Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 617 chữ

Buổi chiều trôi qua trong nháy mắt, tôi vẫn suy nghĩ về dòng chữ trên tờ giấy.

【1, 2, 3, 4, 6, 7. Một con số đã chạy trốn. 】

Có ý gì?

Càng nghĩ tôi càng hoài nghi mình có nhớ lầm hay không.

Giống như là bạn nhìn một chữ trong thời gian dài, bạn sẽ bổng cảm thấy từ đó trở nên không còn quen thuộc nữa.

Tôi lại nhớ tới câu nói trước đây nhận được.

【 Không tuân thủ quy tắc sẽ chết, tuân thủ quy tắc cũng sẽ chết. 】

Vậy nếu tôi vừa tuân thủ quy tắc mà cũng vừa không tuân thủ quy tắc thì sao?

Có lẽ sẽ có một con đường sống.

Tôi không thể làm một con hưu đợi bị làm thịt, tôi không thể để cho cái mác “bị giết” gán lên trên người mình được.

【 Phải loại bỏ quy tắc. 】

Mà quy tắc tôi lựa chọn loại bỏ đó là:

【 Kiên trì trong bảy ngày, sau bảy ngày trường học sẽ mở cửa, hãy bắt xe bus số 17 để rời khỏi đây. 】

【 Không được rời khỏi trường cho đến khi trường được mở cửa!!!!!! 】

Vậy thì khi nào nên rời khỏi trường học?

Trong lúc tôi tự hỏi, trong lớp lại có thêm người ch.ết.

Bằng cách nhét người vào hộp.

Người động thủ là hội học sinh.

Bạn nữ ngồi gần đó bị dọa đến mức hôn mê bất tỉnh.

Hy vọng bạn có thể tỉnh lại trước khi tan học, nếu không bạn sẽ phải bước lên đường ch.ết.

Sao tự nhiên hội học sinh lại động thủ?

Giáo viên đứng trên bục vẫn giảng bài như bình thường.

Những học sinh phát ra âm thanh đều đã bị treo lên.

Trong số những học sinh bị treo lên, có một học sinh không bình thường.

Bạn học sinh này đã bị gi.ết ch.ết trước đây rồi.

Nhưng bởi vì phát ra âm thanh, hắn lại bị treo lên lần nữa.

Hắn giãy giụa ở giữa không trung, cổ bị kéo ra một độ dài vô cùng kinh khủng.

Sau khi tan học, hắn được thả xuống dưới, cơ thể khôi phục lại như bình thường, như chưa từng có chuyện gì xảy ra, vẫn cười đùa đi ra khỏi lớp.

Tôi ra ngoài, chạy tới lớp tiếp theo.

Trùng hợp, người anh em bị treo cổ xong lại được thả xuống ở tiết trước tiếp tục cùng lớp với tôi ở tiết này.

Vào học chưa được vài phút, hắn lại bắt đầu làm trò.

Đầu tiên hắn biểu diễn một đoạn B-box cho giáo viên nghe.

Trâu bò.

Quả thực khiến tôi sốc tới tám đời luôn đấy.

Cho nên hắn lại bị treo lên lần nữa.

Không phải tiết nào hắn cũng như vậy chứ……

Vất vả, quá vất vả.

Trong lúc tôi đang phỉ nhổ ở trong lòng, dây thừng treo người kia bỗng bị đứt.

Ủa chưa tan học mà? Sao lại thế này?

Chỉ thấy hắn bay lên bục giảng, lấy ra một cái hộp.

Là hội học sinh!

【 Nếu chết đủ nhiều, sẽ trở thành người của hội học sinh sao? 】

Hắn nhét giáo viên vào hộp xong đứng ở trên bục giảng quay mặt xuống dưới.

Hắn muốn làm gì nữa?

Tôi sốt hết cả ruột.

Không lẽ hội học sinh bắt đầu tấn công học sinh vô điều kiện rồi?

Ai ngờ hắn lại làm thêm một đoạn B-box nữa.

“Vỗ tay, không vỗ tay là phải vào hộp.” Hắn nói.

Bên dưới vang lên tiếng vỗ tay như sấm.

Tại hạ bái phục

Bạn đang đọc Quy tắc 7 ngày trong ngôi trường khép kín của Lưu Thần
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi minhnguyen0
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.