Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhận chế

Phiên bản Dịch · 1738 chữ

Giờ phút này Phỉ Tiềm thật không biết phải lựa chọn ra sao, có lẽ Tào Tháo mới là ứng cử viên sáng giá nhất, nhưng Phỉ Tiềm biết với vị trí hiện tại của mình, hắn không được phép chọn Tào Tháo.

Phỉ Tiềm và Y Tịch có chỗ ngồi trong hội nghị là nhờ mượn cờ hiệu của thứ sử Kinh Châu Lưu Biểu, đại diện cho chư hầu một phương, còn quý anh Tháo Tháo càng đáng thương hơn, ngay cả hàng ghế đầu tiên cũng không có phần, phải ngồi sau lưng Trương Mạc trông chẳng khác nào thuộc hạ cấp dưới.

Bảo Phỉ Tiềm đề cử Tào Tháo?

E là dù hắn nói ra, có khi còn bị mọi người xem như trò hề, không chỉ vậy, ngay cả thầy hắn là Thái Ung và Bàng Đức Công cũng sẽ bị chỉ trích vì dạy ra một kẻ không biết tôn ti trật tự, không hiểu lễ nghi.

Xin lỗi nhé, mặc dù đệ biết huynh là lựa chọn tốt nhất, nhưng ca này đệ bó tay rồi.

Phỉ Tiềm vừa định học theo Bảo Tín, quyết đoán từ bỏ quyền bầu cử, tình cờ nhìn sang phía Tào Tháo, hắn lại thấy Tào Tháo dùng ánh mắt ra hiệu gì đó.

Hắn nương theo ánh mắt Tào Tháo nhìn về phía Viên Di, ồ, hóa ra sư huynh mình muốn mình đề cử Viên Thiệu?

Chuyện này… Phỉ Tiềm không khỏi có chút do dự, nếu mạnh miệng đề cử Viên Thiệu, chẳng hẳn hắn sẽ đắc tội rất nhiều người nha.

Vừa rồi thứ sử Dự Châu Khổng Trụ làm đủ mọi cách, dùng lời ngon tiếng ngọt để ép mình đề cử cho hắn, nếu mình tự nguyện bỏ quyền đề cử cũng thôi đi, đằng này lại đi chọn Viên Thiệu, như vậy tất nhiên sẽ kết oán với Khổng Trụ, có khi vì thế mà hai anh em Trương Mạc, Trương Siêu, thậm chí ngay cả thái thú Đông Quận Kiều Mạo cũng bởi thế mà không chào đón mình…

Phỉ Tiềm hơi lo lắng, lại trông thấy Tào Tháo nấp sau lưng Trương Mạc, âm thầm chắp tay hành lễ với mình…

Thôi vậy! Phỉ Tiềm nghĩ đi nghĩ lại, cẩn thận cân nhắc một chút, phát hiện ra cách có thể dùng được, lập tức mở miệng đáp:

“Cảm tạ Khổng đại nhân, nếu chư vị không chê, xin cho phép Tiềm mạo muội nói đôi lời. Hai người các vị đề cử hiện nay không có mặt ở đây. Chẳng hay lúc này Kháng Hương hầu Viên Bản Sơ và Hậu tướng quân Viên Công Lộ đang làm gì?”

Trương Siêu tương đối ngay thẳng, nhanh mồm nhanh miệng nên buột thốt lên:

“Hậu tướng quân ta không biết, Kháng Hương hầu đang ở Nghiệp Huyện lập đàn để nhận chế…”

Trong lúc nhất thời, toàn trường trở nên lặng ngắt như tờ, ngay cả Trương Siêu cũng phát hiện ra lời mình nói vấn đề, mặt hắn đờ ra, cả người run rẩy…

Phỉ Tiềm chắp tay ý bảo những gì cần nói mình đã nói hết.

Môi Y Tịch giật giật vài cái, hắn dùng âm thanh nhỏ nhất có thể thì thầm với Phỉ Tiềm:

“Tử Uyên đúng là dưới lưỡi có hoa, rất tuyệt vời, rất đặc sắc nha.”

Mặc dù nhìn bề ngoài Phỉ Tiềm có vẻ rất bình tĩnh, giống như đang tính trước cả rồi, nhưng thực tế trong lòng hắn đang vô cùng hoảng sợ, vốn dĩ hắn chỉ vô tình muốn hỏi hành động đôi bên nhằm nâng lợi thế Viên Thiệu lên cao hơn Viên Thuật, sau đó thuận nước đẩy thuyền tiến cử Viên Thiệu, kết quả Trương Siêu nói ra một tin làm tất cả mọi người câm nín…

Thật sự bản thân Phỉ Tiềm cũng bị tin tức này làm giật bắn mình, nhưng theo như tình huống hiện giờ, rõ ràng Khổng Trụ, Trương Mạc, thậm chí đám người Lưu Đại đều biết chuyện này, còn hắn đích thật là lần đầu tiên nghe qua!

Có rất nhiều người thường xuyên nhầm lẫn về vấn đề này, trong lịch sử đời nhà Tần, khi hoàng đế ban hành ý chỉ, sẽ có 2 loại là chế và chiếu. Chiếu hàm nghĩ ban hành rộng rãi khắp nước, còn chế thuộc loại thánh chỉ mà hoàng đế chỉ ban hành cho bá quan trong triều.

Sau khi thống nhất đất nước và kế thừa nhà Tần, Đại Hán cũng tiếp tục sử dụng phương pháp hành chính này.

Cha mẹ ơi, nhận chế nha! Thằng cha Viên Thuật thật muốn chơi lớn mà!

Hiện giờ hoàng đế Lưu Hiệp bị Đổng Trác xích lại như xích thú cưng, làm gì có cơ hội âm thầm hạ chiếu thư cho Viên Thiệu?

Cho nên tổ chức nghi thức nhận chế, ngoài miệng thì bảo mình cúc cung tận tụy, tuân theo ý chí của hoàng đế, còn thực tế chẳng phải Viên Thiệu nói cái gì chính là cái đó sao?

Phỉ Tiềm lại nghĩ tới trước đó Trương Mạc bày trò đánh tráo khái niệm để lập lờ nước đôi, không khỏi mắng cả nhà Trương Mạc trong lòng, kẻ này đúng là phường xảo trá, nếu như Viên Thiệu đang làm chuyện này, vậy chắc chắn hắn sẽ không tới Toan Tảo.

Nghi thức nhận chế là việc trọng đại, không chỉ lập đàn trai giới, mà còn phải tổ chức long trọng hết mức có thể, trong lúc nhất thời nào có rảnh rỗi mà muốn đi đâu thì đi?

Cơ mà nói gì thì nói, lần này Viên Thiệu chơi một phát khiến thiên hạ trầm trồ là có thật, lỡ như hoàng đế ra mặt bảo Viên Thiệu giả truyền chế, như vậy hắn chắc chắn bị khép vào tội giả mạo chỉ dụ hoàng đế, tương đương với tội phản quốc.

Theo Phỉ Tiềm biết, hầu như kẻ nào cố tình giả truyền thánh chỉ, xâm phạm quyền lực và tôn nghiêm của hoàng đế, đều chỉ có con đường chết, bị bắt lập tức chặt đầu, thậm chí còn bị tra xét để tru di tam tộc.

Tuy nhiên thời Hán không phải lúc nào cũng thế, có lẽ do quan niệm hoàng đế cùng các sĩ tộc chung tay trị vì thiên hạ, nên tội giả mạo thánh chỉ cũng được xử tùy theo trường hợp.

Năm xưa thời Hán Vũ đế, quận Hà Nội có hơn ngàn nhà dân bị hỏa hoạn, Vũ đế sai Cấp Ảm đi thị sát, Ảm cho rằng nhà dân bị cháy là chuyện thường, nhân dân Hà Nam gặp thiên tai đáng lo hơn, thế là tự ý lấy tiết trượng hoàng đế ban cho, hạ lệnh mở kho phát chẩn, sau đó về triều treo tiết, tự nhận tội và cam tâm chịu phạt.

Nhưng sau đó Hán Vũ Đế cho rằng Ảm có thiện tâm, hạ lệnh xá miễn không truy cứu, chỉ giáng làm huyện lệnh Huỳnh Dương.

Một trường hợp khác xảy ra trong thời kì Nguyên Đỉnh nguyên niên của Hán Vũ Đế, Từ Yển cũng tự ý soạn chế, lại bị cho là tổn hại quốc gia, bị Ngự Sử Đại Phu Trương Canh vạch tội, tuyên phán tử hình.

Cho nên giả mạo thánh chỉ thời Hán không nhất định sẽ bị xử phạt, huống hồ trong tình hình này, Viên Thiệu ra mặt tuyên bố với thiên hạ rằng mình nhận được chế thư từ hoàng đế, thuận theo hoàng đế để làm việc, ai cũng biết chế thư là giả nhưng chẳng ai dám vạch trần.

Khổng Trụ thở dài, nhìn Trương Mạc một chút, trong ánh mắt chứa đầy vẻ bất đắc dĩ, đành nói:

“Viên Bản Sơ xuất thân bốn đời tam công, danh tướng hội tụ, chính là anh hùng thiên hạ, ta cũng đề cử hắn làm minh chủ, các vị có đồng ý không?”

Chư hầu trong trướng im lặng hồi lâu, sau đó liên tục cất lời:

“Tốt! Kháng Hương hầu chính là minh chủ!”

Đúng là chịu thì chịu không chịu cũng phải chịu, bây giờ Viên Thiệu đang làm nghi thức nhận chế, nếu không để hắn làm minh chủ, sau đó Viên Thiệu cảm thấy khó chịu, nói hoàng đế có chế, các ngươi vô dụng nên phải cách chức hồi hương…

Huống hồ mọi người tụ tập ở Toan Tảo để làm gì? Chẳng lẽ thật sự muốn đánh nhau với Đổng Trác? Chẳng bằng bảo bọn họ tính toán cho con đường làm quan sau này của mình.

Về phần Hậu tướng quân Viên Thuật, hay là Khổng Trụ, xin lỗi nhé, các ngươi làm gì có đủ chức vị và danh vọng để lên tiếng trong lúc này.

Vì mũ quan trên đầu, ngay cả Kiều Mạo là người có khuynh hướng ủng hộ Viên Thuật sau một hồi cân nhắc, cuối cùng cũng lựa chọn thỏa hiệp.

Giọng Khổng Trụ khàn hẳn đi:

“Như vậy thể theo ý kiến của mọi người, phái người mang theo kết quả bầu chọn báo tin cho Kháng Hương hầu. Chúng ta cũng mau chóng lập đàn để tổ chức minh ước.”

Đến tận đây, hội nghị dài lê thê rốt cục đã kết thúc.

Hai vị lão đại Khổng Trụ và Lưu Đại cùng nhau đứng dậy, dẫn đầu sóng vai đi ra ngoài, còn lại cũng đều đứng dậy, dựa theo cấp bậc chỗ ngồi mà lần lượt bước ra.

Thời điểm Khổng Trụ đi tới trước mặt Phỉ Tiềm, không biết là vô tình hay cố ý, gật đầu với hắn rồi nhẹ giọng bảo:

“Tốt lắm!”

Sau đó Khổng Trụ bỏ đi. Trương Mạc đi tới, một câu cũng không nói, chẳng thèm nhìn Phỉ Tiềm, chỉ phất mạnh tay áo rồi hừ mạnh bước ra khỏi trướng.

Trương Siêu cũng trợn mắt liếc nhìn Phỉ Tiềm một cách khó chịu rồi nhăn nhó đi theo sau lưng Trương Mạc.

Trong lòng Phỉ Tiềm thở dài, kể cả mình có cẩn thận chú ý đi chăng nữa, lựa chọn đúng thời điểm vàng, nhưng có một số người đã định sẵn là phải đắc tội…

Tào Tháo ơi Tào Tháo, huynh đúng là hố đệ rồi…

Bạn đang đọc Quỷ Tam Quốc [bản dịch] của Mã Nguyệt Hầu Niên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kimsa
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.