Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chap 104: Absolute win (chiến thắng tuyệt dối)

Tiểu thuyết gốc · 6122 chữ

(nhạc: Everything's Alright - to the moon)

“Hoh.” Alex dừng búa rèn giây lát, miệng phải thốt lên khi thấy cảnh tượng trước mắt.

“Họ cắn nát luôn cả Magic Tool luôn sao!?”

“Oooooh!”

Eve và Yhi cũng chẳng giấu nổi sự kinh ngạc trên mặt khi chứng kiến hành động của tôi và Sabata. Con dao và lưỡi kiếm Relic vụn vỡ, các mảnh vụn của nó biến đổi thành những hạt ánh sáng và ùa vào chủ nhân của chúng. Cả cây búa điện Spirit của tôi cũng hóa thành màu xanh rồi tan theo luồng sáng. Trong khoảng khắc dị thường đó, cơ thể tàn tạ đầy thương tích và kiệt sức của bọn tôi cảm nhận được sự biến đổi. Các chi bủn rủn như bún nay như được lấp đầy bằng gió mới. Những vết cắt trên da thịt, các phần xương bị gãy, những vết bầm tím trên người thi nhau lành lặn trong luồng ánh sáng ngập tràn Raw Magic. Tâm trí của tôi và Sabata như được mở rộng, cảm giác ràng buộc của xác thịt gần như đã bị phá vỡ hoàn toàn!

“Quyền lực! Vinh quang! Hạnh phúc! Văn hóa! Luật lệ!! Tiền! Thức ăn! Trái tim của mọi người! Ta đã lấy được tấm khăn ăn đầu tiên! Limited Wish (Ước bị giới hạn). ”

Sabata reo lên với sinh lực tràn trề khắp cơ thể, gã đứng thẳng rồi giơ hai tay lên không, mắt dõi theo tấm dán mang ánh mặt trời trên trần Demiplane. Ánh sáng nhân tạo ấy chiếu rọi vào gã Spirit hiệp sĩ như đang đón chào sự thăng hoa của một nhà vô địch.

“Chuẩn bị đi, Journal Jonathan!”

Sabata giơ hai tay lên, những quả cầu rực lửa được tạo ra bởi vô số spell Fireball xuất hiện. Chúng tụ tập lại, hòa quyện với nhau, và rồi thành hình cầu ngày càng lớn dần. Ánh sáng và sức nóng của nó bấy giờ không khác gì một mặt trời! Chỉ khác là mặt trời này mang màu xanh của bầu trời.

“ĐỠ NÀY, SUPER ENERGY SPHERE (Siêu cầu năng lượng)!”

BOOM

Sabata ném quả cầu ma thuật vào tôi làm nên một vụ nổ. Ánh sáng chói lóa phủ lấy tầm nhìn tôi, tiếng nổ nhức óc bao trùm lấy đôi tai, và sức nóng thiêu tụi da thịt đang nuốt chửng lấy toàn bộ cơ thể tôi.

“Đòn đó để đối mặt kẻ ác mà, chú lộn tiệm rồi.” Từ trong khói bụi sau vụ nổ, tôi sải bước và phủi bụi dính khắp người. Hiển nhiên tôi cũng không quên phản bác cái tên tuyệt chiêu như đang khịa tôi không phải anh hùng.

“Ngươi là bất tử, không thể giết được, không thể hạ được!” Sabata giơ lên bàn tay run run, giọng nói chất đầy sự kính sợ. ”Đây là sự chào đời của thể sống hoàn mỹ, sinh vật tối thượng, xe HAn!”

“Không còn cần phân thân, cũng không còn phải niệm chú nữa luôn…” Eve không rời mắt mà phân tích sự biến đổi lớn của trận chiến.”Và lượng Raw Magic giờ dồi dào liên tục như thác đổ.”

“Um ~.” Yhi nhảy nhót như chú cún lắc đuôi đầy hào hứng, cô thích thú trước diễn biến tích cực này.

“…Xem ra đến cả Gruumsh cũng cầu chúc cho ngươi luôn đấy.” Alex nhìn tôi giây lát rồi cũng mỉm cười.

“…Thật vậy sao.”

Nghe thấy điều đó, nhìn lại cuộc hành trình của mình tôi mới thấy mình đã được nhiều người thay đổi thật. Irina và Alex, một Alchemist tài giỏi và một Artisan cận ngưỡng thần giúp tôi trở thành anh hùng. Albus, một người thuộc với tín ngưỡng Christianity của tôi và thần thoại Norse tôi được truyền cảm hứng, cậu ta đã giúp tôi đến được thế giới này để lớn mạnh. Cosmo và Gruumsh, Goddess of Time và God of Conquest, hai người họ thì đã luôn dõi theo và chúc lành cho tôi gánh vác trách nhiệm thần thánh. Bên cạnh đó, những người đồng đội và gia đình đáng tin cậy đã luôn mạo hiểm cùng tôi suốt cuộc hành trình ấy. Vì lý do đó, sinh mạng này sẽ không còn là của riêng bản thân nữa. Nguyện ước của tôi và nguyện ước của họ, tôi sẽ đáp lại băng sự suy tàn của Solbright, God of Magic!

“Được rồi, Sphere of Annihilation đã hoàn thành.” Alex lau mồ hôi trán, tay chống một bên hông với một bên khóe miệng nhích lên. Chiếc đe rèn bị mất phần lớn phía trên, lơ lửng trước mạnh anh chàng Artisan đó là khối cầu đen đang lơ lửng.

“Chỉ còn mọi người đạt lv 20 nữa là nuột!” Sabata giơ hai tay lên như để ngợi khen mặt trời.

“Giờ chúng ta sẽ bàn về kế hoạch quan trọng đây, LHan.” Alex nhìn sang tôi bằng khuôn mặt nghiêm nghị hơn.

“…Là gì thế?” tôi hơi nhíu mày lại khi cảm thấy như sắp phải nghe điều gì đó không dễ dàng.

“Có hai kế hoạch khả thi mà ta đã chuẩn bị. Một cái sẽ chắc chắn thành công với cái giá nhất định, không ai phải chết cả. Còn lại thì tỉ lệ 50%, thành công thì sẽ cực kỳ ít mất mát, nhưng thất bại sẽ là dấu chấm hết như nhật ký của tên Demi-god tóc trắng.” anh ta nói sơ qua hai lựa chọn.

“Kể chi tiết cho tôi đi.” Tôi nói trong khị ngồi xuống chiếc ghế mới tạo ra. Trước mặt là một cái bàn tròn bằng đá, xung quanh là những cái ghế gỗ có lưng dựa, trên bàn là những cốc nước từ trà đá, café, và sữa tươi.

“Cách đầu thì lợi dụng tên God of Magic đó vẫn đang ở Plane khác, chúng ta sẽ cắt sự liên kết của thế giới đó với nơi này bằng Sphere of Annihilation cải tiến. Để đảm bảo hắn hay những sinh vật nguy hiểm khác không đến thế giới này nữa, ta sẽ phải cô lập thế giới này hoàn toàn khỏi Raw Magic, để tránh việc hắn có đến cũng không thể làm được gì vì chẳng có ma thuật. Tuy nhiên đổi lại, những kẻ vốn sinh ra nơi tồn tại Raw Magic thì phải trở về nơi chúng thuộc về. Bởi thiếu Raw Magic thì không quá khác mất oxy để thở. Còn những kẻ như ngươi sẽ trở về cuộc sống vô năng nhưng đảm bảo hòa bình.” Alex ngồi vào bàn mà vừa nói, vừa dùng ống hút uống cốc café.

“…Lý nào!”

Xoảng

Sabata nghe thế thì nắm chặt cốc trà đá đến mức nó vỡ thành từng mảnh.

“Sabata…” Eve đặt tay lên vai gã Spirit hiệp sĩ cùng khuôn mặt lo lắng.

“…Vậy cách còn lại.” tôi ráng giữ thở một cách đều đặn, não không suy nghĩ quá mức cần thiết đến bi quan.

“Ta sẽ yểm cho cả nhóm Sphere of Annihilation để có thể chiến đấu với quân đội của God of Magic. Còn ta, ngươi và punching ghost sẽ chinh chiến với tên quái vật đó bằng tất cả những gì chúng ta có. Khi diệt được hắn, chúng ta sẽ bảo toàn được thế giới này và còn có thể toàn quyền định hướng thế giới theo ý.” Alex uống một hơi hết cốc café đá rồi giải đáp thắc mắc của tôi.

“Rủi ro càng lớn, phần thưởng càng cao à?”

Sabata chống tay vào cằm mà suy ngẫm như tượng The Thinker (người suy tư). Thật sự tôi cũng rất muốn hướng tới lựa chọn hai, vì đó là kết quả lý tưởng nhất mà tôi mong muốn. Thế nhưng, khi nghĩ tới đây là cơ hội cuối cùng mà chúng tôi có, đôi mắt tôi nhắm chặt lại, dây thần kinh bị căng như dây đàn. Rất nhiều người mong đợi sự thành công chiến dịch cuối cùng này. Nếu thất bại, sự hi sinh của những vị chính thần và Albus sẽ trở nên vô ích, và nhiều người sẽ thiệt mạng. Sau khi đắn đo thiệt và hại, tôi miễn cưỡng phải nghĩ đến lựa chọn tối ưu nhất.

“Lựa chọn một thôi, chúng ta không được phép thất bại…”tôi đặt tay lên bàn và nhìn thẳng vào Alex.

“…Ngươi hiểu cái giá để thành công 100% rồi nhỉ?” ông sếp cũ của tôi hỏi lại như để xác nhận.

“Phải.” tôi gật đầu một cái chắc nịch.

“Ngươi sẽ phải trở lại làm kẻ vô năng, và không thể bên cô vợ đáng yêu của mình được nữa đấy.” anh ta một lần nữa thuật lại cái giá để chiến dịch thành công.

“Vì thành công và một tương lai mà mọi người có thể sống yên ổn. Với hòa bình này, đây là cái giá rất hời rồi!” tôi đứng dậy và quả quyết lựa chọn của mình, không do dự hay dè đặt thêm.

“Bro…” Sabata quay sang tôi, mặt hơi cúi xuống và run run.

“…Ta tự hào về ngươi, người anh hùng của thế giới này cũng như người mà ta dẫn dắt.” Alex chợp nhẹ đôi mắt, miệng hiện lên nụ cười có phần chua chát.”Ta sẽ trợ giúp và đồng hành cùng ngươi cho tới phút cuối, anh hùng LHAn. Hãy nghỉ ngơi chút đi.”

“…Nhờ anh.”

Alex và mọi người lần lượt rời đi sau khi tôi nói, dể lại tôi một mình nhìn vào bàn. Lòng tôi bấy giờ nặng trĩu khiến cả ngực quặn đau, nước mắt cứ lăn dài trên má. Thật oái oăm biết bao khi chúng tôi mới chỉ thề nguyện bên nhau, mà giờ sắp lại phải biệt li thế này. Số phận thật biết trêu người, giờ đây tôi càng thắm thía những nỗi đau mà đến cả những vị thần hùng mạnh của Greek không tránh được…

--- Một lúc sau---

Tất cả mọi người trở về sau khi luyện tập tại Demiplane của Alex. Khắp người họ đều bị ám mùi thơm của thịt nướng, tanh của máu, và trên người dính rất nhiều lông vũ.

“Nó… bỗng chốc nghe dễ đến đáng ngờ.”Skoll cụp một bên tai trong khi được Sabata dùng spell để làm sạch cơ thể.

“Giờ chúng ta chuyển qua game thủ thành à?”

Dta thắc mắc khi nhìn cái vòng tròn ma thuật màu đỏ rực gồm vô số biểu tượng kỳ lạ đã được vẽ trên đất , ở giữa vòng tròn ấy là quả cầu đen lơ lửng.

“Gần như thế.” Alex nhún vai đáp. “Ngắn gọn thì như khóa cửa và tên God of Magic khỏi tới đây được nữa.”

“Cách giải quyết đơn giản đến thú vị đấy.”

“Ah… xong sớm nghỉ sớm rồi!”

Soulflare cũng phải tròn mắt sau vài cái chớp mắt trước lời giải thích đó, trong khi tay dùng spell để rũ bỏ mọi thứ bốc mùi trên người. Em ấy cũng tiện giúp dọn dẹp cho Anna đang ngồi bệch ra đất, khuôn mặt như sắp khóc vì mừng rỡ như sắp được tự do sau chuỗi khổ sở.

“Như vậy tốt quá rồi còn gì, nhỉ anata ~?” Haruka mừng rỡ mà ôm lấy cấy tay của Sabata.

“…Yeah.” Sabata trả lời với giọng ngập ngừng.

“Anh ổn chứ?” Iro cụp một bên tai báo và nghiêng nhẹ đầu sang một bên.

“Anh… mừng quá đó thôi ~.” Sabata nói dối như đang thở… một cách gấp gáp.

“Thật tuyệt quá, như vậy sẽ không ai phải gặp nguy nữa! Nhỉ, Han?”

Irina vỗ hai tay một cái cùng gương mặt rạng rỡ sau khi nghe Alex thông báo. Khi nước mắt của tôi đã được lau khô và đảm bảo mắt không bị đỏ, tôi chỉ có thể miễn cưỡng giơ ngón like lên đáp lại vợ mình.

“Được rồi, vào vị trí đi, chúng ta sẽ bắt đầu.” Alex bắt đầu đưa ra chỉ dẫn kế hoạch. “Các ngươi đứng quanh vòng tròn, tập trung rót Raw Magic từ cơ thể vào Magic Cirlce (vòng tròn ma thuật). Ta, Han và punching ghost sẽ lo phần còn lại.”

Tất bọ họ đi đến rìa vòng tròn ma thuật, Anna lúng túng không biết chọn chỗ nào thì được Irina và Soulflare chỉ nơi. Dta, Eve, Haruka và Iro thì ung dung chọn ra nơi mình đứng một cách dễ dàng. Riêng tôi, Sabata, và Alex thì đứng gần tâm vòng tròn. Sau một lúc đứng vào vị trí cần, họ chợp mắt lại, ánh hào quang màu sắc khác nhau tỏa ra từng người một. Vòng tròn ma thuật dưới đất bấy giờ phản ứng lại lại Raw Magic của mọi người mà sáng lên màu hồng ngọc.

“Đừng đứng gần quá, kéo bị hút vô đấy.” Alex dặn dò để tôi và Sabata không bị Sphere of Annihilation nuốt chửng.

“…Rõ.” Tôi gật nhẹ đầu hiểu chuyện và đứng cách vòng tròn hơn một cánh tay, mắt nhìn chằm vào thứ màu đen không phản chiếu nổi ánh sáng đó.

“Rồi, ta và hai ngươi sẽ dùng quyền năng thần thánh và biến đổi thứ này, tập trung vô nào!” Alex đưa ra chỉ thị tiếp theo trong khi giơ bàn tay trước quả cầu magic tool. ”Trở thành lồng sắt, ngăn cách thiên đường, giam giữ thần linh!”

ZAP

Cơ thể của ông sếp cũ Artisan của tôi hút lấy hào quang ma thuật từ vòng tròn ma thuật. Từ bàn tay anh ta phát tia sáng trắng chiếu thẳng vào Sphere of Annihilation, quả cầu ma thuật ấy phình to ra dần và lơ lửng chầm chậm lên cao.

“Triệu tiêu ma thuật, bảo vệ thế giới, chống lại ngoại xâm!” Tôi cất lên mệnh lệnh thực hiện spell Wish, ánh sáng tỏa ra từ tôi bao quanh lấy Sphere of Annihilation. Quả cầu magic tool ấy như bắt đầu xoay và nuốt lấy nuốt để hào quang raw magic của tôi. “Tới chú đấy, Sabata!”

“…”

“Sabata?”

Khi tôi quay sang kêu lên, gã Spirit hiệp sĩ đứng trời trồng như thể không nghe thấy tôi. Có vẻ như gã đang lạc lối trong tâm trí của bản thân.

“Đừng do dự nữa, Sabata!” Bấy giờ, Alex lớn tiếng kéo Sabata trở lại thực tại, cũng là lần đầu tiên anh chịu gọi lên tên em rể của mình.

“…Ok, Limited Wish (ước bị giới hạn).” Sau khi ngập ngừng giây lát, Sabata bắt đầu cất lên câu thần chú trong khi ngưng thở. “Hajime ni kami wa tentochito o sōzō sa reta (vào thuở ban đầu, Chúa đã tạo nên trời đất).”

Ánh sáng raw magic tỏa ra từ gã Spirit hiệp sĩ và nhấc Sphere of Annihilation bay thẳng lên trần của không gian Demiplane. Quả cầu không chỉ biến đổi trần mà nó còn tạo nên một lỗ hỗng. Phía bên kia trần Demiplane là một nơi đầy sao trên trời, khoảng không vô tận của Astral Plane. Ở cuối bên kia Astral Plane, nơi tầm nhìn bọn tôi thấy được là một vòng tròn sáng trắng mang dấp dáng năng lượng dương của Celestial Plane. Magic tool lớn dần, ôm lấy Celestial Plane và rồi khiến nơi vòng tròn trắng sáng rực rỡ kia trở thành một màu đen hoàn toàn.

“Thành công rồi!” Alex cười nhẹ khi thấy kết quả.

“Yatta ~.” Haruka nhảy cẫng lên cũng như giơ hai tay trong hân hoan.

“Tốt quá, cuối cùng, hòa bình đã trở lại!” Irina thở dài một tiếng mà mỉm cười nhẹ nhõm.

“Hơi tiếc khi chẳng được rạch mặt cái tên già khốn đó.” Skoll thở dài rồi ngồi bệch ra đất.

“Vậy… chúng ta thắng rồi à?” Iro đi đến hỏi chồng mình.

“..Uhm.” Sabata gật đầu nhẹ, gã ráng kìm lại sự hụt hẫng trong giọng nói.

“Có chút thất vọng khi trả thù lão Solbirght chỉ nhiêu đây, nhưng thế này cũng ổn.” Anna dù không mấy hào hứng, song cô bé Warlock ấy cũng gật gù chấp nhận.

“Cậu có thể tưởng tượng cách ông ấy phát cáu lên cũng được mà, nó sẽ khá giải trí đấy ~.” Soulflare nhún vai mà nhếch mép một bên đầy châm chọc.

“Hm… ý hay.” Anna ngẫm nghĩ giây lát rồi cười nhăn răng thích thú.

“Vậy chúng ta có kế hoạch dự phòng không?” Dta hỏi Alex.

“Có, dù sẽ hơi phiền toái cho các ngươi chút-“

“Tôi sẽ nói.”

Trước khi Alex nói xong câu, tôi giơ tay lên ra hiệu.

“Chúng ta sẽ rút toàn bộ raw magic khỏi Trái Đất, để khiến cho Solbright dù có xâm nhập tới thế giới đi chăng nữa thì hắn không thể làm được gì khi ‘hết mana’.” Tôi liền giải thích bước tiếp theo kế hoạch nếu God of Magic thoát khỏi nơi giam giữ.

“...Khoan, vậy tức là!” Dta nghe như hiểu ra vấn đề.

“Phải, sẽ không còn ma thuật và sức mạnh tại Trái Đất nữa, mọi thứ sẽ trở về như xưa…” tôi hít một hơi thật sâu để tĩnh tâm lại rồi ráng nói nói lòi tiếp theo. ”Và những ai sinh ra hay tồn tại bằng raw magic sẽ cần phải trở về nơi họ thuộc về hoặc sống nơi khác Trái Đất, nếu không thì sẽ như cá bị mắc cạn…”

“…Gì cơ!?” Anna ngớ người trước thông tin đó.”Anh đùa đấy à!?”

“Vậy ra đó là lý do kế hoạch này trót lọt.” Soulflare hơi cúi xuống ngẫm nghĩ, đôi mắt trầm ngâm.

“Ý anh là… bọn em sẽ phải về và không thể ở lại thế giới nhà anh?” Skoll dựng đôi tai sói rồi đứng dậy.

“…Phải.” tôi mím chặt môi, mắt tránh nhìn về hướng cô nhóc sói.

“Lý nào…” Irina với đôi mắt mở toang, tay che phần môi đang run run.

“Đừng lo, anh chỉ chuyển hộ khẩu cùng mọi người thôi ~.” Sabata lên tiếng phá vỡ bầu không khí căng thẳng. ”Mà Anna, em muốn ở lại đây hay cùng cả gia đình mình chuyển hộ khẩu đến thế giới của Irina và Skoll?”

“…Nếu là lúc đầu thì có lẽ em sẽ kêu cả nhà chuyển nơi sống tốt hơn.” Anna ôm lấy hai tay phía sau đầu. ”Nhưng giờ, em muốn cùng gia đình mình ngoài cải thiện cuộc sống ra thì cũng giúp những người sống quanh nơi Wittstock.”

“Em suy nghĩ trưởng thành hơn rồi đấy...” Sabata vỗ nhẹ vai Anna với sự an lòng.

“Tuy hơi tiếc, nhưng tớ tin một ngày nào đó chúng ta có thể gặp lại.” Soulfare mỉm cười, song có thể thấy đôi mắt long lanh của cô bé Wizard ấy như sắp nhỏ lệ bất cứ lúc nào.

“Tớ sẽ nhớ cậu lắm…” Anna nói rồi đi đến ôm chặt lấy Soulflare. Dù đều đang mỉm cười, nhưng giọt lệ đang lăn dài trên đôi má của hai cô bé.

“Tuy chỉ mới quen biết nhau chưa lâu, nhưng chị sẽ nhớ em lắm, Anna.” Iro đi đến ôm lấy cô bé Warlock cùng Soulflare.

“Cầu cho những cơn gió và mùa màng phù hộ cho em.” Haruka nói lời chúc bình an trong khi xoa nhẹ đầu Anna.

“Anh sẽ cấp tiền vốn ngang trúng độc đắc lotto để mọi người trở về cuộc sống phiên bản tốt hơn khi không còn raw magic. Hanna thì anh sẽ điều chỉnh em ấy trở lại như cũ trước khi bọn anh isekai.” Sabata nói rồi quay sang tôi và giơ ngón like. ”Cả làng Olzug, cứ để tui lo, bro ~.”

“ Tại sao… anh lại không nói em biết chứ!” Irina bấy giờ bắt đầu khóc nức nở. Em ấy chạy lại, hai tay nắm chặt lấy phần áo trên ngực tôi, đôi mắt đẫm lệ nhìn tôi. ”Tại sao chứ… Han!”

“…Anh xin lỗi.” tôi cúi gằm nhẹ, môi mím lại, mắt tránh nhìn thẳng em ấy và chẳng thế nói gì khá hơn.

“Em.. em không muốn đâu!” em ấy nói với giọng run run ngày càng lớn hơn. “Mãi mới có thể được bên cạnh anh… em không muốn lại phải chia lìa nữa!”

“Anh cũng muốn bên em nhiều biết nhường nào. Nếu được, anh mong muốn được giữ em bên mình mãi mãi…” Tôi ôm lấy Irina với nỗi đau canh cánh trong lòng. “Thế nhưng, thế giới cần em và gia đình em vô cùng. Nếu ích kỷ giữ em lại thì anh không khác kẻ đã từng giam giữ em.”

“Nhưng mà…” thiếu nữ Alchemist ấy vỡ òa khi vùi đầu vào ngực tôi.”Em không muốn! Em không muốn phải rời xa anh lần nữa!”

“Chị Irina-“

Bụp

Skoll thấy bất an tính đi đến can thiệp, song Sabata vỗ nhẹ lên vai cô nàng sói và lắc đầu nhẹ.

“…Ngày trước, anh còn không có quyền năng gì thật sự mà chúng ta vẫn còn có thể gặp lại nhau.” Sau giây lát lặng im, tôi vuốt nhẹ mái tóc dài trắng như tuyết của Irina.”Vậy nên, anh tin rằng cuộc chia tay này cũng chỉ là tạm thời mà thôi.”

“Nhưng… nhưng mà…” em ấy khóc nấc khiến giọng khó cất thành lời. ”Nếu một lần nữa… ma thuật không còn… còn cách nào mà có thể gặp lại anh chứ…”

“Người anh hùng của em, và cũng là người được các vị thần ưu ái. Ngày trước anh còn ngờ vực việc mình có thể gặp lại em, và tình cảm anh dành cho em chỉ duy nhất anh là cảm thấy là thật, với người khác thì nó không khác gì anh là một kẻ ảo tưởng.” Tôi ôm chặt Irina vào lòng, nước mắt cũng không ngừng trào ra. ”Nhưng khi có thể trực tiếp gặp được em, nói với em, và ôm lấy em vào lòng thế này, anh tự tin rằng em là thật, anh không hề mơ, và chúng ta chắc chắn sẽ gặp lại nhau…”

“Han…” tiếng khóc của em ấy dịu đi.

“Lần trước, tiếng nói của em đã chạm đến anh, giúp anh thật sự trở thành anh hùng.” Tôi đưa tay lên ôm hai má của em ấy mà ép nhẹ, miệng tôi cũng ráng nhích lên để thành một nụ cười.”Vậy nên, anh cũng mong hy vọng của anh sẽ chạm đến em, Irina, người vợ mà anh yêu quý.”

“Hic… nếu anh đã nói thế…” người vợ của tôi với hai má bị ép lại nhìn vừa khôi hài, nhưng cũng vừa cưng xỉu. ”Em sẽ ráng tìm cách… cũng như đợi anh…”

“Anh cũng sẽ làm thế.”

Nghe được những lời đó, tôi cũng dịu đi nỗi đau trong lòng. Em ấy cũng ráng nở một nụ cười. Sau cái ôm, những cảm xúc bấn loạn trong chúng tôi cũng đã dịu đi. Tôi bắt đầu cất lên tiếng nói ma thuật, spell Wish được thực hiện, những điều ước bình dị cho mọi người đã được đáp lại. Anna và Dta nhận được một lượng tiền lớn cũng như được nâng cấp nhà cửa, Hanna thì đã mất đôi tai thỏ và trở lại thành con người thuần túy. Sức khỏe và khả năng miễn dịch của họ đã đến đỉnh điểm mà sinh vật Trái Đất có thể đạt được mà không cần raw magic. Haruka và Iro thì họ đã có chứng minh thư, cũng như tài sản và nhà cửa ở tại thế giới của Irina. Skoll thì tôi tặng em ấy bản sao máy game Switch của tôi. Eve thì tôi tặng em ấy những tiểu thuyết hay mà Dta từng giới thiệu tôi, cũng như những anime tôi kết. Soulflare thì là Wizard hùng mạnh nên thay vì đưa những món quà xa hoa, tôi tặng cho cô bé ấy một cái gaming laptop mới nhất cùng các thứ đính kèm như ghế chơi game, quạt làm mát cho máy và cả chuột máy tính. Cuối cùng là Irina, tôi tặng cho em ấy thú bông hình các dạng quái vật mà tôi từng biến đổi, còn em ấy đã thí nghiệm khi cả hai trong Dream Plane. Đi kèm với mớ thú bông là một cuốn sách có tác dụng như đoạn film thuật lại toàn bộ hành trình của tôi và em ấy.

“Oh…” nghe thấy tiếng chuông điện thoại, Dta lấy ra xem và tròn mắt khi thấy tài khoản ngân hàng đã đượ vô tiền.

“ Vậy…đây là quà chia tay nhỉ?” Skoll cầm cái máy game Switch với đôi tai sói cụp lại và nhìn tôi.

“Cảm ơn nhé, anh chồng.” Soulflare nói rồi cười trầm lặng.

“…Em sẽ trân trọng chúng…” Irina lau đi nước mắt trong khi cầm trong tay cái túi đầy thú bông nhỏ cùng với quyển sách.

“Tạm biệt, Han…” Iro nhìn tôi cùng đôi tai báo cũng ũ rũ vô cùng.

“Hẹn ngày tái ngộ nhé ~.” Haruka vãy tay cùng nụ cười tươi tắn nhất trong mọi người, có lẽ cô ấy muốn giảm đi bầu không khí ưu uất này.

“Anh hãy giữ gìn sức khỏe nhé, LHAn.” Eve với khuôn mặt tuy giữ bình tĩnh, song ánh mắt cùng chất đầy sự nuối tiếc, em ấy cầm mớ tiểu thuyết và đĩa anime mà gật đầu nhẹ phía tôi.

“ Vậy thì… tạm biệt mọi người.”

Tôi nói rồi sau đó dùng Wish đưa Anna và Dta trở về quê nhà. Còn mọi người tôi lần lượt dịch chuyển đến thế giới của Irina, bao gồm cả làng Olzug. Nơi các thuộc hạ tôi đang ở biến mất khỏi Astral Plane lạnh lẽo và đơn độc giữa các vì sao, giờ đã là tòa thành bay giữa bầu trời thế giới của vợ tôi.

“Cho em gửi lời chào bố mẹ và em gái anh.” Irina cũng với nỗ lực nói lời tạm biệt cùng một nụ cười dù vẫn có thể thấy nước mắt. “Em sẽ cố tìm cách gặp lại anh, thế nên anh hãy sống thật khỏe, thật tốt cho đến ngày ấy nhé!”

“Em cũng vậy, Irina yêu quý của anh.”

Đáp lại Irina, tôi cũng ráng nhăn răng cười thật tươi rồi hôn nhẹ trán em ấy trong khi biến mất dần khỏi Plane này. Nụ cười của cô ấy là thứ in sâu vào trong tâm trí và con tim tôi.

--- Canada, tại thế giới của Irina ---

“…Thật là một chuyến đi đầy biến động, và ngắn ngủi…”

Trở về lại thành phố hiện đại đầy tuyết, Skoll ôm hai tay phía sau đầu mà nói bâng quơ. Khi rời nơi này là lúc em ấy đi cùng bọn tôi khi trời mới ló rạng bình minh. Còn giờ đây là lúc buổi trưa khi nắng chiếu rọi cả thành phố trắng đầy tuyết. Ấy vậy mà trên các con đường lại không có một hạt tuyết nào.

“Chào mừng đến với nhà mới ~.” Sabata dang rộng hai tay và nói lời lạc quan với mấy cô vợ của mình.

“Vậy đây là nơi của Irina-chan.” Haruka hào hứng khi nhìn các tòa nhà cao tầng rồi vỗ hai tay một cái. ”Nhờ chị dẫn em tham quan xung quanh, được chứ Skoll nee-chan?”

“Cho chị đi cùng nữa.” Soulflare nghe vậy cũng muốn tham gia.

“Được thôi, dẫu sao giờ chúng ta rảnh rang rồi, đi dạo thành phố một vòng nào.” Cô nàng sói Jotun nhảy vài bước đi trước. “Chị Irina thì sao?”

“…” Irina lau nước mắt rồi mỉm cười dịu dàng đáp lại.”Chị sẽ nghỉ ngơi một chút, nhờ em giúp họ nhé?”

“Hẵng rồi… eh!?” Skoll đột ngột dựng cả đôi tai lên khi hướng ánh nhìn về phía Irina.

Phù

“EEK!”

Một luồng hơi thổi ngay gần tai. Như bị thứ gì đó chạm vào, Irina nhảy dựng lên rồi vội quay lại nhìn về phía sau. Em ấy chưa kịp phản ứng gì thì đột ngột há hốc mồm.

“Yo ~.” Giọng nói của một chàng trai quen thuộc cất lên, đầy bông đùa và lạc quan.

“…Đây là trò đùa à?” Skoll tròn mắt, miệng không thể khép lại.

“H…H…” Irina che miệng với giọng run run. Em ấy vội chạy lại lao vào lòng chủ nhân của tiếng nói kia. ”LHAn!”

“Đã để em phải chịu khổ rồi.” tôi ôm lấy Irina mà vỗ về tấm lưng mảnh mai của em ấy.

“Làm sao anh trở lại đây được thế!” Iro cũng đi lại mà hào hứng sự trở lại của tôi.

“Magiiiic ~.” Tôi cười nhăn răng và giải thích ngắn gọn.

“Tôi tưởng anh sẽ ở lại bên đó luôn chứ?” Haruka đặt tay lên má và nghiêng đầu một bên.

“ Sau vài tháng tìm cách, mọi thứ đã ổn thỏa rồi. Tôi cũng đã để lại bản sao của mình và gia đình Irina bên thế giới quê nhà để cho xôm tụ.” Tôi giơ tay biểu thị ok cùng nụ cười lạc quan.

“Đã mấy tháng bên đó lận luôn sao?” Eve tròn mắt khi tiếp nhận thông tin đó.

“Phải.” tôi gật đầu đáp.

“Vậy… anh sẽ ở lại đây thật sao?” Irina ngước mặt lên, đôi mắt hãy còn nhòa bởi giọt lệ.

“Uhm, giờ ổn rồi ~.” Tôi giơ rộng hai tay như Iron Man. “Bởi vì, Watashiwa kami da (anh là thần)!”

“Chúc mừng.” Alex nhún vai cười trừ.

“À, và…” Irina sau khi bình tâm lại rồi mới ngừng ôm tôi. Em ấy lau đi nước mắt rồi cười dịu dàng. “Chào mừng anh đã trở về, người chồng yêu dấu.”

--- ---

Ở thế giới Irina, có kha khá sự thay đổi. Haruka thì trở thành một một thầy Druid dạy cho rất nhiều người về làm bùa và ma thuật và được rất nhiều người yêu quý. Iro giờ là đội trưởng đội phòng vệ của thành phố, em ấy trở thành niềm cảm hứng cho vô số chiến binh trẻ. Eve và Alex thì tham gia ngành nghiên cứu công nghệ, giúp thúc đẩy nền văn minh và khôi phục lại thế giới hậu chiến tranh với tốc độ chống mặt. Skoll thì lại trở thành Streamer nổi tiếng khi mạng Internet trở nên thịnh hành, các trò game, đồ ăn, hay địa danh mà em ấy phát trên kênh của mình rất được chào đón nồng nhiệt. Làng Olzug thì không chỉ dẫn đầu quân đội hùng mạnh nhất và thành trại huấn luyện, họ còn mở môn thể thao đánh trận giả khiến trở thành một môn thể thao xu hướng mới. TTAn thì vẫn học tại học viện của Emberlight và sống nhàn hạ qua ngày với số tiền dạy spell online. Tôi và Sabata thì giúp đỡ cung cấp các nguyên liệu để công ty dược của gia đình Irina thúc đẩy việc sản xuất các thứ thuốc, thứ giúp đời sống nhiều người được cải thiện. Hiển nhiên thì khả năng thần thánh trong tay nên tôi đảm bảo cuộc sống nhàn hạ của mình, cho tới an ninh khi đối mặt các thực thể đến từ thế giới khác.

Về thế giới quê nhà, Amore, Neiji, Febe, Cason và Daniel đều được dịch chuyển thẳng trở về nhà cùng khoảng tiền thưởng họ đã làm việc với làng Olzug. Trại trẻ mồ côi của Anna và Hanna giờ đây đã mở cả một tiệm ăn lớn được nhiều du khách ghé thăm, đồng thời giúp những người trong khu vực có việc làm. Dta thì với số tiền kiếm được, cậu ấy đã mở một quán net café đầy đủ tiện nghi và không thua gì bên Japan, đồng thời làm thầy dạy online về tiểu thuyết lẫn triết học. Gia đình Rafail thì thành lập nên công ty dược mới rất thành công, đẩy lùi hoàn toàn đại dịch Covid. Irina có làm nghề tay trái là giáo viên dạy học trên mạng và rất được yêu thích. Với uy tín ngất ngưỡng, tôi đã thành công với nghề yêu thích của mình, Youtuber, tiểu thuyết gia, và được đón nhận vô cùng .

--- Tại một đồng cỏ nọ---

“Thế chỗ tên Demi-god và làm phong ấn cuối cùng, ta thật sự tôn kính sự quyết tâm đó.” Alex tựa lưng, hai tay khoanh lại trong khi ngồi trên một chiếc ghế văn phòng màu đen.

“Anh nói quá rồi.”

Tôi cười trừ đáp. Giữa cánh đồng cỏ xanh dưới ánh nắng ấm không hề gây gắt, không khí tràn ngập hương cỏ và hoa được những cơn gió mát thổi tới. Tại nơi lần đầu gặp Albus, tôi ngồi trên chiếc ngai vàng là ghế gỗ đơn sơ, bàn tròn trước mặt tôi cái lại là bàn học giản đơn. Trên mặt bàn là vô số màn hình nhỏ hiển thị từng người bạn cho tới gia đình tôi. Có thể thấy họ đều sống yên bình sau tất cả cũng đem lại nụ cười cho tôi. Trên màn hình nhỏ, Sabata hướng ánh nhìn lên như thể đang nhìn tôi. Gã giơ ngón cái lên trấn an tôi rằng sẽ giúp lời nói dối của tôi mãi mãi không thể bị hé lộ.

“Sao ngươi không tạo clone hoặc đem vợ mình tới đây luôn, ngươi yêu nhỏ say đắm thế mà?” Alex khua nhẹ một tay lên và hỏi.

“Chính vì thế, tôi càng không muốn cô ấy phải chịu sự đơn độc ở đây. Tôi không nghĩ các bản sao mọi người sẽ đủ để khiến em ấy ổn.” Tôi tựa lưng vào ghế, hai bàn tay đan vào nhau và đặt trên bàn. ”Ở cùng em ấy suốt ở Dream Plane, tôi hiểu rằng giam cầm em ấy là quá tàn nhẫn…”

“ Ngươi hạ thấp bản thân và thiếu tin tưởng vào cảm xúc của nhỏ phết.” Alex gác tay vào lưng ghế rồi chống cằm cười trừ. “Hoặc ngươi chỉ đơn giản là yêu tới ngốc nghếch, không thảo luận với nhỏ.”

“Cũng như anh không nói với Eve đấy thôi.” Tôi nhún vai mà khịa nhẹ anh chàng Artisan.

“Hah, mồm mép tốt hơn trước rồi đấy.” Alex rời ghế, hai tay dang rộng, mắt chợp nhẹ cùng nụ cười ưng ý. “Câu chuyện về ngươi, ta sẽ đảm bảo lưu truyền và khiến nó trở nên vĩnh hằng. Ngươi đã làm tất cả mọi thứ vì thế giới, người xứng đáng được biết đến bởi mọi người. Bản sao của ta sẽ hiện thực hóa điều đó.”

“Tên giáo chủ, lừa đảo, hại thần tốt và hủy diệt thế giới như tôi khó mà đáng được thế.” Tôi khua tay cười trừ.

“Khiếp sợ, kính nể, bất khuất, câu chuyện của ngươi sẽ truyền cảm hứng cho rất nhiều kẻ trên khắp đa vũ trụ này, LHAn của xứ Australia.” Alex chỉ tay lên trời với nụ cười đầy tự hào, rồi bỗng chốc ngồi bệch ra đất. “Còn giờ, chúng ta nên làm gì với mớ thời gian dài dẵng đây?”

“…Anh không định rời đi sao?” tôi thắc mắc khi mãi thấy anh ta mãi ở Plane này.

“Ta là đồng phạm với ngươi mà. Chưa kể dù không muốn nhưng giờ ta với ngươi là người nhà rồi.” anh chàng Artisan đó gọi ra cây búa nhỏ trên tay rồi xoay vòng nó. ”Thời gian lẫn tài nguyên giờ là chuyện nhỏ với chúng ta cả.”

“Nếu anh đã nói thế…” Tôi xoa cằm suy nghĩ giây lát, lúc lại trong ký ức mình xem có gì tôi chưa có cơ hội làm trước kia.”…Làm anime Ciel Nosurge, biến game Ar Nosurge phiên bản thật luôn nào!”

“Hah, chuyện nhỏ với khả năng của chúng ta thôi!”

Alex cười nhếch mép rồi bắt đầu lấy đê rèn ra bắt đầu nung nấu ý tưởng cùng tôi. Dù chỉ có hai người bọn tôi ở đây, song không thiếu những trò dở khóc dở cười mà bọn tôi cùng làm tại nơi này. Từ những thiết bị quái gở cho đến vô dụng, những món ăn mà ai đó sẽ thắc mắc lý do tồn tại của chúng, hay những trò chơi và hoạt động sẽ khiến thắc mắc về lối sống lành mạnh. Đó là cách mà tôi và Alex sống qua ngày tại thiên đường này cho đến tận cùng của thời gian.

Ending 8: deity’s reincarnation

Bạn đang đọc Sabata Saga Other Sides sáng tác bởi mario140296
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mario140296
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.