên cạnh Geriferry mới cảm thấy trăng máu tối nay đặc biệt đỏ.

Rốt cục Geriferry cũng cảm nhận được cái gì gọi là tự làm tự chịu trên người Naihe, bởi vì hắn không cho Naihe sử dụng linh hồn chú pháp. Rốt cục Naihe cũng nghe lời một hồi, nhưng Geriferry chỉ có thể buồn bực nói trong lòng, lúc không nên nghe lời ngươi lại nghe lời, còn lúc nên nghe lời ngươi lại chẳng bảo giờ nghe.

Naihe đặt tay lên ngực Geriferry, trong nháy mắt tâm tư của hắn đã bị Naihe bắt được. Học theo dáng vẻ của Alizee, khóe miệng Naihe nhếch lên tạo thành một độ cong xảo quyệt.

“Naihe, ngươi có thể thi triển linh hồn pháp chú truyền tống ta đến bên cạnh tử linh pháp sư kia hay không?” Geriferry vừa nhai rễ cỏ vừa bắt đầu viển vông.

Naihe nghiêng đầu nhìn chằm chằm mắt phải của Geriferry, một lát sau mới do dự nói: “Không thể!”

“Vậy ngươi có thể nói với ta bây giờ ngươi có những bản lĩnh nào, có thể thi triển những phép thuật nào hay không?” Đây mới là điều Geriferry muốn hỏi.

“Hình như chỉ có gặp phải tình huống thì ta mới có thể thi triển ra theo bản năng”.

Geriferry cũng đã hiểu ra, đây là Naihe biến tướng yêu cầu hắn cho phép nàng tùy tiện thi triển linh hồn chú pháp, như vậy hắn sẽ có thể biết được.

Naihe càng ngày càng thông minh, nhưng Geriferry vẫn không bị nàng lừa.

“Naihe, vậy ngươi có thể nói với ta cái gì? Ngươi có thể nói với ta, trên thế giới này rốt cục có thần hay không được không?”

Naihe đứng dậy dán mặt đến trước mắt Geriferry, mỉm cười kỳ lạ, chỉ chỉ trăng máu trên trời.

Geriferry lập tức cả kinh ngồi dậy, trăng máu không phải bất cứ lúc nào cũng có thể nhìn thấy. Chỉ có những nơi có mùi máu nồng nặc và có vong linh tàn phá mới xuất hiện trăng máu. Trăm ngàn năm qua, mọi người trên đại lục Thamol đã không ngạc nhiên với điều này, nhưng Naihe đang ám chỉ ý gì? Không ngạc nhiên nói trăng máu đại biểu cho một vị thần?

Geriferry càng nghĩ càng cảm thấy chuyện chính là như vậy. Trong lúc hắn vừa dự định tiếp tục vặn hỏi Naihe thì một điểm sáng màu bạc đã che khuất ánh sáng của trăng máu. Alizee cưỡi Laura từ trên trời hạ xuống, Geriferry lập tức bật dậy chạy tới hỏi Alizee: “Alizee, có nhìn thấy một tử linh pháp sư chạy trốn không? Hắn vừa mở cửa truyền tống”.

Alizee nhảy từ trên lưng rồng xuống, nhún vai: “Không nhìn thấy, có điều ta lại phát hiện bốn thi thể tử linh pháp sư”. Nói rồi nàng ngoắc ngón tay với Geriferry, ý là, bất kể ngươi tìm kiếm được cái gì trên người bọn chúng, bây giờ chia cho ta một nửa.

Geriferry lập tức không nói được gì. Hắn xem như đã biết, cô nàng trước mặt này cũng là một kẻ quen giết người lục xác. Trong lúc hắn cảm thấy lo lắng cho mấy đồng tử kim tệ trong nhẫn thì Alizee đột nhiên xua tay: “Được rồi, nể tình tối nay ngươi biểu hiện không tồi, bản tiểu thư quyết định không thèm tranh cướp đồ lục xác với ngươi nữa”.

Naihe thì không để ý đến chuyện này, nàng vẫn chớp mắt không ngừng nhìn chằm chằm khuôn mặt đen sì sì của Alizee, hình như dự định tự mình cũng sẽ làm một khuôn mặt như vậy.

Bạn đang đọc Quốc Sĩ thứ chín của Từng là người trong giang hồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nxkhiem5hukhong
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.