Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giang Hồ Bịp Bợm

Phiên bản Dịch · 1629 chữ

Chương 57: Giang Hồ Bịp Bợm

👾NHÂN DANH BÓNG ĐÊM (BẢN DỊCH): ĐỆ NHẤT DANH SÁCH TOP 1 QIDIAN - PHẦN 2, hài hước, hệ thống, dị năng, đô thị....👾

------

Đột nhiên trên tấm da nổi lên hàng chữ:

- Tôi không lấy được tin tức có tác dụng nào từ tấm da, tránh cho sau này sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, tôi định kiếm một chỗ mà không ai thấy được để vứt bỏ tấm da. Nhưng tôi lại nghĩ, nếu tôi dùng nó để bắt một con quỷ, có lẽ tôi sẽ có thể biết được đáp án mà ta mong muốn.

- Bắt quỷ? Ta thấy là cậu đang lừa dối tôi đi.

(DG: dm tội con quỷ trong tiệm tạp hóa, đúng lúc thế chứ lị ^^).

Dương Gian nhìn thoáng qua, cũng không có tin tưởng những chuyện ma quỷ nó ghi ở trên đó, cất tấm da vào, hắn định qua hai ngày nữa sẽ tìm một chỗ chôn nó.

Hai giờ trôi qua, tiệm tạp hóa tổng hợp mở cửa.

Tuy rằng hiện tại chưa có buôn bán nhưng Dương Gian và Lưu Cường vẫn tiếp tục làm việc.

8 giờ 30 phút họ bắt đầu đi tuần tra.

- Đúng rồi, tối hôm qua đã đóng công tắc thang máy rồi, sao giờ nó lại mở?

Dương Gian đứng ở bên trên tay vịn thang máy đột nhiên nhớ tới một chuyện, hình như tối hôm qua hai người đã tắt thang máy sau đó mới đi về ngủ.

Theo lý mà nói thì mới sáng ra thang máy sao lại mở ra được, Lưu Cường buồn bực nói:

- Chị Lệ có chìa khóa cổng, cậu nhìn xem cửa tiệm đã mở ra, nghe nói hôm nay ông chủ sẽ trở về, có lẽ chị Lệ muốn chuẩn bị cái gì đó cũng nên, cậu quan tâm mấy chuyện này làm gì?

Dương Gian nói:

- Không có gì, chỉ là ngạc nhiên nên hỏi thôi.

Hôm nay toàn bộ đèn trong tiệm tạp hóa tổng hợp đều được bật lên, không giống như bình thường tắt hết đèn.

Sau khi tuần tra một vòng, Dương Gian cũng không có phát hiện ra có cái gì bất thường, tất cả đều bình thường nhưng chính loại bình thường này lại khiến cho Dương Gian cảm thấy có chút lo lắng.

Nếu ngay cả hắn cũng không tìm ra vấn đề, như vậy xem ra ở tiệm tạp hóa tổng hợp cũng không thể xảy ra chuyện ma quỷ mới đúng nhưng vì sao có người mất tích?

Hơn nữa Dương Gian cảm thấy trong tiệm có chỗ nào đó không thích hợp nhưng lại không nói ra được là chỗ nào.

Tuy nhiên, vào khoảng 10 giờ sáng, mấy cỗ xe sang trọng dừng lại trước cửa tiệm.

Từ trên xe đi xuống một đám người, dẫn đầu chính là một người đàn ông trung niên có chút thấp bé, thân ông mặc âu phục.

Lưu Cường nói nhỏ một câu:

- Ông chủ đó, cậu cẩn thận một chút, gần đây không có buôn bán được gì cho nên tính tình ông chủ không có tốt lắm.

Người đàn ông thấp bé này họ Đường, tên gọi Đường An, là ông chủ của tiệm tạp hóa tổng hợp này, lúc trước kinh doanh bất động sản, mấy năm gần đây đổi nghề, mở tiệm tạp hóa tổng hợp để kinh doanh.

- La đại sư, đây là tiệm của tôi, mời đại sư nhìn xem, cửa tiệm này của tôi xảy ra chuyện gì, cách đây ba ngày có hai người đã mất tích, La đại sư, ngài cẩn thận bậc thang. . .

Ông chủ Đường nịnh hót tươi cười với La đại sư, một người đàn ông khoảng 50 đi tới.

Đằng sau có 4 5 người đi theo, người đàn ông gọi là La đại sư đột nhiên nói:

- Không thể đi vào từ cửa chính, đi cửa khác đi, tiệm của ông còn có cửa khác không?

Ông chủ Đường vội vàng nói.

- Có, có một cửa vận chuyển hàng hóa.

La đại sư nói:

- Vậy đi đến cửa đấy xem sao.

Dương Gian đứng ở cửa nghe vậy, khóe miệng cũng suýt bật cười.

Đây là một tên giang hồ bịp bợm, giả mù, lừa gạt người khác.

Tất cả mọi người đều đi vào từ cửa chính, khách hàng cũng thế, còn vị đại sư này lại không được? Cho dù thật sự có quỷ thì khi tuần tra hắn cũng có thể phát hiện ra.

Trừ khi La đại sư cũng là người điều khiển quỷ, hơn nữa có bản lĩnh lớn hơn cả hắn.

Nhưng nhìn khuôn mặt bóng loáng của ông ta, bộ dạng rất có sức sống, chắc chắn không có khả năng là người điều khiển quỷ.

(DG: Người điều khiển quỷ sẽ bị lệ quỷ tra tấn hằng đêm cho nên các bạn biết rồi đó . . .)

- Các ngươi đứng canh ở đây, đừng cho ai vào, có chuyện gì thì tôi sẽ gọi.

Chị Lệ vội vàng đi đến, dặn dò mấy người đồng nghiệp mấy câu sau đó đi tiếp đón ông chủ.

La đại sự đi vào tiệm tạp hóa tổng hợp từ cửa hông, ông chủ đi trước dẫn đường, cùng đám người chị Lệ đi vài vòng trong cửa tiệm, nhìn trái nhìn phải, sau đó gật gật đầu có vẻ đã tìm ra nguyên nhân, giống như đã hiểu rõ toàn bộ mọi chuyện quỷ quái xảy ra trong tiệm, còn việc hiểu cái gì thì không ai biết hoặc là trong lòng đã chuẩn bị sẵn kịch bản rồi, giờ chỉ diễn thôi.

Dương Gian không có hứng thú với chuyện này lắm, mặc dù hắn biết La đại sư là giang hồ bịp bợm cũng không có vạch mặt.

Nếu không có chuyện ma quỷ, thì 100 vạn cũng chỉ có thể để cho bọn giang hồ bịp bợm này cầm đi, sù sao cũng không tới lượt hắn.

- Hử?

Thế nhưng, sau đó mũi của Dương Gian khẽ giật giật, lại nghe thấy một mùi thối của thi thể.

- Cái mùi này lại xuất hiện, lần này giống như. . .rất gần, bởi vì mùi nồng nặc hơn so với trước đây.

Hắn xoay người nhìn xung quanh, trong tiệm vẫn như cũ, không có xảy ra chuyện gì hết.

….

Chỉ cần không có chuyện ma quỷ xảy ra, Dương Gian sẽ tiếp tục đứng một bên làm bảo vệ chứ không có lộ mặt ra ngoài.

Sau khi ông chủ Đường cùng với La đại sư vòng vo vài vòng trong cửa tiệm, không chờ ông chủ Đường mở miệng, La đại sư đã nói thẳng:

- Ông chủ Đường, cửa hàng của ông quả đúng là có vấn đề, âm khí rất nặng, sợ sẽ xảy ra chuyện, lúc vừa mới xuống xe tôi cũng đã cảm giác được chỗ của ông có cái gì đó không thích hợp.

Sắc mặt ông chủ Đường khẽ thay đổi, cẩn thận hỏi:

- Đại sư, rốt cuộc tiệm của tôi đã xảy ra chuyện gì? Có thể giải quyết được không?.

La đại sư cười nói:

- Mặc dù có chút phiền phức nhưng may là ông mời tôi đến đây, nếu không đổi lại là những người khác tuyệt đối không có bản lĩnh này, may mắn của ông cũng không nhỏ, vấn đề của tiệm tôi có thể giải quyết giúp ông được nhưng tôi có hai phương pháp một là trị phần ngọn, hai là trị phần gốc, không biết ông chủ Đường muốn chọn phương pháp nào?

Ông chủ Đường hỏi:

- Hai cái này có khác biệt như thế nào?.

La đại sư nói:

- Phương pháp trị phần ngọn rất đơn giản, tôi lập đàn khu trừ tai họa, nơi này sẽ khôi phục lại bình thường, trong thời gian ngắn sẽ không có xảy ra chuyện nữa nhưng mà sau này có xảy ra nữa hay không thì tôi cũng không có đảm bảo.

Ông chủ Đường hỏi:

- Như thế trị tận gốc thì sao?.

(DG: đoạn dưới đều liên quan đến phong thủy, bạn nào muốn hiểu rõ thì hỏi chị GG :)) còn không thì đọc sơ qua thôi nhé. ^^! )

- Trị phần gốc sẽ phải động chạm đến phong thủy, thú thật cửa tiệm của ông phong thủy rất xấu, trái thấp phải cao, bạch hổ sát, cửa chính của tiệm lại mở về hướng tây nam, đây là cấm kỵ trong phong thủy, trong truyền thuyết thì hướng tây nam chính là hướng quỷ môn quan, cửa tiệm của ông mở của mua bán, một khi mở cửa ra thì chả khác gì hướng về quỷ môn quan mở cửa, có cái gì yêu ma quỷ quái toàn bộ đều chạy vào đây. Còn khách hàng vào đây mua bán cũng giống như họ đang bước vào quỷ môn quan vậy, trăm người đi vào thì sẽ có một hai người xui xẻo bị quỷ giữ lại không ra ngoài được, càng nhiều người vào thì càng có nhiều người cảy ra chuyện.

La đại sư nhìn ông chủ tiệm nói:

- Muốn bình yên vô sự, trừ khi ông đóng cửa ngừng kinh doanh, ngăn cản khách hàng đi vào, nếu không phiền toái sẽ liên tục đến với ông, ông Đường ông nghĩ lại xem có phải là sau khi ông đóng cửa ngừng kinh doanh thì trong tiệm không còn xảy ra chuyện mất tích phải không?

-------

Mỗi ngày 3 chương, mọi người bình luận và like truyện để chương lên nhanh hơn nha!

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch) của Phật tiền hiến hoa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 18
Lượt đọc 2177

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.