Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

câu hỏi của Harolds

Phiên bản Dịch · 2302 chữ

Một nét cuối cùng theo tay Klein rơi xuống, bên trong phòng bida số 3, tia sáng đột nhiên trở nên ảm đạm một chút.

Mặt ngoài gương trang điểm xinh xắn, tựa như đường vân gợn nước từng vòng từng vòng toả ra, cuối cùng trở nên ảm đạm sâu thẳm.

Ngay sau đó, một từ lại một từ đẫm máu lộ ra:

“đưa ra vấn đề của các người.”

Cảnh tượng như vậy ngập tràn cảm giác linh dị kinh hãi, dù cho đối diện là một ‘oan hồn’, một ‘xác sống’, lúc này cũng giống như bị kinh hãi, trong phút chốc càng không dám mở miệng.

Chỉ có trên mặt Klein vẫn thuỷ chung mỉm cười, giống như hết thảy đã quá quen thuộc.

Trước đó Klein đã dặn dò ‘ma kính’ Harolds, để nó hỏi vấn đề đừng quá khó khăn, đừng quá riêng tư, để nó đừng biểu hiện như một người hầu – nếu như không phải càng hiểu rõ rằng, Sharon cùng Maric đặt câu hỏi càng có thể làm rõ trọng điểm, Klein khẳng định càng muốn chính mình đặt câu hỏi ở nơi khác, không nguyện ý bại lộ một người giúp đỡ như vậy.

Sau mấy giây im lặng, Maric tiến lên hai bước, đi đến trước bàn chơi bóng, há miệng ra.

Đúng lúc này, giọng nói ôn hoà lại không chứa tình cảm của Sharon đột nhiên vang lên:

“để ta đến hỏi.”

Không đợi Maric đáp lại, nàng tựa như lơ lửng đứng lên, nhìn hướng phía gương trang điểm nói:

“xác ướp Tutanssess đệ nhị là cạm bẫy quân đội Ruen nhằm vào ‘học phái hoa hồng’ đúng không?”

Bên trên gương trang điểm, nguyên bản chữ huyết hồng bỗng hoà tan, trượt xuống, tạo ra vết bẩn, chỉ có một từ miễn cưỡng sót lại, nhúc nhích biến hình:

“đúng.”

Quả nhiên là cạm bẫy quân đội Ruen nhằm vào ‘học phái hoa hồng’, điều này có thể sơ bộ loại trừ tình huống ‘học phái hoa hồng’ nhằm vào tiểu thư Sharon cùng Maric, dù sao chuyện này bỏ ra vốn vượt qua giá trị của một người danh sách 5 và một người danh sách 6 rất nhiều. Dù là đám người ‘học phái hoa hồng’ không thể kìm hãm dục vọng trả thù cũng không điên cuồng đến mức này, trừ phi, bọn họ nguyên bản là muốn đối phó với quân đội Ruen, thuận tiện giải quyết luôn phản đồ. Nhưng nếu là như vậy, địa điểm khai chiến tốt nhất nên là nam đại lục hoặc trên biển mà không phải gần Backlund, không ai biết nơi đây rốt cuộc ẩn giấu bao nhiêu đáng sợ... trong lúc tâm tư chìm nổi, Klein trông thấy bề ngoài mặt gương trở lại sâu thẳm, hiện ra văn tự màu máu:

“căn cứ nguyên tắc ngang nhau, đến lượt ta đặt câu hỏi.

Nếu như ngươi trả lời sai, hoặc nói dối, ngươi sẽ bị trừng phạt.”

Coi như là nghe lời, không có trình diễn nghệ thuật... Klein ngắm nhìn bàn bida, thoáng không thể nhìn thấy gật đầu nhẹ một cái.

Lúc này, hàng chữ vừa rồi thong thả biến mất, xuất hiện từ mới:

“ngươi...”

Từ đầm đìa máu tươi này đọng lại trọn vẹn ba giây rồi mới tiếp tục:

“... trả lời quan hệ giữa ‘thần bị trói’ cùng ‘dục vọng mẫu thụ’.”

Không biết tại sao, Klein cảm thấy đằng sau đoạn chữ viết này, màu máu so với trước đó ảm đạm đi không ít, cũng may câu hỏi thuộc về loại không khác người mà lại hắn cũng muốn biết.

Sharon mang theo mũ mềm màu đen nhìn mặt gương trang điểm, không có biểu cảm nói:

“bắt đầu từ kỷ thứ năm, theo ‘tử thần’ chết đi, gia tộc Ings dần dần tuột mất khỏi tay cao nguyên Astra cùng thung lũng sông Paz, những nơi này có thuộc về tổ chức phi phàm, ‘học phái hoa hồng’.

Ban sơ, không có ‘dục vọng mẫu thụ’ mà chỉ có ‘thần bị trói’, ‘học phái hoa hồng’ tôn trọng kìm hãm, thành lập nên một hệ thống nghi thức tôn giáo, bao quát pháp luật, thành viên chính thức đều trải qua sinh hoạt kham khổ, cuộc sống dục vọng thấp, lấy ứng đối đạt được lực lượng.

Bỗng nhiên có một ngày, bên trong thần dụ có nhiều từ ngữ phóng túng, không ít người từ từ thay đổi, khôi phục truyền tống tế tự nguyên thuỷ cổ lão đầy máu tanh, về sau, bộ phận cao tầng ‘học phái hoa hồng’ bắt đầu bí ẩn tuyên truyền ‘thần bị trói’ là hoá thân của ‘dục vọng mẫu thụ’.”

Nghe giống như là ‘dục vọng mẫu thụ’ xâm nhiễm hoặc thay thế ‘thần bị trói’... nếu như vị ‘thần bị trói’ này đã từng là danh sách 0, thì ‘dục vọng mẫu thụ’ kia thật vô cùng đáng sợ, khó trách bị tất cả thần linh khác căm thù... nhưng mà, ‘thần bị trói’ kia chưa chắc là danh sách 0, có khả năng không nhỏ là ‘duy nhất tính’ hoàn toàn hoạt hoá, hoặc là thiên sứ chi vương có hai phần danh sách 1, thậm chí yếu hơn một chút, trước mắt thiếu thốn đủ thông tin để chứng minh... Klein hơi cau mày, suy tư chuyện ‘dục vọng mẫu thụ’.

Lúc này, Sharon đã chuyển hỏi:

“xác ướp Tutanssess đệ nhị tồn tại những vấn đề gì?”

Mặt ngoài gương trang điểm, những từ đỏ tươi nhúc nhích biến hoá, tổ hợp thành câu hoàn chỉnh:

“nó tràn ngập nguyền rủa, là hoá thân của nguyền rủa, tồn tại khả năng tự mình biến thành xác sống.”

Bộ xác ướp này là do nguyền rủa cấu thành sao? không hổ là thi thể cường giả danh sách cao... chuyện này giải quyết như thế nào? Klein nghiêng đầu nhìn về phía tiểu thư Sharon cùng Maric, phát hiện biểu cảm của bọn họ hoàn toàn bình tĩnh, không có một chút kinh ngạc, tựa hồ sớm đã biết, mà điều này cũng đồng nghĩa với việc bọn họ có biện pháp giải quyết, đương nhiên, bất cứ lúc nào Sharon đều cơ hồ không có biểu cảm, đều bình tĩnh như nhau.

‘ma kính’ Harolds trả lời xong, căn cứ nguyên tắc ngang nhau, đưa ra vấn đề của mình:

“ngươi...

... cố gắng tăng lên cấp độ là vì điều gì?”

Lần này, nó cũng giống như lúc trước, đầu tiên là dùng một từ chảy đầm đìa máu tươi để bắt đầu, sau đó ngưng kết mấy giây rồi mới tiếp tục dòng chữ không tươi như ban đầu.

Chuyện này phải chăng nói lên Harolds đang do dự, đang dãy dụa, đối kháng với chính bản thân mình? Một mặt, nó khó mà kìm hãm được bản tính muốn đưa ra một câu hỏi khó trả lời, mặt khác lại suy tính đến dặn dò của ta, không thể không kiềm chế chính mình? Klein suy tư cười thầm một tiếng.

Sharon với bộ váy dài tinh xảo đứng đó, yên lặng một lúc, mới khẽ mở bờ môi nói:

“ban đầu là không muốn bị người khác bắt nạt, hiện tại là vì có được năng lực tự bảo vệ mình cùng bạn bè, cùng với báo thù, cùng với đem lý niệm kìm chế lan truyền ra ngoài... nếu như tất cả mọi người có thể kìm chế dục vọng, thì sẽ không có chiến tranh, không có giết chóc, sẽ không có rất nhiều rất nhiều cực khổ.”

Klein nghe được cảm thấy kinh ngạc, bởi vì trong ấn tượng của hắn, tiểu thư Sharon là rất ít nói như vậy.

Điều này không phải nói đối phương sẽ không nói một đoạn lớn, mà là dù nàng thao thao bất tuyệt cũng là cực kì kìm chế, không dùng những từ ngữ miêu tả tựa như lúc trả lời vừa rồi, chỉ đơn giản kể lại chuyện đã xảy ra, nhìn như nói rất nhiều, nhưng không có một câu dư thừa, lời nói chỉ từ góc độ chủ quan, mà bây giờ, nàng bổ sung thêm câu kia, dựa theo phong cách của nàng mà so sánh, rõ ràng là tương đối dông dài.

Đây là ý nghĩ lặp đi lặp lại trong nội tâm nàng, bị đè nén rất lâu mà không có biểu đạt sao? trong đầu Klein bỗng hiện ra tình hình hiện thực nam đại lục tràn ngập hỗn loạn phân tranh.

Nơi đó có rất nhiều thổ dân bị nô dịch, có tầng lớp dưới cùng chết vì đói khát cùng tật bệnh, có chiến tranh không ngừng phát sinh cùng người sống bị tế tự không ngừng.

Nếu như ta sinh ra ở nam đại lục mà có thể sống đến hiện tại khẳng định là cũng sẽ hi vọng thế giới hoà bình, dân chúng yên vui... nói đến thì, tướng mạo tiểu thư Sharon cùng Maric đều không phải điển hình cho người nam đại lục, ừm, nghe nói bộ phận nhân vật thượng tầng của vương quốc cao nguyên cổ đại và vương quốc Paz thực ra là người bắc đại lục, điều này cũng đúng, trước khi tử thần qua đời, tàu thuyền có thể thuận lợi đi lại giữa nam đại lục cùng bắc đại lục... còn có, lúc tiểu thư Sharon đề cập đến báo thù, giọng nói rất không có trọng lượng, tựa như đã không có ôm hi vọng, hoặc là không có khát vọng mãnh liệt như vậy? Klein im lặng cảm thán, nghe Sharon đưa ra từng câu hỏi, lại trả lời từng vấn đề.

Sau khi làm rõ tình hình tương quan về xác ướp của Tutanssess đệ nhị, Sharon hỏi lần nữa:

“trừ Mahamose, cái bẫy này còn cường giả danh sách cao nào nữa?”

Mặt ngoài gương trang điểm, sóng nước xao động một trận, cuối cùng ngưng kết thành ánh sáng xán lạn, ánh sáng bao trùm hết thảy, còn lại cái gì đều không thấy.

Lấy năng lực của Harolds mà xem xét, điều này hẳn là liên quan đến thiên sứ hoặc vật phong ấn cấp 0, cho nên không cách nào cho ra đáp án chính xác... Klein thu hồi ánh mắt, cười nói với tiểu thư Sharon cùng Maric:

“xem ra không khác nhiều so với ta dự liệu, quân đội Ruen để lại không ít lực lượng dự trữ.”

Sharon gật đầu nhẹ một cái, nhìn gương trang điểm như cũ, chờ đợi vị tồn tại bí ẩn kia đưa ra câu hỏi.

Từ màu máu nhúc nhích, không có ngắt quãng giống như trước, một hơi liền hiện ra:

“cái nhìn của ngươi đối với sư phụ là gì?”

Sự phụ? Tiểu thư Sharon còn có sư phụ à... đúng thế, thuộc phái kìm hãm, lại có thể không bị ảnh hưởng bên trong ‘học phái hoa hồng’ biến chất, kiên trì con đường, khẳng định được người khác che chở... đây cũng chính là một trong những nguyên nhân hai người có thể thoát đi sao? Klein hiểu ra, chờ mong đáp án từ Sharon.

Sharon mím môi nói:

“ta rất sùng bái thần.”

... dùng từ “thần” sao? Klein kinh ngạc suýt nữa không giữ được nụ cười.

Bao quát bên trong các giáo hội chính thần và tổ chức phi phàm lớn, thiên sứ trên mặt đất đều vô cùng thưa thớt, thậm chí chỉ có một hai tồn tại như vậy. Hắn vừa rồi còn cho rằng sư phụ tiểu thư Sharon chỉ là thánh giả danh sách 4 hoặc danh sách 3, mạnh nhất cũng chỉ như ‘hải vương’ Yan Kottman, ai biết đối phương lại dùng từ “thần’’ để tôn xưng. Trong tiếng Ruen, tiếng Fusak cổ, thậm chí tiếng người khổng lồ, tiếng tinh linh thì từ này khác biệt rõ ràng so với từ ngài, hắn, nàng!

Sau khi khiếp sợ qua đi, Klein bỗng nhiên có chút than thở. Tình trạng hiện tại của tiểu thư Sharon cho thấy, sư phụ của nàng đoán chừng đã không còn. nàng cùng Maric trốn đi được, đoán chừng chính là vị thủ lĩnh cuối cùng phái kìm chế này chống lại, đối với ‘dục vọng mẫu thụ’ mà nói, hoặc là xâm nhiễm đối phương, hoặc là tiêu diệt đối phương rồi chế tạo thành vật phong ấn, sẽ không có lựa chọn khác.

Mặt ngoài gương trang điểm một lần nữa trở nên sâu thẳm, toàn bộ từ đỏ tươi biến mất.

Qua một hồi lâu, phía trên mới có chữ mới hiện lên:

“tiếp tục.”

“ta đã không còn vấn đề, cảm ơn sự trợ giúp của ngài.” Sharon chậm rãi nhẹ nâng váy chào nói.

Theo lời nói của nàng, mặt gương trang điểm bỗng chốc khôi phục bình thường, tia sáng bên trong phòng bida cũng không còn ảm đạm.

Sharon chuyển hướng nhìn Klein, giọng nói không có chút dị thường:

“chuyện này cứ thế từ bỏ.”

Rất hiển nhiên, nàng cũng rõ ràng, vầng sáng toả ra lúc tồn tại bí ẩn kia trả lời câu hỏi cuối cùng mang ý nghĩa như thế nào.

Klein ngược lại lắc đầu, khẽ cười nói:

“không cần phải quyết định gấp gáp như vậy, ta lại hỏi tiểu thư mấy chuyện, có lẽ còn có cơ hội, cơ hội mạo hiểm không quá lớn.”

Chí ít kết quả xem bói của ta nói rõ loại khả năng này! Trong lòng hắn bổ sung thêm một câu.

“chuyện gì?” Maric có chút không khống chế nổi, vượt lên hỏi

Bạn đang đọc Quỷ Bí Chi Chủ - Quyển 4 của Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi janatz26
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 123

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.