Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

"Vua"

Phiên bản Dịch · 1503 chữ

Lấy ra tấm thiệp mời đã mua từ Skeleton Girl, Charles bước vào.

Không gian bên trong thuyền gỗ rất lớn, nhưng bài trí rất đơn giản, phía trước những chiếc ghế mà khách ngồi là một sân khấu đơn giản trải thảm màu đỏ.

Đám hải tặc đương nhiên là không có nghi thức gì, uống rượu ăn trái cây, còn có một số người tham lam hít các loại bột.

Trong số các thủ lĩnh cướp biển đang thì thầm với nhau, Charles có vẻ hơi đường đột khi một mình.

Charles không cho Aude Rick vào. Lai lịch của những tên hải tặc bên trong cũng không phải vừa, anh sợ một số người sẽ nhìn ra ông là ma cà rồng.

Khi moij người dần dần đến đông đủ, những ngọn đèn dầu sáng xung quanh đã được điều chỉh sang màu tối nhất. “Pằng ~!” Một ánh sáng rực rỡ chiếu trên sân khấu.

Một người lùn ăn mặc lộng lẫy nhảy ra: "Chào mừng các ông chủ đến với cuộc đấu giá lần thứ 157 của Sodoma! Hôm nay có rất nhiều thứ tốt! Bạn đã sẵn sàng cho tiếng vang trong túi của mình chưa ??"

Khung cảnh rất lạnh lẽo, những hải tặc ở bên dưới hoàn toàn ít có ai đưa mắt lên nhìn hắn.

Đối mặt với điều này, người lùn không quan tâm chút nào, vỗ tay với một nụ cười tưới sáng: "Có một vị vua cao quý, đáng kính và bất khả chiến bại đã mời chúng ta tới."

Ngay khi người lùn nói xong, ánh sáng trên người hắn ta chiếu thẳng về phái khoang bên cạnh.

Một người đàn ông béo phì nặng ít nhất gần 1 tấn đã được đẩy ra bởi một chiếc xe đẩy bằng gỗ. Khuôn mặt bóng nhờn dị thường của hắn ta có những mụn mủ lớn nhỏ, hơn nữa bụng gần như buông xuống đất. Vị vua Sodoma này trông xấu xí một cách kỳ lạ.

“Vua" không để ý đến chỗ ngồi của khách, tập trung toàn bộ sự chú ý vào những núi thịt ở hai bên chiếc xe gỗ.

Nhìn thấy vị vua nuốt thức ăn với hàm răng thối rữa, Charles chỉ nhìn cũng cảm thấy buồn nôn, nói thật ra thì diện mạo của vị vua này kém xa với những gì anh tưởng tượng.

Nhưng những tên hải tặc khác lại không nghĩ vậy, chúng lần lượt đứng lên và tỏ lòng thành kính với vị "Vua".

“Vương" không nói gì, hắn ta vung vẩy đôi tay béo ú của mình một cách bừa bãi, ý là muốn người lùn tiếp tục.

Chùm sáng lại chiếu vào người lùn, sau khi cúi đầu thật sâu nhìn về phía nhà vua, hawns ta dõng dạc tuyên bố: “Cuộc đấu giá bắt đầu! Vật phẩm đầu tiên là một người phụ nữ!"

Tấm vải phía sau người lùn được kéo lên, một cô gái đang bàng hoàng trong bộ váy lộng lẫy bị đẩy lên.

“Các vị, đây cũng không phải là một món đồ chơi đơn giản, cô ấy chính là con gái mất tích cách đây không lâu của Tổng đốc đảo Hà Phương! Ai mua cô ấy thì có thể mỗi ngày chặt một thứ xuống, liên tục uy hiếp Tổng đốc đảo Hà Phương! Mọi người hãy nhìn kỹ! Đây không phải là một người phụ nữ, đây là một cây tiền đó!! Bắt đầu từ 50 vạn, tăng thêm 10 vạn, bắt đầu!! Thuyền trưởng này đã trả 50 vạn! 70 vạn!! Tốt! 100 vạn rồi!!"

Anh không chú ý đến những tên hải tặc đang đề giá. Sự chú ý của Charles dồn hết vào nhà vua. Trên người hắn ta có manh mối về mặt đất, trong lòng không ngừng suy nghĩ làm thế nào để lấy được hải đồ trên người của hắn.

Lúc này, con gái của Tổng đốc bị một tên cướp biển mua đi, cô bước từ trên đài bước xuốngvới vẻ mặt buồn bã, không ai chú ý tới khoảng cách giữa người phụ nữ này và “Vua” ngày càng gần.

Ngay khi cô còn cách "Vua" ba mét, khuôn mặt đầy nước mắt của cô lập tức trở nên dữ tợn, tay trái nhanh chóng lấy ra một khẩu súng lục từ dưới lớp váy xộc xệch, điên cuồng bóp cò về phía "Vua".

“Bùm bùm bùm bùm !!” Viên đạn cắm vào mỡ của “Vua”, máu văng ra dính đầy mỡ màu be.

“Phốc!” Một cái mụn mủ lớn trên mặt vua vỡ ra, một con côn trùng to bằng bàn tay bay thẳng đến cơ thể của người phụ nữ đó, một giây tiếp theo, tiếng xé da xé thịt vang lên, cái xác không đầu cứ như thế mà rơi thẳng xuống đất.

"Vua" vẫn ngây ngốc ngồi đó, lấy bàn tay mập mạp nắm lấy phần thịt dính đầy máu rồi không ngừng nhét vào miệng, giống như mình không phải là người bị bắn.

Sau vài giây, người lùn trên sân khấu lúc này mới vội vàng hoà giải: "Haha, lại là một tên khác không sợ chết có ý nghĩ hão huyền! Hãy khen ngợi vua của chúng ta! Vua của chúng ta không ai có thể đich lại! Bây giờ chúng ta hãy chuyển sang phiên đấu giá thứ hai!!"

Charles nhìn con côn trùng trên mặt đất một lần nữa rút trở lại vào trong mụn mủ của "Vua”, trong lòng hiểu rằng có thể thống trị sự tồn tại của toàn bộ Sodoma không thể là một kẻ ngốc.

Anh chắc chắn rằng vị vua này thậm chí còn không thể hiện ra một chút sức mạnh nào, sức mạnh thực sự của hắn là tuyệt đối rất khủng khiếp.

Rất nhanh Charles nghĩ đến chính mình, đối phương lợi hại như vâyh, làm sao có thể lấy được tin tức từ chỗ hắn?

Giao tiếp? Charles từ bỏ lựa chọn này đầu tiên, đối phương không phải là một người dễ dàng nói chuyện, cô gái đầu lâu nói đúng, hắn sẽ không bao giờ nói cho người khác biết về loại hình làm ăn độc quyền này.

Thực lực của đối phương so với mình mạnh hơn rất nhiều, nhân số cũng nhiều hơn mình, lại càng không thể dựa vào vũ lực, Charles nhất thời lâm vào tình thế tiến thoái lưỡng nan.

Cho đến khi cuộc đấu giá sắp kết thúc, Charles vẫn không nghĩ ra cách nào, anh nhìn tên mập mạp vẫn đang nuốt thịt đằng xa mà trong lòng cảm thấy có chút phiền não.

“Khụ khụ.”

Một tiếng ho bên cạnh cắt ngang ánh mắt đang nhìn thẳng của Charles: "Đừng nhìn vào vua chằm chằm như vậy, hắn sẽ nghĩ đó là sự khiêu khích của cậu đối với hắn."

Charles quay đầu lại, sau khi nhìn thấy hình tam giác trắng trên trán người đó, anh kinh ngạc suýt chút nữa là đứng lên.

Nhìn vị tín đồ của Thần giáo Quang Minh này, ánh mắt của Charles tràn đầy địch ý: "Tôi vẫn chưa chết, có phải Sonny rất ngạc nhiên không?"

Ai biết rằng tín đồ này lại có vẻ mặt vô cùng kinh ngạc: "Sonny? Xin lỗi, tôi không thân với hắn, hắn theo Chủ nghĩa Nguyên Giáo, tôi theo Tin Lành."

Trên gương mặt Charles lộ ra vẻ bán tín bán nghi, có chút không rõ về mục đích của tên này.

"Không cần phải nghi ngờ tôi lừa gạt cậu, cậu biết rõ mà, tín đồ thần giáo Thái Dương bọn tôi chưa bao giờ lừa gạt người."

Lúc này Charles mới trút bỏ được băn khoăn trong lòng, điều này đúng, theo như anh biết, chỉ cần tín đồ thần giáo Thái Dương thực hiện nghi lễ, mất đi sự sợ hãi đồng thời còn mất đi năng lực giấu diếm.

Anh cẩn thận nhìn dáng vẻ của tín đồ trước mặt, người này khoảng 60 tuổi, tóc bạc trắng, trên mũi còn đeo một cặp kính tròn nhỏ, lại phối hợp với trường bào màu vàng.

“Tại hạ Kede, Thánh phẩm của Thần giáo Thái Dương. Thuyền trưởng Charles, lần đầu tiên gặp mặt, xin chào. "

Trong đầu Charles chợt lóe lên, anh chợt nhớ tới lúc trước Sonny thoát khỏi mình đến Sodom để giết những tín đồ của giáo phái khác, chẳng lẽ người cần thanh lú chính là tên này?

“Ông quen tôi?”

Kede mỉm cười: "Haha, tất nhiên là quen. Khi cậu nói trong Hiệp hội Thám hiểm rằng cậu phải tìm vùng đất Quang Minh, chúng tôi liền nhận được tin tức rồi, thuyền trưởng Charles, chúng ta có thể trò chuyện được không?"

Trong lòng Charles khẽ động, kẻ thù của kẻ thù là chính là bạn, kẻ này có thể có giá trị lợi dụng: "Được, lên thuyền của tôi."

Bạn đang đọc Quỷ Bí Địa Hải của Hồ Vỹ Đích Bút
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi chanchan88555
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.