Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

đặc điểm chung của ác linh

Phiên bản Dịch · 2419 chữ

Qua một hồi, Leonard hắng giọng, miễn cưỡng nở nụ cười, đè thấp giọng nói:

“lão già, Klein này, đề nghị này có vẻ, còn không tồi, rất có, rất có tính khả thi, hiệu quả hẳn là cũng khá tốt, có muốn cân nhắc một chút hay không?

Lão không phải từng nói, trong chuyện báo thù này sẽ cố gắng giúp ta sao?

Ha ha, ta còn tưởng rằng ‘thời chi trùng’ chỉ có thể đơn thuần làm phân thân, làm một chút chuyện phụ trợ…”

Leonard vô thức phun ra một hồi, mà Pariez Zoroaster vẫn luôn trầm mặc, thật lâu sau mới than nhẹ một tiếng nói:

“hiện tại nhiều nhất ta chỉ có thể cho cậu 2 con ‘thời chi trùng’!”

Không đợi Leonard mở miệng, lão lại nói tiếp hai câu:

“báo thù một vị bán thần nắm giữ vật phong ấn cấp 0, điểm then chốt vẫn là thực lực cùng cấp độ của bản thân, bằng không cho dù cậu có bùa chú cao cấp đến đâu cũng không có cơ hội sử dụng.”

Leonard Mitchell thu lại nụ cười, trịnh trọng gật đầu nói:

“ta vẫn luôn cố gắng tiêu hoá.

Nếu như đến lúc tiêu hoá xong mà vẫn không có tích luỹ đủ điểm cống hiến, ta sẽ tự mình sưu tầm nguyên liệu phi phàm cần thiết cho ‘linh vu’.”

Đối với chuyển chỉ được hai con ‘thời chi trùng’, Leonard không có một chút thất vọng, hắn thấy, đây chính là thu hoạch ngoài ý muốn, có thể được thêm một chút thì cũng coi như là kiếm thêm được, hai con vừa vặn chia đều cho hắn và Klein, mỗi người một tấm bùa chú ‘kẻ cắp vận mệnh’.

Sau khi thể hiện thái độ, Leonard có chút tò mò hỏi:

“lão già, lão nói xem có phải Klein đã chế tạo con ‘thời chi trùng’ trước đó thành bùa chú hay không?”

Leonard nhớ rất rõ ràng, lúc ấy vì tìm ra Emlyn White rốt cuộc đang làm việc cho ai, lão già có để lại bên trong chiếc găng tay ‘mồi lửa’ một con ‘thời chi trùng’, nhưng sau đó lại mất đi sự liên hệ, một chút cũng không thể liên lạc được, hôm nay lại nhắc đến chuyện này, chỉ cần xem xét từ mối quan hệ thân thiết giữa Emlyn White và Sherlock Moriaty, Leonard liền có thể dễ dàng hiểu ra sự thật, rõ ràng con ‘thời chi trùng’ kia bị cao tầng trong tổ chức bí ẩn, hoặc thậm chí có thể là ‘Kẻ Khờ’ mà bọn họ thờ phụng tự mình ra tay thanh trừ, hơn nữa xác suất lớn là ban cho Klein, nếu không thì vị đồng nghiệp cũ này của Leonard khả năng là không thể biết đến sự tồn tại của ‘thời chi trùng’.

Pariez Zoroaster lập tức kêu a lên một tiếng:

“nếu như không phải đã dùng qua, chứng kiến được hiệu quả, đối phương làm sao lại chủ động nhắc đến chuyện này, hi vọng đạt được càng nhiều ‘thời chi trùng hơn’?

Được rồi, ta muốn bắt đầu tách ‘thời chi trùng’ ra, việc này sẽ khiến cho ta ngủ say ít nhất 2 tuần, cậu có vấn đề gì thì tự mình tìm người khác mà hỏi.”

Nói xong, không để cho Leonard có cơ hội tiếp tục hỏi, Pariez Zoroaster phát tán ra linh tính, chế tạo ra một đám ánh sáng, “treo cao” ở bên trong đầu Leonard, bảy ra một tư thái không muốn nói chuyện.

Leonard như phản xạ có điều kiện cười khan một tiếng, một lần nữa hướng sự tập trung vào bức thư mà Klein Moretti gửi, tỉ mỉ đọc lại:

-Ác linh nhập vào người… lai lịch cùng mục đích chủ yếu của ác linh…

-Ta không đủ sự hiểu biết về ác linh, căn bản không có mạch suy nghĩ…

Suy nghĩ mấy phút, Leonard cầm ra một hộp diêm, đốt rụi giấy viết thư, sau đó rời khỏi căn phòng ở tạm thời được ‘kẻ gác đêm’ phân cho, đi tới căn phòng xéo đối diện, cong ngón tay gõ cửa phòng.

Qua không bao lâu, Daly Simone còn chưa có tẩy đi kẻ mắt màu lam và má đỏ mở cửa ra, nhướn mày nói:

“khi nào mà ‘kẻ không ngủ’ lại có lòng can đảm gõ cửa phòng một quý cô vào lúc khiến người ta liên tưởng đến trên giường?”

“khụ khụ, ta có một chút vấn đề muốn hỏi thăm cô.” Leonard nào dám tiếp lời của Daly, trực tiếp nói ra mục đích của chính mình.

Daly đánh giá trên dưới Leonard một chút, cười ha ha nói:

“tôi cũng không có nhiệm vụ phát triển tâm lý cho người chưa thành niên.”

Nàng vửa nói vừa lui qua một bên, để Leonard đi vào phòng.

Không dám nhìn loạn, Leonard tự nhiên kéo một chiếc ghế tròn và ngồi xuống, đi thẳng vào vấn đề nói:

“quý cô, ta muốn hiểu rõ hơn về ác linh.

Cô là danh sách 5 con đường ‘tử thần’, quyền hạn cũng cao hơn ta, hẳn là phải biết không tí.”

“cậu hỏi cái này để làm gì?” Daly hai tay hướng về phía sau chống vào mép bàn nói.

Không đợi Leonard trả lời, nàng tự mình nói:

“phần lớn trường hợp là sản phẩm sau khi cường giả danh sách cao tử vong mà thành, nhưng cũng có một vài trường hợp là oan hồn thông qua đủ loại cơ hội đột phá hạn chế của bản thân.

Loại tình huống thứ nhất tương đối phổ biến, sau khi cường giả danh sách cao uống ma dược và đạt được thần tính, tinh thần thể thực ra đã phát sinh biến dị, biến dị mang tính căn bản, điều này sẽ dẫn đến việc, bọn họ mặc dù đã tử vong, lực lượng bị tản đi, nhưng tinh thần thể cũng sẽ sót lại một chút, có không ít thần dị, tương đối đáng sợ. loại tình huống thứ hai, xét trên bản chất cũng không khác biệt so với tình huống thứ nhất là mấy.

Bình thường mà nói, theo thời gian trôi qua, ác linh cũng sẽ yếu dần, cho đến khi hoàn toàn tan biến, nhưng chúng có thể đồng hoá chính mình với khu vực mà mình sinh ra, khiến cho linh giới, hoặc thậm chí là minh giới giao hoà cùng khu vực này, từ đó hấp thu lực lượng, duy trì sự tồn tại.

Cho nên, rất nhiều ác linh đều có “lãnh địa” của chính mình, đều có khu vực hoạt động của riêng mình. Không phải bọn chúng không muốn rời khỏi khu vực này, mà là không thể rời khỏi, trừ phi chúng tích trữ đủ lực lượng, khiến cho hình thức tồn tại của chúng có sự phát triển về bản chất.

Leonard theo thói quen gác chân phải lên chân trái, suy tư truy vấn:

“ác linh có khả năng thông qua việc nhập vào một người để rời khỏi lãnh địa của chúng hay không?”

“có thể, nhưng người bình thường cùng phần lớn người phi phàm đều không thể chịu đựng được sự bòn rút của bọn chúng, họ sẽ nhanh chóng mất đi linh tính cùng nhiệt độ cơ thể, chịu đựng không được quá lâu.” Daly nói nói, nâng tay chỉ vào chính mình, “biện pháp tốt nhất là nhờ vào người phi phàm con đường ‘tử thần’, đương nhiên, ít nhất cũng phải danh sách 5, bắt đầu từ ‘người giữ cửa’, trong người chúng tôi có một ngục giam vong linh của riêng mình, cũng có thể gọi đó là một bản thu nhỏ của minh giới, nó có thể cung cấp hoàn cảnh tốt để tồn tại cho ác linh. Chờ đến khi cậu trở thành ‘linh vu’, cũng sẽ có năng lực lương tự, chỉ là con đường của cậu càng tiếp cận với việc phong ấn, nghiêng về yên giấc chứ không phải là nghiêng về minh giới, ha ha, những linh hồn, oan hồn tự nhiên kia ra ra vào vào thật rất phiền toái.”

Danh sách 5 của Ince Zangwill chính là ‘người giữ cửa’… khó trách ác linh kia sẽ trường kỳ nhập vào người hắn ta, hoặc là, đây chính là hậu quả do thất bại trong việc nô dịch ác linh? Suy nghĩ của Leonard đột nhiên sáng sủa, chỉ cảm thấy mọi việc trước sau có một chút liên hệ.

Leonard châm trước mấy giây, hỏi lần nữa:

“một ác linh sẽ mong muốn điều gì?”

“mong muốn? ca hát? Khiêu vũ? Làm thơ? Đàn ông? Đàn bà? Tinh thần đại hải?” Daly buồn cười hỏi ngược lại.

Lúc này Leonard mới phát hiện ra từ ngữ mà mình dùng có chút vấn đề, lúng túng vuốt vuốt tóc nói:

“ý của ta là, một ác linh sẽ khát vọng làm chuyện gì?”

“điều này chủ yếu phải xem chúng nó khi còn sống khát vọng điều gì, bình thường mà nói, tinh thần còn sót lại sẽ kế thừa sự cố chấp vốn có khi còn sống, hơn nữa chúng không còn có lý tính để cân bằng. nếu cậu mà trở thành ác linh, thì khẳng định sẽ luôn làm thơ, cầm tù một đám người thờ ơ, tìm kiếm sự ủng hộ, hoặc là làm việc một cách phô trương, tựa như vai chính trong hý kịch.” Daly thuận miệng nói vài câu vui đùa rồi nói tiếp, “tuy nhiên, bất kể là khi còn sống mang bộ dạng gì, thì chỉ cần trở thành ác linh đều sẽ đồng dạng khát vọng hai chuyện.”

“hai chuyện gì?” Leonard tinh thần phấn chấn hỏi.

Daly liếc mắt Leonard một cái nói:

“một là hút linh hồn của vật sống, việc này có thể mang lại cảm giác vui vẻ cho ác linh, do bắt nguồn từ bản năng luôn muốn duy trì sự tồn tại, hơn nữa, phần lớn linh hồn có thể giúp cho bọn chúng đi ra ngoài phạm vi ‘lãnh địa’, cung cấp lực lượng thay cho minh giới hoặc linh giới.

Hai là tìm kiếm nguyên liệu phi phàm để tấn thăng con đường khi còn sống, việc này là một trong những nền tảng để ác linh tồn tại, điều này trên một trình độ nhất định, ác linh sẽ không cần hấp thu lực lượng linh giới hoặc là minh giới, phạm vi hoạt động không còn giới hạn trong “lãnh địa” nữa, nói theo một ý nghĩa nào đó, việc này tương đương với ác linh chuyển hoá thành sinh vật linh giới.”

Leonard lờ mờ nắm được chút gì đó, suy nghĩ một chút nói:

“nói cách khác, ác linh có thể uống được ma dược?”

“không, công thức ma dược được sáng tạo ra mục đích là phục vụ cho nhân loại, làm cho giảm xuống tỉ lệ mất khống chế, đối với sinh vật siêu phảm mà nói kỳ thực là không cần thiết, bọn chúng có thể trực tiếp nuốt sống vật liệu, đặc biệt là ác linh, chúng rất cố chấp, tàn nhẫn, hung ác, ham mê linh hồn liền đồng nghĩa với nửa điên, không cần đến vật khác điều hoà, hơn nữa bọn chúng là thuộc về linh thể, phương thức uống là trực tiếp bao bọc lấy ma dược để “tiêu hoá”.” Daly sửa lại câu nói của Leonard.

Chuyện này… đối với ác linh nhập vào người Ince Zangwill mà nói, khi nó chiếm cứ được ưu thế, sẽ điều khiển thân thể đi sưu tầm vật liệu phi phàm con đường khi còn sống! đầu tiên là Leonard khẽ giật mình, chợt có linh cảm, hơi vui mừng mở miệng nói:

“ta hiểu được, cảm tạ cô giải đáp.”

Nói xong, Leonard do dự mấy giây, cân nhắc nói:

“quý cô, ta cho rằng chúng ta không chỉ cần điều tra mục đích gặp mặt giữa Ince Zangwill và bán thần ‘linh giáo đoàn’, mà ngược lại còn muốn tìm ra hành tung của Ince Zangwill trên chặng đường từ Backlund đến Đông Balam, làm rõ ràng giữa đường hắn ta đã làm chuyện gì, có sưu tầm vật phẩm gì, việc này cũng có thể mang đến manh mối hữu hiệu.”

Daly bỗng nhiên trầm mặc, một lúc lâu sau nhướn mày nói:

“nói không sai.

Nhưng việc này thì có liên quan gì đến ác linh?”

“… không có liên quan gì, chỉ là ta nghĩ rằng, nếu muốn điều tra chuyện liên quan đến ‘linh giáo đoàn’, có lẽ sẽ gặp phải ác linh, cho nên mới hỏi trước một chút, để chuẩn bị trước. còn ý kiến đề xuất kia thì ta muốn trao đổi với cô trước một chút, sau đó sẽ đề nghị sau khi nghỉ ngơi rồi tiến hành.” Suy nghĩ của Leonard xoay chuyển thật nhanh, tốc độ nói chậm lại, tiến hành giải thích.

Daly an tĩnh nghe xong, cười ha ha một tiếng:

“nếu như khi cậu đối mặt với những cô gái mà có thể giống như bây giờ kể chuyện xưa, lấy tướng mạo của cậu, cậu đã sớm không còn độc thân.

Đáng tiếc, ta không phải là một thiếu nữ non nớt chuyện gì cũng không biết, được rồi, không cần giải thích, ra ngoài đi.”

Leonard ngượng ngùng đứng lên, không có lại cố ý cường điệu điều gì, bước từng bước ra phía cổng.

Khi Leonard vừa giơ tay nắm tay nắm cửa, sau lưng lại vang lên giọng nói của Daly có chút phiêu miểu:

“ta không biết cậu có bí mật gì, cũng không rõ ràng cậu đang nắm giữ cái gì, tất cả thứ này đều không quan trọng.

Nhưng ở trên chuyện của Ince Zangwill, nếu cần người trợ giúp cùng phối hợp thì có thể tìm ta.”

Leonard dừng lại hai giây, miệng mấp máy mấy lần, đột nhiên mở cửa phòng đi ra ngoài.

Thành Bạch Ngân.

Dereck Berg nhận được một mệnh lệnh gia nhập một tiểu đội thăm dò, thủ lĩnh đội thăm dò này là thủ tịch Colin Iliad, mục tiêu là thành Bắc – một di tích thành bang có các quái vật đáng sợ như ‘kẻ biến hình” sinh tồn!

Bạn đang đọc Quỷ Bí Chi Chủ - Quyển 4 của Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi janatz26
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 106

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.