Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vừng Ơi, Mở Ra!

Tiểu thuyết gốc · 884 chữ

Linh Thần Tông, một trong ba đại tông môn tọa lạc ở Vân Lĩnh sơn mạch. Tông môn này chủ yếu tu luyện pháp thuật ngũ hành, đặc biệt trấn tông tuyệt kỹ Triệu Hoán Linh Thần là tuyệt kỹ thổ hệ vang danh khắp khu vực phía nam Thần Châu Đại Lục.

Sáng sớm, trên sườn núi Thiên Dược Phong, một trong mười chín phong của Linh Thần Tông. Một đứa bé tầm mười tuổi, đang gian nan bước từng bước leo trên con đường thang đá nối thẳng lên đỉnh núi.

Buổi sáng, không khí trên núi khá lạnh nhưng người đứa bé đã ướt đẩm mồ hôi, gương mặt nó tái nhợt, mỗi một bước đi đều thở hắt ra từng hơi nặng nhọc. Nó cứ leo được vài bậc thang thì đều phải dừng lại nghĩ ngơi lấy sức.

Đứa bé đưa mắt ngước nhìn lên đỉnh núi đang ẩn hiện tít trên tầng mây, nó cảm thấy tuyệt vọng đứng gào thét:

"Ta đầu hàng, ta không chịu nổi nữa!"

Lúc này, một giọng nói vang lên trong đầu đứa bé:

"Đúng là rác rưởi, mới có một tí thế này đã không chịu được. Sau này, người củng đừng có khóc lóc, kiện cáo chị đây không cho ngươi cái gì nữa"

Đưa bé không phục, phản bắc:

"Ngươi đây là đang giết người, chứ tính thử thách cái chó má gì!"

Lúc này, đằng trước tầm mắt đứa bé dần hiện ra một cô gái cực kì xinh đẹp. Cô gái này có gương mặt v-line, đôi mắt to tròn như hút hồn người phía trước, mũi thon dài, miệng nhỏ nhắn đỏ tươi và mái tóc ngang vai buông xõa tự nhiên. Dáng người cô gái nhỏ nhắn, phía trên diện một chiếc áo len trắng dài tay còn bên dưới là chiếc váy ngắn màu đen, khoe ra cặp chân trắng nỏn nà.

Nhưng đừng vì vẻ ngoài nữ sinh của cô ta mà hiểu nhầm, đây là kẻ cực kì hung dữ. Vừa hiện ra, cô ta liền hét thẳng vào mặt đứa bé:

"Ừ đấy, chị đây thích như vậy đấy, nhóc con nhà ngươi làm gì được"

Nói xong, cô ta lại trưng ra ánh mắt khinh bỉ nhìn đứa bé:

"Đứng là mấy kẻ yếu đuối thường hay thích kêu ca"

Đứa bé hai bàn tay nắm chặt, cố gắng kiềm chế bực bội trong lòng. Nó biết, cô gái trước mắt chỉ là hình ảnh không phải người thật, nếu không thì nó đã lao lên liều mạng với cô ta.

Đứa bé kia chính là Tô Lĩnh Hộp Cơm, ở kiếp này hắn không còn phải mang cái tên "tấu hê" kia nữa mà đã được cha hắn đặt cho cái tên khá oai phong là Dương Tuyệt Thế.

Đã hơn mười năm, từ ngày Dương Tuyệt Thế chào đời. Vì khổng để người khác xem là di loại như kiếp trước, suốt thơi gian dài hắn vẫn luôn cố gắng nhập vai như một đứa trẻ thực thụ.

Lại nói, hơn hai năm sau khi sinh. Hắn bắt đầu hiểu được ngôn ngữ nơi đây, nhờ đó mà hắn đã có những hiểu biết đầu tiên về thế giới này. Một thời gian sau đó, hắn đã tìm ra đáp án hắn muốn, thế giới hắn đang ở thật sự là thế giới tu tiên.

Đến được với thế mới mình mong ước, Dương Tuyệt Thế rất mong muốn được như bao nhân vật chính trong truyện huyền huyễn mà hắn thường đọc. Hắn muốn đi tới đỉnh cao nhân sinh, muốn được ban ngày quát tháo thiên hạ còn tối về đắm mình trong vòng tay mỹ nhân.

Thế là từ đó, hắn ngày nhớ đêm mong bàn tay vàng của mình xuất hiện. Hằng ngày hắn niệm đi, niệm lại nhiều lần vài câu thoại, với hy vọng kích hoạt được hệ thống như:

"Vừng ơi, mở ra..."

"Úm ba la, xì bùa.."

"...vv..."

Hai năm sau, hắn bắt đầu niệm những câu thoại có khẩu vị mặn mòi hơn:

"Để đề phòng thế giới bị phá hoại, để bảo vệ nền hòa bình cho thế giới… hệ thống ơi, xuất hiện đi"

"Please say hello to me, little friend.."

"...vv..."

Hai năm tiếp theo, hắn đã bắt đầu cảm thấy chán nãn, niệm toàn những câu xàm ngôn:

"Anh hệ thống cao, to, đen, không hôi có khoai..."

"Chị hệ thống xinh đẹp, mỹ miều có số đo ba vòng...."

"...vv..."

Hai năm tiếp theo Dương Tuyệt Thế gần như đã từ bỏ, hắn nghĩ bản thân lại tiếp tục phải làm con rơi của ônh trời. Lúc này, hắn không thèm niệm những câu vô nghĩa mà đã chế cho mình một bài hát nguyền rũa ông trời, nguyền rũa hệ thống rồi ngày qua ngày hát nó:

"À à.. Cắt đôi ông trời, ta ra tay cắt luôn ông trời...."

Cuối cùng ông trời có vẻ đã sợ hãi hắn. Vào lúc, hắn vừa tròn mười tuổi thì hệ thống mà hắn mong chờ kia đã xuất hiện. Nhưng mà hắn lại phải tuyệt vọng một lần nữa, cái hệ thống kia củng "bẩn, bựa" chẳng kém gì cái tính cách của hắn.

Bạn đang đọc Sắc Đảm Thông Thiên sáng tác bởi yy13025597
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy13025597
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 7
Lượt đọc 79

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.