Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

lễ phép đệ nhất

Phiên bản Dịch · 2520 chữ

Nói về hiểu rõ cổ thần, thì Klein cũng không ít hiểu biết hơn so với nhiều cường giả danh sách cao. Dù sao sau lưng của hắn cũng có một thành bạch ngân tồn tại từ kỷ thứ hai đến hiện tại, thần thoại được truyền thừa nơi đó để lại rất nhiều ảnh hưởng.

Theo hắn biết, thuỷ tổ bất tử điểu Grejald chính là ‘viễn cổ tử thần’. Bởi vì ‘tạo vật chủ’ thành Bạch Ngân và vài thiên sứ chi vương chia ăn vị thái dương thần bị trọng thương, nên tại hồi cuối kỷ thứ hai vỡ vụn chết đi.

Tuy nhiên, sự ảnh hưởng của thần cũng không liền tan biến như vậy. cho đến thời đại trước mặt, cũng như cũ chri có một ít vết tích tồn tại, bởi vì, thần là kẻ mở đường của minh giới!

Toà thành của người chết… linh hồn không xác định… cổ thần… những cái này nghe qua tựa hồ rất nguy hiểm… Klein nhìn máy thu phát vô tuyến điện trước mặt, rơi vào trầm tư.

Lạch cạch, giấy trắng hư ảo lại phun ra một đoạn:

-Trừ những điều này, thì những thứ còn lại ta cũng không quá rõ ràng.

-Chủ nhân vĩ đại, ta có một đề nghị, người muốn nghe không?

Vấn đề này không tồi… Klein thu hồi suy nghĩ, nhẹ gật đầu nói:

“nói.”

Âm thanh lạch cạch của máy thu phát vô tuyến điện trở nên nhẹ nhàng một chút, trên tờ giấy trắn hư ảo lại nhiều hơn một dòng chữ:

-Liên quan đến vấn đề thành Calderon, người có thể hỏi thăm ‘hồng quang’ Ayr Moria.

Cuối cùng vẫn không tránh được ‘hồng quang’… Klein gật đầu biên độ nhỏ, chuyển hỏi:

“nếu như ta mở ra mặt nạ của ‘địa ngục thượng tướng’ Ludwell, thì sẽ có nguy hiểm gì không.”

-không có!

Một cụm từ chắc chắn kiên quyết nhảy vào tầm mắt của Klein.

Như vậy cũng tốt… hắn suy nghĩ một chút nói:

“hôm nay liền đến đây thôi.”

-chủ nhân vĩ đại, chủ nhân sáng suốt, nếu ta còn ở lại đây thêm một hai phút nữa, liền sẽ có ánh mắt nhìn nhìn chằm chằm vào nơi đây! Người hầu trung thành Harolds của người chờ đợi lần tiếp theo triệu hoán của người, gặp lại.

âm thanh của máy thu phát vô tuyến điện vang lên lạch cạch, một chút cũng không có do dự.

còn có một hai phút sao? tại sao không nói sớm? trong lòng Klein giật mình, tựa như nhìn thấy bom hẹn giờ đang đếm ngược từng giây, vội vàng lợi dụng tế đàn còn chưa thu hồi lại vật liệu chưa huỷ bỏ, cử hành nghi thức hiến tế, đem chiếc máy thu phát vô tuyến điện kia lên phía trên màn sương xám.

Làm xong hết thảy chuyện này, xác nhận xung quanh không có dị thường biến hoá, Klein điều khiển con rối Ludwell chủ động đi sang một bên, tránh đi chính diện, tháo xuống tấm mặt nạ màu bạc đeo trên mặt kia.

Một chút ánh sáng âm trầm tái nhợt theo đó dâng lên, nhưng không có phô trương như lúc Klein chiến đấu cùng Ludwell gặp phải, chỉ là bao trùm một khu vực nhỏ xung quanh, tựa như một ngọn nến sắp cháy hết.

Cùng lúc đó, xung quanh rừng rậm bởi vì máy thu phát vô tuyến điện được đưa về phía trên sương xám mà một lần nữa xuất hiện cảm giác âm lãnh u tối. hơn nữa, nhiều hơn một loại ý vị khủng bố đánh vào tâm linh, lại miêu tả không rõ được.

Điều này khiến Klein liên tưởng tới nghĩa trang, liên tưởng tới minh giới trong truyền thuyết.

Chờ đợi mấy giây, thấy không có dị thường ngoài dự tính bộc phát, Klein điều khiển một con rối khác – con rối Enzo, vòng tới ngay phía trước ‘địa ngục thượng tướng’ Ludwell, cẩn thận quan sát gương mặt luôn ẩn giấu dưới tấm mặt nạ kia.

Gương mặt này thiếu máu thịt, làn da dính sát vào xương cốt mà không có một chút màu sắc, trong suốt như thuỷ tinh.

Phía dưới lớp “thuỷ tinh”, là từng cái bóng trong suốt khó nói nên lời đang nhanh chóng chảy xuôi, chốc lại lại kết hợp cùng với xương đầu, chốc lát lại co lại ở chỗ khe hở, hiện ra tại trên hàm răng.

Nếu mà hiện tại, Klein mới chỉ xuyên không qua một hai tháng, khẳng định là hắn sẽ bị bộ dạng của ‘địa ngục thượng tướng’ Ludwell doạ cho sợ chết khiếp. nhưng bây giờ, hắn đã từng gặp qua quá nhiều người mất khống chế với đủ loại hình thù kỳ quái cùng dị biến, cản bản sẽ không bị loại dáng vẻ này làm rung chuyển tâm linh.

Lại làm một hồi “nghiên cứu”, Klein hoàn toàn biết rõ trạng thái của Ludwell.

Tất cả điều này bắt nguồn từ sự đặc trưng của ‘người giữ cửa’:

Sau khi đến danh sách 5, trở thành ‘người giữ cửa’, người phi phàm có thể lấy thân thể làm lồng giam, lồng giam chỉ dành riêng cho “minh giới”, dung nạp số lượng hồn thể, người chết cùng linh hồn tự nhiên nhất định, nhờ vào đó đạt được các loại năng lực đặc biệt, có được trợ thủ cường đại, không cần đi tới chỗ nào đều phải mang theo một đội đại quân vong linh, như vậy vô cùng khiến người khác chú ý.

Đây là nguốn gốc của rất nhiều truyền thuyết dân gian, diễn hoá ra các loại chuyện xưa về ‘linh hồn sau lưng’.

Một tầng ý nghĩa khác của ‘người giữ cửa’, cũng là tầng ý nghĩa cổ xưa nhất, chính là người trông giữ ‘minh giới’, không để linh hồn bên trong đào thoát ra ngoài, cũng có thể lợi dụng bọn chúng, hình ảnh tượng trưng là một cánh cổng hư ảo to lớn với hai cánh cửa.

Mà sau khi ‘viễn cổ tử thần’ - thuỷ tổ bất tử điểu Grejald mở ra linh giới, tương đương với việc đem chút ít quyền hành của lĩnh vực tử thần giao phó tất cả cho ‘người giữ cửa’, khiến toàn bộ người phi phàm của danh sách này thu được thực lực tăng lên ở một mức độ nhất định.

‘địa ngục thượng tướng’ Ludwell sở dĩ luôn đeo tấm mặt nạ kia, củng là bởi vì hắn đã dung nạp một số lượng lớn sinh vật minh giới. những sinh vật này một mặt bị hắn ta lợi dụng, mặt khác thì lại đảo ngược ăn mòn thân thể của tên này, chuyển hoá hắn ta thành một tồn tại nửa nhân loại, nửa vong linh. Đồng thời, những sinh vật này theo bản năng vẫn luôn kết nối với minh giới, ý định mở ra cổng lớn, trở về nơi đó.

Sự kết hợp giữa năng lực bản thân cùng quyền hành của ‘người giữ cửa’, tăng thêm chiếc nhẫn của ‘tử thần’, khiến cho ‘địa ngục thượng tướng’ Ludwell có thể phóng đại ‘minh giới chi môn’, trực tiếp khống chế tàu ‘uất kim hương đen’ tiến vào.

Nửa nhân loại nửa vong linh… khó trách Ludwell dám tiến vào minh giới, người sống chân chính là không có cách nào sinh tồn ở nơi đó, dù cho là chỉ một giây đồng hồ… ừm, sinh vật minh giới mang đến đặc thù, khiến cho một bộ phận của cơ thể hắn ta vong hồn hoá, có thể cách không rút ra linh thể của người khác, ta lúc đầu liền cũng có gặp qua… Klein hiểu ra, để ‘địa ngục thượng tướng’ Ludwell một lần nữa đeo lên cái mặt nạ trắng bạc kia.

Tác dụng của chiếc mặt nạ này là an hồn, khiến cho sinh vật linh giới trong cơ thể Ludwell, phần lớn thời gian ở vào trạng thái bình tĩnh.

Sau khỉ giải được nghi vấn, Klein lại chú ý đến tế đàn.

Hắn muốn thử ‘liên lạc’ với bảy ánh sáng linh giới.

ở phương diện này, có thể lựa chọn nghi thức mật khế đặc thù cùng nghi thức thông linh tương ứng. Klein trải qua suy nghĩ, cuối cùng lựa chọn một loại ở sau cùng. Bởi vì bên trong nghi thức mật khế, bản thân Klein phải mở rộng trái tim cùng linh hồn, tiếp xúc với thực thể chỉ hướng, từ đó nhận được nhất định một số tri thức, lực lượng, giúp đỡ hoặc trải nghiệm tinh thần. điều này cũng sẽ dẫn đến tư tưởng cùng bí mật của bản thân cũng mở rộng với thực thể kia.

Mà nghi thức thông linh, có hai loại, một loại có thể trực tiếp giao tiếp và một loại xin đối phương hàng linh (linh hồn buông xuống). Bởi vì vị cách của bảy ánh sáng linh giới cực cao, Klein cũng không cách nào cam đoan đối phương sẽ tuân theo yêu cầu của nghi thức mà đáp lại. cho nên, hắn mặc dù nghĩ là cách không mà ‘thông linh’ đối thoại, nhưng ngoài ra cũng chuẩn bị cho việc “hàng linh”, tỏ ra thành ý.

Đốt lên ba ngọn nến, nhỏ vào tinh dầu bạc hà và các loại tinh dầu khác, Klein cố ý lấy ra một người giấy, đặt nó lên trên tế đàn, làm vật dẫn ‘hàng linh’. nếu như không có vật tương tự, thì khẩn cầu đối phương ‘hàng linh’ ở trên người Klein, tựa như lúc trước Danis mời ‘băng sơn trung tướng’ Edvenna ‘hàng linh’.

Trường hợp này cũng phân ra hai loại tình huống, một là người bị nhập vào hoàn toàn mất đi tri giác, do thực thể bên kia khống chế mà trả lời câu hỏi của người khác. hai là người bị nhập vào vẫn giữ được tỉnh táo, có thể khống chế một số bộ phận trên cơ thể, từ đó tiến hành hỏi đáp cùng thực thể hàng linh. Ví dụ đơn giản nhất chính là, một loại có thể dùng miệng nói, một loại thì điều khiển tay để viết.

Klein rất nhanh hoàn thành một bộ phận nghi thức, lui ra phía sau một bước, mở miệng, dùng tiếng Hermes cổ tụng niệm:

“ta!

Ta lấy danh nghĩa của ta khẩn cầu:

Ta khẩn cầu liên lạc cùng linh giới chi quang vĩnh viễn không biến mất, hoá thân của vô tận tri thức, quyền hành cùng ý chỉ đỏ…”

Điểm khác biệt lớn nhất giữa nghi thức thông linh này và nghi thức bình thường đó là, nghi thức bình thường không thể sử dụng tôn danh khi khẩn cầu với thần linh, bất kể là ‘nữ thần bóng đêm’ hay vẫn là ‘thần tri thức và trí tuệ’, nếu không sẽ dẫn đến thất bại.

Từ góc độ thần bí học mà nói, điều này mang ý nghĩa là bảy ánh sáng linh giới không thuộc về cũng không thờ phụng bất kể một vị thần linh nào.

Theo từng từ có thể liên lạc với linh hồn tự nhiên vang lên, Klein trông thấy ba ngọn lửa kia bùng lên, bên trong tiếng lẹt xét hợp lại làm một, tựa hồ mở ra một cánh cổng ánh sáng.

Xung quanh tế đàn đột nhiên trở nên yên tĩnh hắc ám, từng đôi mắt từ những nơi khác biệt đồng thời nhìn sáng.

Làn gió âm lãnh chợt thổi qua, trừ ba ngọn nến, tất cả các vật bên trên tế đàn đều bay tới giữa không trung, trong đó, người giấy kia lắc la lắc lư đứng thẳng lên, mặt ngoài nhiễm lên màu đỏ nồng đậm trong vắt tuyệt không có chút máu tanh nào.

“chào ngài.” Klein vừa hồi tưởng lại thông tin liên quan đến bảy ánh sáng linh giới bên trong sách vở thần bí học, vừa dựa theo kinh nghiệm mà mình tổng kết ra, mở miệng nói.

Klein biểu hiện tựa như đang đối mặt với một vị giáo viên.

Phần đầu của người giấy màu đỏ tươi hơi động, phát ra giọng nói hư ảo hưng uy nghiêm:

“chào ngài.”

Vẫn là rất lễ phép nhỉ… quả nhiên, thông linh biến thành hàng linh, vẫn còn tốt là chuẩn bị trước… các loại ý nghĩ loé lên trong óc Klein, thành khẩn mà tôn kính nói:

“ngài Ayr Moria, ta có một chuyện muốn hỏi thăm ngài.”

“ngài có thể trực tiếp gọi tên của ta là Ayr Moria, xin mời nói.” Người giấy nổi ở giữa không trung tựa hồ lại càng lễ phép hơn so với Klein.

“ta muốn biết tin tức liên quan đến thành Calderon.” Klein không có thay đổi thái độ của mình, dù sao đại đế quốc tham ăn có một câu tục ngữ là: nhiều lễ thì không bị trách.

Người giấy màu đỏ tươi gần như trong suốt trầm ngâm hai giây nói:

“ta có thể biết mục đích của ngài sao?”

Klein không có giấu diếm, thản nhiên nói:

“săn bắn kẻ cướp đoạt linh giới.”

Đầu người giấy khẽ động nói:

“chuyện này quả thật là chỉ có ở thành Calderon mới tìm thấy dễ dàng. ở nơi khác, ‘kẻ cướp đoạt linh giới’ tựa như một giọt nước rơi vào đại dương, vô cùng khó mà phân biệt. ngay cả ta cũng chỉ có thể ngẫu nhiên phát hiện, không cách nào định vị trong thời gian dài.

Bọn chúng hoạt động sôi nổi tại trung tâm thành Calderon, một vài con rải rác ở tầng ngoài. Chỉ cần ngài không thử xâm nhập, kỳ thực cũng không có nguy hiểm quá lớn. đáng tiếc là, một số đặc thù nơi đó ngăn cản bảy ánh sáng chúng ta tiến vào, nếu không chúng ta còn có thể thực chất giúp đỡ ở một mức nhất định.”

“nơi đó từng là thần quốc của cổ thần Grejald sao?” Klein trong lòng vừa định, đặt câu hỏi để xác nhận lại.

Người giấy đỏ tươi nói:

“đúng vậy, ‘viễn cổ tử thần’ hi vọng nhờ vào ‘toà thành của người chết’ này để phục sinh, nhưng thần đã triệt để thất bại, quyền hành vị vị tử thần của Balam kia chiếm cứ.

Tuy nhiên, điều này cũng làm cho thành Calderon trở nên càng thêm nguy hiểm. bởi vì bố trí mà vị cổ thần trên để lại phát sinh dị biến, cụ thể biến thành bộ dáng gì, ta cũng không rõ ràng.”

Như vậy sao… Klein gật đầu nhẹ một cái, lại từ góc nhìn khác biệt đưa ra rất nhiều vấn đề, đều được câu trả lời tương đối hài lòng.

Baiam, bên ngoài một căn phòng dựa vào bến cảng.

Arges cùng ‘tinh chi thượng tướng’ Caitlin đang kiên nhẫn chờ đợi người trong phòng dùng bữa tối.

Bạn đang đọc Quỷ Bí Chi Chủ - Quyển 4 của Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi janatz26
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 116

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.