Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Song Hồn đại chiến

Tiểu thuyết gốc · 4024 chữ

“ Ngươi tự tin quá rồi đấy “ Dương đáp lại .

“ Không phải tự tin mà là coi thường ! Chỉ kẻ yếu mới phải chủ động tấn công trước để hi vọng có thể thoả lấp khoảng cách mà thôi !” Phương Hoa nhún vai nói .

“ Lần đầu tiên có kẻ dám nói với ta như vậy “ Dương cười nhạt , tay lại túm ra sau gáy , đầu lắc nhẹ một cái .

Roẹt !

Chớp mắt Dương đã xuất hiện trước mặt Phương Hoa , chém thẳng một đường từ vai xuống , Phương Hoa có chút giật mình , né đi nhưng vẫn bị sượt quá , mảnh áo trên vai bị rách toạc .

“ Sao vậy kẻ mạnh ! Chạy trốn à ? “ Dương hừ lạnh nói .

“ Ngươi dám ? “

“ Dám gì cơ ! “ Dương một lần nữa xuất hiện trước mặt Phương Hoa trước khi nàng kịp phản xạ .

“ Tên này tốc độ nhanh hơn so với cả giải “ Phương Trình giật mình : “ Vậy mà còn giấu bài “

Phương Hoa thấy Dương liền lập tức vận Đấu Khí vào tay đấm thẳng về phía Dương như đúng ý mình Dương liền lập tức vung một đường đao từ phía dưới lên .

Keng !

“ Rút kiếm rồi sao ? “ Dương hỏi lại .

Phương Hoa thấy nguy hiểm nhanh như cắt dùng tay còn lại rút thanh kiếm trên lưng để đỡ lấy cú chém từ Dương .

“ Nói nhiều ! “ Phương Hoa tức giận chém thẳng về phía Dương , làm hắn phải nhảy về sau để né .

“ Lục bộ “ Dương hô thầm .

“ Cách di chuyển gì vậy ? “

“ Hắn giấu bài đến tận bây giờ sao “

“ Thắng đi ! Cả cái sổ đỏ của ta đấy “

Dương xuất hiện phía sau lưng của Phương Hoa , Phương Hoa lập tức xoay người thực hiện một cú chém vòng .

“ Tam bộ “

Dương liền nhẹ nhàng lách đi , và một lần nữa xuất hiện sau lưng Phương Hoa.

Phập !

Phương Hoa tinh ranh đâm thẳng thanh kiếm ra sau lưng mà không cần quay lại. Thanh Kiếm đâm thẳng vào bụng Dương mà không kịp làm gì khác cả

Ngay lập Phương Hoa rút thanh kiếm ra và xoay người chém thẳng về phía Dương .

Roẹt !

Đầu Dương rơi xuống đất , hết truyện….

Cắt !

“Nhầm kịch bản rồi cha nội .”

“ Chết cha ! Lại … “

Ngay lập tức Phương Hoa rút thanh kiếm ra và xoay người chém thẳng về phía Dương và nhưng Dương cũng kịp thời lăn đi.

Nhưng Phương Hoa cũng lập tức phi tới , sút thẳng vào vết thương giữa bụng Dương .

Aaaaaa !

Dương thét lên trong đau đớn , hắn mới kịp đưa Đấu Khí để cầm máu thì lại bị sút vào khiến vết thương lại tiếp tục mở ra , úa máu , chảy thành một vũng ở dưới sàn .

“ Dậy gáy đi ! Sao không gáy nữa ?“ Phương Hoa thấy vậy liền nói.

Thấy Dương không đáp lại , Phương Hoa liền lao tới lần nữa với ý định đá Dương ra khỏi sàn .

Bụp ! Uỵch .

Dương túm lấy chân Phương Hoa , kéo nàng ta ngã xuống sàn rồi ngay lập tức thực hiện đòn khoá cổ ở thế giới cũ .

“ Sao tên này vẫn còn sức đến vậy “ Phương Hoa nghĩ thầm trong lúc cố vùng vẫy thoát ra : “ Đành phải vậy thôi “

Phương Hoa bỗng thả lỏng người ra , Dương tưởng rằng nàng ta đã bỏ cuộc , tay cũng nới lỏng nhưng ngay lập tức bất ngờ khi xung quanh Phương Hoa một luồng khí lạnh thoảng qua , rồi bàn tay cùng chân Dương trở nên lạnh cóng , vết thương thì đau nhói do lạnh .

“ Chuyện gì vậy? “

“ Sao tự nhiên ta thấy lạnh thế này ?“

“ Trở trời à ?”

“ Song Hồn – Pháp Sư Băng “ Trưởng Lão Thăng Long Viện đứng dậy nói to .

Song Hồn là những trường hợp hiếm gặp ở một người có thể thức tỉnh hai dạng sức mạnh khác nhau và những người này luôn được các học viện , tổ chức lớn săn đón .

Vì đơn giản , họ hơn hẳn so với người bình thường . Lấy trường hợp Phương Hoa , một Võ giả thì thường không quá được coi trọng vì không có tính đột biến quá nhiều ở cấp thấp , nhưng nếu kết hợp với Pháp Sư thì vừa có thể đánh xa lẫn cận chiến tốt .

Bây giờ mọi người mới ý thức được chuyện gì xảy ra , còn lão Phương Trình thì vênh mặt tự đắc , vốn dĩ chuyện này còn có thể giấu được tiếp nhưng ai ngờ tên nhóc Dạ Minh Dương có thể ép Phương Hoa dùng cả kiếm lẫn thể hiện ra sức mạnh thứ hai của mình .

Dương lập tức buông Phương Hoa ra trước khi bị đóng băng toàn bộ cơ thể .

Phương Hoa cũng lập tức đứng dậy , toàn bộ khoảng sân dưới chân nàng đã bị đóng băng .

“ Băng thực “ Phương Hoa hô lên .

Sàn đấu bắt đầu bị đóng băng , Dương cũng phải nhảy lên liên tục để tránh bị đóng băng chân mình , nhưng càng nhảy càng lùi càng bị dí sát hơn , cho đến khi chân hắn đã đến mép sàn rồi băng vẫn đang lùa đến .

Rầm !

Dương đấm thẳng một cú xuống dưới sàn , băng vừa tới lập tức nứt ra , tạo ra khoảng trống để hắn đứng .

“ Có cố gắng “ Phương Hoa lạnh lùng nói.

Bất chợt Phương Hoa xuất hiện trước mặt Dương từ phía lớp băng gần chân hắn .

Đó là điểm đáng sợ của Pháp sư ở thế giới này , Hệ của mình truyền ra bên ngoài thì có thoải mái tự do hoán đổi vị trí .

Phương Hoa túm lấy vai Dương , cười nhẹ một cái .

“ Băng Thực “

Vai hắn lập tức bị đóng băng rồi bắt đầu kéo dài từ vai đến ngang ngực .

Uỳnh !

Dương đấm thẳng một cú về phía Phương Hoa , Phương Hoa giật mình không kịp làm gì liền bị lùi đi cả chục bước .

“ Cho dù ngươi cố làm gì thì Băng Thực vẫn sẽ đóng băng ngươi thôi “ Phương Hoa nhẹ nhàng nói .

Nhưng bạn biết gì không , chuyện này thằng đó là main , hãy nhớ kĩ như vậy , cùng học thuộc câu này nào .

Nhưng nụ cười trên môi của Phương Hoa ngay lập tức tắt ngúm đi , lớp băng đang chạy trên người Dương bỗng dưng dừng lại rồi bắt đầu nứt đoạn , rơi lả tả xuống dưới đất .

“ Không thể nào ! Không thể nào “ Phương Hoa không tin vào mắt mình .

Dùng Đấu Khí có thể ngăn được sự xâm thực của Băng nhưng không có cách nào phá được , trừ khi không còn trong phạm vi của người sử dụng , vậy mà Dương có thể làm được thì chỉ có một khả năng duy nhất Dương cũng là Song Hồn hay cụ thể hơn là Băng phá Băng .

Dương vốn dĩ đã hấp thụ được Ma lực của Phương Hoa từ lúc hắn khoá được nàng , nhưng hắn không hề hay biết . Cho đến khi bị Băng Thực lên cơ thể , cũng là lúc hắn thấy nguồn năng lượng được truyền từ Phương Hoa vào để duy trì Băng Thực bị hấp thụ bằng với tốc độ Băng Thực .

Vì tốc độ Băng Thực không phải quá chậm nên Phương Hoa cũng không biết được là Dương đã hấp thụ năng lượng của mình .

Xung quanh Dương bắt đầu trở nên lạnh lẽo hơn , cũng giống như Phương Hoa , băng dưới chân hắn bắt đầu lan toả , chia đôi sân đấu với băng của nàng .

“ Chuyện gì vậy ? “

“Tôi năm nay hơn 70 chục tuổi mà chưa gặp trường hợp này bao giờ “

“ Tao sinh nhầm thế giới đúng không “

Khán đài bắt đầu xôn xao , mà không xôn xao sao được , Song Hồn bình thường đã hiếm nay còn tận mắt chứng kiến hai Song Hồn chiến đấu với nhau nữa thì có mơ cũng không nghĩ tới .

Ngay cả các Gia tộc cũng không khỏi bất ngờ , một tên tưởng rằng là phế vật không thể thức tỉnh thì bỗng dưng thức tỉnh được rồi còn lại là Song Hồn hiếm gặp nữa .

Người vui nhất có lẽ là Dạ Minh Vương , con trai mình đang làm mình nở mày nở mặt thì không vui sao được , còn buồn nhất không ai khác chính là ông cháu Dạ Minh Khang và Dạ Minh Quang , ông thì buồn vì hết đời con rồi đến đời cháu đều bị đứng sau cái bóng quá lớn của cha con Vương Dương .

Còn Minh Quang buồn vì tên hắn luôn coi thường bây giờ vừa đánh bại hắn lại còn là kẻ Song Hồn đứng ở bậc cao hơn hắn rất nhiều nữa , đúng là đời không nói trước được chữ ngờ mà .

“ Không ngờ tên nhóc này còn lại cũng là Song Hồn , chuyến đi này đúng là bội thu mà “ Trưởng lão Thăng Long Viện cười lớn .

Vốn dĩ ngài nói vậy là do hôm nay có mỗi Thăng Long Viện là đến đây dự giải , còn mấy trường khác thì không . Vốn dĩ ngày trước có khá nhiều trường đến dự nhưng do chất lượng thí sinh không quá tốt nên thành ra như bây giờ .

Quay trở lại với trận đấu .

Dương không để cho Phương Hoa kịp hoàn hồn , hắn lập tức lao đến chỗ nàng .

“ Lạnh lẽo “ Phương Hoa giật mình hô lên .

Một đợt gió tuyết lập tức thổi tới cản đường Dương đi , Dương ngay lập tức bị đẩy lùi về phía sau .

Một bàn tay lạnh lẽo đặt lên vai hắn , không ai khác chính là Phương Hoa , nàng đã hoán đổi vị trí của mình để xuất hiện phía sau lưng Dương.

“ 0° tuyệt đối “ Phương Hoa lạnh lẽo hô .

0° tuyệt đối là kỹ năng đáng sơ nhất của Băng Pháp sư , đóng băng lập tức toàn bộ xung quanh nhưng phải tiêu hao toàn bộ năng lượng của mình và thời gian thi triển lâu .

Dương lập tức muốn tách ra khỏi tay của Phương Hoa nhưng bàn tay của nàng đã bị đóng băng thành một lớp với vai Dương làm hắn muốn đi cũng không được .

“ Mẹ kiếp !” Dương chửi rủa .

Câu chửi thể hiện cho sự bất lực của hắn giống như mấy thằng chồng trong phim hành động của Nhật Bản , nhưng may cho hắn là đã có thằng tác giả may mắn giúp hắn giải quyết con vợ Phương Hoa trước mặt .

“ Băng Thực “ Dương hô lên.

Nhưng bất ngờ nhất là Dương đặt tay lên người mình để thi triển Băng Thực .

“ Hắn đang làm gì vậy ?“ Chàng thanh niên hỏi vị trưởng lão.

“ Đó là hướng giải quyết duy nhất trong trường hợp này . “ Vị trưởng lão cười nói .

“ Là sao ? “

“ Đây không phải một trận chiến một mất một còn , đây là đấu Lôi đài nên bị hạn chế về sân đấu , nên không thể né đi để tránh 0° tuyệt đối được , mà con bé Phương Hoa lại tinh ranh đến mức tự trói buộc mình với Dương để nếu hắn có đẩy nó ra khỏi sân trước khi” 0° tuyệt đối “thi triển xong thì cũng bị lôi theo và sẽ hoà , vậy là một thắng một hoà . “

“ Vậy thì liên quan gì đến việc tên Dương đang làm ? “

“ Họng ta này ! Ngươi nhảy vào luôn đi . “

“ Không dám ạ ! “

Vị trưởng lão gật gù nói tiếp : “ Còn tên Dương tự Băng Thực mình để khi bị đóng băng thì chỉ đóng băng bên ngoài lớp băng , hắn ở bên trong có thể phá lớp băng của mình là đồng thời phá lớp băng của Phương Hoa , mà lại không sợ bị đẩy ra khỏi sân khi đang bị trói buộc cùng cô nhóc đó .Và sau khi phá bỏ lớp băng Dương là người có lợi thế hơn khi đang còn nhiều năng lượng hơn .”

“ Trưởng lão đúng là hơn người ! Nhanh như vậy có thể đoán được ý đồ của hai bọn họ “

( Có con c ! Ta đây mới là người nghĩ ra mà )

Phương Hoa thấy vậy liền lập tức phá băng cố định tay của mình với Dương, nhưng đó là quyết định sai lầm nhất của Phương Hoa , Dương nhanh chóng dừng Băng Thực , tích tụ Đấu khí vào tay một quyền đánh bay Phương Hoa ra khỏi sàn đấu .

Tất cả nằm trong tính toán của Dương , nếu theo như lời của Trưởng lão Dương làm như vậy sẽ đi đến thắng lợi nhưng ngài ấy lại bỏ qua một chi tiết , nếu băng thực xong , lớp băng của Dương sẽ đè lên lớp băng của Phương Hoa , mà hai người lại ngang cấp nhau , thì Phương Hoa phá băng đi thì cũng sẽ phá băng của Dương mà rất dễ dàng đẩy Dương ra khỏi sàn .

Nhưng may mắn thay là Phương Hoa cũng hấp tấp mà rút tay ra theo đúng ý Dương nên hắn mới có thể giành chiến thắng được .

“ Phương Hoa rơi sàn , Dạ Minh Dương chiến thắng “ Vị MC lập tức công bố kết quả .

Tất cả mọi người đều đồng loạt đứng dậy , tiếng vỗ tay vang lên như sấm , pháo được bắn lên hoành tráng nhất để chúc mừng Quán quân của giải đấu .

“ Xin mời quán quân chọn phần thưởng cho mình “ Vị MC tiếp tục nói .

Ngay lập tức những phần quà được mang ra bên ngoài nào là Bảo Vật , Bí Kỹ ,tiền bạc …..

“ KHÔNG CẦN THIẾT ! “

Một giọng nói vang lên nhưng chắc chắn là không phải của Dương mà là vị trưởng lão của Thăng Long Viện .

“ Hả ? “ Dương giật mình , nghĩ thầm : “ Từ bao giờ có người quyết định hộ mình vậy ? “

Vị trưởng lão ngay lập tức có mặt trên sân đấu , ngay trước mặt Dương .

“ Nhanh quá “ Dương giật mình , nếu trên chiến trường thì có lẽ hắn không còn cơ hội mà đứng nghĩ nữa .

“ NGƯƠI CÓ MUỐN LÀM ĐỆ TỬ CỦA TA KHÔNG ? “ Vị trưởng lão nói to làm cho tất cả mọi người đều bất ngờ .

Chuyện này chưa từng thấy bao giờ , thường là đồ đệ đi tìm sư phụ chứ có bao giờ Sư phụ lại đi tìm đồ đệ chứ , nhất là trưởng lão của một học viện , đứng sau có mỗi Hiệu trưởng của Học Viện lớn của cả nước .

“ Đồng ý đi “ Vô Diện bất ngờ nói .

“ Tại sao ?” Dương hỏi lại .

“ Dùng mắt của ngươi đi “

Dương nghe vậy liền kích hoạt Đôi mắt Thống trị .

Hải Đường – Tiên cấp 2 – Pháp sư Lôi – Lửa – Bí Kỹ : Sát .

“ Cái gì ? “ Dương giật mình .

“ Đó là điều ta muốn nói với ngươi đấy , đi theo ông ta , có lẽ ngươi sẽ biết thêm nhiều điều . “ Vô Diện nói xong liền im bặt , cho dù Dương cố hỏi cũng không được gì .

“ Suy nghĩ lâu vậy , hay ngươi nghĩ ta không thể dạy ngươi .” Hải Đường thấy Dương trầm ngâm hồi lâu liền hỏi lại .

“ Không dám ạ ? Ta nhận lời “ Nói Xong Dương liền giơ tay ra ngỏ ý muốn bắt tay .

Hải Đường thấy vậy không ngần ngại gì mà bắt lấy tay Dương , cười một cách sảng khoái .

“ Ngươi có chút lạ “ Hải Đường giật mình nói .

Dương cũng cười trừ không đáp lại , hắn biết rằng việc hắn hấp thụ năng lượng của Hải Đường đã bị phát hiện, hay chỉ đơn giản là đã bị nghi ngờ .

“ Chuẩn bị đi , hai ngày nữa ngươi và cô bé đó sẽ cùng ta đến Hà Thành . “ Hải Đường chỉ tay vào Phương Hoa rồi nói .

Dương cùng cả gia tộc trở về , ai ai cũng vui mừng chỉ có hai ông cháu Dạ Minh Quang và Dạ Minh Khang thì không . Dương cũng không thèm chấp vặt làm gì , cùng mọi người về đến gia tộc mở tiệc ăn mừng .

Trong Bạch Cung .

“ Tại sao lại Hải Đường cũng có hai hệ , chả lẽ Lão cũng là Song Hồn “ Dương thắc mắc hỏi .

“ Không ! Lên Đại cảnh sẽ thức tỉnh ra hệ thứ 2 , rồi từ Tiên trở lên , mỗi một Đại Cấp thức tỉnh ra một hệ mới “

“ Má ! Bá vậy . À quên ! Có cách nào tắt đi khả năng tự động hấp thụ không ? “ Dương hỏi Vô Diện .

“ Có ! Việc ngươi cần làm là liên kết với các Khối Tích trụ , rồi ngươi sẽ có thể tự bật tắt khả năng tự động hấp thụ .” Vô Diện vô cảm nói .

“ Vậy sao ngươi không nói sớm “

“ Ngươi không hỏi thì sao ta phải nói . “

“ Nói vậy thì cãi thế chó nào được “ Dương nghĩ thầm , xong rồi đi từng Khối Tích trụ .

Theo như chỉ dẫn của Vô Diện chỉ cần đặt tay lên các khối trụ là được , mất một lúc Dương mới làm xong .

“ Eii ! Tại sao ta hấp thụ năng lượng của Hải Đường rồi mà vẫn chỉ có hai Khối Tích trụ có năng lượng . “

“ Có mắt như mù ! Nhìn kĩ vào khối trụ đỏ đi “

Dương nghe lời lập tức tiến lại gần Khối Trụ , trên đó có hai biểu tượng nguyên tố Lửa ,Băng và Sấm sét .

“ Vậy là dùng chung năng lượng à ? “

“ Nghĩ kĩ trước khi hỏi “ Vô Diện đáp lại .

“ Vậy là không phải ? “

“ Ta có nói ngươi sai đâu mà là không . “

Dương lập tức phi tới chỗ của Vô Diện , hắn muốn thiến cái thằng này ngay lập tức .

ẦM !

Dương bị một áp lực vô hình đè xuống dưới không thể nhúc nhích được .

“ Ngươi đang cố gắng tấn công ta ngay trong không gian ta tạo ra sao ? Não ngươi đúng là có vấn đề . Chắc là sắp đủ rồi “

“ Ngươi nói cái gì vậy ?”

“ Không có gì “ Vô Diện nhún vai , không nói gì nữa .

—————————————————

3 ngày sau ,

Núi Mã Yên – Hoa Lư .

Cố An Vy từ từ bước lên cầu thang để đi lên đỉnh núi , ở phía trên có một ngôi đền cổ , ngoài sân là vài người đang quét dọn , thấy An Vy , ai cũng cung kính chào một tiếng .

An Vy đẩy cửa của gian nhà chính bước vào , bên trong là một người đàn ông đang ngồi thiền , mái tóc ông ta đã bạc phơ , dài đến ngang vai , trên khuôn mặt xuất hiện những nếp nhăn của tuổi già .

“ Cha ! “ Cố An Vy quỳ xuống nói .

“ Có chuyện gì mà còn phải tới tận đây vậy “

“ Thưa cha , Dương thức tỉnh rồi ạ ! “

Ông ta nghe vậy liền lập tức mở mắt ra, một bên mắt trắng xoá không thể sử dụng nữa rồi .

“ Tại sao hai đứa làm vậy . Con đã chấp nhận hi sinh tu vi của mình để giữ lại mạng sống cho nó rồi mà vẫn còn cái suy nghĩ đó sao ? “

“ Bọn con không làm gì cả . “ Cố An Vy lập tức giải thích .

Cha của An Vy ngay lập tức bấm vào mấy đốt ngón tay của mình , nhắm mắt lại một lúc .

“ Quả thực như vậy ! Phong ấn của ta và lão già đó vẫn còn . Vậy tại sao nó có thể thức tỉnh được . “

“ Con không biết thưa cha , nhưng … “

Cố An Vy chưa nói hết câu đã bị cha nàng đứng dậy kéo đi : “ Không còn thời gian đâu , nơi đó gặp nguy hiểm rồi “

Nhưng vừa ra đến cổng đã nhìn thấy toàn bộ người ngoài sân bị giết hại , một lão già khác đang cưỡi một con Yêu Thú – Đại Cảnh cấp 2 đứng ngoài .

“ Ồ ! Cố An Nam , lão định đi đâu vậy , còn cả Cố An Vy nữa , không ở nhà sao lại chạy lên đây “ Lão già cưỡi thú liền nói .

“ Lăng Chí Dụng , ngươi làm vậy là có ý gì ? “

“ Ta chỉ đến đòi Bàn Long Tự của ta mà thôi . Mà bọn chúng cản đường ta nên ta mới đành làm như vậy . Thấy ta còn không cho thú cưng ăn chúng không ? “Lăng Chí Dụng bình tĩnh đáp lại .

“ Đòi đồ ! Vốn dĩ chúng ta chưa phá bỏ quy ước thì đồ nào của ngươi . “

“ Tên nhóc đó thức tỉnh rồi “

“ Nhưng Phong ấn chưa bị phá . “ Cố An Nam lập tức đáp .

“ Hahaha ! Quy ước của chúng ta là nó không được phép thức tỉnh chứ không phải là có phá Phong ấn không lão già ạ “ Lăng Chí Dụng cười lớn “ Còn bây giờ thì đưa Bàn Long Tự đây “

Nói xong một luồng sáng bắn thẳng tới chỗ Cố An Vy và Cố An Nam , may mắn là hai người né ra được .

ẦM !

Gian nhà phía sau lập tức tan nát đủ để chứng tỏ lão già Lăng Chí Dụng mạnh đến cỡ nào .

“ Ngươi thành Tiên rồi ? “

“ Đúng vậy ! Bất ngờ không ? “ Chí Lăng Dụng tươi cười nói “ Tất cả đều nhờ tiểu thư An Vy đây “

“ Ngươi nói láo ! An Vy chỉ đưa cho ngươi 5 cấp “

“ Hahaha ! Cô đúng là biết giữ lời ! Lão già , cái cấp độ Đại Cảnh cấp 1 lão đang thấy chỉ là thứ ta để lại để che mắt thôi , còn An Vy bây giờ chỉ là nguyên hồn cấp 5 “ Lăng Chí Dụng cười lớn nói .

“ Giam Lỏng “ Cố An Nam hô lên .

Một chiếc lồng ngay lập tức rơi xuống , giam Lăng Chí Dụng lại .

“ Trò con nít ! “ Lão ta liền lập tức chỉ tay về phía chiếc lồng .

“ Phá ! “

Ầm !

Nhưng chiếc lồng không hề xi nhê gì .

“ Ta đã biến nó thành phép thuật Không thể phá bỏ rồi ! “

“ Nhưng cũng chỉ là thời gian có hạn . Để ta xem trong vài phút ngắn ngủi lão sẽ làm gì hay chạy được bao xa ! “

Hết !

Bạn đang đọc Sát Thủ Chuyển Sinh ! Lại Làm Sát Thủ sáng tác bởi DảkGhost
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DảkGhost
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.