Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

học giả hình chủ giáo

Phiên bản Dịch · 2285 chữ

Dinh thự của Scharf không lộn xộn dơ bẩn giống như đại bộ phận đàn ông độc thân, mà các đồ vật được bày ra chỉnh tề ngăn nắp, trên bệ cửa sổ cũng không có bụi, dù sao là một ‘công tượng’, hắn không hề thiếu tiền tài, chỉ là vỏn vẹn ngại do nhiều hành vi cần bảo mật, không tiện thuê nhiều người hầu cố định, không thể không mời người dọn dẹp theo giờ.

Ánh mắt quét qua, Arges phát hiện nơi này không khác biệt rõ rệt so với lần trước đến. Bày biện cực kỳ đơn giản, không có vật trang trí quý báu, tranh sơn dầu cùng pho tượng tựa như là của người bình dân.

Đương nhiên, Arges rất rõ ràng, Scharf đủ để được xưng là phú ông, chỉ là không thèm để ý cái gọi là thể diện. Hắn có thể vì một bình rượu nổi tiếng được sản xuất giới hạn tiêu phí mấy trăm bảng. Có thể bởi vì bao nuôi tình phụ mà tặng một toà phòng ốc, lại sẽ không lãng phí 1 đồng xu để mua thảm quý giá, đồ uống trà sứ trắng, ly đĩa nạm vàng, tranh sơn dầu nổi tiếng.

“một ly huyết tửu Sunya.” Biểu cảm của Arges như thường, lại dùng ngôn ngữ cùng động tác tứ chi để thể hiện ra chính mình đến chỉ là để uống rượu.

Scharf nhún vai nói:

“ngài hẳn là may mắn, ta không có thói quen cất giữ Lyzenze.”

Scharf đi hướng quầy bar nhỏ tại sảnh tiếp khách, lấy ra một bình tinh xảo huyết tửu Sunya, ngửa hai ly ra.

Arges tìm ghế sofa ngồi xuống, nhân cơ hội này, giơ tay đặt lên phía sau cổ, tựa hồ như là xoa xoa xương cổ đang khó chịu.

Mượn nhờ động tác này che giấu, Arges tự nhiên nhìn quanh trái phải một chút, nhanh chóng dò xét qua một lần những góc khuất vừa rồi không thấy được.

Bởi vì Scharf lười bố trí, không có trang trí vật nào cả. Arges cấp tốc liền hoàn thành thử nghiệm, ánh mắt dứng lại một giây bên trên tủ đứng có cánh cửa thuỷ tinh.

Xuyên qua thuỷ tinh, Arges nhìn thấy một chút hoa cỏ được phơi khô.

Trong này có hoa viền đỏ, có huyết nguyệt thảo, có lá cây mặt khỉ, điểm giống nhau là đều phổ biến tại nam đại lục mà bắc đại lục không có.

Arges thu hồi ảnh mắt, bình tĩnh nhìn Scharf tay cầm bình rượu cùng ly rượu đi qua đến.

Giơ tay tiếp được, Arges nói đủ loại chuyện phiếm cùng Scharf, cho đến khi non nửa bình huyết tửu Sunya bị uống hết.

Arges thấy vậy liền cười chào tạm biệt, rời khỏi nơi này.

Năm phút sau khi Arges đi, Scharf an tĩnh ngồi trên ghế, cảm nhận cảm giác hơi say đột nhiên đứng lên, đi tới đầu bậc thang, mở ra cửa gỗ thông hướng tầng hầm.

“đối phương có nghi ngờ gì sao?”

“không có.”

“bất kể như thế nào, nơi này đều không thích hợp ngài cư trú, mau chóng chuyển tới chỗ chúng ta.”

“ta còn có chút hợp đồng chưa hoàn thành.”

“không cần hoàn thành, dù sao ngài cũng sẽ không liên lạc với bọn họ nữa, ngài đã thu được tân sinh.”

“tốt.”

...

Tại nơi cách đó hai toà nhà, Arges ngồi tại ghế dài trong vườn hoa gia đình, dùng tay phải cầm lấy vành tai của mình, lắng nghe lời nói truyền đến từ trong gió.

...

Tây Balam, cảng Behrens, một toà nhà nhìn qua có vẻ rất bình thường.

“thật là bởi vì ngươi quan hệ không tốt với giáo hội tri thức, cho nên mới giật dây ta đi cầu bùa chú ‘thông hiểu ngôn ngữ’ sao?” Danis lau mồ hôi trán, không qua yên lòng nhìn Anderson đối diện nói.

Anderson nửa tự giễu, nửa là không quá để ý cười nói:

“không thể dùng cụm từ ‘không tốt’ để miêu tả...”

“đó chính là căm thù sao?” Danis bật thốt lên ngắt lời đối phương.

Anderson liếc hắn một cái nói:

“ảnh hưởng tiêu cực của găng tay khả năng là không dễ chịu đựng như ngươi nói.”

Anderson dừng một chút, cười nói bổ sung:

“miêu tả chuẩn xác hơn là, mặc kệ là ta hay vẫn là người của giáo hội tri thức, cũng không quá vui lòng ở chung cùng nhau.”

Danis dùng một tay khác cầm găng tay lên, có chút khó khăn nói:

“nhưng ta nên làm sao để xin được bùa chú?

Đi thẳng đến trước mặt nhân viên thần chức của giáo hội chính thần, nhắc đến sự tình phương diện thần bí học là sẽ bị nhốt vào nơi phong ấn!”

Hiện tại Danis tương đối lỗ mãng, nhưng cũng không đến mức ngu xuẩn.

Anderson xoè tay nói:

“rất đơn giản, ngươi trực tiếp nói ra tên của ta, sau đó biểu hiện chính mình có việc gấp đến tây Balam, không có thời gian học tiếng Dutan, cũng không dám thuê phiên dịch tại địa phương, chỉ có thể thỉnh cầu bọn họ trợ giúp, hi vọng có thể nhận được vài bùa chú ‘thông hiểu ngôn ngữ’.

Trong quá trình này, ngươi phải biểu hiện ra rằng bản thân biết nhiều ngôn ngữ ở các quốc gia bắc đại lục, khiến những truyền giáo sĩ kia biết được ngươi không phải là không có năng lực học tiếng dutan, mà là không kịp học. Sau đó, bọn họ liền sẽ ra đề thi kiểm tra ngươi, lúc này, chỉ cần ngươi đạt được điểm số không tệ liền có thể đạt được bùa chú.”

Kiểm tra... nghe thấy cụm từ quen thuộc này, thái dương Danis không tự giác nhảy một cái, miễn cưỡng cười nói:

“ngươi chính là sợ hãi thi cử mới không dám chính mình đi thôi?”

Danis vỗn chỉ là ngẫu nhiên tìm một chút lời nói để che giấu chính mình không được tự nhiên, nhưng lại trông thấy biểu cảm của Anderson trở nên cứng ngắc trong một giây.

Xem ra vẫn có chuyện ngươi sợ hãi sao.... Danis âm thầm cười hắc hắc một tiếng, bỗng nhiên tràn đầy lòng tin.

Hắn nhanh chân đi vào phòng của toà nhà phổ thông kia, phát hiện nơi này càng giống như là từng cái phòng học tập ghép lại, mà không phải nơi truyền giáo của giáo hội tri thức tại tây Balam.

Sau đó, hắn nhìn thấy một ông lão tóc hoa râm.

Ông lão này mặc dù không có mặc trang phục giáo sĩ của giáo hội tri thức, nhưng loại khí chất học giả đặc biệt khiến cho Danis tin tưởng, đây ít nhất cũng là giám mục.

Cảm giác tương tự, Danis đã trải nghiệm qua tại chỗ thuyền trưởng.

“chào ngài.” Không có khoác áo choàng bóng tối, Danis ăn mặc giống như người bình thường nở nụ cười, đi qua.

Vị ông lão kia lẳng lặng nhìn đối phương đến gần, thong thả mở miệng nói:

“Danis.”

“...” Danis dừng lại một chút, cứng ngắc tại nơi đó, đầu đầy câu hỏi: “đối phương nhận biết ta sao?”, “thế nào lại nhận biết ta?”, “chẳng lẽ lệnh truy nã không chỉ lưu truyền trên biển?”

Ông lão kia ngắm hắn một chút, tự mình hỏi:

“cậu đến là muốn bùa chú ‘thông hiểu ngôn ngữ’?”

“vâng...” Danis sững sờ gật đầu, bỗng nhiên có loại cảm giác chính mình không có chút bí mật nào ở trước mặt đối phương.

Ông lão học giả kia nhẹ nhàng gật đầu nói:

“cậu là chuẩn bị đi khu vực mà Kathami cùng Marsenyers thống trị sao?”

“đúng vậy.” Danis có chút dại ra như cũ.

Ông lão học giả đưa tay vào túi áo lấy ra bốn mảnh bùa chú đồng thau nói:

“có thể dùng hai tháng, hẳn là đủ.”

“...” Danis mờ mịt tiếp nhận, sau mấy giây mới nói, “như vậy à?”

Chỉ đơn giản như vậy sao?

Không phải còn muốn kiểm tra à?

“cậu không muốn sao?” ông lão học giả kia khẽ cười nói.

“không, không phải!” Danis chợt lắc đầu, trước khi đại não kịp phản ứng, đã mở miệng hỏi, “ngài làm sao lại nhận biết ta? Làm sao biết ta muốn bùa chú ‘thông hiểu ngôn ngữ’?”

Trong ánh mắt Ông lão học giả kia hiện lên vài phần thương hại, chậm rãi nói:

“thuyền trưởng của cậu liên lạc với ta.

Nói rằng lúc cậu xuống thuyền, dù cho có gọi thế nào thì cậu cũng không chịu dừng lại mà trực tiếp xông vào bến tàu. Nàng kỳ thực đã chuẩn bị sẵn bùa chú ‘thông hiểu ngôn ngữ’ cho cậu.”

Nói rồi, ông lão này lắc đầu, ánh mắt có chút phức tạp, tựa như đang nhìn một học sinh vô cùng sơ ý, vô cùng chủ quan.

“... ta sớm nên nghĩ tới, thuyền trưởng là người chu đáo như vậy làm sao có khả năng không suy nghĩ đến vấn đề không thông ngôn ngữ....” Danis hận không thể tự đánh chính mình một bạt tai.

Ông lão đối diện nhìn thấy biểu cảm của Danis biến hoá, lại lắc đầu, chuyển hỏi:

“hẳn là không phải chính cậu nghĩ ra biện pháp đến đây tìm trợ giúp nhỉ? Ta đang định dùng phương pháp xem bói tìm cậu.”

“A, đúng, là Anderson Hood đề nghị.” Danis lập tức đáp.

Ông lão học giả kia ngẩn ra một giây, sắc mặt bỗng nhiên trầm xuống.

Lúc này, Anderson đang ngồi ở chỗ thoáng mát ở phía ngoài phòng, bẻ cái nhánh cây, tuỳ ý vẽ một hình vẽ trên khu vực mặt đất không có cỏ. Nhàn nhã chờ đợi Danis đi ra.

Đối với việc ‘thợ săn’ không hợp cách này có thể xin được bùa chú ‘thông hiểu ngôn ngữ’ hay không, Anderson không có nghi ngờ chút nào, bởi vì chỉ cần Danis đề cập đến ‘băng sơn trung tướng’ Edvenna, hết thảy mọi việc sau đó đều sẽ trở nên đơn giản, điểm khác biệt chỉ ở chỗ là kiểm tra mấy lần.

Liền tại lúc Anderson vừa vẽ xong phần đầu của ‘phương bắc chi vương’ Jorisan, tiếng bước chân quen thuộc từ trong vọng ra, từ xa truyền đến.

Bàn tay Anderson đang cầm nhánh cây ngưng lại một giây, ngẩng đầu lên chuyển nhìn về hướng cổng, trông thấy Danis đang cẩm một xấp trang giấy có vẻ dày, biểu cảm phức tạp hướng bên này đi đến.

“ngươi, kiểm tra thất bại rồi sao?” Anderson lộ ra nụ cười từ đáy lòng, không có Lo lắng chút nào về việc nếu như không lấy được bùa chú ‘thông hiểu ngôn ngữ’ thì sẽ như thế nào.

Danis đờ đẫn lắc đầu:

“không có kiểm tra.”

“...” Anderson đầu tiên là sững sờ, chợt hiểu ra nói, “thuyền trưởng của ngươi giúp đỡ sao?”

Danis kêu “ừm’’ một tiếng, vừa đem chồng giấy trong tay đưa cho Anderson vừa mở miệng nói:

“vị giám mục bên trong kia nhờ ta chuyển lời cho ngươi rằng, thợ săn chân chính sẽ không chỉ dựa vào bản năng, sẽ không chỉ cắm đầu vào tin tức của con mồi, mà còn phải thông hiểu và nắm chắc được tâm lý của con mồi, hiểu được rất nhiều tri thức liên quan.

Đây là tư liệu mà ngài ấy cho ngươi.”

Biểu cảm của Anderson có chút phức tạp trong ngắn ngủi, chợt liền khôi phục bình thường, cười ha ha nói:

“còn tốt, không nhiều lắm.”

Bờ môi Danis mấp máy mấy lần, rốt cuộc cũng kìm chế được ý nghĩ đột nhiên xuất hiện, rất là đứng đắn nói:

“đây chỉ là mục lục.

Vị giám mục kia nói rằng, trong vòng hai năm, ngươi tranh thủ đọc xong hết những tài liệu được đề cập tới ở trong đây.”

Nụ cười của Anderson rốt cuộc cứng lại ở trên mặt.

.....

Vịnh Dipsy, cảng Eskelson.

Klein tựa như lữ khách bình thường đi nam lục địa, mua xong vé tàu đi đông Balam, Leo lên chiếc tàu chở khách kết hợp giữa động cơ hơi nước và cánh buồm, bên trên rất nhiều đại bác.

Trong thanh âm ô...ô..., thuyền rời khỏi bến, rất nhanh liền tiến vào biển Cuồng Bạo.

Trên đường đi, Klein phát hiện ra hạm đội Dipsy của vương quốc Ruen một mực tuần tra trên tuyến đường an toàn, tựa như đang đề phòng cái gì đó.

“biến hoá dị thường trước đó của ‘biển Cuồng Bạo’ xem ra cũng thu hút sự quan tâm của quân đội Ruen... cứ như vậy, ‘linh giáo đoàn’ hẳn là không có cách nào điều tra một cách phóng túng. Đương nhiên, một chi hạm đội là không thể giám sát tất cả tuyến đường nơi đây...” Klein đứng ở bên trong khoang, nhìn tràng cảnh ở ngoài cửa sổ, có chút bừng tỉnh, có chút cảm thán nghĩ.

Ngay lúc này, hắn nghe thấy tiếng khẩn cầu hư ảo trùng điệp, vội vàng đi lên phía trên màn sương xám, xem có chuyện gì.

Lần này, người cầu nguyện chính là ‘người treo ngược’, đối phương nhờ ngài ‘Kẻ Khờ’ báo cho ‘ẩn giả’ rằng, vị ‘công tượng’ hư hư thực thực kia thật sự bị tà giáo hoặc là tổ chức bí ẩn khống chế, hi vọng có thể được trợ giúp nhất định.

Bạn đang đọc Quỷ Bí Chi Chủ - Quyển 4 của Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi janatz26
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 132

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.