Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chap 95: Tuyệt vọng

Tiểu thuyết gốc · 2944 chữ

(nhạc: one wing angel - final fantasy 7)

--- Tại phòng ngai vàng, Celestial Plane ---

BAM

Sabata đột ngột đạp vào cửa một phát, cánh cửa đang bị khóa bằng Arcane Lock (khóa bí ẩn) bị bật ra, hé lộ căn phòng nơi mà vua ngự tọa trên chiếc ngai - biểu tượng của quyền lực.

“Chú có cây Relic để gõ là mở cái rụp mà, thêm Dispel Magic nữa.” Tôi nhíu mày nhìn tên Spirit hiệp sĩ làm chuyện thừa thãi.

[Yếu tố ngầu rất quan trọng ~.] Sabata hai tay chống hông và ưỡn ngực.

“Ông ta lúc này không có ở phòng này, nên sẽ ổn thôi.”

Soulflare bước vào và tiến đến một góc phòng. Khi ánh nhìn bọn tôi hướng theo nơi cô bé Wizard đó, tôi nhận ra hình bóng quen thuộc. Người đàn ông trẻ tóc ngắn và ria mép vốn luôn cười nhếch mép như kẻ bề trên, và cũng từng là sếp của tôi. Anh ta ngồi trên một cái ghế gần giống một chiếc ngai vàng khác, mặt cúi gằm, người chẳng động đậy, anh ta như thể bị dính chặt vào ngai. Bên cạnh anh ta là những khay đồ ăn thức uống đang lơ lửng.

“MASTER ALEX!”

“AH!”

Eve và Yhi kêu lớn. Hai cô gái robot liền chạy đến người mà họ đang tìm kiếm.

“Bình tĩnh!”

Bộp

Souflare đột ngột triệu hồi một bàn tay khổng lồ bằng spell Bigpy’s Hand. Hai cô gái robot bị bàn tay ma thuật khổng lồ ấy chắn đường lại, không thể tiếp cận Alex.

“Không cẩn thận thì hai người sẽ bị dính vào ghế như anh ta đấy.”

Cô bé Wizard cảnh báo rồi tiến về phía Alex và giữ một khoảng cách không đến quá gần.

“…Các ngươi còn tìm đến ta làm gì nữa?”

“Eh!?”

Bấy giờ, Alex mới cất tiếng. Dẫu vậy, anh ta chẳng hề ngẩng mặt lên,cứ cúi gằm đầy yếu ớt, chẳng mấy sức sống.

“Anh vẫn tỉnh à?” tôi thắc mắc trước biểu hiện khác thường đó.

“Ta luôn tỉnh táo mà.” Alex vẫn chẳng mảy may phản ứng nào khác. “Có tìm đến ta cũng chẳng được lợi gì đâu… Kẻ biến ngươi thành anh hùng… là con rối của một tên thần điên loạn đấy… Cứ chê cười, chửi bới, xả cơn giận lên ta tùy ý, ta chẳng quan tâm nữa...”

Tôi ngỡ ngàng khi nghe lời nói từ Artisan đầy tham vọng ấy. Giọng nói thều thào mệt mỏi, khuôn mặt như chẳng còn chút cảm xúc, tay chân chẳng mảy may chịu động đậy, thậm chí cũng chẳng thèm cà khịa tôi một câu nào luôn. Tất cả những gì tôi thấy ông sếp cũ của mình lúc này trái ngược hoàn toàn những gì tôi từng thấy lẫn biết đến. Lẽ nào sự phản bội của Solbright đã hủy hoại hoàn toàn ý chí của Alex?

“Hãy cùng rời khỏi đây nào.”

“Bỏ đi, có cứu đồng nghiệp cũ của ông già nhà ngươi cũng chẳng được gì đâu.”

Souflare lấy ra một viên Transmuter’s Stone tính dùng phép giải trừ nào đó, song Alex liền nói lời từ bỏ.

“Master Alex… tại sao!?”

“Um…”

Eve khó hiểu khi nghe lời vô vọng từ người chủ của mình. Yhi cũng cất tiếng như muốn van nài trong vô vọng.

“Ông nói gì vậy! Bọn tôi cố tới cứu ông đây này!” Anna bất bình trước câu trả lời nửa vời của Alex.

“Xin đừng từ bỏ như thế, mọi người đều mong đợi anh trở lại.” Irina ráng thuyết phục đối phương.

“Nào nào Alex-san, có gì chúng ta có thể từ từ giải quyết sau khi thoát khỏi đây mà.” Haruka ráng nói lời trấn an.

“Anh có hối hận chứ?” Dta hỏi như thấu hiểu điều gì đó.

“Chẳng còn gì để tự hào lẫn hối hận cả…”Alex vẫn trả lời thiếu sức sống.

“Nếu anh ta chẳng chịu rời thì chúng ta tẩu nhanh thôi! Nhỡ tên ác thần trở lại thì toang cả lũ!” Berrina hoảng loạn nói.

“…Calm Emotions! Nếu anh từ bỏ thì hãy nghĩ đến việc thế giới này và bọn tôi đều đang hóng anh trở về đấy!”

Tôi lập tức dùng búa điện Spirit trong tay thi triển spell để kìm nén cảm xúc tiêu cực của Alex. Thế nhưng, không có sức sống nào trở lại trên khuôn mặt của Artisan diệt thần đầy tham vọng đó cả. Thật không ngờ được chẳng lời nào để thuyết phục Alex. Bởi lẽ, đến cả trong mơ tôi cũng chẳng tưởng tượng ra nổi sẽ có ngày gặp cảnh này.

[Phù thủy!] Sabata bất chợt lên tiếng, nhưng không có vẻ gì là giống như nói lời khuyên. [Không phiền gả em gái của anh cho tôi chứ, anh vợ?]

“… Hả!?”

Alex bấy giờ mới ngước lên và mở căng mắt nhìn gã Spirit hiệp sĩ. Cả tôi lúc này cũng mang biểu cảm không quá khác ông sếp cũ của mình là bao.

“…Lăng nhăng.” Anna nhìn Sabata bằng ánh mắt khinh bỉ.

“Ara, tấn công trực diện luôn cơ ~.” Haruka cười khúc khích.

“… NGƯƠI ĐÙA TA ĐẤY À, PUNCHING GHOST!?”

Bụp

Alex như tính bật dậy và quát lên, có điều bị cái ghế dính chặt nên không di chuyển được. Thật là… một diễn biến tôi chẳng đoán nổi. Thậm chí có cả Foresight tôi cũng chẳng ngờ được pha simp này của Sabata lại làm nên kỳ tích!

“…Wow.” Berrina không nói nổi thành lời với cái chuyển biến hoàn toàn nằm bên ngoài hộp này.

“Xem ra mấy câu hỏi khó đỡ mới là đáp án chính xác.” Dta chợt nhận ra khả năng khó đỡ của Sabata.

“Vừa vực dậy tinh thần đối phương, vừa kêu gọi sự ủng hộ, Master Sabata thật cao tay.” Và như một người học trò, Soulflare khen ngợi cái nước đi méo ngờ được từ gã Spirit hiệp sĩ.

“… Cùng là LHan có khác.” Irina cũng ấn tượng nhưng cũng bối rối không kém.

“Làm ơn đừng sát muối vào anh…”

Tôi ôm mặt như muốn chui xuống lòng đất. Trong khi mọi người căn phòng này, ai cũng có uy tín khá thế mà lại không thuyết phục được Alex. Vậy mà tên Spirit hiệp sĩ cực simp với uy tín thấp (cha 9) lại thành công. Với người đã đỉnh cao uy tín (cha 29) là tôi hiện tại, còn có sự trợ giúp của spell mà còn chẳng thành…

“Giúp ta thoát khỏi cái ghế chết tiệt này ngay!” Alex quay sang ra lệnh cho Soulflare.

“Anh có thể nhờ vả lịch sự hơn mà.”

Soulflare nói rồi ném nhẹ Transmuter’s Stone lên chiếc ghế. Hòn đá sáng rực lên rồi vỡ tan, toàn bộ phần cơ thể của Alex bị dính trên ghế nay đã được tự do.

Bang

“Ouch!”

Ngay tức thì, nguyên bộ đồ gồm cả găng và ủng ma thuật của Alex xuất hiện. Anh ta bật dậy khỏi ghế rồi tặng một đấm thẳng vào mặt Sabata, tạo nên âm thanh như tiếng nổ súng. Spirit hiệp sĩ đó bị hất bay thẳng dính vách tường!

“Ôi trời.” Haruka che miệng bằng tay áo, cả đôi tai và đuôi báo của cô dựng lên.

“MR SABATA!”

“AH!”

“Đợi đã!”

Eve, Yhi và Anna hoảng lên khi thấy Sabata bị đồng minh đấm mạnh tay đến thế.

“Ngươi biết làm trò lắm đấy punching ghost, nhưng đáng tiếng là chẳng hài tẹo nào.” Alex đi lại cùng nụ cười đầy nộ khí, anh ta nắm chặt nón sắt của Sabata kéo xuống gần mặt mình. ”Có muốn nói lời đính chính gì không?”

“…” Gã Spirit hiệp sĩ suy nghĩ giây lát rồi lên tiếng.”Vậy em cần làm gì để được vào gia phả nhà anh?”

BANG

Và rồi mặt của Sabata được hôn đầu gối của Alex, với cái vận tốc chắc phải hơn 300 km/h. Thay vì dừng lại, giờ gã Spirit hiệp sĩ còn bị nằm đo đất và ăn đạp liên hồi.

“…Tôi không dám can gã này đâu.”

Berrina nép sau lưng Dta mà lo sợ, cô nàng Pixie vẫn còn ám ảnh khi nhớ lại việc bị Alex xài để bào chế thuốc. Dù cơ thể đã được Cosmo giúp lớn ngang con người, nhưng nó không làm teo đi nỗi sợ mà Artisan đã gieo rắc cho cô.

“Đây không phải là lúc đánh nhau!”

“UM!”

“Xin hãy bình tĩnh lại, Master Alex!”

Anna, Yhi rồi Eve liền chạy lại ngăn cản cuộc ẩu đả. Hai người giữ mỗi bên tay Alex, Yhi thì giữ chân chủ mình lại. Tới hai người có thể lực của Giant mà chật vật ngăn cản thì Alex đúng là đáng sợ thật…

“Hold on, let him cook (đợi đã, để hắn nấu đi).” Tôi giữ vai Irina lại mà can trước khi em ấy đến ngăn cản Alex.

“Nếu anh đã ổn định lại rồi thì giờ hãy rời khỏi đây. Trở về rồi hẵng tính tiếp.”

Soulflare bấy giờ mới nhắc lại vấn đề trước mắt, đồng thời cô cũng can thiệp trước khi Alex tính biến Sabata thành một đống sắt móp méo.

“Tch, được thôi.” Nghe lời khuyên từ cô bé Wizard, Artisan ấy mới nhấc chân khỏi Sabata. “Về lại Demiplane ta sẽ tính sổ tiếp với ngươi.”

“…Đa tạ…”

Gã Spirit hiệp sĩ ráng nhấc bàn tay cong vẹo đang run rẩy như nhân vật hoạt hình khi bị đập te tua. Ngoài Berrina và Irina ra thì các cô gái vội đi lại chữa trị thương tích cho Sabata. Khá là bi hài khi bọn tôi chưa bị thương bởi địch nhưng lại trọng thương vì đồng minh…

“Cảm ơn em ngăn kịp…” Sabata với cơ thể đang dần lành lặn trở lại mà rên rỉ.

“Master chơi dại thật, nhưng rất hiệu quả.” Soulflare gật đầu nhận xét trong khi dùng Transmuter’s Stone đặt lên thầy của mình.

“Ổng khỏe khiếp thật… em lẫn Eve đều không ngăn nổi…” Anna chạm lên người Sabata mà dùng khả năng hồi phục, tay em ấy cũng run rẩy khi cũng phần nào thấu hiểu nỗi khiếp sợ mang tên Alex.

“Sáng tạo và táo bạo lắm đấy, Sabata-kun.” Haruka mỉm cười ngoe nguẩy đuôi báo trong khi đút miệng Sabata mấy trái Goodberry.

“Cảm ơn anh… cảm ơn anh… Mr Sabata…”

“Ah…”

Eve rót lọ Potion of Healing lên tay Sabata và chảy dần khắp người để chữa trị. Cô và Eve nắm chặt tay của gã Spirit hiệp sĩ te tua, rưng rưng nước mắt, môi khẽ run run,

“Coi nào, anh ta chưa từ thẳng thừng từ chối lời ngỏ ý mà ~.” Sabata vẫn nói một cách lạc quan như kẻ chiến thắng.

“Được rồi, giờ chúng ta rút thôi, Gate.”

Thấy tình hình đã khá hơn, tôi lập tức dùng spell tạo cổng dịch chuyển và gửi tín hiệu tới những bản sao của mình trên chiến trường.

[Sao vội vàng thế?]

“HẢ!?”

Tôi giật bắn mình lùi lại. Từ trong Gate mà tôi triệu hồi lại có một người đột ngột bước ra. Và còn tệ hơn nữa, đó lại là Solbright!

“Uh…”

“Skoll! Iro! Karma!?”

Wizard đáng sợ đó bước ra khỏi cổng, hai tay nắm lấy tóc của Skoll và Karma mà kéo lê lết trên sàn. Sau lưng ông ta là Bigpy’s Hand đang nắm một chân của Iro, khiến cô nàng báo bị treo ngược. Cả ba người họ đều trong tình trạng thương tích đầy mình, bất chấp là đều đã trang bị giáp mà tôi chuẩn bị!

[Món đồ chơi còn lại của con cũng đã tự đến, hài lòng chứ Soulfalre ngọt ngào của ta?]

Ông ta vẫn ung dung mỉm cười, trên người thì chẳng mảy may có xay xước nào. Cả một đội quân mà bọn tôi dày công chuẩn bị mà chẳng khác gì trò chơi của ông ta. Rốt cuộc lão God of Magic này nguy hiểm đến mức nào cơ chứ!?

“-!” Soulflare vội đứng dậy chuẩn bị spell thì cô bé Wizard bất giác không nói được thành lời nào.

“Ông ta tới nhanh khiếp vậy!?”

Anna hoảng loạn gọi ra cây búa Relic. Em ấy vẫn chưa suy nghĩ thông suốt cách nào đối mặt kẻ địch.

BANG

Dta lập tức gọi ra Relic súng trong mình mà nả thẳng vào mặt kẻ địch.

Keng

Viên đạn từ Relic, thứ dễ dàng đả thương vô số sinh vật siêu nhiên cho tới ma thuật. Ấy vậy, nó lại bị nảy đi khi chẳng khác gì chọi banh vào đá!

[Thật là những tên trộm ti tiện, thô lỗ, chẳng biết phép tắc lẫn trên dưới.]

Solbirght nói một giọng chán nản trong khi thả ba cô gái trong tay mình ra. Ba người họ nằm bất động trên đất, tuy yếu ớt nhưng tôi vẫn cảm nhận được họ vẫn còn sống…

“Tên khốn…” Alex nghiến răng và gọi ra cây búa Relic, song anh ta không nhào tới lập tức.

“…Tình hình không sáng sủa lắm nhỉ…” Haruka lấy ra một cây gậy gỗ dài mà yểm phép chuẩn bị.

“…Làm thế nào mà ông đến đây nhanh vậy?” Irina hỏi trong khi đã chuẩn bị những ống nghiệm Spirit giắt bên hông, cùng cây gậy Relic điều khiển đất trong tay.

[Ta đã luôn quan sát mọi thứ, không chỉ ở Celestial Plane, mà cả các Plane khác nữa.] Solbright mỉm cười ung dung chẳng khác gì đang đi dạo. [Cảm giác thế nào khi các ngươi nuôi lấy hy vọng, để rồi bị ta nuốt chửng nó?]

“Muốn thì nhào vô-“

“Bình tĩnh nào Anna!”

“Con nhóc đó nói phải đấy!”

Anna nổi nóng định lao đến để nện cây búa Relic vào gương mặt tự đắc của lão Wizard. Thế nhưng, cả Soulflare và Alex mỗi ngươi giữ một bên vai cô bé Warlock Giant lại trước khi em ấy làm điều dại dột. Sau phát bắn của Dta cũng như lần đụng độ trước, bọn tôi hiểu quá rõ hiện tại không có cách nào hiệu quả để đả thương Solbright! Cả đội quân của bọn tôi, cho đến Goddess of Soul đều đã gục ngã thì thật sự tôi không thấy nổi quy luật chiến thắng nào nữa!

“Ah, bố vợ ~.”

Sabata lập tức đứng dậy mà thủ thế cùng thanh kiếm Relic trong tay. Và một lần nữa tên Spirit hiệp sĩ này lại đổ dầu vào lửa!

[… Ngươi là thứ đồ chơi kiêu ngạo qua đấy, tự cho bản thân mình ngang hàng với con gái ta, đứa con của một vị thần!]

Solbright liếc mắt sang lườm gã Spirit hiệp sĩ, khuôn mặt thân thiện nhưng đáng sợ đã thay đổi hoàn toàn. Giờ đây biểu cảm của lão Wizard ấy nghiêm nghị cùng ánh mắt hình viên đạn. Tôi lén dùng spell dịch chuyển, thế nhưng không chuyện gì xảy đến cả!

KENG

Trong một cái chớp mắt, Solbright đã ở ngay phía sau Sabata! Thanh Blade of Disaster trong tay lão Wizard đã được vung. Thế nhưng, lần này gã Spirit đã dùng thanh kiếm Relic điều khiển ánh sáng chặn lại được, thay vì bị mất đi hai chân!

[Học hỏi nhanh đấy.] Solbright nói lời khen nhưng khuôn mặt vẫn vô cùng khó chịu.

“Đâu thể khiến nhạc phụ thất vọng được ~.”

Kengkengkeng

Ngay sau khi Sabata dứt lời, cả nhóm đồng loạt vung vũ khí tấn công lão Wizard, khiến tiếng va chạm vũ khí kéo thành một tràng dài. Thế nhưng, từ trong người ông ta là vô số cánh tay khác đều đang cầm thanh kiếm spell lv 9. Mọi vũ khí của bọn tôi bị chặn lại theo cách cực dị, bất chấp vài người trong nhóm bọn tôi thể lực ngang loài Giant!

[Có cố gắng.]

Xoẹt

Các cánh tay ấy dễ dàng hất đi khiến bọn tôi bị lùi lại. Từ trong cơ thể Solbright là vô số bản sao khác của ông ta lần lượt bước ra!

[Để xem các ngươi có khác hơn lần trước không?]

Tất cả Solbright đồng loạt nói bằng thần giao cách cảm. Cái cách tiếng nói nhiều người cùng lúc nói vang trong đầu thật sự rất rợn người. Nó càng đáng sợ hơn khi đây là bởi cùng một ác thần, một God of Magic cả sức mạnh lẫn kinh nghiệm hoàn toàn ngoài tầm bọn tôi! Từng người bọn tôi miễn cưỡng dùng Relic để chống đỡ thanh kiếm những bản sao của lão Wizard đó. Vẫn như lần trước, dù có né tránh hoàn toàn đòn lưỡi kiếm chết chóc của ông ta, thì bọn tôi có vung vũ khí đánh trả cũng chẳng gây được sát thương nào! Trong tình thế đó, Dta lập tức hóa thành rắn bằng khả năng Wild Shape lao đến cắn trả.

Xoẹt

“Uh..”

Ngay khi Blade of Disaster lia qua, Dta đột ngột trở lại nguyên dạng trước khi kịp cắn lấy kẻ thù.

Bịch

Một vết cắt kéo dài từ hai bên má anh bạn Druid rồi kéo dài tới xuống hai chân. Cơ thể Dta bị đứt làm hai phần, không một giọt máu nào chảy ra từ cơ thể cậu ta. Cơ thể Dta ngã xuống bất động, không nhúc nhích hay phản ứng gì, ánh mắt mở toang đầy hoang mang chưa kịp hiểu chuyện gì đã xảy đến!

Bạn đang đọc Sabata Saga Other Sides sáng tác bởi mario140296
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mario140296
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.