Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
4954 chữ

Nghỉ chân ở thị trấn đó tầm một tuần rồi mọi người bắt đầu đi tiếp, kèm theo đó chính là sự nhàm chán của hai đứa trẻ. Nói sơ qua về lộ trình của đoàn thương nhân, thì bọn họ cần đi qua 3 thị trấn nữa thì mới tới chỗ Chelsea, có lẽ là còn khá lâu nữa thì Jack mới có thể tới được chỗ đó.

Hôm nay thì cậu lại bày ra trò xếp origami cho Esdeath. Lúc đầu thì cô chẳng thấy nó thú vị gì mấy nếu so với trò caro. Nhưng sau khi thấy Jack gắp xong một con rồng thì cô mới thay đổi suy nghĩ của mình, nó thật sự đẹp và có hồn, nó tạo cho Esdeath cảm giác mình gặp lại được con rồng đỏ đó. Và cô bắt đầu kêu Jack chỉ cho cô cái trò đó, lúc đầu thì nó khá phức tạp với cô, nhưng Jack rất kiên nhẫn chỉ dạy cô gắp con hạc. Sau 15 phút thì cuối cùng cô cũng gắp được con hạc đầu tiên.

Esdeath cực kỳ phấn khích vì điều này, đúng là hạnh phúc chỉ đơn giản là như thế. Rồi Jack lại chỉ tiếp cho cô vài hình như sư tử, hưu cao cổ, cá mập...Và chỉ với trò chơi đơn giản như vậy mà đã thu hút hai đứa nhóc đến lạ thường, chúng có thể chơi từ sáng tới tối mà không hề biết chán. Điều tạo nên sức hấp dẫn lạ thường của trò chơi này đó chính là kiến thức của Jack, càng hiểu biết nhiều cách gấp khác nhau thì trò đó càng thú vị.

Chơi tới tối thì Jack lại bắt đầu xoa bóp và chải tóc cho "Đội trưởng" Esdeath, và hai đứa lại nằm ngủ chung. Lần này Jack khá mệt nên không thức nữa, mà nằm ngủ ngon lành bên cạnh Esdeath. Hai đứa trẻ ngủ rất ngon lành trong buổi tối hôm nay.

Rồi một ngày mới chán ngắt lại bắt đầu, lần này Jack mời Blug đến xe của hai đứa nhóc chơi, nhưng có lẽ là phụ huynh của Blug lại khá bất mãn với yêu cầu này của Jack, vì hai đứa nhóc trông có vẻ không tốt lành gì mấy. Nhưng trước miệng lưỡi của Jack, thì Blug cuối cùng cũng có thể qua chơi với hai người.

Giờ đây đã có ba người nên Jack phải nghĩ ra trò nào để cho ba người có thể chơi được. Nhưng cậu lại nhận ra một điều đó chính là , cậu không hề chơi mấy trò nào từ ba người trở lên cả, kể trước khi làm sát thủ thì cậu cũng không có bạn, còn khi làm sát thủ thì lại càng không vì không tin tưởng thì làm sao chơi chúng được. Nghĩ đến đấy Jack lại thở dài sầu não, bỗng dưng trong đầu cậu lại hiện lên một trò khá là thú vị đó chính là Bài, nhưng làm bài Tây thì có vẻ khá tốn giấy và mực nên Jack tạm bỏ qua trò này.

Thế là cậu nhớ lại những câu truyện mà mình đã đọc lúc trước, điều đó đã tạo nên một ý tưởng mới trong Jack, đó chính là người kể chuyện. Cậu bắt đầu kể lại những câu chuyện cổ tích như Lọ lem đến những câu chuyện dài như Tây du ký, Jack đều kể lại giống y chang trong sách, không thiếu một chữ nào cho hai đứa nhóc kia nghe. Những câu chuyện mà Jack kể đều rất thu hút hai đứa trẻ, nhất Blug với câu chuyện về vua Athur. Cậu ta rất phấn khích khi nghe Jack kể lại, nhất là đoạn vị vua hùng dũng rút thanh kiếm của tảng đá đã khiến Bulg nhảy lên vì sung sướng.

Nhưng khác với Blug, Esdeath lại khá trầm ngâm khi nghe Jack kể những câu chuyện, dù cô thấy chúng rất hấp dẫn, nhưng có vẻ cô hiểu được những triết lý sâu xa của những câu chuyện trên chiến trường ấy, trong lúc Jack kể thì cô có có phản bác vài tình tiết mà cô cho đó là điều khá vô lý trong chuyện, mỗi lần cô hỏi những câu đó Jack lại phải động não suy nghĩ để giải thích cho cô hiểu.

Và lại một ngày vô ích nữa trôi qua, hai đứa nhóc do luôn đeo mấy cục tạ trên người nên việc luyện tập kỹ thuật không hề trì trệ, chỉ đứng dậy và ngồi sao cho không cho mặt sàn bể thì đã khá khó khăn rồi, nhưng việc vô ích ở đây là Jack không thể săn thêm mấy con quái vật khác để lấy năng lực và luyện cho Esdeath vài kỹ năng hữu ích.

Ngủ, ăn, chơi và học đó chính là 4 từ để gói gọn trong cuộc hành trình của hai đứa nhóc, tuy rất chán nhưng Esdeath và Jack cũng không biết làm gì hơn ngoài mấy thứ đó. Và sau hơn 2 tuần dài đằng đẵng thì cuối cùng hai đứa nhóc cũng đến được thị trấn thứ hai.

Lợi dụng khoảng thời gian không di chuyển này. Jack và Esdeath điên cuồng đi tìm con Dunkel, đây là một loài thú dạng chim khá giống một con cú lớn nhưng khác biệt đó chính là khả năng chiến đấu của nó, nó có khả năng phóng đi những chiếc lông vũ của mình để hạ kẻ thù, về cơ bản khả năng tấn công của nó gần giống với Teigu của Run. Nhưng Dunkel lại không mạnh về khả năng tấn công mà nó mạnh về khả năng quan sát kẻ thù trong bóng tối của nó, khả năng này được sách mô tả cực kỳ ảo diệu, con Dunkel này nhìn trong bóng tối thì chẳng khác nào nhìn ở ban ngày cả. Và đó là cũng là điều mà Jack muốn từ nó.

Tuy nhiên, nó lại đi săn mồi vào ban đêm nhất là vào những đêm không có trăng, việc bóng đêm kết hợp bộ lông đen tuyền của nó đã tạo nên một lớp nguỵ trang rất khó chịu. Nhưng Jack đã có Runder, nên việc nó nguỵ trang thế nào cũng không qua nỗi Jack, tuy nhiên chuyện này đối với Esdeath là một câu chuyện khác, cô gần như gặp khá nhiều vấn đề khi duy chuyển trong môi trường không ánh sáng, nhất là chuyện không thể nhìn thấy vật cản trên đường di chuyển.

Vậy nên Jack phải trở thành đôi mắt của Esdeath, mỗi lần có cành cây hay gốc cây nào trên đường chạy của hai người thì cậu sẽ ra hiệu thông báo cho cô tránh né. Sau một khoảng thời gian thì cuối cùng hai đứa nhóc đụng độ con cú đó. Tuy là tổng thể sức mạnh của Jack và Esdeath lớn hơn Dunkel nhưng dựa vào màn đêm và khả năng bay của nó thì đã gây ra rất nhiều khó chịu đối với hai thợ săn bậc nhất.

Cuộc săn bắt đầu, Jack tạo ra một cây AWM, cậu ngắm thẳng vào Dunkel định hạ nó bằng một phát. Jack bóp cò, viên đạn phóng ra với một tốc độ kinh khủng. Nhưng mà khả năng phản xạ của một chủng đặt cấp không phải là bình thường, con quái vật dễ dàng né được viên đạn này của Jack và điều đó khiến cậu hơi ngỡ ngàn vì khả năng của con quái vật.

Esdeath thấy Jack bắn hụt lần đầu, có chút bất ngờ nhưng ngay lập tức cô lấy lại bình tĩnh. Cô đạp lên vai của Jack mà phóng về phía Dunkel, lực chân của Esdeath cũng thuộc hàng quái vật nên cô dễ dàng lao đến chỗ Dunkel trông tích tắc. Nhưng lúc cô định rút kiếm ra chém nó, thì Dunkel bắt đầu phongs những chiếc lông vũ của mình ra. Tuy nhiên Esdeath vẫn là Esdeath, một con quái vật trên chiến trường trong tương lai, nên mấy chiếc lông vũ này cô dễ dàng đỡ được hết, không những thế cô còn tặng cho Dunkel một cú đấm trời giáng.

Nhận được một cú đấm trực diện từ Esdeath, mà con Dunkel có vẻ không xi nhê gì cả, đối với khả năng phòng thủ của nó thi cú đấm của Esdeath chẳng khác nào lấy một cái muỗng đập vào một bức tường thép vây, không đủ trình. Và điều đó lại làm máu S của Esdeath nổi lên, cô muốn chơi luôn với Dunkel ở sân nhà của nó, trên không.

Dunkel phóng ra hàng loạt lông vũ nhầm tiêu diệt Esdeath, tuy nhiên Esdeath dễ dàng chặn hết tất cả những viên đạn của Dunkel. Lúc cô định chém nó một nhát nhưng trọng lực đã nhắc nhở Esdeath, cô phải là chim. Chưa kịp tung ra nhát chém quyết định thì Esdeath đã rơi xuống.

Thấy Esdeath rơi xuống như vậy, Jack dùng tốc độ của mình mà chạy tới điểm cô rơi xuống. Khi chạy tới, Jack hét lên:

-Này ! Chuẩn bị quay lại không trung này Esdeath.

Cô đang rơi xuống thế mà lại cố nở ra một nụ cười với Jack, Esdeath nói:

-Được thôi, chuyện này nhờ ngươi đấy !

Nói đoạn, Esdeath lộn một vòng, để lấy lại thăng bằng trên không trung. Cùng lúc đó, Jack tung ra một cú vòng cầu. Esdeath đạp lên chân của Jack, cô lợi dụng lực

Cô lập tức chớp thời cơ mà chém con Dunkel ấy một nhát thật sâu vào cơ thể của nó. Tuy bị Esdeath chém một nhát lồi cả xương ra ngoài như vậy, mà Dunkel không hề tỏ ra yếu hơn bao nhiêu lần. Jack chứng kiến điều đó cũng thấy hơi khâm phục khả năng chịu đựng của Dunkel, nhưng đây là cuộc chiến của Esdeath, Jack không muốn can thiệp quá nhiều cuộc chiến này ngoài việc đẩy cô lên không trung, ngồi chơi mà vẫn được thưởng thì ai lại chẳng muốn.

Sau nhát chém chí mạng ấy của Esdeath, cô lại rơi xuống một lần nữa. Và Jack lại "đá" cô lên để giao chiến với Dunkel một lần nữa, lần này máu chiến của Esdeath bắt đầu lên cao hơn. Cô thích thú chém thêm một nhát nữa vào mắt của Dunkel, và đòn thực sự có tác dụng hơn đòn chém vào ngực của nó hồi nãy. Nhát chém vào mắt của Esdeath đã kết thúc trận chiến ngắn ngủi của thợ săn và con mồi, Dunkel thì đã kiệt sức không còn có thể bay được nữa. Khi nó rơi xuống thì chính tay của Esdeath, chém đứt cổ của nó, để kết thúc sinh mạng của con cú tội nghiệp.

Cuộc chiến ấy đã phân nào thoã mãn máu hiếu chiến của Esdeath, nên Jack cũng không phải quá lo lắng về một ngày cô phát khùng vì không đánh giết. Còn cậu thì cứ hưởng món quà trời ban này, cậu móc nhãn cầu của Dunkel ra rồi gặm một cái thật lớn. Ngay lập tức cậu cảm nhận được sự kỳ diệu từ khả năng mà Uhan mang lại, mắt cậu ngay lập tức có thể nhìn được trong bóng đêm, cảm giác mà nó mang lại chẳng khác nào mang kính nhìn đêm cả, tuy hơi khó chịu nhưng mạng lại cảm giác quen thuộc cho Jack.

Và tất nhiên chuyện gì tới rồi cũng sẽ đến, sẵn tiện máu chiến chưa hạ hết, Esdeath hung hăng nhéo Jack một cái, nhưng khác với những lần trước, lần này cô dùng ít lực hơn. Tất nhiên là Jack nhận thấy sự khác biệt này nhưng cậu không có thời gian để ý,

Jack cự kỳ phấn khích vì khả năng này của Dunkel, giờ đây mấy thứ như bóng đêm không thê làm khó cậu được nữa. Với một sát thủ luôn hoạt động trong bóng đêm như Jack, thì đây chính là một liều thuốc bổ cực phẩm. Bây giờ thứ duy nhất cậu thiếu để đạt mức sức mạnh cũ của mình chỉ còn là thời gian, thực ra Jack có một kỹ thuật bí mật nhưng kỹ thuật đó chỉ có thể thực hiện cơ thể của cậu đạt độ tuổi 18, đấy là bí mật riêng của những con quái vật ở kiếp trước.

Còn hai ngày nữa thì đoàn mới khởi hành đi tiếp, Jack tận dụng khoản thời gian đó để dạy cho Esdeath một kỹ thuật có tên Gia tốc, đấy là một kỹ năng phóng đại tốc độ của bản thân trong một khoảng cách nhất định, thường là tầm 1m, kỹ thuật này cũng được Jack thường sử dụng để chiến đấu với Esdeath, và nó cũng khiến cho cô gặp biết bao khó khăn, nên chất lượng của kỹ thuật này cũng không phải là tầm thường.

Esdeath rất muốn học nó nhưng thời gian của hai đứa quá hạn hẹp, nên Jack quyết định giản sơ qua cho cô về kỹ thuật này trong một ngày. Tất cả các quy tắc mà kỹ thuật này cần hoạt động và bản chất của từng quy tắc, đều được Jack giản giải và tóm gọn lại cho Esdeath hiểu trong duy nhất một ngày. Ngày thứ hai, cậu dạy cho cô cách hít thở sao cho đúng, vì trong kỹ thuật này thì việc hít thở chính là nồng cốt hay nói đúng hơn đó chính là cái lõi của kỹ thuật, nên việc thở sao cho đúng là rất quan trọng. Khá lâu về trước, Jack đã chứng kiến một sát thủ khác thở sai cách khi sử dụng Gia tốc, kết quả là cô ta bị ép tim đến mức đột quỵ, chỉ cần cô ta sử dụng Gia tốc thêm một chút nữa thôi là các mạch máu sẽ nổ tung.

Kỹ thuật mạnh đương nhiên là trả giá cũng rất đắt, nhưng nếu Esdeath luôn giữ được hơi thở thì việc sử dụng Gia tốc liên tục cũng không thành vấn đề. Thế là cậu dành ra một ngày để tập cho Esdeath hít thở. Cả một ngày chỉ hít và thở cả nghìn lần như thế, Esdeath thực sự cảm thấy chán, thấy cô bắt đầu chán nản thì Jack động viên. Esdeath được Jack động viên như vậy, liền cảm thấy có chút động lực để tập tiếp.

Hai đứa tập từ sáng đến nửa đêm. Lúc Jack định dẫn cô vào nhà trọ để đi ngủ thì bị Esdeath ngăn lại, cô cảm thấy trời hôm nay rất đẹp nên muốn cùng người bạn thân của mình ngắm trăng. Mặt trăng hôm nay thật tròn cũng thật sáng. Hai đứa trẻ cứ như thế mà ngửa mặt lên ngắm nhìn những vì sao.

Trên trời bỗng hiện lên một ngôi sao băng, Esdeath nhanh chóng kêu Jack nhắm mắt lại để ước, cậu cũng ngoan ngoãn nghe theo dù cậu không tin sao băng cho lắm. Nhưng thấy Esdeath phấn khích như vậy thì Jack không nỡ để cô hụt hẫn.

Khi ước xong thì Jack hỏi Esdeath:

-Esdeath ước gì vậy.

Tuy Jack biết đây là một câu hỏi khá vô duyên, nhưng cậu không kiềm được cái bản tính tò mò của con người nên mới hỏi cô câu đó. Khác với những điều Jack đoán, cô không hề giận cậu mà chỉ đặt ngón tay cái của mình lên trên miệng Jack, rồi nở một nụ cười nói:

-Bí mật, hi hi.....Vậy ngươi ước gì.

Jack thật thà đáp:

-À thì...tôi chỉ ước là Esdeath sẽ được sống, vì khi Esdeath sống thì tôi mơi tồn tại được.

Nghe tới đây, Esdeath lấy tay mình chặt nhẹ vào đầu cái tên ngốc lãng phí điều ước, cô nói:

-Ngươi đấy, Jack. Ta không hiểu tại sao ngươi lại ước như vậy, vì nhất định chúng ta sẽ cùng sống sót.

Jack đáp lại câu nói đầy tự tin của Esdeath:

-Hì hì, đúng là Esdeath nhỉ.

Cô búng một cái vào trán Jack rồi nói:

-Ngươi cũng đừng quên lời hứa của ngươi và ta đấy. Nếu ngươi dám chết trước ta thì ta sẽ đào mộ ngươi lên mà quăng cho quái vật ăn đấy.

Giờ Jack mới sực nhớ ra là mình quên đem quả trứng đi ấp vào ngày hôm nay. Thế à cậu tức tốc chạy về nhà trọ lấy quả trứng, và để lại một Esdeath giữa đồng không mong quạnh. Cô ngơ ngác nhìn Jack chạy đi, cô định chạy theo Jack nhưng chỉ sao đos vài giây Jack đã quay trở lại bằng tốc độ được tăng cường sử dụng chung với kỹ năng Gia tốc, sự kết hợp này đã cho Jack một tốc độ còm nhanh hơn cả tốc độ âm thanh, nên cậy có thể nhanh chóng quay lại chỗ của Esdeath mà không khiến cô mất hứng.

Hai đứa nhóc lại tiếp tục ngắm nhìn những vì sao trên trời. Đột nhiên, Esdeath xích lại gần Jack, cô lấy tay mình ôm cậu vào người. Jack biết là Esdeath đã bắt đầu buồn ngủ, vì theo thói quen thì Esdeath sẽ luôn ôm Jack mỗi khi cô buồn ngủ. Nhưng có vẻ lần này khác, cô vẫn còn rất tỉnh táo, Esdeath nói:

-Giờ ngươi đang đoán ta buồn ngủ chứ gì, nhưng thật ra ta ôm ngươi vì trời hôm nay khá lạnh mà người của ngươi thì lại ấm áp, nên ta mới ôm thôi, đừng có hiểu lầm.

Jack thực sự ngạc nhiên khi cô biết được cậu đang nghĩ gì trong đầu, có vẻ cậu đã sống quá dễ dãi với Esdeath rồi, nhưng điều đó thì không sao vì đối với một sát thủ thì việc tin tưởng tuyệt đối một người nào đó thì việc chia sẻ suy nghĩ của mình cũng là một điều nên làm.

Thế nhưng sau đó khoảng 30 phút thì Esdeath đã gục ngã trước cơn buồn ngủ, có lẽ là do ôm Jack quá thoải mái nên cô quên duy trì nhận tứu của mình luôn. Còn Jack thì chịu trận, cậu hiện giờ đang ôm một quả trứng to và bị ôm bởi người bạn thân của mình, tuy khó chịu khi không thể di chuyển được, nhưng sâu trong tâm hồn của sát thủ máu lạnh bỗng chốc cảm thấy ấm áp đế lạ thường, thấy vậy Jack vui vẻ thì thầm bên cạnh một Esdeath đang say giấc:

-Chúng ta trông giống một gia đình thật nhỉ. Tôi thì giống bố, cô thì giống mẹ, còn quả trứng này giống như một đứa con thật nhỉ....Ước gì ở kiếp trước mình có thể đạt được những điều này nhỉ.

Jack mới thì thầm xong thì Esdeath bỗng dưng lờ mờ thức dậy nói:

-Kiếp...trước gì cơ ?

Lúc này Jack hơi đỏ mặt vì những diêud mình nói, nên cậu cố gắng tự đư mình vào giấc ngủ để khỏi đối mặt với Esdeath, còn cô thì cũng không quan tâm lắm nên cứ ôm Jack mà ngủ tiếp. Thế là gia đình toàn “Quái vật” này đã chìm sâu vào giấc ngủ.

Sáng hôm sau thức dậy, Jack và Esdeath loay hoay cất đồ vào balo để chuẩn bị đi tiếp, thị trấn tiếp theo mà đoàn tới cũng khá gần, tầm 2 ngày đường. Nên Jack cũng không mất công gì mấy khi nghĩ ra trò cho hai đứa trẻ chơi, hôm nay cậy bày ra trò điều khắc tượng gỗ cho Esdeath và Blug nhưng có vẻ chúng vẫn còn quá khó cho hai đứa nhóc có thể làm được. Tuy vậy với những tác phẩm mà Jack kể thì vừa dài vừa hay nên Esdeath và Blug cũng không phàn nàn gì, chỉ tội cho Jack, kể đến mỏi miệng.

Sau hai ngày thì cuối cùng đoàn thương nhân cũng đến thị trấn tiếp theo. Vừa thuê nhà trọ xong thì Jack cất đồ vào chỗ nghỉ của hai đứa nhóc, cất đồ xong thì cậu viết một bức thư gửi cho Finnvới thân phận sát thủ bí ẩn. Trong bức thư cậu nhờ ông viết một bức thư gửi cho gia đình nhà Chelsea là có hai người đến xin việc, Jack biết là Finn cũng khá thân với gia đình nhà Chelsea nên việc hai người có nơi để ở và làm việc là việc dễ dàng nếu Finn chịu cất lời đề nghị. Viết xong thì cậu thả con bồ câu đi, sau đó cậu tiếp tục ấp trứng và đợi Esdeath nấu bữa trưa.

Ăn cơm xong thì hai người bắt đầu luyện tập luôn. Nội dung tì vẫn như ngày đầu tập, chỉ là hít thở đơn thuần. Tập luyện xong thì hai đứa chuẩn bị đồ để nấu bữa, đương nhiên là Esdeath nấu chứ đời nào Jack lại được cho vào bếp, cậu mà vào bếp thì chắc chắn một điều đó chính là món được làm ra không quá mặn thì cũng khét đen thui.

Ăn tối xong thì hai đứa trẻ bắt đầu đọc sách sau đó thì ngủ. Jack đang ngủ thì thấy Esdeath lục đục ngồi dậy đi vào nhà bếp, cô lấy phần thức ăn còn thừa sau bữa tối, ăn ngon lành. Có lẽ là do bữa tối hồi nãy cô vẫn chưa no nên mới làm như vậy, nhưng điều sau đó mới khiến Jack bất ngờ.

Cô không ôm cậu nữa, mà lăn qua lăng lại trên giường. TTới thời điểm này thì Jack đã thấy được điều bất thường đến từu Esdeath, cậu ngồi dậy hỏi:

-Esdeath không sao chứ ?

Esdeath ôm bụng mình nói với khuôn mặt lạnh lùn như mọi ngày:

-Ta..bị...đau bụng.

Biểu hiện giờ này của Esdeath khiến Jack khá lo lắng, cậu nói:

-Đưa tay Esdeath đây, để tôi xem có chuyện gì nào.

Cô nghe cậu nói như thế thì chìa tay ra cho Jack. Với một nền văn minh kết hợp giữ khoa học và truyền thống của giới Sát thủ ngầm thì việc bắt mạch để đoán tình trạng của người khác cũng là một kỹ năng cơ bản của một sát thủ, nên việc Jack có thể đoán được tình trạng sức khoẻ người khác thông qua chuyện bắt mạch là chuyện bình thường. Tình trạng sức khoẻ của Esdeath rất tốt, tuy nhiên khi kiểm tra kỹ lại thì Jack đã phát hiện ra ruột thừa cô sưng to hơn bình thường, cậu cũng để ý hôm nay cô cũng khá biếng ăn. Sau khi bắt mạch xong thì Jack đã biết được lý do tại sao cô lại đau bụng.

Cậu nói với cô:

-Esdeath nằm đây chờ tôi chút nhé.

-Ừm.

Khi Esdeath chịu nằm yên trên giường thì Jack bật hết tốc độ của mình lên để mà tìm bác sĩ trong làng, với hy vọng mong manh rằng ông ta biết chút gì đó về phẫu thuật ruột thừa. Nhưng ông bác sĩ trong làng đã khiến cậu thất vọng, ông ta chỉ biết cho thuốc để chữa bện thôi chứ không thể nào làm phẫu thuật được, nghe ông ta nói vậy Jack cắn răn tức giận nói:

-Tìm cho cháu một người nhóm máu O được không.

Bác sĩ bất ngờ nói:

-Cháu bé định làm gì.

Giờ đây trong nguyên cả cái thị trấn nhỏ này chỉ có duy nhất Jack biết cách phẫu thuật, kiếp trước cậu cũng được hội Sát thủ đào tạo một khoá về phẫu thuật, để khi bị thương mà không thể có người khác trợ giúp thì tự thân sát thủ có thể thực hiện phẫu thuật cho chính bản thân mình, giờ đây kết hợp thêm Huyết Tần thì trình độ của Jack có thể lên ngang với cả bác sĩ chuyên nghiệp.

Jack bây giờ mới thấy được tác dụng của 2 năm tập phẫu thuật đó, cậu nói:

-Chú cứ nghe tho cháu với lại chuẩn bị cho cháu vài dược liệu này nữa.

Nói đoạn, Jack lấy ra một tờ giấy ghi mấy loại thảo dược cho ông bác sĩ duy nhất của cái thị trấn này. May cho cậu là các dược liệu này khá dễ kiếm ở khu vực này, nên ông ta ngay lập tức có thể đem ra cho Jack.

Cậu lấy thêm một chút nước nóng rồi dầm mấy loại dược liệu đó ra, rồi bỏ vào theo tỉ lệ, sau đó Jack bỏ thêm chút đường nữa. Thế là chỉ sau 10 phút cậu đã thuốc mê dã chiến được pha theo công thức của lão quái vật Top 2, người chuyên hạ độc kẻ khác. SSau đó cậu lấy tiền đi mua rượu và diêm về nhà trọ.

Cậu thử tạo ra một bộ dao phẫu thuật từ Uhan, chất lượng của những con dao này rất tốt, cực kỳ sắc bén. Sau đó cậu tạo ra thêm một hệ thống bình thông nhau đơn giản, để phòng thường hợp Esdeath mất máu quá nhiều khi đang phẫu thuật. Tạo xong cái hệ thống bình thông nhau đó thì Jack bắt đầu khử trùng toàn bộ dụng cụ phẫu thuật, cậu đổ một chút rượu mạnh lên bộ dao phẫu thuật màu đen, rồi đốt chúng.

Chuẩn bị xong thì cậu ân cần nói cho Esdeath biết về tình trạng bệnh tình của cô:

-Hiện giờ Esdeath đang bị viêm ruột thừa, cách để chữa cái này đó là phẫu thuật....Không biết Esdeath có tin tưởng tôi để cho tôi phẫu thuật không.

Esdeath nở ra một nụ cười tươi nói:

-Ta đoán hiện giờ trong thị trấn này không có ai có thể làm phẫu thuật được chứ gì, nên ngươi mới bước tới mức này phải không ?

Jack trầm mặt không nói. Esdeath cũng thấy được nỗi bất lực của cậu, cô nói tiếp:

-Này ! Ngươi cứ thực hiện đi, giữ mạng vẫn là hơn mà, phải không bạn thân.

Nghe Esdeath nói như vậy, Jack bỗng dưng yên tâm hơn phần nào. Tuy đây là lần thứ hai cậu thực hiện một ca mổ ruột thừa, lần thứ nhất là cậu tự thực hiện cho chính bản thân mình, nhưng có vẻ tâm lý cảu Jack vẫn chưa vững cho lắm. Nên khi nghe câu này, tâm lý của cậu bỗng vững vàng lên, để chuẩn bị bước vào cuộc phẫu thuật.

Cậu lấy một cái khăn sạch, rồi đổ một chút thuốc mê vào đó. Sau đó Jack áp cái khăn lên mặt của Esdeath, đợi tầm 10 giây thì thuốc đã ngấm hoàn toàn vào cô, khiến Esdeath ngất đi. Jack tạo ra một chiếc găng tay bằng chiếc nhẫn, cậu đeo nó vào rồi bắt đầu phẫu thuật cho Esdeath.

Cuộc phẫu thuật diễn ra cực kỳ căng thẳng, tất cả những lần Jack chạm vào cơ thể của Esdeath đều là một cuộc chiến tâm lý với Jack, chir cần sai một chút thôi là tính mạng của Esdeath và cậu sẽ gặp nguy hiểm, nhưng với kinh nghiệm tự phẫu thuật cho chính bản thân mình thì Jack đã phẫu thuật thành công cho Esdeath. Sau khi cắt bỏ cái phần ruột thừa của cô, Jack đã tạo ra một sợi chỉ để khâu lại vết mổ.

Khi bước ra khỏi phòng trọ, nơi mà cậu phẫu thuật cho cô. Jack đã ngồi gục xuống, rồi thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng Esdeath cũng được cứu sống, đây có thể nói là lần đầu tiên mà Jack cảm thấy căng thẳng tột độ. Ông bác sĩ mà Jack mua thuốc lúc nãy, bước tới bên cậu rồi vỗ nhẹ đôi vai nhỏ bé của Jack, ông nói:

-Được rồi, cháu làm tốt lắm.

Jack nở một nụ cười hướng về phía trần nhà, rồi:

-Cuối cùng mình cũng có thể cướp được tính mạng của Esdeath từ tay thần chết rồi.

Nghỉ ngơi một chút, cậu lấy một cái ghế đặt cạnh bên giường của Esdeath, rồi ngồi xuống. Trong đầu của Jack lúc này đang tính thời gian mà thuốc mê hết tác dụng và tính luôn thời gian vết thương của Esdeath hồi phục hoàn toàn.

...

Sau một khảng thời gian, Esdeath đã tỉnh lại. Điều đầu tiên cô thấy đó chính là tay mình đang được truyền thuốc và Jack đang ngồi gục bên cạnh với một tờ giấy trên trán. Cô tò mò gỡ tờ giấy được dán trên trán của Jack xuống. Trong đó ghi "Khi Esdeath tỉnh dậy thì cố ngủ thêm một chút nữa đi, không nên gắng sức mà duy chuyển, vết thương chưa lành đâu. Muốn đi vệ sinh hay gì thì cứ bảo tôi dậy, đừng có cố quá" Đọc đến đây, Esdeath nở một nụ cười nhẹ nhàng, côi nói với Jack đang ngủ:

-Ngươi đấy, nói ta đừng quá sức, còn ngươi thì sao. Cố hết sức mình rồi lăn đùng ra ngủ.

Nói đoạn, Esdeath lấy tay mình xoa đầu Jack đang ngủ ngon lành bên cô. Dù viết như thế, nhưng Esdeath cũng không dám phiền Jack nghỉ ngơi, dù sao chuyện này cũng hơi quá sức đối với tinh thần của một đứa trẻ 10 tuổi. Cô sau đó cũng thiếp đi mà dưỡng sức

Bạn đang đọc Sát Thủ Tại Thế Giới Akame Ga Kill của Phế vật nên viết truyện
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi [email protected]
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 63

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.