Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

hình ảnh kỳ lạ

Phiên bản Dịch · 2472 chữ

Klein cúi đầu nhìn về phía lòng bàn tay, trong con ngươi chiếu ra hình ảnh đồng tiền vàng:

Mặt trước của đồng tiền hướng lên trên, hiển hiện hình ảnh chân dung của quốc vương.

Điều này biểu thị khẳng định, biểu thị Klein nên thông qua đôi mắt của con rối để nhìn bản thân!

Sau khi đạt được gợi ý này, Klein vẫn do dự như trước, suy nghĩ có nên cử hành nghi thức hay không, đưa con rối Enzo lên phía trên sương xám. Vì phía trên đó tương đối an toàn, có thể tiêu diệt mọi tổn thương và ô nhiễm đối với linh thể.

Nhưng mà, hắn lại hoài nghi như vậy thì căn bản không mang lại kết quả, bởi vì, bản thân người phi phàm con đường ‘vận mệnh’ quan sát được, chính là hình chiếu của mảnh không gian thần bí trên người Klein ở trong hiện thực. Khi lên phía trên sương xám, điểm đặc dị tương ứng rất có thể không tồn tại. điều này liền giống như, muốn quan sát ngoại hình con voi, nhưng mà lại chui vào trong người nó để quan sát.

Từng ngón tay siết chặt đồng tiền vàng, Klein trầm mặc một hồi lâu, rốt cuộc có quyết định.

Klein bỗng nhiên đứng dậy, cầm ra thìa bạc làm nghi thức, chế tạo ra một mảnh ‘bức tường linh tính’ bao phủ căn phòng ở bên trong.

Việc này là vì phòng bị khả năng xuất hiện tiếng kêu thê lương thảm thiết cùng với tiếng động kỳ quái truyền ra ngoài!

Ngay sau đó, Klein lại bố trí nghi thức, hiến tế ‘đói khát ngọ nguậy’ lên phía trên màn sương xám.

Hắn e ngại rằng, đợi chút nữa trạng thái bản thân có xảy ra vấn đề gì, cái bao tay này sẽ phản phệ người đeo!

Đây là thuộc tính cố hữu của bản thân ‘đói khát ngọ nguậy’, một khi nó không được ăn no, không được cam đoan mỗi ngày ăn một người, thì nó liền sẽ lấy người đeo làm thức ăn, mà nó bị Klein bỏ đói nhiều hơn khi no.

Chuẩn bị xong những thứ khác, Klein tuân theo thứ tự, giơ tay gỡ xuống chiếc nhẫn ‘hoa máu’ từ trên tay Enzo, rồi đeo lên ngón tay bên bàn tay trái của mình.

Cái này có thể đảm bảo rằng, cơ thể Klein dù có bị tổn thương nghiêm trọng, cũng có thể khôi phục lại.

Lúc sắp đeo lên, Klein nghĩ nghĩ, lại dừng lại, lấy giấy bút, viết một câu:

“nhớ bỏ chiếc nhẫn ra.”

Hắn đây là đang lo lắng sau khi kết thúc thí nghiệm, chính mình bị ‘hoa máu’ ảnh hưởng tâm trí, không muốn gỡ nó ra.

Đến lúc đó, có lẽ liền sẽ cần một vị công chúa xinh đẹp đến dùng nụ hôn để đánh thức ta, không, đến tháo chiếc nhẫn giúp ta... Klein cười tự giễu, thở hắt ra, cởi quần áo ra rồi đeo lên chiếc nhẫn.

Sau đó, hắn đưa ánh mắt sang con rối mới, ‘người thắng’ Enzo.

Sự do dự cùng nội tâm lùi bước trước đó luôn không thể loại bỏ, nhưng chỉ cần hạ quyết tâm, hắn trải qua nhiều chuyện như vậy, dĩ nhiên có thể dũng cảm bước tới, kiên định không lùi.

Hơi chút điều chỉnh, sau khi tiến vào trạng thái minh tưởng, Klein liền để con rối chậm rãi xoay người qua, nhìn về chính mình.

Mượn nhờ đôi mắt của ‘người thắng’, đầu tiên Klein nhìn thấy một tầng sương mù xám trắng thật mỏng, có chút lan tràn ra ngoài.

Trong sương mù, mơ hồ có một cổng ánh sáng rực rỡ lây dính một chút xanh đen.

Cổng ánh sáng kia được tạo thành từ những quả cầu ánh sáng tầng tầng lớp lớp đếm không hết. mỗi một quả cầu ánh sáng lại là từng đống nhuyễn trùng tụ lại mà thành. những nhuyễn trùng kia có con trong suốt, có con nửa trong suốt, mang theo ký hiệu cùng hình vẽ hoặc là phức tạp khó tả, hoặc là ý tưởng sâu xa.

Klein còn chưa kịp thấy rõ ràng chi tiết cụ thể, đầu óc bỗng nhiên ông ông, cả người liền theo đó mất hết tri giác.

Không biết qua bao lâu, hắn thong thả hồi tỉnh lại, nhất thời lại có chút mất trí nhớ, suýt chút nữa cho rằng bản thân vừa tỉnh dậy sau một giấc ngủ bình thường.

“xảy ra chuyện gì? Bóng đêm ngoài cửa sổ còn rất đậm...” hai tay Klein chống xuống đất, ngồi dậy, lúc này mới phát hiện bản thân đang nằm trên sàn nhà.

Lúc này, khoé mắt Klein liếc qua con rối Enzo đứng bên cạnh mình, trong đầu đột nhiên trào ra rất nhiều hình ảnh cùng âm thanh.

“đúng rồi, ta vừa mới nghiên cứu người phi phàm con đường ‘quái vật’ nhìn thấy gì trên người ta... đây là do bị kích thích vượt quá giới hạn, trực tiếp liền bị ngất đi sao? ta lờ mờ còn nhớ rõ lúc ấy có nghe thấy âm thanh gào thét đau đớn, âm thanh này là do chính ta phát ra sao?” Klein tìm lại ký ức, vội vàng kiểm tra lại trạng thái thân thể, ngạc nhiên trông thấy bên ngoài cơ thể, có từng dòng máu tươi chảy đầm đìa, vết thương ghê rợn, tựa hồ có vật gì từ trong người chui ra.

Lúc này, máu thịt ở những miệng vết thương rậm rạp chằng chịt kia bỗng nhiên nhúc nhích, nhanh chóng trùng tổ thành chỉnh thể một cách dị thường.

Klein ngay sau đó nhìn xuống sàn nhà, chỉ thấy vị trí chính mình vừa nằm lúc nãy, máu đã đọng lại thành hình dáng một người.

“còn may là đeo chiếc nhẫn ‘hoa máu’, nếu không nói không chừng liền bởi vì thân thể tan vỡ khiến cho bị trọng thương, rồi từ từ chết đi. Không biết tử vong như vậy, sau khi phục sinh, là ở trong hình dạng nhân loại, hay là hình dáng quái vật...” Klein nâng tay xoa xoa thái dương, ánh mắt quét bốn phía, phát hiện ra cái bàn đã ngã lộn nhào, nhưng ‘bức tường linh tính’ thì chưa bị phá nát.

Điều này khiến Klein chính thức nhẹ nhàng thở ra, xác định dị biến vừa rồi giới hạn ở bên trong thân thể chính hắn cùng phạm vi nhỏ xung quanh, cũng không có khuếch tán ra ngoài.

Mà từ tình huống vết thương khôi phục mà xem xét, Klein phán đoán rằng chính mình bị mất đi tri giác không quá một phút.

Hắn dựng cái ghế lên, ngồi xuống, cảm thấy mình tựa hồ quên cái gì đó, lại nghĩ không ra.

Cho đến khi theo bản năng dọn dẹp hiện trường, trông thấy trên một tờ giấy viết câu nói “nhớ bỏ chiếc nhẫn ra”, hắn mới bừng tỉnh, rút ra chiếc nhẫn vàng nạm hồng ngọc trên tay trái.

Càng nhiều ký ức theo đó hiện lên, Klein nghĩ lại vừa sợ vừa buồn cười, lắc đầu nói nhỏ:

“có những lúc, may mắn vô cùng quan trọng. Nếu như vừa rồi, ảnh hưởng tiêu cực của chiếc nhẫn ‘hoa máu’ đạt đến trạng thái mạnh nhất, ta nói không chừng cũng không thể đọc hiểu, cũng liền không cách nào đạt được nhắc nhở...”

Thấy vết thương trên người đã khôi phục không ít, Klein điều khiển con rối Enzo đeo lên ‘hoa máu’ một lần nữa, lấy xuống chiếc nhẫn ‘lục hoa’.

Mượn nhờ chiếc nhẫn ‘lục hoa’ chữa trị, Klein không còn chỗ nào cảm thấy khó chịu, hướng sự chú ý vào hình ảnh vừa nhìn thấy thông qua người phi phàm con đường ‘vận mệnh’:

“cổng ánh sáng nhuộm một chút xanh đen. Quả cầu ánh sáng đếm không xuể. Nhuyễn trùng trong suốt cùng nửa trong suốt tụ thành một đống. Ký hiệu cùng hình vẽ thần bí phức tạp, ẩn chứa rất nhiều tri thức, lại khiến người ta không cách nào miêu tả.... mấy hình ảnh này đại biểu cho cái gì?

đây là hình thái một loại sinh vật thần thoại đối ứng với mảnh không gian thần bí phía trên màn sương xám sao? thuộc về loại cấp độ chân thần danh sách 0 à?

Bởi vì có sương xám ngăn cách, cho nên chỉ có người phi phàm con đường ‘vận mệnh’ mới có thể trực tiếp nhìn thấy, chịu đựng trùng kích cùng ô nhiễm? tương tự như vậy, cũng bởi là vì có sương xám cản trở, người phi phàm con đường ‘vận mệnh’ mới không hoàn toàn sụp đổ giống như nhìn thấy thần linh vậy, nhưng cũng không chiếm được tri thức gì cả?”

Klein suy tư một lúc, bắt đầu thử dùng kỹ năng xem bói giải đọc ý nghĩa tượng trưng mà hình ảnh kia chứa đựng:

“cổng ánh sáng có điểm giống ký hiệu phía sau ghế ngồi ‘học đồ’, lại tựa hồ chỉ hướng ngài ‘cửa’...

Vô số quả cầu ánh sáng tầng tầng lớp lớp giống hệt như hình ảnh minh tưởng của ta. Mà hình ảnh minh tưởng của ta bắt nguồn từ một số tiểu thuyết tạo dựng nên hệ thống thần thoại... là do tiềm thức của ta bị ảnh hưởng, lựa chọn ký ức thân cận tương tự, hay là do lựa chọn của ta đã ảnh hưởng ngược tới sương xám, làm cho hình ảnh kia biểu hiện ra hình dáng quả cầu ánh sáng?

Đống nhuyễn trùng trong suốt vặn vẹo trên chiếc ngai vàng to lớn ở gần ngọn chính của dãy nũi Hornaces kia, nhưng lại có chút không giống, cái này thuộc về con đường ‘thầy bói’, danh sách 0 ‘Kẻ Khờ’? nửa trong suốt không thể nào thấy rõ, khó mà phán đoán...

Còn có, tầng màu sắc xanh đen bên ngoài, luôn luôn khiến cho ta liên tưởng tới chỗ sâu của mảnh không gian thần bí phía trên sương xám, nơi mà ta không có cách nào leo đến.... lúc đứng tại bậc thang ánh sáng cao nhất, có thể trông thấy bên trên không trung ngưng tụ mây khói, có chút xanh đen hiện ra...”

Klein nghĩ nửa ngày, chưa thể suy ra được đáp án, đành phải đem chuyện này đè xuống đáy lòng, chờ đợi tương lai có được càng nhiều thông tin hơn lại phân tích.

Sau khi xử lý xong vết tích hiện trường, hắn đi ngược bốn bước, tiến vào phía trên màn sương xám, chuẩn bị kiểm tra lại một lần toàn diện triệt để đối với trạng thái bản thân, cũng xác nhận thêm con rối Enzo còn có năng lực ‘may mắn’ bị động cùng ‘tai hoạ’ hay không.

....

Baiam, khu dân nghèo, bên trong một gian phòng rách rưới không quá lớn.

‘tinh chi thượng tướng’ Caitlin ngồi phía sau bàn, nhìn cửa, nghe thấy tiếng gõ cửa có tiết tấu đặc thù.

‘mời vào.” Nàng không có che giấu giọng nói của chính mình, mở miệng.

Cửa gỗ cọt kẹt mở ra, ‘người treo ngược’ mang mũ trùm khoác áo đen đi đến.

Nhìn thấy đối phương ăn mặc che che giấu giấu, Caitlin đẩy chiếc kính nặng nề trên sống mũi, khẽ cười nói:

“ngài đi ra ngoài trong bộ dáng này, không đến năm phút, liền sẽ bị người của giáo hội phong bạo bao vây.”

Nàng cũng không có nguỵ trang bất cứ điều gì, bởi vì nàng biết, việc nàng để Gehrman Sparrow leo lên ‘tàu tương lai’ sớm đã lan truyền trên biển, ‘người treo ngược’ không khó để đoán được ‘tinh chi thượng tướng’ chính là quý cô ‘ẩn giả’.

Arges không có trực tiếp đáp lại, vừa đóng lại cửa phòng, kéo ra chiếc ghế, vừa không rơi vào thế hạ phong, nói:

“quý cô đi ra ngoài thì cũng tương tự như vậy.”

ẩn ý của Arges chính là, trong bảy đại hải tặc thì ‘tinh chi thượng tướng’ gần với ‘địa ngục thượng tướng’, mà nàng lại mơ hồ có quan hệ mật thiết cùng với Gehrman Sparrow, Gehrman Sparrow lại là mục tiêu truy lùng trọng yếu của giáo hội phong bạo và giáo hội bóng đêm cùng nhiều thế lực khác. tiền thưởng dĩ nhiên lên đến 45.000 bảng. bất kể là đi đến toà thành thị nào đi chăng nữa, chỉ cần không nguỵ trang, thì khi bị người khác nhận ra, đều mang ý nghĩa rằng, rất nhiều phiền toái sẽ tìm đến.

Caitlin gật đầu nhẹ một cái, chuyển hướng nhìn về phía ‘người treo ngược’ bị mũ trùm che khuất khuôn mặt nói:

“ở trước mặt ta, ăn mặc như vậy thật không có chút tác dụng nào cả.

Tuy nhiên, ta vẫn tôn trọng sự lựa chọn của ngài.”

Nàng vẫn duy trì trạng thái đeo kính.

Khí thế rất đủ, vô cùng tự tin, không hổ danh là ‘tinh chi thượng tướng’... Arges ở dưới mũ trùm còn đeo thêm một tấm mặt nạ, không bám lấy phương diện nguỵ trang, đi thẳng vào vấn đề chính nói:

“cảm tạ quý cô trợ giúp.”

‘tinh chi thượng tướng’ Caitlin đặt bàn tay phải lên khuỷu tay trái nói:

“ra rất hiếu kỳ, lấy lực lượng bây giờ của ngài, tăng thêm tài nguyên của bản thân, dù cho không có ta giúp đỡ, cũng hẳn là có thể xử lý tốt vấn đề ‘công tượng’, vì sao còn muốn tìm thêm ta đến?”

Arges đã sớm chuẩn bị, đơn giản nói:

“ta cũng không muốn trở thành chủ đề thảo luận của người khác.”

Caitlin tựa hồ nắm được ẩn ý tiềm tàng của đối phương, trầm ngâm mấy giây nói:

“ta cần càng nhiều thông tin tình báo.”

Arges nhẹ nhàng gật đầu nói:

“căn cứ quan sát cùng suy đoán của ta, ‘công tượng’ hẳn là bị những người tín ngưỡng ‘mặt trăng nguyên thuỷ’ khống chế. những kẻ này thuộc về phe phái vốn tồn tại ở nam đại lục, mà không phải phản đồ của ‘học phái sinh mệnh’.”

Caitlin biểu cảm như cũ, suy nghĩ một chút nói:

“ngài vì sao không tìm ngài ‘mặt trăng’? vị này hẳn là cảm thấy rất hứng thú với những chuyện phương diện này.”

Arges nhếch miệng cười, giọng nói như thường đáp:

“nếu như chúng ta không giải quyết được, có thể ta sẽ làm như thế.”

----------------------

không hẹn mà chui lên

dạo nay nhiều người đọc nhở

thank các bác

Bạn đang đọc Quỷ Bí Chi Chủ - Quyển 4 của Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi janatz26
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 7
Lượt đọc 120

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.