Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

chọn "quần áo"

Phiên bản Dịch · 2646 chữ

Phía trên mán sương mù xám trắng vô biên vô tận, bên trong cung điện cổ xưa hùng vĩ.

Klein không có vội vàng xem bói, mà làm trước đáp lại nghi thức hiến tế của ‘người treo ngược’, đưa cây gậy được chế tác từ đặc tính phi phàm ‘hải dương ca giả’ đến trước mặt mình.

“ ‘hải chi ngôn’… cái tên này, có cảm giác hoải niệm, cứ gọi như vậy đi… về cơ bản thì nó tương đương với bản sao nhỏ yếu của ‘hải thần quyền trượng’, cũng không có năng lực phương diện bán thần như ‘bão sét’ cùng ‘biển gầm’… ảnh hưởng tiêu cực ngược lại là thật nhiều…” Klein vừa hồi tưởng lại lời mà ‘người treo ngược’ miêu tả, vừa vuốt ve đầu trượng thâm đen, nạm kim loại trắng bạc.

Có lẽ là do mảnh không gian thần bí phía trên sương xám áp chế, khiến cho cây gậy siêu phàm này không có biểu hiện ra đặc tính sống, mà lẳng lặng nằm ở nơi đó, tựa như chính mình là một khúc gỗ vô cùng bình thường.

Klein gật đầu nhẹ một cái, im lặng thì thầm:

“đối với vật phẩm thần kỳ mà nói, có đặc tính sống xác thực là một điều khá phiền toái. Nhưng từ góc độ khác mà nói, điều này cũng mang ý nghĩa có thể trò chuyện, có thể giao lưu. Lúc trước ‘xúc xắc xác suất’ là một tên ác liệt biết bao nhiêu, không phải sau khi được dạy bảo thì trở nên nghe lời sao?

Hơn nữa, trong hoàn cảnh bình thường có thể đưa cho tôi tớ cầm giúp. ừm, ‘người thắng’ Enzo liền rất thích hợp. mặc dù tên này đã không còn có may mắn dưới dạng bị động, nhưng hắn ta vẫn luôn tích luỹ vận may, chuẩn bị cho thời khắc mấu chốt, giải phóng một chút cũng không ảnh hưởng gì cả. cứ như vậy, cho dù bị vấp, ngã sấp xuống, hay vẫn là bị quật, đều có thể tránh qua một cách vô cùng trôi chảy, không khiến cho người khác chú ý.

Cẩn thận suy nghĩ một chút, loại đùa ác của cây gậy này cũng không phải hoàn toàn không có tác dụng. nếu như ta gặp được một ‘bí ngẫu đại sư’ khác, gặp được ‘kẻ cướp đoạt linh giới’ hoặc là ‘quỷ thuật tà quái’, mất đi tiên cơ, bị khống chế sơ bộ, hành động cùng tư duy trở nên trì hoãn, thì muốn chỉ dựa vào bản thân mà tránh thoát thì có chút khó khăn. Lúc này, cây gậy không bị khống chế đột nhiên quật một phát như vậy, hoặc là ta vấp phải mặt đất, chẳng phải là thành công thoát khỏi khốn cảnh sao?

Haiz, lợi dụng được ảnh hưởng tiêu cực của vật phẩm thần kỳ cũng rất tốt, cũng là một sự trợ giúp lớn…

Đương nhiên, bình thường trong chiến đấu, trò đùa ác tương tự cũng dẫn đến không ít nguy hiểm. tính toán thế nào, trốn tránh làm sao thì phải thông qua những lần thử nghiệm để tìm ra.”

Về phẩn ảnh hưởng tiêu cực: người cầm gậy sẽ dễ bị sét đánh trong thời tiết dông tố, Klein cũng không thèm để ý. Thứ nhất, trừ phi khu vực đặc biệt, nếu không thời tiết dông tố cũng chỉ là nhỏ bé không đáng kể, phần lớn thời điểm không cần suy xét đến. thứ hai, là một ‘thầy bói’, xem bói thời tiết của ngày đó trước khi ra cửa là một thao tác rất bình thường. cuối cùng, nếu không trốn thoát khỏi sấm chớp mưa rào, Klein còn có thể đưa cây gậy cho con rối Enzo, như vậy, dù là thật sét đánh về phía ‘người thắng’, cũng sẽ bị những cột thu lôi xung quanh hút đi.

“chỉ hi vọng ta không phải là cái cột thu lôi kia…” Klein tự giễu cười, suy tính tới tất cả ảnh hưởng tiêu cực khiến hắn có chút phiền não:

Cách mỗi sáu giờ đồng hồ sẽ vang lên tiếng ca một lần!

ảnh hưởng này không phân địch ta, hiệu quả tuỳ lúc, quả thực là phạm vi ảnh hưởng lớn!

trải qua một phen suy tư, Klein quyết định dùng phương thức trò chuyện nhằm khiến ‘hải chi ngôn’ giảm xuống tần suất ca hát, hoặc là nó sẽ thông báo trước khi ca hát.

“bữa trưa hôm nay của ta sớm hơn thường ngày, ước chừng thời gian, ‘đói khát ngọ nguậy’ cũng sắp gào lên rồi…” Klein suy tư gỡ xuống găng tay da người, ném nó vào đống đồ linh tinh ở khu vực trống không phía trước.

Ngay sau đó, hắn cầm lên cây gậy thâm đen nạm kim loại trắng bạc, cũng ném theo qua đó. Sau đó, hắn điều động một chút lực lượng của không gian thần bí phía trên sương xám, chế tạo ra một bức tường có thể ngăn cách tất cả âm thanh và hình ảnh, để cho ‘đói khát ngọ nguậy’ ở chung với ‘hải chi ngôn’.

Làm xong mọi việc, Klein khẽ vuốt bàn tay, làm hiện ra giấy bút, viết xuống một câu văn bói toán:

-Hôm nay ta tiến hành khảo sát khu vực ngoại vi thành Calderon có nguy hiểm.

Đặt bút máy đỏ sậm cán tròn xuống, Klein lấy từ bên trong ống tay áo ra con lắc, cầm nó bằng tay trái, buông xuống gần chạm vào mặt giấy.

Mặc niệm xong bảy lần câu văn bói toán, Klein mở to mắt, trông thấy mặt dây chuyền đứng im ở nơi đó, không chút động đậy.

Điều này mang ý nghĩa là xem bói đã thất bại.

“tình hình cụ thể của thành Calderon đối với toàn bộ linh giới thì đều là bí mật, việc xem bói khuyết thiếu nền tảng… hơn nữa, nơi đó từng là thần quốc của cổ thần, còn sót lại bố trí phục sinh bị biến dị, đồng dạng cũng làm nhiễu việc xem bói…” Klein thu hồi lại con lắc, cân nhắc thầm nghĩ, “chỉ có thể lựa chọn tin tưởng vào lời nói của ‘hồng quang’, tầng ngoại vi thành Calderon có mức độ nguy hiểm không lớn… hơn nữa, ta còn có con rối, có thể để cho chúng lên trước, từ đó có thể xác nhận bên trong có thể ngăn cách với màn sương xám hay không. Nếu như có thể ngăn cách, thì liền từ bỏ, nếu như không thể, ta lại tự mình tiến vào.”

Klein nhanh chóng có quyết định, không chút do dự, phất tay huỷ bỏ bức tường ngăn cách mình vừa chế tạo.

Sau đó, Klein trông thấy ‘đói khát ngọ nguậy’ đã lui ra bên ngoài biên giới của đống đồ linh tinh, dùng ba ngón tay chống lên cả chiếc găng, ngón cái cùng ngón út thì hướng về phía sau, chạm vào bên trên quyển ‘Grossel du ký’, lộ ra bộ dáng thân thể suy yếu sắp đứng không vững.

Cùng lúc đó, vị trí trong lòng bàn tay của nó nứt ra một cái miệng, lộ ra hai hàng răng trắng hếu hư ảo, không ngừng thở phì phò.

Một bên khác của bức tường ngăn cách vừa rồi, là cây gậy đen sẫm nạm kim loại trắng bạc, đang nằm trên mặt đất, thỉnh thoảng nó lại co giật, trên đỉnh không ngừng có chút bong bóng xanh sẫm trong suốt ùng ục toát ra.

“rất tốt, như vậy cả hai đều yên lặng…” nhìn thấy cảnh này, Klein vui mừng nói nhỏ một câu.

Klein vừa dứt lời, cây gậy ‘hải chi ngôn’ đột nhiên dựng đứng lên, tựa như có người cầm lấy, nhảy lên nhảy xuống hướng đến phía Klein, vòng qua chiếc ghế của ‘Kẻ Khờ’, trốn đến một bên khác. ‘đói khát ngọ nguậy’ thì dùng năm ngón tay làm chân, gian nan đuổi theo, đi được nửa đường thì ngã quỵ xuống.

Klein không nói gì, chỉ chăm chú nhìn, đột nhiên thở dài một cái:

“sau khi dung hợp với ngài A, ‘đói khát ngọ nguậy’ ngươi nhìn như có vẻ có đặc tính sống, nhưng trí thông minh này cũng quá thấp. rõ ràng chăn thả ‘phong quyến giả’, có thể bay một đoạn ngắn, nhưng lại vẫn dùng ngón tay làm chân để đuổi theo…”

Nói xong, hắn lại nhìn về phía cây gậy ‘hải chi ngôn’ đang trốn ở bên cạnh mình:

“ngươi không phải con đường ‘thuỷ thủ’ danh sách 5 sao? chỉ có thể nhảy lò cò như vậy thì tính là vật phẩm thần kỳ gì?

Thật là, loại đặc tính sống sơ cấp này chỉ có trí thông minh tương đương với trẻ con sao? không, một vài thai nhi còn có trí thông minh cao hơn các ngươi!”

Klein dạy dỗ mỗi vật một câu, thở dài một tiếng, tự giải trí vui đùa nói:

“ta cũng không phải là ma quỷ…”

Lời nói còn chưa dứt, găng tay cùng cây gậy vẫn đang còn có chút động tĩnh đột nhiên đồng thời ngưng kết, một âm thanh cũng không dám phát ra.

Nửa câu sau của Klein lập tức bị chặn lại trong cổ họng, đành phải thò tay cầm cây gậy ‘hải chi ngôn’ lên, hiền lành thành khẩn giao lưu cùng nó.

Trải qua thẳng thắn bàn bạc một cách thiện chí, cây gậy thâm đen toàn thân nạm kim loại trắng bạc biểu thị bằng cách dao động với tần suất lớn, về sau sẽ cố gắng hát bớt đi. Nếu như thật sự không nhịn được, thì sẽ báo trước cho chủ nhân một tiếng. phương thức thông báo cụ thể bao quát, nhưng không giới hạn trong việc chấn động nhẹ nhàng một chút hoặc là tự động dịch lên trên vài centimet.

Đồng thời, đổi lại cây gậy cũng có một cái yêu cầu:

Tuyệt đối không thể dùng bàn tay đang đeo ‘đói khát ngọ nguậy’ để cầm nó!

Đương nhiên, nếu như chủ nhân nhất định phải làm như thế, nó cũng không phản đối, rất là tình nguyện tiếp nhận.

“so với ‘đói khát ngọ nguậy’ thì tốt hơn, không có quật cường như vậy….” Klein vẫy tay hút ‘đói khát ngọ nguậy’ đến, đeo nó lên bàn tay trái.

Nhìn thấy ‘cánh cửa triệu hoán’ vừa thông qua nghi thức tạo ra, Klein bắt đầu cân nhắc lên lần này nên mang theo những món đồ nào để thăm dò sơ bộ thành Calderon.

Hai con rối của hắn thì không cần phải nói, có thể dùng làm mồi nhử, có thể để nó đi trước dò đường, có thể dùng cơ thể chúng làm vật thí nghiệm để xác định có cạm bấy hay không. Chúng có thể giúp cho ‘bí ngẫu đại sư’ giảm mức độ nguy hiểm xuống, tất nhiên là cần phải mang theo.

Mang theo 2 con rối, chiếc nhẫn ‘hoa máu’ mà Enzo đang đeo, ‘kiếm rapier harris’ của Ludwell đều là tiêu chuẩn thấp nhất để thăm dò, không thể nào quên. Mặc khác, Klein còn dự định để cho Enzo cầm cây gậy ‘hải chi ngôn’.

Về phần mình, Klein dự tính lấy trạng thái linh thể để đi. Một khi có cái gì không đúng, có thể lập tức kết thúc triệu hoán, trở về phía trên sương xám, cứ như vậy, dùng bộ “quần áo” nào để tương xứng là một chuyện cần phải suy nghĩ.

“còi đồng Azcot sao? không được, vật này có quan hệ cùng vị tử thần phía sau kia, mà thành Calderon lại thuộc về ‘viễn cổ tử thần’…. điều này có xác suất không nhỏ tạo thành dị biến đáng sợ, khiến cho khu vực trung tâm nguy hiểm tự mình đi ra.

Lá bài ‘hắc hoàng đế’ hay vẫn là lá bài ‘bạo quân’? ừm, lần này là hành động tại linh giới, hai con rối tương đương với xác chết, không sợ bị rút lấy máu, ha ha. Bản thân Ludwell là tồn tại nửa vong linh nửa nhân loại, đều không có cái gì máu để nói. Máu trong người Enzo cũng chỉ có tác dụng là khiến cho con rối này giống người hơn, mà chuyện này có thể mượn nhờ chiếc nhẫn ‘hoa máu’ để khôi phục. nói cách khác, ta có thể mang theo ‘hải thần quyền trượng’ đi Calderon!

Nơi đó thuộc về chỗ sâu trong linh giới, rời xa hải vực quần đảo Rorsted, không cần lo lắng bị ảnh hưởng bởi những lời cầu nguyện của các tín đồ hải thần. Vấn đề duy nhất là, ta sẽ trở nên nóng nảy, rất dễ dàng tức giận, cái đầu rất dễ nổi nóng… đây là điều tối kỵ khi thăm dò, tuy nhiên, điều này rất dễ giải quyết, đó chính là giao cho Enzo hoặc Ludwell cầm là được rồi. hơn nữa, lá bài ‘bạo quân’ có vị cách rất cao, có thể sinh ra áp chế nhất định đối với ‘hải thần quyền trượng’, có thể giúp ta không dễ nổi nóng, không dễ bùng nổ như vậy.

Có tổ hợp lá bài ‘bạo quân’ cùng với ‘hải thần quyền trượng’, ta tương đương với nửa danh sách 4, đây mới chính là phương pháp hữu hiệu nhất để làm giảm mức độ nguy hiểm xuống. sau này, dù cho tính cả tiểu thư Sharon tiến vào cùng ta, cũng có thể tương xứng, để cho nàng có thể giữ vững trạng thái oan hồn, không phải, là trạng thái ác linh, liền không thành vấn đề!

Định luật tụ hợp đặc tính phi phàm tương ứng thì không cần quá lo lắng. nếu như thành Calderon có thể ngăn cách sương xám, ta sẽ ở bên ngoài quan sát rồi sẽ quay trở về, căn bản không ai có thể định vị cùng với đuổi kịp ta, dù sao linh giới không phải là sân nhà của con đường ‘thuỷ thủ’. Nếu như Calderon không thể ngăn cách sương xám, mà thật có cường giả danh sách cao của giáo hội ‘phong bạo’ bị hấp dẫn mà tìm đến, thì ngược lại có thể lợi dụng…” trong lúc suy nghĩ xoay chuyển, Klein bỗng nhiên thò tay, khiến cho lá bài ‘bạo quân’ bày ở bên trên bàn dài thanh đồng bay lên, rơi vào trong lòng bàn tay hắn.

Ngay sau đó, hắn đem ‘lá bài khinh nhờn’ này cho vào trong hồn thể.

Đột nhiên, hơi thở uy nghiêm cực đoan, khủng bố cực đoan từ vị trí ‘Kẻ Khờ’ lan tràn đi ra xung quanh, đỉnh đầu Klein vô thanh vô tức hiện ra một chiếc vương miện ba tầng, quần áo biến thành áo choàng tông giáo.

Bộ dạng bây giờ của Klein nhìn qua cùng loại với giáo hoàng bên trong truyện Saint Seiya* mà đời trước hắn nhìn thấy, chỉ khác một điểm là màu sắc xanh sẫm gần đen.

*tên một bộ truyện của tác giả người nhật.

Tiếng gió ô ô vang lên, áo choàng giáo hoàng phấp phới, Klein theo đó nâng tay phải lên, ngưng lại ở giữa không trung, tiếp nhận bạch cốt quyền trượng tự bay tới.

ở đỉnh quyền trượng, từng viên đá quý đột nhiên toả ra ánh sáng và tia sét hoặc thanh lam hoặc trắng bạc chói mắt, vờn quanh người của “bạo quân”.

Thủ trượng ‘hải chi ngôn’ đùng một tiếng liền nằm rạp trên mặt đất, nằm rạp bên cạnh Klein đang cầm trong tay quyền trượng, mình mặc áo choàng giáo hoàng.

Bạn đang đọc Quỷ Bí Chi Chủ - Quyển 4 của Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi janatz26
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 127

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.