Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Anh ta chết rồi

2378 chữ

【 Mở đầu 】

Tháng 6 năm 9102 lịch vũ trụ, phía Tây Nam của nước Hoa Hạ tại căn cứ của quân khu lục chiến số một, một binh sĩ vội vã chạy đến sân huấn luyện báo cáo với Hình Hàn đang giao nhiệm vụ: “Báo cáo thủ trưởng, bà nội của ngài gọi điện thoại tới, nói có chuyện gấp cần tìm ngài.”

Hình Hàn hỏi: “ Bà ấy có nói chuyện gấp là gì không?”

“Không có, nhưng nghe giọng nói của bà ấy có lẽ đang rất sốt ruột.”

Hình Hàn phân phó nhiệm vụ xong mới quay trở lại văn phòng của anh nhận điện thoại: “Alo, là bà nội ạ?”

Bà Hàn nghe được giọng nói của cháu trai, vội vàng nói: “Tiểu Hàn, bà đã định cho cháu một mối hôn nhân rồi…”

Hình Hàn nghe thấy lại là vấn đề kết hôn, lập tức cảm thấy đau đầu, việc này so với chấp hành nhiệm vụ nguy hiểm còn khó khăn hơn nhiều.

Bây giờ tâm tư của anh đều đặt ở quân đội, căn bản không có suy nghĩ vấn đề này cũng không có thời gian đi yêu đương, nhưng người trong nhà cứ cách vài hôm lại gọi điện thoại tới hối thúc anh đi xem mắt, tính cả lúc này đã là lần thứ năm mươi.

Đôi khi bị thúc giục quá nhiều, anh thật sự muốn tùy tiện tìm một người nào đó kết hôn cho xong chuyện.

Thật ra chuyện người nhà sốt ruột thúc giục anh kết hôn cũng không có gì kỳ lạ, năm nay anh đã ba mươi tuổi, hàng năm lại ở bên ngoài chấp hành nhiệm vụ nguy hiểm, người trong nhà lo lắng anh lừng lẫy hy sinh trong lúc làm nhiệm vụ, nhưng một đứa con nối dõi cũng không có, cho nên đặc biệt sốt ruột chuyện hôn nhân của anh.

Anh chưa kịp trả lời đã nghe thấy tiếng em gái hét lên ở đầu bên kia điện thoại: “Anh, hôn sự mà bà nội định cho anh là âm hôn, anh đừng đồng ý với bà ấy.”

“Ẩn hôn? Ẩn hôn là cái gì?” Ở đầu điện thoại bên kia Hình Hàn không nghe được rõ “Cùng đối phương kết hôn sau đó giấu giếm chuyện này?”

Đầu bên kia điện thoại chìm vào sự im lặng quỷ dị, nửa phút sau mới gấp gáp nói: “Đúng, đúng, đúng vậy, chính là như vậy, đối phương cũng không muốn kết hôn, nhưng bởi vì có một nguyên nhân nên không thể không đồng ý việc kết hôn này, còn cháu thì mệnh quá cứng mà bát tự của đối phương vừa hay đủ để áp chế bát tự của cháu, giúp cháu khi làm nhiệm vụ cũng có thể thuận lợi hơn, sẽ không phải lúc nào trở về nhà trên người cũng đầy vết thương. Sau khi các cháu kết hôn, nếu như đối với nhau không có tình cảm thì hoàn toàn có thể không cần thực hiện nghĩa vụ của vợ chồng, cháu cũng có thể giống như ngày thường hằng năm chuyện tâm công tác ở quân đội, cũng không cần làm tiệc cưới hay tuyên bố chuyện kết hôn với mọi người, tóm lại mọi ngày diễn ra như thế nào thì về sau vẫn sẽ diễn ra như vậy, sẽ không can thiệp vào sinh hoạt của đối phương.”

Hình Hàn cũng không phải là người mê tín nhưng đối với những lời nói của bà Hàn cũng có chút rung động, nếu sự việc đúng là như vậy thì sau này sẽ không có ai giục anh kết hôn được nữa: “Đối phương thật sự đồng ý sao?”

Anh không muốn làm người khác chậm trễ cũng không muốn phải có quan hệ ràng buộc với người khác, nếu là đối phương đồng ý vậy thì anh cũng sẽ suy nghĩ thêm về chuyện này.

“Đồng ý, rất đồng ý, bây giờ chỉ còn thiếu cái gật đầu của cháu.”

Một lát nữa Hình Hàn còn muốn làm nhiệm vụ, anh do dự một chút rồi cũng đồng ý: “Như vậy đi, đợi sau khi cháu thực hiện nhiệm vụ quay trở về sẽ gặp mặt người đó rồi xác nhận chuyện này sau.”

“Bây giờ cháu phải đồng ý cùng người đó kết hôn, người đó mới có thể gặp mặt cháu.”

Hình Hàn nghi hoặc nói: “ Bây giờ lập tức đồng ý kết hôn? Đối phương gấp gáp muốn kết hôn như vậy sao?”

“Đúng vậy, rất sốt ruột, nếu không cũng sẽ không đồng ý ẩn hôn.”

“ Này…” Hình Hàn cảm thấy chuyện này có chút kỳ lạ, bà nội rất sốt ruột muốn anh kết hôn, anh còn có thể hiểu, nhưng tại sao lại đồng ý bọn họ không cần làm chuyện vợ chồng? Chả lẽ bà nội không mong bọn họ có con sao?

Bà Hàn sốt ruột nói: “Tiểu Hàn, cháu còn ở đấy không?”

“ Còn, chuyện kia…”

Hình Hàn vừa muốn nói chuyện, cấp dưới của anh đi vào cửa: “Báo cáo thủ trưởng, đội ngũ đã chuẩn bị xong, sẵn sàng đợi ngài ra lệnh xuất phát.”

Bà Hàn ở đầu điện thoại bên kia nghe được lời nói của binh sĩ, sốt ruột nói: “Tiểu Hàn, cháu trả lời bà một câu rồi hẵng cúp điện thoại nhé.”

Hình Hàn nhìn nhìn đồng hồ trên tường, phát hiện đã đến giờ xuất phát, từ trước đến nay anh không thích trễ giờ: “ Bà nội, chờ cháu quay lại rồi nói.”

“Không được, đợi sau khi cháu trở về, việc này sẽ thất bại mất, muốn lại tìm được một người át được bát tự của cháu rất khó.”

Hình Hàn thấy thời gian đã đến, không muốn nói nhiều với bà Hàn nữa: "Như vậy đi, cháu đồng ý.”

Bà Hàn vui vẻ nói: “ Cháu thật sự đồng ý?”

“Đúng vậy, cháu đồng ý.”

“Vậy cháu đi làm nhiệm vụ phải cẩn thận, sau khi làm nhiệm vụ trở về phải báo bình an cho chúng ta.” Bà Hàn quan tâm vài câu rồi vui vẻ cúp điện thoại.

Hình Hàn cũng vội vã cúp điện thoại đi làm nhiệm vụ, lại không biết rằng chuyện tiếp theo đang chờ đợi anh.

-------------- ---------------

Chương 1: Anh ta đã chết rồi

Tháng bảy, bầu trời trong xanh không có một chút gợn mây, cũng không có một cơn gió thổi qua, ánh nắng chiếu thẳng xuống đỉnh đầu khiến mồ hôi trên người chảy thành dòng, chỉ hận không thể lột sạch bộ quần áo nóng nực ở trên người xuống, nhưng chính lúc này lại có người mặc lên bộ quần áo gấu trúc bằng bông thường được chiếu trên phim hoạt Hàn, che một cái ô màu đen đi bộ trên đường, liên tục thu hút ánh nhìn của mọi người qua lại.

Lăng Dĩ Nhiên mặc kệ tất cả ánh mắt của người đi đường, cậu di chuyển với tốc độ thật nhanh đến trước cổng lớn của tập đoàn căn cứ lục chiến số một.

Binh sĩ đang đứng gác nhìn thấy có một người mặc đồ gấu trúc đi về hướng của bọn họ, đáy mắt hiện lên vài phần cảnh giác, người bình thường sẽ không ăn mặc trang phục diễn xuất đi tới quân khu cho nên họ không thể không cảnh giác.

Bính sĩ trong phòng trực ban lập tức đi ra quát: “Anh bạn, nơi này là khu vực quân sự quan trọng, không phải công viên giải trí, cũng không phải chỗ để anh tham quan, mời anh lập tức rời đi.”

Lăng Dĩ Nhiên cũng biết rằng mình ăn mặc như vậy sẽ khiến người ta sinh ra hiểu lầm, dừng lại nói: “Xin lỗi, tôi tới tìm người.”

Binh sĩ nhíu mày: “Anh tìm ai?”

“Tôi tìm Hình Hàn, các anh có thể giúp tôi thông báo một tiếng hay không?”

Binh sĩ hơi sửng sốt.

Lăng Dĩ Nhiên thấy bọn họ không nói lời nào, biểu đạt lại lần nữa gấp gáp muốn gặp Hình Hàn: “ Tôi có chuyện gấp phải gặp anh ta ngay bây giờ, làm phiền các anh thông báo một tiếng.”

Binh sĩ hỏi: “Xin hỏi anh là ai? Tìm ngài ấy chuyện gì?”

“Tôi tên là Lăng Dĩ Nhiên…” Lăng Dĩ Nhiên cho rằng chỉ báo ra tên của mình, binh sĩ chưa chắc sẽ giúp cậu thông báo, lại nói thêm một câu: “Là người yêu của Hình Hàn.”

“Người yêu của thủ trưởng?” Mấy người lính gác kinh ngạc đến nỗi cằm giống như đều rớt hết trên mặt đất: “Thủ trưởng có người yêu? Hơn nữa còn là nam, nam!?”

“Không biết, vẫn nên gọi điện thoại hỏi một chút đi, nói không chừng lại là sự thật.”

Binh sĩ nhanh chóng chạy vào văn phòng gọi điện thoại.

Hình Hàn đang ngồi trong văn phòng viết báo cáo, thấy có người gọi liền nhấc máy: “Alo, tôi là Hình Hàn.”

Binh lính nhanh chóng nói: “Báo cáo thủ trưởng, tôi là binh lính tại phòng trực ban ngoài cổng lớn, hiện tại bên ngoài cổng có một người đàn ông tự xưng là người yêu của ngài, anh ta có việc gấp tìm ngài.”

“Người yêu của tôi?” Hình Hàn ngẩn người, bỗng nhiên nhớ tới hơn nửa tháng trước, bà nội đã định chuyện kết hôn cho anh. Bởi vì hôm qua anh mới làm nhiệm vụ trở về cho nên còn chưa nghĩ tới xử lý việc này.

Nhưng không phải nói rằng muốn ẩn hôn sao?

Tại sao còn chạy đến quân khu tìm anh? Còn nói với binh lính là người yêu của anh? Hơn nữa bà nội lại còn tìm cho anh một đối tượng là nam.

“Đúng vậy, anh ta nói anh ta là người yêu của ngài, tên là Lăng Dĩ Nhiên.”

“Được rồi, tôi đã biết, bây giờ tôi sẽ đi ra ngoài xem thử.” Hình Hàn cúp điện thoại, buông bút xuống đứng dậy đi ra khỏi văn phòng.

Bên ngoài cổng lớn của quân khu, binh lính cúp điện thoại, đồng chí bên cạnh nhỏ giọng hỏi: “Thế nào? Là người yêu của thủ trưởng sao?”

“Thủ trưởng không phản bác, còn nói là sẽ ra ngoài nhìn xem, tôi nghĩ tám chín phần là thật, thật không nghĩ tới, thủ trưởng như vậy mà lại thích con trai.” Binh lính đi ra khỏi phòng trực ban khách khí nói với Lăng Dĩ Nhiên : “Anh Lăng, anh chờ vài phút, thủ trưởng của chúng tôi sẽ tới đây ngay.”

Một binh lính khác muốn dẫn Lăng Dĩ Nhiên tiến vào phòng trực ban: “Anh Lăng, bên ngoài trời nóng, anh vào đây chờ đi, tôi rót cho anh chén nước uống.”

“Không được, tôi sẽ đứng ở cửa đợi anh ấy.” Lăng Dĩ Nhiên sốt ruột muốn gặp Hình Hàn, không có tâm tình ngồi xuống uống nước, cậu đi tới chỗ có bóng râm ngó đầu vào cổng nhìn.

Gần ba phút sau, một người đàn ông với khuôn mặt tuấn nghị, dáng người thẳng tắp, trên người khoác bộ quân trang màu đen, từng bước trầm ổn đi ra từ toà nhà văn phòng tiến đến cổng lớn.

“Báo cáo thủ trưởng.” Binh lính chỉ vào Lăng Dĩ Nhiên nói: “Anh ta chính là người muốn tìm ngài.”

Hình Hàn nhìn Lăng Dĩ Nhiên đang mặc trên người bộ thú bông, nhướng mày.

“Hình Hàn.” Lăng Dĩ Nhiên kích động bật dậy, bỗng nhiên cảnh vật trước mắt nhoè đi.

Không xong rồi, vì cậu đứng dưới ánh nắng lâu quá nên cơ thể không chịu nổi.

Lăng Dĩ Nhiên vội vàng dựa vào vách tường: “ Tôi…”

Cậu vừa mở miệng nói một chữ, trước mắt bỗng nhiên tối sầm lại, ngất lịm đi.

Hình Hàn ngẩn ra, chạy nhanh tới nâng người cậu dậy: “ Này, cậu làm sao vậy?”

“Thủ trưởng, có lẽ anh ta bị say nắng rồi.” Binh lính tiến lên hỗ trợ cởi mũ trùm đầu gấu trúc của Lăng Dĩ Nhiên ra: “ Trời nóng mà ăn mặc kín mít như vậy, không say nắng mới là lạ.”

Hình Hàn nhìn vào bên trong mũ là một khuôn mặt tái nhợt không giọt máu nhưng rất lại thanh tú, anh nhanh chóng bế Lăng Dĩ Nhiên lên chạy một mạch thật nhanh tới khu quân y, trên đường thu hút không ít binh lính vây đến xem.

Nhóm quân y nhìn thấy người đang ngất xỉu trong lòng của Hình Hàn, vội vàng kéo xe đẩy đến hỏi: “Người này làm sao vậy?”

Hình Hàn đặt Lăng Dĩ Nhiên lên xe đẩy rồi mới trả lời: “Anh ta bị say nắng.”

Nhóm quân y nhanh chóng đẩy Lăng Dĩ Nhiên tiến vào bên trong phòng cấp cứu để chữa trị.

Hình Hàn ở bên ngoài chờ dở khóc dở cười, không nghĩ tới lần đầu tiên nhìn thấy đối tượng đã gặp phải chuyện như vậy.

Không biết đã qua bao lâu, vẻ mặt của bác sĩ Phó nghiêm trọng từ trong phòng cấp cứu đi ra.

Hình Hàn vội vàng hỏi: “Bác sĩ Phó, anh ta thế nào rồi?”

Bác sĩ Phó hỏi: “Thủ trưởng, anh ta là gì của cậu?”

“...” Lời này khiến Hình Hàn cứng họng: “Anh ta… Anh ta là người yêu của tôi.”

“ Người yêu của cậu?” Bác sĩ Phó sửng sốt, giơ tay vỗ nhẹ lên vai anh, khổ sở nói: “Xin cậu hãy bớt đau buồn.”

“Cái gì?” Hình Hàn nhất thời không biết phản ứng như thế nào.

“ Vừa rồi chúng tôi đã cố hết sức, nhưng vẫn không cứu được tính mạng cậu ta, cậu hãy bớt đau buồn.”

Hình Hàn khó có thể tin: “ Ông nói là, cậu ta, cậu ta chết rồi!?”

“Đúng vậy, lúc cậu ta vừa được đưa vào, trên người đã không còn mạch đập, cũng đã không còn hơi thở, thật sự chúng tôi đã cố hết sức.”

Hình Hàn: “!!!!!!”

Bạn đang đọc Quỷ thê gả tới của Kim Nguyên Bảo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Baken
Phiên bản Convert
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.