Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

thủ tịch ám chỉ

Phiên bản Dịch · 2264 chữ

Đỉnh chóp tháp tròn, bên trong gian phòng thủ tịch trưởng lão thuộc ‘đoàn nghị sự sáu người’.

Colin Iliad được coi là có dáng người to lớn so với tiêu chuẩn của thành bạch ngân, với mái tóc muối tiêu rối bời không được chăm sóc, trên mặt rất nhiều nếp nhăn, nơi khác lại không có nếp nhăn, còn sót lại những vết sẹo hoặc vặn vẹo, hoặc cổ xưa khắc sâu.

Bên trong vị thủ tịch này mặc áo sơ mi vải lanh, khoác bên ngoài là áo khoác màu nâu. Bên hông đeo một chiếc thắt lưng có nhiều ô nhỏ, con ngươi lam nhạt thâm thuý tang thương, tựa hồ chứa đầy chuyện xưa.

Đợi khi Dereck hành lễ xong, vị ‘kẻ săn ma’ này nhẹ nhàng gật đầu, chỉ chỉ vào một vật đặt trên bàn ở góc xéo phía trước nói:

“còn nhớ rõ chúng không?”

Dereck liếc nhìn lại, ánh mắt bỗng nhiên ngưng trệ, trong con ngươi phản chiếu hình ảnh hai con trùng nhỏ bán trong suốt chỉ lớn cỡ ngón tay con nít.

‘thời chi trùng’!

‘thời chi trùng’ có những vòng tròn trong suốt!

“nhớ được.” Dereck trầm mặc một giây, theo bản năng trả lời, ‘là vật mà Amon để lại.”

Colin Iliad gật đầu nhẹ nói:

“một trong số chúng là do ngươi ho ra.”

Không đợi Dereck mở miệng, Colin trầm hoãn nói:

“cậu đã từng nói, lúc bị Amon nhập vào người, phần lớn thời gian là ở trong trạng thái mơ hồ, giống như đang nằm mơ, chỉ ngẫu nhiên sẽ tỉnh táo.”

Đối mặt với ánh mắt chăm chú của thủ tịch, Dereck liên tục gật đầu, biểu thị rằng mình quả thực có miêu tả như vậy.

Tầm mắt của Colin Iliad rời đi, chuyển hướng về phía bên ngoài cửa sổ, quan sát những toà nhà cách đó không xa nói:

“ta hẳn là chưa có nói qua những chuyện cậu làm trong khoảng thời gian kia.

Trước sau cậu cửa hành nghi thức hai lần. một lần có nguyên tố mật khế, một lần giống như đang hiến tế, đều được đáp lại nhất định. Cậu phải chăng là vẫn còn ấn tượng đối với tình hình lúc đó?”

Quả nhiên, khi ta thỉnh cầu ngài ‘kẻ khờ’ trợ giúp, lợi dụng nghi thức mật khế tịnh hoá phân thân Amon cũng bị giám sát... đối với lời nói của thủ tịch, Dereck cũng không có ngoài dự liệu. Dưới tình huống sớm được ‘người treo ngược’ dẫn dắt, thì các vị trưởng lão của thành bạch ngân đều có kinh nghiệm dày dặn, không có khả năng sẽ buông tha kẻ có hướng suy nghĩ dị thường. Sau khi bản thân rời khỏi địa lao, một mực sẽ bị giám sát. Cũng trong lúc tiến hành nghi thức hiến tế, từ trong bóng tối có toát ra một kẻ ngăn cản, sơ bộ chứng minh dự đoán.

“... không có ấn tượng gì.” Dereck làm ra vẻ suy tư, sau đó lắc đầu.

Colin chỉ dùng khoé mắt liếc qua dò xét, thấy thế liền quay đầu, thở dài nói:

“cậu hãy cẩn thận hồi tưởng lại một chút.

Hai con côn trùng mà Amon để lại là vật liệu vô cùng có giá trị. Ta vẫn một mực tìm kiếm biện pháp có thể sử dụng chúng. Nếu như có thể bí mật làm thành vật phẩm gì, thì đây sẽ là lá bài tẩy mà người khác không biết được, có thể tạo ra tác dụng ở trong lúc mấu chốt.

Cậu từng trải qua hai nghi thức, có lẽ có thể biết được ký hiệu tượng trưng, chú văn cổ lão hay nguyên tố thần bí.

Cẩn thận suy nghĩ lại một lần nữa.”

Đổi lại là trước kia, Dereck khẳng định chỉ có thể nghe hiểu nghĩa đen trong câu nói của thủ tịch. nhưng Dereck giờ phút này, đã có thể chậm hơn mấy giây “phiên dịch” lời nói tương ứng thành ngụ ý tiềm ẩn:

“ta biết cậu có liên hệ nhất định với Amon.

Sắp tới sẽ lập tức mở ra lăng tẩm của thủ tịch tiền nhiệm. ta nhất định phải dự bị một chút phòng trường hợp ngoài ý muốn. Không để đám người Lorwaya làm hại đến thành bạch ngân. Cậu nhanh thử liên lạc, xem có thể có được trợ giúp hay không, hoặc là nói ra nghi thức hiến tế trước đó, để cho chính ta suy nghĩ...”

Ngài ‘người treo ngược’ nói không sai, càng là ở vị trí cao, càng là người có kinh nghiệm dày dặn đối mặt qua rất nhiều nguy hiểm, càng là có thói quen thông qua ám chỉ biểu đạt mong muốn của chính mình, giữ lại cho hai bên đường lui... Dereck bỗng nhiên có cảm giác bản thân chân chính nắm giữ một loại kỹ năng nào đó.

Nghĩ đến mục đích của thủ tịch là vì hạn chế trưởng lão Lorwaya, người đại biểu cho ‘đoạ lạc tạo vật chủ’. Dereck cảm thấy bản thân phải làm chút gì đó, nhưng mà, đối với chuyện lợi dụng ‘thời chi trùng’ thì hắn lại không có manh mối, chỉ có thể cân nhắc việc khẩn cầu ngài ‘kẻ khờ’, xem xem có thể được trợ giúp hay không.

“cháu sẽ cố gắng hồi tưởng lại, cháu, cần, một gian phòng yên tĩnh.” Lời nói của Dereck ngắt quãng, cân nhắc cách dùng từ, đáp lại.

Colin Iliad tựa hồ đã sớm chuẩn bị, giơ tay chỉ chỉ hành lang nói:

“một ít gian phòng mở cửa đối diện đều không có ai, chính cậu lựa chọn một gian.”

“vâng, thưa ngài thủ tịch.” Dereck hành lễ lui ra, tuỳ tiện tìm một phòng không người, khoá cửa gỗ lại, ngồi xuống trong góc âm u, con ngươi hơi phát sáng, thấp giọng cầu nguyện.

...

Cảng Eskelson, vịnh Dipsy.

Klein xách hành lý, xuôi theo mạn cầu thang rời khỏi máy bay, dự định ngồi xe ngựa của quân đội đến nội thành.

Về phần Daly Simone, Leonard Mitchell cùng đội ‘găng tay đỏ’, nhóm người này xuống máy bay đầu tiên. Klein lại bị xếp trong những người cuối cùng xuống, nên không có chạm mặt.

Tiến vào nội thành, tìm quán trọ ở lại. Klein đang chuẩn bị nằm một chút, cải thiện trạng thái uể oải do tối qua, bởi vì các loại vấn đề nên không thể ngủ ngon. Bỗng nhiên vang lên tiếng khẩn cầu hư ảo trùng điệp bên tai.

Nghe lên giống như là tiểu ‘thái dương’... Klein che miệng ngáp một cái, tiến vào phòng vệ sinh nhỏ hẹp, khó khăn đi ngược bốn bước, tới phía trên sương xám.

Như hắn đoán trước, ngôi sao lấp loé không ngừng, toả ra gợn sóng chính là ngôi sao đỏ thẩm tượng trưng cho ‘thái dương’ kia.

Linh tính tràn ra phía ngoài, chạm vào ngôi sao, Klein rất nhanh liền biết rõ ‘thái dương’ đang khẩn cầu chuyện gì.

Thủ tịch thành bạch ngân đang hỏi thăm ‘thái dương’, không, vị thủ tịch này cho rằng đang hỏi thăm Amon, làm sao lợi dụng bùa chú ‘thời chi trùng’.... còn tốt, trước đó ta cũng có phiền não phương diện này, hơn nữa đã sớm giải quyết vấn đề... nhưng mà, dùng ‘thời chi trùng’ có thể chế tác bùa chú cường đại, có thể hoán đổi vận mệnh trong thời gian ngắn, thì cần phải cầu nguyện với ngài ‘kẻ khờ’. Chuyện này chẳng phải là trực tiếp bại lộ chuyện sau lưng ‘thái dương’ không phải là Amon, mà là một tồn tại bí ẩn không biết sâu cạn sao? ngón trỏ tay phải Klein gõ nhẹ lên mép bàn dài loang lổ, chăm chú suy nghĩ làm sao để đáp lại vấn đề.

Không đến một phút, hắn chuyển hướng suy nghĩ, phát hiện Lo lắng vừa rồi không có chút ý nghĩa nào:

Đầu tiên, ngoại trừ trưởng lão Lorwaya được gợi ý nhất định từ ‘chân thực tạo vật chủ’, thì không ai khác tại thành bạch ngân có thể biết được tình hình cụ thể của Amon. Chỉ suy đoán thần có thể là ‘thời thiên sư’ – một trong tám đại ‘thiên sứ chi vương’ bên người ‘tạo vật chủ’. cho nên, dù cho biết được ‘kẻ khờ’ tồn tại, bọn họ đại khái khả năng cho rằng, đây là bản thể Amon, hoặc là thần linh mà Amon đang hầu hạ.

Tiếp theo, tôn danh của ‘kẻ khờ’ đối với ‘chân thực tạo vật chủ’, ‘kẻ độc thần’ Amon cùng ‘người chăn cừu’ – trưởng lão Lorwaya mà nói, thì đã không còn là bí mật. Lại thêm ít nhiều người tại thành bạch ngân biết được cũng không có vấn đề gì.

Hơn nữa, vị thủ tịch tên là Colin Iliad vẫn chỉ là ‘kẻ săn ma’, dù cho là biết được tôn danh của ‘kẻ khờ’, có vật phong ấn cấp 0, cũng không làm được chuyện gì. Dù sao ngay cả ‘kẻ độc thần’ Amon hay ‘chân thực tạo vật chủ’ cũng không có chút dấu hiệu sẽ đến gõ cửa nhà ta.

Cuối cùng, vị thủ tịch của ‘đoàn nghị sự sáu người’ sớm biết rõ ‘thái dương’ có vấn đề. Hiện tại cũng tương đương với việc công khai.

Trong lúc suy nghĩ xoay chuyển thật nhanh, Klein cảm thấy mình phải lớn mật hơn một chút. Nói không chừng, có thể nhờ vào đó, tại thành bạch ngân phát triển một hai thế lực, không phải, là tín đồ. Để ‘thái dương’ không phấn đấu trong cô đơn nữa.

Hơn nữa, hiện tại ta lại có bước tiến dài so với lúc tịnh hoá phân thân Amon. Ta hiện tại càng có tri thức thâm hậu về thần bí học, lại nắm giữ ‘hải thần quyền trượng’, có thể sử dụng càng nhiều lực lượng của không gian thần bí phía trên sương xám hơn. Không cần Lo lắng trong lúc thực hiện nghi thức, đối mặt với bán thần danh sách 4 lộ ra điều gì sơ suất... chỉ cần không lỗ mang kéo người ta lên phía trên sương xám là được... Klein nhanh chóng quyết định, đem trình tự làm sao chế tạo ra bùa chú ‘kẻ cắp vận mệnh’ hoá thành hình ảnh, nhập vào bên trong ngôi sao đỏ thẫm tượng trưng cho ‘thái dương’.

...

Cốc...cốc...cốc... tiếng gõ cửa vang vọng bên trong gian phòng của thủ tịch tại tháp tròn.

Mà trước khi âm thanh gõ cửa vang lên, Colin Iliad đương nhiên biết được Dereck Berg đã hướng bên này đi tới.

“vào đi.” Colin xoay người qua, hướng mặt về phía cửa.

Dereck đẩy cửa bước vào, làm một lễ nói:

“ngài thủ tịch, cháu nhớ tới một chút chi tiết mơ hồ.”

Mặt ngoài của Colin Iliad bình tĩnh gật đầu nói:

“chi tiết như thế nào?”

“lấy bạc nguyên chất cùng thuỷ ngân làm vật liệu...” Dereck ngắn gọn miêu tả xong bộ phận nghi thức phía trước, dừng một chút nói, “lúc ấy cháu tựa như đã đọc nhỏ một đoạn tôn danh: ‘kẻ khờ’ không thuộc về thời đại này.”

Đôi mắt Colin nhắm lại, bỗng nhiên ngắt lời nói:

“ký hiệu tượng trưng đối ứng để lại bên trên ngọn nến kia sao?”

“đúng thế.” Dereck thản nhiên hồi đáp, “đoạn thứ hai là, chúa tể thần bí phía trên sương xám.”

Lúc này, Colin lại một lần nữa ngắt lời:

“không cần vật liệu nghi thức khác sao?”

“không cần.” Dereck hơi có chút kinh ngạc gật đầu nói.

Lúc này Dereck mới phát giác ra, thủ tịch tựa hồ đang làm gián đoạn việc tụng niệm tôn danh của ngài ‘kẻ khờ’.

Đúng, ngôn ngữ thông dụng của chúng ta là tiếng người khổng lồ, có thể dẫn động lực lượng ngôn ngữ tự nhiên. Nếu như trực tiếp tụng niệm tôn danh, tất nhiên sẽ sinh ra các loại hiệu quả chưa biết. Ta là bởi vì biết ngài ‘kẻ khờ’ là thần linh chân chính, đáng tin cậy, mới theo thói quen nói một hơi, mà thủ tịch thì lại không rõ ràng chuyện này... Dereck hiểu ra tiếp tục nói:

“đoạn thứ ba, vị vua hắc hoàng cai quản may mắn.”

Colin an tĩnh nghe xong, hơi gật đầu nói:

“rất tốt.

Mặc dù không thể xác định được nội dung mà cậu cung cấp có hữu ích hay không, nhưng điều này như cũ là cống hiến không nhỏ, ta sẽ gia tăng công huân cho cậu.

Trở về đi, hoặc là đến thư viện đọc thêm sách.”

“vâng, thưa ngài thủ tịch.” Dereck thấy không còn chuyện khác, vô thanh nhẹ nhàng thở ra, đưa ánh mắt về phía hai con côn trùng nhỏ bé bán trong suốt phân đốt kia.

Mà bên cạnh hai con côn trùng, bày ra một bản bút ký, bên trên miêu tả một ký hiệu bí ẩn, là sự kết hợp giữa một nửa ‘vô đồng chi nhãn’ với một nửa ‘vặn vẹo chi tuyến’.

Tầm mắt của Colin hồi lâu không có di động, cả người tựa như hoá thành tượng đá.

Qua một lúc, Colin thong thả đứng lên, lấy ra ba ngọn nến.

----------------

đã qua 00h. vậy là chương hôm nay xong rồi nhé.... chúc các bác ngủ trưa ngon miệng...

Bạn đang đọc Quỷ Bí Chi Chủ - Quyển 4 của Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi janatz26
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 7
Lượt đọc 146

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.