Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ly biệt.

Tiểu thuyết gốc · 1713 chữ

Chương 7: Ly biệt.

Xích Quỷ rời đi rồi, thôn dân tiễn biệt.

Hắn phải quay về nhà cha mẹ đang rất lo lắng, trước khi đi Tàn Dạ lão thôn trưởng tặng cho Xích Quỷ một cánh hoa, còn nói:" Sở dĩ thôn này gọi Tàn Dạ bởi trong thôn có một gốc Tàn Dạ Thụ, Tàn Dạ Thụ mỗi trăm năm kết hoa, trăm năm cho quả, quả Tàn Dạ chế thành linh đơn là kỳ trân bên trong Tu Chân giới có thể lâu dài tẩm bổ tu vi, còn hoa Tàn Dạ sử dụng trực tiếp như thực phẩm..Trước tẩy luyện nhục thân, sau tăng cường thần hồn, rất có lợi cho tu luyện giả".

Mặc dù chỉ là một cánh hoa nhưng đổi bằng trăm năm, mức độ quý hiếm Xích Quỷ tự nhiên hiểu được, đối với tấm lòng của Tàn Dạ thôn hắn trân quý ghi khắc.

Ở trước đoàn người ngóng nhìn tiễn đưa, Xích Quỷ cúi đầu từ biệt.

Đường về không dài, xa nhà cũng chỉ hơn hai ngày nhưng trong lòng hắn cảm xúc khó tả, đã từng trải qua sinh tử vật lộn, đã từng tao ngộ vài thứ, ở trong mắt hắn chân trời hiện tại không phải là nơi Tà Dương lặn xuống nữa, mà chân trời kia có thể là điểm khởi đầu, là địa phương kế tiếp hắn muốn đặt chân.

Thiên hạ mênh mông, đi một ngày tầm mắt tự dưng rộng lớn.

Xích Quỷ bước vào nhà liền thấy phụ thân sững người bên mâm cơm nguội, mẫu thân hắn vì lo lắng mà sinh bệnh..Xích Quỷ đau lòng, ở dưới song thân ép hỏi hắn đành khai nhận, mặc dù không nói ra chuyện đã từng đi qua Tản Viên thôn, nhưng những sự kiện về sau hắn đều khai báo rõ ràng.

Giết ba tên thổ phỉ cứu dân, trên người vẫn còn vết thương rướm máu..Xích Phụ âm trầm, Xích Mẫu bật khóc.

Gặp mặt đương kim Hoàng Đế, còn được người tiến cữ Lang Võ Quân..Xích Phụ giật mình, Xích Mẫu thổn thức.

Được thôn dân ân cần chữa trị, khi rời đi còn tặng lễ tiễn đưa..Xích Phụ tự hào, Xích Mẫu không quên căn dặn:" Lần sau không được tùy tiện..Nếu có mệnh hệ gì..!".

Nhìn song thân như vậy, hắn lo lắng nếu như một ngày bản thân thực sự phải rời khỏi, không biết bọn họ sẽ sống như thế nào..Hắn sợ chính tình thân sẽ là sợi dây buộc lại đôi chân hắn..Nhìn phụ mẫu bắt đầu già yếu rồi, hắn sợ một ngày kia lỡ như không về kịp.

Trấn an Xích Phụ, chuyện trò cùng Xích Mẫu, mấy ngày này Xích Quỷ không lên núi nữa mà ở sau lưng nhà tập luyện, hắn đã dùng Tàn Dạ hoa, một mảnh cánh hoa thế nhưng công dụng thần kỳ, cảnh giới thân thể hắn vốn dừng ở Luyện Cốt sơ kỳ trực tiếp nhảy lên Luyện Cốt hậu kỳ.

"Nếu như là một bông hoa hoàn chỉnh thì sao!" Xích Quỷ nói thầm, nghĩ mà sợ.

"Tàn Dạ thôn có Tàn Dạ hoa, thì thiên hạ bên ngoài hẳn không thiếu kỳ trân dị phẩm, nếu như đã không đi còn đường này thì thôi..Làm một tên Lang Văn hay Lạc Tướng cũng tốt, hoặc giả như cha ta, sống một đời điền nông như vậy..Nhưng đã đi con đường này..Long tỷ nói: Tu hành như thuyền ngược dòng nước, không tiến ắt lùi..!" Xích Quỷ đả toạ hấp thu dược lực còn sót của Tàn Dạ hoa, đáy lòng nói thầm.

"Xích Quỷ!"

Lúc này một thanh âm ngọt ngào vang lên, Xích Quỷ vừa nghe liền biết là ai tới:" Yên Nhiên muội tử!" Xích Quỷ cười cười đứng dậy thu công.

Vào nhà, Yên Nhiên đã được Xích Mẫu đón tiếp, Xích Quỷ không biết nàng hôm nay đến đây để làm gì, thông thường không như vậy, vừa gặp Xích Quỷ, Yên Nhiên hồn nhiên ném cho hắn một nụ cười.

"Hôm nay hẳn có tuyết rơi a!..Yên Nhiên, muội đến thăm ta hay là thăm mẹ chúng ta!" Xích Quỷ cười cười, ôn nhu nhìn Yên Nhiên nhỏ giọng chọc ghẹo.

"Ta thèm vào thăm huynh! Ta đến là để chào mẹ..Ta.." Yên Nhiên đáng yêu trừng mắt, thanh âm rơi xuống bỗng nhiên ngắt quãng, nàng muốn nói cái gì nhưng cặp lông mi mấp máy.

"Có chuyện gì? Hài tử này, hôm nay làm sao vậy!" Xích Mẫu quở trách, ôn nhu đi tới bên cạnh nàng, khẽ vuốt tóc.

Yên Nhiên cùng Xích Quỷ vốn là thanh mai, ngày trước ở trên đường chạy giặc Ân Thương phụ thân hai người từng có giao ước, nếu như sau này cùng sinh con trai thì kết thành kim lang, còn nếu một trai một gái liền thành phu thê.

Tạo hoá vừa đúng thanh mai trúc mã, hơn nữa Xích Phụ, Xích Mẫu đối với nàng cực kỳ yêu thương, mặc định là dâu hiền rồi..Nhưng mà Xích Quỷ lớn lên phi thường tuấn tú, còn nàng..

Nàng thiếu khuyết một tay, hơn nữa lớn lên không được xinh đẹp..Ngoài cái trong sáng đáng yêu ra, Yên Nhiên đối với bản thân luôn cảm thấy tự ti, đó cũng là lý do mà nàng từ khi hiểu chuyện thường tránh né Xích Quỷ, cũng rất ghét phụ mẫu nói về vấn đề hôn nhân đại sự, nàng cho rằng bản thân không xứng với đối phương..Sợ rằng ở bên nàng Xích Quỷ sẽ không có tương lai.

Hai người bọn hắn từ bỏ hôn ước kia ra thì từ nhỏ chơi với nhau rất hợp, Xích Quỷ cũng không bởi ngoại hình của nàng mà chán ghét, ngược lại yêu thương có thừa.

Xưa nay cha mẹ đặt đâu con ngồi đó, bao đời đều như vậy, ngay cả cha mẹ hắn đến với nhau cũng là vì ước hôn đời trước, rốt cuộc chẳng phải vẫn ấm êm hạnh phúc? Đối với chuyện này Xích Quỷ không suy nghĩ nhiều, đợi đến khi hai bên đủ lớn sẽ về chung một nhà.

"Muội nói đi! Rốt cuộc có chuyện gì!" Xích Quỷ cảm giác được Yên Nhiên đang giấu hắn cái gì đó, thẳng nhìn nàng, trầm giọng hỏi.

"Ta..Ta sắp rời khỏi thôn!" Yên Nhiên ngước nhìn Xích Quỷ, hai mắt ươn ướt, thì thào.

Xích Mẫu trầm ngâm, Xích Quỷ ngây ra một chút, im lặng đợi nàng nói hết.

"Hồng Bàng Môn một vị trưởng lão nhìn nhận ta, nói rằng ta có căn Tu Tiên cho nến muốn thu làm môn hạ..Ban đầu ta không đồng ý..Nhưng mà..!" Yên Nhiên một tay dụi mắt, thổn thức nói.

"Vị kia cam đoan nếu như ta chịu làm môn hạ sẽ giúp ta tái trọng nhục thân, còn hứa hẹn với cha mẹ ta cái gì Tu Tiên lợi ích!".

"Ta không muốn, thực sự không muốn rời đi..Nhưng hết thảy là tâm ý phụ mẫu, ta giãy dụa nhưng làm sao? Cũng như chuyện hôn ước giữa chúng ta vậy..Tự nguyện hay không cũng chẳng thay đổi được gì!" Yên Nhiên khóc rồi, trong lòng nàng như có bão táp, nếu bản thân được đứng ra lựa chọn, nàng tự nhiên sẽ chọn ở lại, mặc cho có vĩnh viễn làm một người tật nguyền, mặc cho vĩnh viễn đứng từ sau ngóng nhìn hắn.

Xích Mẫu ôm nàng vào lòng rấm rứt khóc, đoạn vỗ về nói nhỏ:" Yên tâm, con trai ta vĩnh viễn là vị hôn phu của con..Hai người chúng ta vĩnh viễn coi con là con gái..Thôn này vĩnh viễn chào đón..Đi đi, biết đâu được hết thảy đều tốt đẹp!".

Yên Nhiên nghe vậy thì càng khóc lớn, ôm chặt Xích Mẫu, trước khi đến nàng rất sợ, sợ sẽ bị Xích Quỷ khinh thường, sợ Xích Mẫu, Xích Phụ hai người ghét bỏ, bởi chuyện này không phải chỉ mới phát sinh gần đây mà đã là chuyện của 10 hôm trước, chính cha mẹ nàng còn không dám đối diện, nàng cũng phải đắn đo lắm mới quyết định thổ lộ một lần này.

Xích Quỷ hiểu rồi, thở sâu về sau nhỏ nhẹ an ủi..Chuyện này đối với nàng nghĩ thoáng ra mà nói tựa hồ cũng hoàn toàn có lợi, bởi chính hắn còn không biết bản thân rốt cuộc sẽ ở chốn nào dừng lại bước chân, nếu như cả hai kết thành phu thê, kẻ non cao người biển rộng, vậy quá thiệt thòi cho nàng.

Xích Quỷ không nhiều lời nhưng nghĩ vẫn phải cấp ra một lời hứa hẹn, trầm ngâm sau bỗng nhiên lên tiếng:" Đi đi..Ta vĩnh viễn chờ muội..Ngược lại..Ở Hồng Bàng Môn chờ ta..Nhất định ta sẽ tới đón muội về" Xích Quỷ nắm lấy cánh tay kia, nhẹ nhàng vuốt lên tóc nàng.

Yên Nhiên nhào vào lòng hắn khóc như mưa, nàng không cầu gì Tu Tiên, thân bất do kỷ, chỉ cầu lời nói của hắn hôm nay.

Xích Mẫu ngước nhìn con trai, trong lòng nói thầm:" Hắn trưởng thành rồi!" Đoạn trong mắt một vệt xa xăm hồi ức.

"Cha lên núi..Muội đợi cha về chào cha một tiếng!" Xích Quỷ vỗ vỗ vai nàng, ghé vào tai thì thào.

Yên Nhiên gật đầu, thủy chung ôm chặt hắn không muốn rời, lần ly biệt này không biết là bao lâu nhưng nàng tuyệt đối tin lời hứa kia của đối phương.

Hai ngày sau Yên Nhiên rời đi.

Trên cỗ xe ngựa vén màn thật lâu nhìn lại..Xích Quỷ ngóng nhìn, song thân hai bên lưu luyến ngóng nhìn.

Xe ngựa chạy, từ xa Yên Nhiên nhoài người nhìn Xích Quỷ, mang theo vô hạn thâm tình hét lớn:" Ta chờ ngươi tới đón..Vĩnh viễn chờ!" Nói xong hạ xuống màn che, gục đầu khóc lớn.

Xích Quỷ thổn thức, cuộc đời này của hắn rốt cuộc có thêm mục đích rồi..Giữ lấy lời hứa kia..Hắn từ xa vẫy tay lần cuối, đáy lòng chúc phúc.

Quay về, trong lòng mang theo phiền muộn lại lao vào tu luyện.

Bạn đang đọc Ngọc Phả Truyền Thư sáng tác bởi nguyenquang0903
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nguyenquang0903
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 28

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.