Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 17: Ngươi Cái Lưu Manh!

Tiểu thuyết gốc · 1040 chữ

Dương Dịch vùi đầu vào cổ nàng bắt đầu hôn đi lên, Nhạn Tuyết nghe thế thì hưng phấn mở miệng nói," Được nha, chứ một mình nô tỳ không thể thỏa mãn được ngươi!"

"Đừng nói cái này, mau dùng cái miệng nhỏ của ngươi, giúp ta bú cự long đi!"

"Thiếu gia, cự long của ngươi giống như so với ngày hôm qua lớn đâu?"

Nhạn Tuyết cầm cự long trên tay hơi ước lượng một hồi rồi nhìn hắn mở miệng nói, bây giờ Dương Dịch cũng không quan tâm cái này, hắn một cái xoay người liền đưa mặt mình xuống hạ bộ của nàng.

Xoẹt

Âm thanh y phục bị xé rách vang đi lên, trước mu l-n của nàng bị hắn xé ra một cái lỗ lớn, bên trong nàng vậy mà không có mặt quần lót, dâm thủy cũng đã chảy ước mông của nàng từ khi nào.

Dương Dịch le đầu lưỡi của mình bắt đầu liếm lấy khu rừng rậm rạp của nàng, Nhạn Tuyết ngậm cự long trong miệng hai mắt híp lại, cự long thừa cơ vào sâu hơn một chút cổ họng của nàng.

Hai ngươi lân nhau liếm, nút phát ra âm thanh làm bài không khí dâm dục trở nên càng thêm dày đặc.

Oa

Nhạn Tuyết phun ra cự long của hắn về sau, Dương Dịch cũng kết thúc liếm l-n cho nàng, có kinh nghiệm cho nên Nhạn Tuyết hiểu ý, một cái chân giơ đi lên cao bên trên, bàn tay của nàng cầm cự long của hắn nhét vào bên trong lỗ l-n của mình.

"Á...quả nhiên lớn hơn...nó lại banh l-n của nô tỳ ra rồi...ôi...chết mất...!"

Mặc dù nói như thế nhưng cự long không có ngừng lại dấu hiệu, nó vẫn từng chút một bị lỗ l-n của nàng cho nuốt chứng lấy.

"Thiếu gia...vào rồi...á...sướng quá...từ từ...ôi....hỏng..hỏng ..l-n mất...á..aaa...!"

Từng cú đâm ra đút vào của hắn làm cho Nhạn Tuyết phải há mồn thở dốc lấy, nước bọt cũng đi theo trong miệng nàng chảy đi ra.

Dương Dịch thấy thế cũng cho hai ngón tay của mình vào trong miệng của nàng bắt đầu móc, chơi đùa với đầu lưỡi của nàng.

Nhạn Tuyết cái gì đến cũng không có từ trối, đầu lưỡi của nàng linh hoạt liến láp đầu ngón tay của hắn.

Âm thanh va chạm thể sát diễn ra trong nữa canh giờ mới ngừng lại.

"Thiếu gia...tê l-n quá...dừng đâm nữa..á..aaa...!"

Nghĩ ngơi một chút về sau, Nhạn Tuyết lại một lần nữa bị Dương Dịch sách cự long đâm đi vào trong l-n của nàng, lúc này nàng thở ra thì nhiều, hít vào thì ít, nhưng có như vậy nàng vậy mà chống đỡ hơn một tiếng đồng hồ.

"Aaaaaa....sướng chết...chết mất....không được rồi...chủ nhân..tha cho ta...tê tê...tê l-n quá...chủ chủ nhân...đâm..đâm rách l-n mất...aaaaa...ra..aa..lại ra nữa....!"

Nhạn Tuyết bị Dương Dịch bế đi lên, nàng không ngừng lắc đầu cầu xin tha thứ, theo một thanh âm sì sì sì phát đi ra, một cỗ hơi khai khai vị từ l-n của nàng chảy đi ra, hắn làm cho nàng bài tiếc không kiềm chế rồi, hắn cũng đạt tới giới hạng của mình, cự long một cái phình to đi lên, tinh dịch bắn thẳng vào trong tử cung của nàng.

"Á..aaaaa...nóng..nóng quá....ôi..ôi...muốn bay..bay lên rồi...xuống không được rồi..chủ nhân...!"

Nhạn Tuyết bắt đầu ăn nói lung tung đi lên, hai mắt của nàng giống như không có tròng đen bên trong, nàng lật một cái liền ngất đi.

...

Mà lúc này bên trong bí cảnh, Mai Đào Khuynh Thành dựa theo bản đồ đã tìm được thứ mà nàng muốn, một bên Mai Đào Họa Mi nhìn vật này cũng không có hứng thú quá lớn, vì nàng đã có công pháp phù hợp cho bản thân mình, cho nên cũng không có ý đồ gì.

Mai Đào Khuynh Thành thở ra một hơi, nàng có chút sợ Tam muội của mình nảy ra ý định tranh dành với mình, nhìn điệu bộ này là nàng quả thực không có hứng thú.

Đi ra bí cảnh bên ngoài, Mai Đào Họa Mi nghi hoặc nhìn Nhị tỷ của nàng mở miệng hỏi," Nhị tỷ, ngươi không có ý định cùng ta trở về hay sao?"

Nghe nàng hỏi như thế, Mai Đào Khuynh Thành cũng không quay đầu lại để lại một câu," Ta có máy lời cùng người giao phó, ngươi trở về trước hoặc là ở đây chờ ta!"

Giờ phúc này khuôn mặt nàng đã đỏ lên một mãnh, nếu không phải đang quay lưng với Mai Đào Họa Mi, nàng sẽ bị Mai Đào Họa Mi nhìn ra điểm bất thưởng.

Nhưng Mai Đào Khuynh Thành biểu lộ không giống dĩ vãng cũng làm cho Mai Đào Họa Mi nhìn ra một chút sơ hử, giao phó?, người nào mà có thể làm nhị tỷ kiêu ngạo của nàng có thể giao phó?

Nghĩ tới đây Mai Đào Họa Mi hai mắt lắp lóe, từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một cái áo bào màu đen, đây là một Pháp Bảo có thể che lắp lại khí tức cho người sử dụng, lấy thân thủ của nàng thì nơi khỉ ho cò gấy này muốn phát hiện hành tung của nàng mới có quỷ, nàng phòng là phòng Cung Ngạn Vân, dù sao thực lực bầy ra ở đó, muốn lẫn tránh cũng khó khăn.

Nhưng với pháp bảo này, chỉ cần đối phương không cao hơn nàng ra hai đại cảnh giới thì rất khó có thể phát hiện sự hiện diện của nàng.

Mai Đào Khuynh Thành một đường trở về Dương gia mà đi, tới Hóa Thần cảnh người đã có thể ẩn mình vào bên trong hư không hành tẩu, Cung Ngạn Vân dùng cách này để bảo vệ Mai Đào Khuynh Thành, nhưng là rất ít dùng chính là.

Trận pháp bi người mở ra Dương Dịch liền cảm giác được, khí chất cao quý của Mai Đào Khuynh Thành đi vào liền bị Dương Dịch cho một cái chợp đi tới," Ngươi cái lưu manh!"

Bạn đang đọc Sắc Dục Hệ Thống sáng tác bởi Quocan4655
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Quocan4655
Thời gian
Lượt thích 10
Lượt đọc 231

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.