Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 9: Nô Tính Nhạn Tuyết!

Tiểu thuyết gốc · 1029 chữ

100 điểm hảo cảm hệ thống phán định rằng, hắn nói gì đối phương đều vô điều khiện phục tùng, cho dù kêu nàng giết phụ, giết mẫu nàng cũng không phản kháng mà đi giết đối phương.

Dương Dịch thử nghiệm xong cũng giải trừ Nô Tính tháp đối với Nhạn Tuyết trối buộc, nàng trong người vẫn sẽ tồn tại Nô ấn, nhưng Nô Tính tháp chỉ có thể chứa được một người, cho nên khi Nô Tính tháp cởi bỏ trối buộc thì Nhạn Tuyết mới có thể đi ra.

Ý vị này hắn có thể nắm giữa nhiều cái Nô ấn cùng một lúc.

Mà mục tiêu hắn nhắm tới đã quá là rõ ràng rồi, trong đầu không tự chủ được hiện lên hình ảnh của tộc trưởng phu nhân.

Thân hình phải nói là vô cùng hoàn mỹ, mông to vú lớn, đôi môi nhấp nhẹ cũng làm cho nam nhân tinh thần rạo rực đi lên, hai con ngươi giống như hố sâu không đấy làm cho người ta đầm chìm đi vào.

Nói tóm lại một câu, Vưu Vật.

Sáng ngày thứ hai.

"Chủ nhân...thêm nữa đi....á....sướng quá...l-n sướng...đâm mạnh vào...vào tử cung...chủ nhân...nữ nô...nô sướng chết mất....ôi...lại..lại..raaa....!"

Đúng vậy, Nhạn Tuyết sau khi bị đống Nô ấn về sau, sung hô hắn từ thiếu gia chuyển sang thành chủ nhân rồi, phải nói Nô ấn cường đại không cường đại.

"Đỡ lấy này...!"

Dương Dịch cả người ròng rời đi lên, cự long trong l-n Nhạn Tuyết phình to đi ra, tinh dịch từ bên trong ào ạc lấp đầy lỗ l-n của nàng.

"Á.........!"

Nhạn Tuyết hét lên một tiếng thật cao, âm thanh ọc ọc từ l-n liền tiếp phát đi ra, tinh dịch cùng dâm thủy đều bị lấp đầu l-n nàng trào đi ra ngoài.

"Chủ nhân...chết...sướng chết rồi....nữ nô l-n tê dại hết rồi...tha cho...cho ta đi..!"

Nhìn bộ dáng của Nhạn Tuyết sát thực là không thể tái chiến, l-n của nàng cũng đã sưng đỏ đi lên, nhìn tình cảnh này là phải dưỡng dưỡng tốt mấy ngày mới khỏi.

" Keng: Ký chủ cùng đối tượng Nhạn Tuyết chịch nhau hai canh giờ, chủ nhân nhận được 400 điểm Dâm Dục."

Âm thanh máy móc của hệ thống đúng lúc vang đi lên, nhìn đã có thêm 400 điểm Dâm Dục vào sổ, Dương Dịch mới coi như thôi, tới hệ thống đều phán định kết thúc, Nhạn Tuyết xác định đã không được.

...

Mà lúc này, trước cửa biệt viện của Dương Thiệu rất là náo nhiệt, các đệ tử Dương gia vây quanh trước cửa, ánh mắt có chút khinh bỉ nhìn thanh niên đang nổi giận đùng đùng.

"Thiệu tiểu thư, ngươi làm sao có thể làm mất vòng tay mà ta tặng cho ngươi!"

Dương Thần lạnh giọng mở miệng chất vấn, dừng nói là Dương Thiệu, tới những người vây xem này đều có chút nhìn không được nữa, một tên thiếu nữ tức giận mở miệng quát lớn," Phế vật, chỉ là một cái vòng tay mà thôi, Thiệu tiểu thư mất cũng đã mất, ngươi vậy mà dám lớn tiếng với nàng?"

Có nữ đệ tử này mở miệng, một người kế bên cũng đi theo tiếp lời," Đúng vậy á, ngươi vậy mà còn muốn đồi đi về, làm nam nhân ta thay ngươi mất mặt!"

Các đệ tử đều lạnh lùng nhìn Dương Thần, âm thanh cùng với ánh mắt ấy Dương Thần cũng đã coi như quen thuộc nhưng lần này tâm tình hắn có chút khống chế không được.

Một cổ uy áp lấy Dương Thần làm trung tâm khếch tán đi ra, các đệ tử Dương gia chỉ cảm thấy hai chân mình có chút nặng nè, một cảm giác nguy hiểm từ đấy lòng bọn họ dân đi lên.

"Các ngươi im miệng cho ta!"

Dương Thần mở miệng quát một tiếng, những đệ tử tu vi yếu kém có chút chịu không được lui về phía sau, bọn họ chỉ cảm giác lỗ tai mình có chút ong ong.

Duong Thiệu cũng có chút kinh ngạc, nàng nhìn Dương Thần mở miệng nói," Ngươi vậy mà đã là Luyện khí thất gia, à không bát giai...?"

Nghe thấy nàng nói ra lời ấy, các đệ tử Dương gia đều khó có thể tin nhìn Dương Thần, bọn họ không ngờ hắn vậy mà không chỉ khôi phục tu vi, một vị thiên tài đã trở lại, không những thế lại còn đột phá tới Luyện khí bát giai.

Dương Thần khóe miệng khẽ nhếch, hắn cũng không giả bộ nữa, hắn kiêu ngạo mở miệng nói," Ta đã là luyện khí bát giai từ một tuần trước, không nói cái này, ngươi thật không nhớ mình làm mất vòng tay ở đâu hay sao?"

Dương Thiệu kinh ngạc nội tâm cũng nhanh chống bình phục lại, nàng cũng chỉ là kinh ngạc mà thôi, nàng cũng không cho Dương Thần sắc mặt tốt mở miệng nói," Ta thật không nhớ rõ, có khi đã bị người nhặc lấy nói không chừng, ngươi có thời gian ở đây chất vấn ta, còn không băng đi tìm kiếm có hiệu quả!"

Mặc dù không biết vì sao Dương Thần muốn lấy về cái vòng tay hắn tặng mình như thế, chắc có lẽ truy cầu mình quá lâu, Dương Thần đã có chút không nhịn được nữa, không phải sao, xưng hô từ Thiệu tiểu thư bây giờ không cố kỵ chút nào mở miệng ngươi xưng hô.

Hắn cũng không còn trang mình là phế vật chuyện này, nàng cũng không có cảm giác mất mác hay ảm đạm gì, nàng xác thực đối với Dương Thần không có cảm giác.

Mà đúng lúc này, Dương Dịch cùng đúng lúc tới xem náo nhiệt, hắn đã chuẩn bị xong món quà mà mình tặng cho Dương Thần rồi.

Nhìn thấy Dương Dịch đi tới, không hiểu sao trong lòng Dương Thiệu lại cảm thấy nhẹ nhàn rất nhiều, cước bộ cũng không biết tại sao đi về phía hắn.

Bạn đang đọc Sắc Dục Hệ Thống sáng tác bởi Quocan4655
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Quocan4655
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 13
Lượt đọc 374

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.