Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nếu Làm Không Được Thì Cút Khỏi Tô Gia

Phiên bản Dịch · 1459 chữ

Chương 6: Nếu Làm Không Được Thì Cút Khỏi Tô Gia

Ba ngày sau, Hàn gia chính thức khánh thành công ty ở Vân Thành, lấy tên bất động sản Nhược Thủy.

Ngay khi mọi người đang thắc mắc vì sao tên gọi của công ty mới Hàn gia lại kỳ quái như vậy, thì một tảng đá lớn lại nện xuống.

Bất động sản Nhược Thủy thu mua lại toàn bộ khu đất hoang chưa khai phá ở khu tây thành (phía tây thành phố), muốn xây dựng một khu đô thị hoàn toàn mới. Không có ai hoài nghi năng lực của bất động sản Nhược Thủy, thậm chí lúc tin tức vừa tung ra, đã có rất nhiều người nhận định rằng, trong tương lai, khu tây thành sẽ trở thành nơi phồn hoa nhất, phát triển nhất của Vân Thành.

Trong lúc nhất thời, bậc cửa của công ty bất động sản Nhược Thủy bị vô số người giẫm nát, vô số yêu cầu hợp tác tìm tới cửa, hy vọng có thể kiếm được một chén canh từ khu tây thành.

Sản nghiệp của Tô gia chính là kinh doanh về mảng vật liệu xây dựng, thành thử, cũng muốn nhận được một khối bánh kem, hơn nữa, còn có người hoài nghi Hàn gia ở Bắc Kinh chính là Hàn gia đã mang sính lễ tới.

Điều này khiến cho mấy cô gái chưa kết hôn của Hàn gia sung sướng đến phát rồ rồi, hưng phấn đến mức mấy ngày mấy đêm không thể ngủ ngon, dù sao thì sức hấp dẫn của việc được gả vào Hàn gia Bắc Kinh cũng quá lớn.

Chỉ tiếc, chuyện này rất nhanh đã bị bác bỏ, bởi vì khi Tô gia tới cửa tìm kiếm cơ hội hợp tác, mặc kệ là ai ra mặt, đều bị bất động sản Nhược Thủy cự tuyệt, hơn nữa, còn cự tuyệt đến mức vô cùng thống khoái.

Hôm nay, công ty Tô gia mở một cuộc họp, tất cả thân thích trong Tô gia đều có mặt.

Bà cụ Tô gia ngồi ở vị trí chủ tịch, nhìn một đám thân thích đang sứt đầu mẻ trán, nói: “Hiện tại, có không ít đối thủ cạnh tranh với chúng ta, mà mọi người cũng biết đấy, một khi có cơ hội hợp tác với bất động sản Nhược Thủy, thì Tô gia sẽ nhận được bao nhiêu lợi nhuận. Thậm chí, Hàn gia có thể trở thành gia tộc hàng đầu ở Vân Thành. Cho nên, chúng ta không thể bỏ qua cơ hội lần này.”

“Mẹ, tất cả bọn con đều thử ra mặt cả rồi, nhưng chưa từng gặp được ông chủ của bất động sản Nhược Thủy.”

“Đúng vậy, cũng không biết có phải do chúng ta và bất động sản Nhược Thủy "bát tự không hợp" hay không nữa.”

“Xem ra, Hàn gia đưa sính lễ đến nhà chúng ta không phải là Hàn gia Bắc Kinh rồi.”

Ai nấy đều thất vọng đến mức ủ rũ cụp đuôi, bà cụ Tô gia lại tức giận: “Bây giờ, sự vô năng bất tài của các anh các chị lại đổ lỗi cho cái thứ gọi là "bát tự không hợp" vô căn cứ này sao? Chừng nào bất động sản Nhược Thủy còn chưa quyết định người hợp tác, thì Tô gia chúng ta vẫn còn cơ hội. Nếu không gặp được, thì đứng trước cửa công ty mà chờ, mỗi người thay phiên nhau canh cửa một ngày.”

Mỗi người thay phiên nhau một ngày, đứng trước cửa công ty Nhược Thủy, đây không phải là bày trò cười cho người khác, khiến người ta chế giễu sao?

Những thân thích Tô gia đang ngồi ở đây đều là những kẻ vô cùng sĩ diện, loại chuyện mất mặt như thế, bọn họ không muốn làm.

Tô Nghênh Hạ thoáng cúi đầu, vừa lúc bị Tô Hải Siêu nhìn thấy, trong lòng anh ta cười lạnh, mấy chuyện khổ cực như thế này, giao cho cô làm là thích hợp nhất, thế mà cô lại muốn tránh?

“Bà nội, gần đây Nghênh Hạ không phải bận gì, mà tụi con thì tay chân bận rộn không xuể, chi bằng để em ấy một mình đợi cửa là được rồi.” Tô Hải Siêu đề nghị.

Những lời này rất vừa ý những kẻ khác, đám người nhao nhao hùa theo.

“Đúng vậy, dù sao Tô Nghênh Hạ cũng đang rảnh rỗi.”

“Cũng không thể để em ấy trở thành con sâu gạo trong công ty được, nếu muốn dựa vào công ty để kiếm bát cơm, thì phải bỏ công ra sức vì công ty mới đúng.”

“Để cho con bé làm chuyện này, chính là lựa chọn thích hợp nhất.”

Tô Nghênh Hạ cúi đầu không phải là trốn tránh, mà bởi vì di động rung lên, có người gửi tin nhắn cho cô.

Tin nhắn là của Hàn Tam Thiên gửi tới, nội dung vô cùng đơn giản.

"Tranh thủ cơ hội, bàn chuyện hợp tác với công ty Nhược Thủy."

Tô Nghênh Hạ không biết vì sao Hàn Tam Thiên lại gửi một tin nhắn như vậy cho cô, những người khác ra mặt đều gặp phải trắc trở, chẳng lẽ cô ra mặt thì có thể đàm phán được sao?

“Nghênh Hạ, con có đồng ý không?” Bà cụ Tô gia vẫn nhìn thẳng, cũng chẳng thèm liếc nhìn Tô Nghênh Hạ một cái.

Tô Nghênh Hạ cũng đã quen với những việc khổ cực như vậy rồi. Bất kể là chuyện gì khó khăn, cần người gánh tội, bọn họ đều để cô làm.

“Bà nội, con đồng ý.” Tô Nghênh Hạ nói.

Kim Hải Siêu cười đắc ý: “Nghênh Hạ, em cũng đừng có lười biếng đấy, nếu bỏ lỡ cơ hội hợp tác với bất động sản Nhược Thủy, thì hậu quả đó em không gánh nổi đâu.”

“Đúng vậy, đây chính là cơ hội của Tô gia chúng ta, con không thể sảng khoái đáp ứng rồi lười biếng được đâu.”

“Hay là như vậy đi, tìm một người theo dõi em ấy, tránh cho em ấy lơ là biếng nhác.”

Nghe thấy những lời này, Tô Nghênh Hạ hận đến nghiến răng nghiến lợi, cô cũng là người của Tô gia, cũng ngồi bên trong phòng họp này, mà lại bị người ta đối đãi chẳng khác gì người ngoài, lại còn muốn tìm người theo dõi cô?

“Xét thấy lúc trước em ấy chẳng làm nên cơm cháo gì, con cảm thấy đề nghị tìm người đi theo giám sát em ấy là một đề nghị hay đấy.”

“Con cũng thấy hợp lý.”

Cả đám thân thích gật gù, bà cụ Tô gia cũng tán thành: “Nếu đã như vậy, con hãy mang theo một người đi cùng đi, lỡ xảy ra chuyện gì thì cũng có người giúp đỡ.”

Tô Nghênh Hạ siết chặt nắm đấm, cảm thấy không cam lòng, lại nghĩ đến tin nhắn mà Hàn Tam Thiên gửi đến, lập tức bật thốt: “Mọi người yên tâm, con sẽ không lười biếng, con sẽ kéo cơ hội hợp tác lần này về tay chúng ta.”

Lời này vừa thốt ra, toàn bộ phòng họp nháy mắt yên tĩnh, nhưng rất nhanh, lại vang lên tiếng cười nhạo.

“Tô Nghênh Hạ, con đang lên cơn động kinh đấy à? Bọn chú còn chẳng làm được, thì con làm được chắc?”

“Ha ha ha ha, đây là chuyện cười lớn nhất năm nay mà anh nghe được đấy, cười chết mất.”

Hai mắt Tô Hải Siêu sáng rỡ, anh ta đã bắt được cơ hội đá cả nhà Tô Nghênh Hạ ra ngoài.

Tuy rằng gia đình Tô Nghênh Hạ không được bà nội coi trọng mấy, nhưng dù gì cô cũng là người Tô gia, sau này khi bà nội mất, nhất định sẽ chia cho gia đình Tô Nghênh Hạ một khoản, nếu có thể đá gia đình Tô Nghênh Hạ ra khỏi Tô gia, thì sẽ bớt đi một người tranh tài sản.

“Tô Nghênh Hạ, lời này chính là do em nói, nếu em không làm được thì tính sao?” Tô Hải Siêu nói.

Kỳ thực, khi vừa thốt ra, Tô Nghênh Hạ đã hối hận rồi, nhưng nếu bây giờ cô đổi ý, nhất định sẽ trở thành trò cười cho thiên hạ.

“Nếu em là được, sau này anh sẽ bưng trà rót nước, gọi em là chị Hạ. Nhưng nếu em không làm được, thì mau cút khỏi Tô gia, thế nào?”

“Được.”

----------------------

Cầu lượt thích, cầu đề cử, cầu kim phiếu ạ~~~~

Bạn đang đọc Siêu Cấp Con Rể (Bản Dịch) của Tuyệt Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ĐũyLảLơi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 5
Lượt đọc 450

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.