Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sư phụ

Tiểu thuyết gốc · 1210 chữ

chương 4:

Nghe được câu hỏi của Tuấn trung niên nhân mới từ từ đưa ánh mắt nhìn về phía cậu

-“Người cảm thấy nó còn có thể sống được hay sao ?”

-“Haha..”

Nghe thấy trung niên nhân nói như vậy Tuấn chỉ biết cười khan vài tiếng, cậu cũng biết là câu hỏi vừa rồi của mình có hơi ngu ngốc nhưng mà điều đó thật khó tin, con quỷ đấy có thể bay lên cao cả chục mét chỉ với một cú vẫy cánh nhỏ lực đập hai cánh tay nó có thể phát ra dư trấn đánh bay cậu, vậy mà người đàn ông nhìn bình thường trước mặt này có thể đánh bại được nó.

-“Ông rốt cuộc là ai vậy?”

Bỏ qua sự xấu hổ, Tuấn hỏi người đàn ông. Nhìn bộ trang phục với những đường nét hoa văn kì lạ kèm theo mái tóc dài đang rối loạn sau trận chiến kia, Tuấn biết rằng người đàn ông này nhất định không bình thường. Nếu không ông đã không thể xuất hiện từ trên trời, chỉ cầm trong tay cây kiếm mà có thể gϊếŧ chết con quỷ hung ác đó được.

-“Ngươi cảm thấy ta là ai”

Người đàn ông trả lời cậu với giọng nói đầy sự bí hiểm, đôi mắt ông nhìn cậu như đang nhìn một món đồ mà bản thân rất là ưa thích vậy. Nhìn thấy ánh mắt đó một dự cảm không tốt dâng lên trong Tuấn, bỗng nhiên một suy nghĩ lóe qua trong đầu của cậu.

-“Lẽ nào, ông ta là tiên nhân vì chém gϊếŧ ác ma mà đi ngang qua Địa Cầu. Và tình cờ ta cũng có thiên phú nghịch thiên nào đó ông ta muốn thu ta làm để tử nên mới nhìn ta như vậy.”

Nghĩ như vậy, Tuấn dần dần xoa dịu sự bất an trong lòng cậu nói với người trung niên.

-“Ngài có phải là tiên nhân đến từ bên ngoài Địa Cầu hay không ?”

Nghe câu trả lời của cậu trung niên nhân cười lên vài tiếng.

-“Haha, tiên nhân sao nếu theo như xưng hô của phàm giới các ngươi thì đúng là như vậy, còn việc ta đi ngang qua địa cầu thì không phải bời vì ta vốn dĩ sinh sống tại Địa Cầu.”

-“Người Địa Cầu, phàm giới…”

Nghe thấy câu trả lời của trung niên nhân Tuấn hơi xửng xốt rồi đột nhiên như có thứ gì đó mách bảo cậu thốt lên một câu.

-“Chả lẽ ngài là đến từ Thiên Giới hay sao.”

-“Oh, bất ngờ thật một tên nhóc như ngươi cũng biết đến Tiên Giới.”

Nghe thấy vậy Tuấn trở nên mừng rỡ như điên, khuân mặt đỏ lên vì kích động cậu cố cử động cơ thể nhưng không được ngược lại làm cho vết thương càng thêm nặng hơn, đau đớn làm cho khuân mặt đỏ ửng của cậu trở nên tái nhợt đi. Nhìn thấy khuân mặt cậu như vậy, người đàn ông nhẹ nhàng động đậy ngón tay, một ánh sáng màu xanh nhạt nhẹ nhàng bay đến đi vào trong cơ thể cậu. Tia sáng vừa đi vào Tuấn liên nghe thấy âm thanh “lách cách” của xương cốt, cơ thể cậu nóng lên sự ngứa ngáy lan đến toàn thân thể. Sau vài phút cơ thể lại trở lại bình thường, Tuấn ngạc nhiên đứng bật dậy cậu, cậu sờ khắp cơ thể của mình vốn dĩ những đoạn xương bị gãy bây giờ đã lành trở lại, cậu không còn cảm thấy đau đớn chút nào nữa.

-“Cảm ơn ngài đã cứu mạng của con.”

Ngăn lại sự kích động, Tuấn nhẹ nhàng quỳ xuống cúi đầu với người đàn ông. Nhìn thấy cậu như vậy người đàn ông hơi mỉm cười.

-“Nhóc con, ngươi có muốn trở thành thần tiên hay không ?”

-“Dạ, đương nhiên là con muốn rồi.”

Nghe câu hỏi của người đàn ông Tuấn ngẩng đầu lên nhìn ông với một ánh mắt đầy khát vọng. Từ nhỏ cậu đã rất thích cùng bố xem những bộ phim kiếm hiệp, cậu cũng đã mong muốn mình có thể trở nên như vậy, ngao du thiên hạ hành hiệp trượng nghĩa.

-“Haha, rất tốt, rất tốt.”

Thấy ánh mắt kiên định của cậu, người đàn ông ngửa mặt lên trời và cười thật lớn.

-“Ta tên Lăng Thiên Hành, chưởng môn đời thứ 124 của Bích Hải Tông hôm nay chính thức thu ngươi làm đệ tử chân truyền.”

-“Đệ tử, gặp qua sự phụ.”

Nghe trung niên nhân nói như vậy, Tuấn kích động vội vàng quỳ xuống dập đầu. Thấy động tác cậu nhanh nhẹn như vậy Lăng Thiên Hành mỉm cười gật đầu. Đợi sau khi cậu dập đầu hoàn tất, khuân mặt Lăng Thiên Hành trở nên nghiêm túc.

-“Thời gian không còn nhiều nữa con hãy nghe thật kĩ những gì mà ta chuẩn bị nói đây.”

Nghe thấy ông nói như vậy, Tuấn cũng yên lặng lại nhìn về phía sư phụ mình.

-“Địa Cầu mà bây giờ con thấy không phải là toàn bộ của nó.”

-“Không phải toàn bộ ?”

-“Đúng vậy, không phải toàn bộ, Địa Cầu chính thức được chia ra làm bốn khu vực phân biệt là Tiên Giới, Ma Giới, Yêu Giới và Phàm Giới. Thế giới mà con đang chứng kiến chính là Phàm Giới, là khu vực gần như khô cạn linh khí và không thể tu luyện được.”

Nghe được sư phụ của mình nói vậy, Tuấn trở nên sửng sốt. Tuy con người chưa thể khám phá hết Địa Cầu nhưng những cũng đã có cái nhìn đại khái về bề mặt và kết cấu của hành tinh này rồi, vậy thì tam vực còn lại là sao.

-“Sư phụ, không lẽ tam vực còn lại nằm dưới đáy biển hay sao ?”

-“Haha, đương nhiên là không phải dưới biển rồi.”

Nghe thấy câu hỏi của đồ đệ mình, Lăng Thiên Hành mỉm hơi lắc đầu.

-“Vậy thì chúng ở đâu?”

Nghe vậy Tuấn thắc mắc hỏi lại, cậu không thể nghĩ ra được nơi nào mà tam giới có thể tồn tại được nữa. Chỉ có đáy đại dương vẫn là dấu hỏi chấm đối với con người mà thôi, Nam cực thì quá nhỏ không thể đủ tam giới được, dưới đất thì lại càng không, cậu thật không biết còn chỗ nào ngoài đáy biển ra nữa.

-“Có thể nói tam giới thuộc Địa Cầu, cũng có thể nói là không thuộc. Vì nó được ẩn trong không gian, có tiếp điểm gắn liền với ĐỊa cầu.”

-“Không gian, tiếp điểm…”

Nghe thấy sự phụ nói Tuấn như cảm thấy lạc vào trong sương mù.

-“Trước mặc kệ những cái này, con hãy nhớ kỹ những điều ta sắp nói đây.”

Nhìn thấy khuân mặt đờ đẫn của cậu Lăng Thiên Hành biết có nói thêm về vấn đề này nữa thì cậu cũng không thể hiểu được nên cũng không muốn tiếp tục nữa. Nghe thấy sư phụ mình nói, Tuấn tập trung trở lại nhìn về phía sư phụ của mình.

Bạn đang đọc Quỷ Thư Xuất Thế sáng tác bởi lequocbao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lequocbao
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.