Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

hội hợp

Phiên bản Dịch · 2285 chữ

Anderson đang thưởng thức bánh mì sắn phô mai, ngẩng đầu lên liếc Danis một chút, tựa như suy tư gật đầu nói:

“cũng không biết vì sao, ta không quá muốn rời khỏi Tây Balam, ha ha, nếu như đã đến đây, là một thợ săn kho báu, sao có thể tay trắng trở về chứ?

Bên trong khu rừng rộng lớn kia, bên trong những thần miếu bỏ hoang kia, có lẽ có rất nhiều vàng bạc châu báu, đồ cổ cùng những vật phẩm thần kỳ, đang chờ đợi chúng ta cứu vớt!”

Danis bĩu môi, uống ừng ực hết Gwadar còn lại trong chén.

Đây là một loại đồ uống đặc sản của Tây Balam được làm từ một loại quả mọng, có màu vàng cam, bên trong vị chua mang theo vị ngọt, giải nóng giải khát, cũng chứa một lượng cafein nhất định, có thể giúp người ta xua tan mỏi mệt, trở nên thanh tỉnh.

Đặt ly xuống, cầm khăn ăn lên, lau miệng, Danis mới kêu a lên một tiếng nói:

“ta luôn cảm thấy ngươi có âm mưu gì đó.”

“Ta cũng hi vọng là vậy.” Anderson tuyệt không để ý cười nói.

Đồ uống mà Anderson dùng kết hợp với bữa sáng chính là café.

Tại Balam, có nhiều nơi cho café chất lượng tốt, danh tiếng chỉ đứng sau café cao nguyên Finnebot, café cao nguyên nam đại lục và café Fermo trên cao nguyên Astra phụ cận thung lũng Paz.

Không đợi Danis nói chuyện, Anderson cười nói:

“kỳ thật tình cảnh bây giờ không phải rất tốt sao? ta cung cấp sự bảo vệ miễn phí, mà ngươi làm phiên dịch cho ta, tất cả mọi người đều được hưởng lợi.”

Nghĩ đến bản thân vẫn chỉ là danh sách 7, mà lại bị một thế lực lớn truy nã, Danis bỗng nhiên cảm thấy lời nói của Anderson có chút đạo lý.

Danis ho nhẹ một tiếng, nói:

“nhưng đôi khi, ngươi phải tránh mặt đi một chút.”

“nếu như lúc đó ngươi thốt ra chữ “mời”, thì ta không có ý kiến gì.”

Danis chợt phủ thêm áo choàng, bước hướng về của quán trọ, chuẩn bị bắt đầu tiến hành điều tra hôm nay.

Trên đường, hắn ta bỗng nhiên bật thốt lên:

“ngươi đã trải qua chuyện này chưa? Thường xuyên mơ thấy một thiên sứ hàng lâm, dùng cánh chim tầng tầng bao bọc chính mình.

Không, không chỉ có nằm mơ, bình thường lúc tỉnh táo thỉnh thoảng cũng sinh ra ảo giác tương tự.”

Anderson liếc mắt nhìn Danis đeo găng tay, trầm ngâm mấy giây, lộ ra nụ cười nói:

“có phải ngươi tôn thờ tồn tại bí ẩn nào đó?

Hoặc là từng tiếp xúc qua vật cổ đại nào đó?”

Biểu cảm của Danis trở nên cứng đờ, miễn cưỡng nặn ra nụ cười nói:

“nếu như là đơn giản tựa lời nói của ngươi, ta liền sớm đoán được nguyên nhân!”

Trong khi nói chuyện, Danis đi qua sát vai ba người đàn ông, bước ra ngoài.

Anderson theo thói quen quan sát người qua đường, xác nhận hoàn cảnh, cho nên, tuỳ ý ngắm nghía ba người đàn ông kia một chút, phát hiện ra là một người chủ và hai nô bộc của mình. Ông chủ có thân hình cao lớn, màu da hơi xám, ngũ quan nhu hoà, tựa hồ là con lai giữa người Balam cùng người Ruen, phong cách ăn mặc cũng thiên hướng bắc đại lục với mũ phớt tơ lụa, bộ vest đen cùng với gậy chống nạm vàng.

Hai người hầu mang dáng vẻ người địa phương, tựa hồ đến từ đồn điền, giúp ông chủ cầm gậy nạm vàng cùng rương hành lý bằng da, một người cũng là con lai, khuôn mặt nhiều thịt, quần áo rộng rãi, bên hông đeo một thanh kiếm nhọn, tựa hồ còn kiêm luôn chức bảo vệ.

Anderson không quá để ý thu hồi tầm mắt, đi cùng Danis trên phố.

Hắn có chút hứng thú chỉ chỉ vào những chiếc quan tài do ngựa kéo hoặc do người khiêng, tạo hình có chút khác nhau nói:

“có muốn thử một chút không?

Rất thú vị, sau khi quen tập quán nơi này, ngươi cũng sẽ cảm thấy tử vong không phải là chuyện gì quá đáng sợ, nói không chừng đến một lúc nào đó ngươi liền có thể từ bên trong quan tài tự mình bật nắp ra, đứng lên một lần nữa.”

Danis liếc mắt nhìn những phương tiện giao thông kỳ dị kia, không chút do dự lắc đầu nói:

“là một hải tặc, nhiều ít muốn tôn thờ ‘phong bạo chi chủ’, kiêng kị một số chuyện, một trong số những chuyện kiêng kị đó, chính là tránh xa quan tài.”

“mà ta liền khác biệt, không có gì kiêng kị.” Anderson tuỳ tiện cầm ra mấy đồng “Delise”, mua mấy tờ báo từ trong tay đứa trẻ phát báo rao hàng trên đường.

Không thể không nói, chuyện những đứa trẻ đi phát báo, các thành phố lớn tại nam đại lục phát triển không kém gì Bắc đại lục, dù sao cũng có rất nhiều đứa trẻ muốn giúp đỡ gia đình.

Danis bước đi hướng về phía đầu phố, tìm kiếm những xe ngựa dành cho người ngoại quốc, vừa lấy một tờ báo từ tay Anderson, nhanh chóng xem qua một lượt.

Đột nhiên, Danis chú ý đến một tin tức:

“… hải tặc trứ danh – ‘địa ngục thượng tướng’ Ludwell, đã bị nhà thám hiểm điên cuồng Gehrman Sparrow đánh giết, tàu ‘uất kim hương đen’ và cả đội hải tặc của vị này đều được một người tự xưng là ‘sứ giả tử thần’ Mirella tiếp quản…”

“chuyện này…” miệng Danis hé mở một chút, cả nửa ngày đều không có khép lại.

Danis cuối cùng cũng hiểu rõ tại sao Gehrman Sparrow dặn dò mình phải cẩn thận người của ‘linh giáo đoàn’!

Tên điên này dĩ nhiên lại xử lý Ludwell – kẻ xếp hạng nhất trong bảy đại hải tặc.

Qua tầm mười giây, Danis vẫn mang biểu cảm ngây ngốc, đưa tờ báo đang cầm cho Anderson:

“ngươi xem đi.”

Anderson mang theo nụ cười, nhận lấy tờ báo, nhanh chóng lướt qua một lần.

Sau một chốc trầm mặc ngắn ngủi, hắn huýt sáo, cười hắc hắc nói:

“tên kia hẳn là có biệt danh mới:

Khắc tinh của tướng quân hải tặc!”

Danis không dám gật đầu, cảm khái nói:

“lần đầu ta gặp hắn, mặc dù cảm thấy tên này rất đáng sợ, nhưng hoàn toàn không nghĩ rằng hắn sẽ làm ra chuyện đến mức này.”

Giờ phút này, Danis nhớ lại ý định muốn tuyển dụng Gehrman Sparrow làm thuỷ thủ của tàu ‘hoàng kim mộng tưởng’.

mà ở bên trong khách sạn hai người vừa rời đi, Klein đang đứng trong một căn phòng xa hoa, cạnh bên cửa sổ, quan sát hai ‘thợ săn’ đang lơ đãng trên đường.

vuốt nhẹ ống tay áo, Klein trải tờ giấy viết thư ra, nâng bút viết:

“… tôi sơ bộ hoài nghi kẻ nhập vào người Ince Zangwill chính là ác linh con đường ‘thợ săn’, các cậu có thể bắt đầu điều tra từ phương hướng này.

… gửi tới cùng bức thư là một phần đặc tính phi phàm ‘an hồn sư’, nó có nguồn gốc từ một người đáng thương bị chăn thả, ta giúp đối phương được giải thoát, cũng hứa hẹn sẽ trả lại phần đặc tính phi phàm cho giáo hội.”

Đông Balam, Leonard Mitchell vừa chuẩn bị tham gia hội nghị buổi sáng, đột nhiên trông thấy người đưa tin cấp thiên sứ xách bốn cái đầu tóc vàng mắt đỏ đột nhiên xuất hiện, xuất hiện trước mặt chính mình.

Đối với chuyện này, Leonard đương nhiên là chết lặng nhận lấy bức thư, mở ra đọc lướt qua, có chút ngạc nhiên là, bên trong lại có một vật lóng lánh giống như màn đêm.

“đây là…” Leonard mơ hồ có chút hiểu rõ vật trước mặt là gì, vội vàng giở bức thư ra, đọc một lần.

Hơn hai mươi giây sau, Leonard thong thả thở dài, im lặng thì thầm:

“quả nhiên là đặc tính phi phàm.

Klein vẫn là rất thân thiết với ‘giáo hội’, với ‘kẻ gác đêm’…”

Leonard cảm thấy vui mừng, lấy ra hai con trùng có nhiều đốt đã chết đi, trực tiếp bỏ vào phong thư kia, một lần nữa triệu hồi ra người đưa tin của Gehrman Sparrow, giao cho đối phương, cũng kèm theo một đồng tiền vàng.

Làm xong chuyện này, Leonard nới lỏng khuy sát trên cổ của sơ mi, bước ra khỏi phòng, đi xuống phía dưới lòng đất.

Trên đường đi, Leonard gặp Daly Simone.

Daly vẫn ăn mặc kiểu ‘thông linh giả’ nhìn về phía trước, vô cùng tự nhiên hỏi:

“có đầu mối gì mới sao?”

“… có khả năng là ác linh con đường ‘thợ săn’.” Leonard im lặng hai giây, cuối cùng lựa chọn nói thật mà không giấu diếm.

Daly gật đầu nhẹ một cái, suy tư nói:

“vậy rất có khả năng là còn tồn tại bản năng khiêu khích, sẽ chủ động để lại đầu mối trên đường đi cho chúng ta, đương nhiên, những đầu mối này cũng có thể bao gồm thông tin để lừa dối.”

Cộc, cộc, cộc. phòng thuyền trưởng của tàu ‘kẻ báo thù u lam’ bị người khác gõ vang.

“mời vào.” Arges đặt chiếc kính lục phân bằng đồng thau xuống, trầm giọng nói.

Một vị thuỷ thủ đẩy cánh cửa ra, quay đầu nhìn thoáng qua, dưới ánh mắt thúc giục của đồng bạn, do do dự dự vào phòng, tay phải nắm thành nắm đấm đập vào ngực trái, làm một lễ:

“phong bạo tại thượng!”

Đợi đến khi Arges đáp lại, vị thuỷ thủ này ưỡn mặt, nặn ra nụ cười nói:

“thuyền trưởng, gần đây có không ít hải tặc và thuỷ thủ trên tàu buôn đều nói tìm được một chút vật phẩm đáng tiền trong đống phế tích tại cảng Bansi, thậm chí có cả vàng.

Gần đây chúng ta dường như cũng không có nhiệm vụ quan trọng gì, mọi người nghĩ, nghĩ nếu như không tiện đường thì chúng ta cũng làm một chuyến đến cảng Bansi, một bến cảng phồn hoa như thế, dù cho có bị lục tìm nhiều lần thì hẳn là cũng còn có rất nhiều thứ sót lại…”

Arges không mang chút biểu cảm, nghe xong, trầm ngâm mấy giây nói:

“ta có thể hiểu được tâm tình của mọi người, như vậy đi, chúng ta khởi hành hướng cảng Bansi, nhưng không có điểm đến cố định, nếu như trên đường không có điều gì phát sinh thì liền ở lại đó một ngày.”

“được, thuyền trưởng.” vị thuỷ thủ kia hưng phấn lần nữa nắm tay phải đập vào ngực trái nói, “phong bạo ở cùng ngài.”

“phong bạo ở cùng cậu.” Arges đưa mắt nhìn cấp dưới rời đi, khép cửa phòng lại.

Sau đó chuyện gì hắn ta cũng không làm, vừa không vui không giận rót ra một ly Lyrenze, chậm rãi thưởng thức.

Mọi chuyện vừa xảy ra, kỳ thực đều trong dự liệu của Arges, bởi vì chuyện có người tìm thấy vật phẩm đáng tiền trong đống phế tích cảng Bansi là do hắn cải trang rồi tung tin ra ngoài.

Là “thuyền trưởng” của giáo hội ‘phong bạo’, Arges từng phút từng giây đều bị các thuỷ thủ giám sát. Dưới tình huống đã từng đi qua cảng Bansi một lần, hắn mà đề nghị đi một lần nữa, thì rất dễ dàng khiến cho người ta nghi ngờ, cho nên, Arges quyết định khiến cho chính các thuyền viên tự yêu cầu!

Bởi như vậy, cho dù phát hiện bất cứ điều gì, gặp phải bất cứ chuyện gì ở cảng Bansi, cũng sẽ không khiến cho người khác nghi ngờ đến vị thuyền trưởng này.

Mà đối với các thuỷ thủ trên thuyền mà nói, nhất là các thuỷ thủ vừa tiêu hết tiền tại Baiam, Arges vô cùng rõ ràng loại tin đồn như thế nào là hấp dẫn nhất đối với các thuỷ thủ.

Mặt khác, tàu ‘kẻ báo thù u lam’ cũng dừng lại đủ lâu tại Baiam, nếu mà còn không rời đi sẽ khiến nó trở nên khả nghi.

Về chuyện giám sát ‘công tượng’ Scharf, đương nhiên là giao cho ‘ẩn giả’ Caitlin đang bị ‘Cực quang hội’ điều tra. Thời gian sắp tới, vị hải tặc tướng quân này cùng ‘tàu tương lai’ của nàng đều sẽ quanh quẩn ở quần đảo Rorsted, nghe nói nơi này có một căn cứ quan trọng của ‘hội khổ tu Morse’.

Uống ly xong rượu mạnh, Arges đặt ly xuống, nhìn đại dương nhấp nhô bên ngoài cửa sổ, thấp giọng phát ra một từ:

“Bansi…”

Cân nhắc đến thời gian đã là hạ tuần tháng sáu, Will Oncetine sẽ chào đời bất cứ lúc nào, Klein nghỉ ngơi dưỡng sức một chút, liền đi lên phía trên sương xám, mang máy thu phát vô tuyến về thế giới hiện thực, cũng tự dặn lòng là nhiều nhất chỉ hỏi hai vấn đề.

Bên trong gian phòng âm u lạnh lẽo, máy truyền phát không có người động vào tự phát ra âm thanh lạch cạch.

Bạn đang đọc Quỷ Bí Chi Chủ - Quyển 4 của Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi janatz26
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 95

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.