Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quá Khứ Của Trầm Ngọc Khanh (4)

Phiên bản Dịch · 1019 chữ

Edit: Sahara

"Là tự ngươi té ngã, vậy mà còn muốn kéo theo một cái đệm lưng? Mà ngươi nặng như vậy, vạn nhất ta bị ngươi kéo xuống làm đệm lưng, không chết thì cũng bị trọng thương!" Tiểu Mạch cong cong khóe môi, giọng nói non nớt mềm mại đáng yêu vô cùng, nhưng ngữ khí thì rất lạnh nhạt.

Khuôn mặt Đường Duyệt biến sắc, tức đến mức cả người không ngừng run rẩy.

Thằng nhóc thúi tha này, lại dám nói Đường Duyệt cô nặng?

"Nếu ngươi không có gia giáo, ta cũng không ngại mà thay mẹ ngươi dạy dỗ ngươi!"

Đường Duyệt giơ tay lên muốn tát vào mặt Tiểu Mạch, thì ngay lúc này, một bàn tay từ phía bên cạnh bỗng duỗi tới, gắt gao giữ chặt lấy cổ tay của cô ta.

Ngay sau đó, một giọng nói tà khí đột ngột vang lên, làm cho toàn thân Đường Duyệt ngay tức khắc cứng đờ tại chỗ.

"Xem ra ngươi và Thiên Ngọc đều giống nhau, không thích có nhiều hơn một cánh tay!"

Vân Lạc Phong híp đôi mắt lại, mỉm cười tươi tắn mà nhìn Đường Duyệt.

Đường Duyệt kinh ngạc quay phắt đầu lại, sau khi nhìn thấy gương mặt tuyệt mỹ của Vân Lạc Phong, nội tâm như bị ai đó hung hăng đánh mạnh vào một cái. Một ngọn lửa giận từ trước tới nay chưa từng có bốc cháy mãnh liệt trong lòng.

"Vân Lạc Phong, tại sao ngươi lại ở đây?"

Vừa rồi Đường Duyệt chỉ lo mắng chửi Tiểu Mạch, nên không để ý đến Vân Lạc Phong ở bên cạnh. Thật không ngờ, nữ nhân này lại xuất hiện ở trước đại môn của Trầm gia.

"Ta biết mà, ngươi nhất định là vì muốn câu dẫn Trầm gia chủ mới đến đây!" Đường Duyệt giống như là đã nhìn thấu được ý đồ của Vân Lạc Phong, ánh mắt nhìn về phía Vân Lạc Phong chứa đầy sự chán ghét và khinh thường: "ngươi đúng thật là ghê tởm! Đã có nhiều nam nhân như vậy rồi mà còn không muốn bỏ qua Trầm gia chủ. Loại nữ nhân không biết xấu hổ như ngươi không biết sao mà vẫn còn mặt mũi để sống trên đời này như vậy?"

Tiểu Mạch nhịn không được mà phì cười. Bình thường gương mặt phấn điêu ngọc trác của Tiểu Mạch đã rất đáng yêu không sao tả xiết rồi, bây giờ lại còn cười khanh khách lên, thật sự là làm tâm của người ta cũng phải mềm nhũn ra.

"Lần đầu tiên ta mới được nhìn thấy một người không biết xấu hổ mà lại còn đi mắng người khác là không biết xấu hổ! Dì này, dì có biết xấu hổ hay không?" Tiểu Mạch vừa nói vừa làm mặt quỷ hướng về phía Đường Duyệt.

Đường Duyệt muốn tiến lên, nhưng cổ tay cô ta lại đang bị Vân Lạc Phong giữ rất chặt, thậm chí cô ta còn nghe thấy cả tiếng xương cốt mình kêu lên răn rắc.

"Cút!"

Vân Lạc Phong quát lớn một tiếng, một chữ vừa thốt ra khỏi miệng thì đồng thời một cổ linh lực từ trên người cô cũng lập tức phát ra, đánh thẳng vào người của Đường Duyệt, làm cơ thể Đường Duyệt bay ngược ra xa, chật vật ngã xuống đất một lần nữa.

Vân Lạc Phong nhìn gương mặt tái nhợt của Đường Duyệt, khóe môi bất giác gợi lên một độ cong, giọng nói mang theo vẻ cuồng ngạo không hề kiềm chế: "ta đã hạ chiến thư cho Thiên Võ Các của các ngươi, vài ngày nữa chính là ngày mà Thiên Võ Các các ngươi diệt vong, thế mà bây giờ ngươi vẫn còn có tâm trạng nhàn nhã để chạy tới Trầm gia?"

Đường Duyệt lại không cho rằng lời của Vân Lạc Phong là đúng, cô ta hừ lạnh một tiếng: "Vân Lạc Phong, ta nói cho ngươi biết, ý đồ quyến rũ Trầm gia chủ của ngươi sẽ không thành công đâu!"

Sư phụ đã nói, tuyệt đối sẽ không để cho Vân Lạc Phong câu dẫn Trầm gia chủ. Còn Đường Duyệt cô cho dù không thể trở thành đương gia chủ mẫu của Trầm gia, thì ít nhất cũng còn thân phận đồ đệ của trưởng lão Trầm gia. So với Vân Lạc Phong thì vẫn cao quý hơn gấp mấy lần.

Như thế, nữ nhân này còn có tư cách gì mà muốn tranh đấu cùng Đường Duyệt cô đây?

"Hơn nữa, ta đoán, ngay cả đại môn của Trầm gia ngươi cũng không thể bước qua được. Còn muốn gặp mặt Trầm gia chủ, hừ, kiếp sau cũng đừng hòng mơ được giấc mơ đẹp như thế!" Đường Duyệt bò dậy khỏi mặt đất, cười lạnh mà nhìn Vân Lạc Phong đầy mỉa mai.

Ngay khi Đường Duyệt vừa nói xong, đột nhiên, một giọng nói lạnh nhạt từ bên cạnh bỗng vang lên, làm cho sắc mặt của Đường Duyệt tức thì trở nên vô cùng dữ tợn.

"Xin lỗi, Đường tiểu thư, Vân cô nương là người được Trầm gia chúng ta mời đến làm khách, nếu Đường tiểu thư còn tiếp tục vô lễ với Vân cô nương, vậy ta cũng chỉ có thể đem Đường tiểu thư đây trục xuất khỏi Trầm gia, vĩnh viễn không được bước vào nửa bước!"

Ám vệ từ nãy giờ vẫn luôn âm thầm quan sát ở chỗ tối lúc này mới chậm rãi đi ra, hắn vòng qua Đường Duyệt, đi thẳng đến trước mặt Vân Lạc Phong, chắp nắm tay, hơi khom người, vô cùng cung kính nói với Vân Lạc Phong: "Vân cô nương, gia chủ lệnh cho thuộc hạ ở đây chờ cô nương tới! Mời Vân cô nương đi theo ta, gia chủ đã đợi người được một lúc lâu rồi!"

"Ừm!"

Vân Lạc Phong khẽ gật đầu, nắm tay Tiểu Mạch, cùng bước qua đại môn tiến vào Trầm phủ.

Bạn đang đọc Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng của tiêu thất gia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 23

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.