Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lại bắt đầu tán gái

Phiên bản Dịch · 1019 chữ

Chương 55: Lại bắt đầu tán gái

Mấy người trở lại trong lớp, Lâm Phôi nhỏ giọng hỏi Ngụy Kỳ Miên : "Chuyện Đao Tử thế nào rồi?"

"Ừm, hẳn là không có việc gì." Ngụy Kỳ Miên nói, "Đoán chừng tối đa hai ba ngày nữa là có thể trở về."

"Tốt." Lâm Phôi thở ra một hơi, nếu như kế tiếp thật sự đối mặt với khoa thể dục, còn cần Đao Tử trở về trợ giúp một tay, mấy trăm người khoa thể dục không dễ đối phó.

Chờ buổi học chiều chấm dứt, Lâm Phôi gọi lại tất cả mọi người, sau đó đứng ở trên bục giảng, nói: "Sắp một ngày rồi, sao còn chưa có ai tới tìm ta báo tiết mục, các ca ca tỷ tỷ, nể mặt ta một chút có được không?"

Mọi người nở nụ cười, Lâm Phôi quá đẹp trai, lập tức làm mấy nữ sinh đỏ mặt chạy lên báo tiết mục, có ca hát, có khiêu vũ, Lâm Phôi tính toán, nếu như mình cũng báo một tiết mục, vậy tổng cộng được năm cái rồi.

Lâm Phôi đang muốn cầm danh sách đi gặp Phác Ánh Tuyết lão sư, Ngụy Kỳ Miên bỗng nhiên đứng lên, nói: "Cho ta tham gia nữa, tiết mục của ta là múa ba-lê 《 Mỹ nhân ngủ 》."

Lâm Phôi thầm nghĩ trong lòng, đây là nhìn thấy những nữ sinh khác quá tích cực, vì vậy ghen tuông? Hắc hắc, ta thích.

Lâm Phôi lập tức ghi chép tiết mục của Ngụy Kỳ Miên, sau đó nói: "Tạm thời như vậy đã, ta đi gặp lão sư trước, Miên Miên, ngươi muốn ở trong lớp chờ ta, hay là về trước?"

Lâm Phôi sở dĩ hỏi như vậy, là vì hắn còn trách nhiệm bảo hộ Ngụy Kỳ Miên.

Những người khác lại không biết tình huống a, Tống Đình Đình lập tức bắt đầu ồn ào : "Ôi ôi ôi !!! Vài phút không gặp cũng không nỡ a, chi bằng để Miên Miên ở trong lớp chờ ngươi đi."

Ngụy Kỳ Miên đỏ mặt: "Ta còn lâu mới chờ, ta về ký túc xá trước đây."

"Tốt." Lâm Phôi nở nụ cười, sau đó liếc mắt nhìn Phác Thành Cát một cái, Phác Thành Cát ngầm hiểu, đi tìm Ngô Mạnh Kiệt cùng Ngô Quân, lặng lẽ theo dõi bảo hộ Ngụy Kỳ Miên.

Đi vào văn phòng giáo viên, cửa phòng không đóng, chỉ có Phác Ánh Tuyết, nàng quay lưng về phía Lâm Phôi, cầm trong tay một quyển sách âm nhạc, miệng ngâm nga lời ca.

Lâm Phôi đi đến sau lưng Phác Ánh Tuyết, nghe trong chốc lát, giọng ca của Phác Ánh Tuyết rất êm tai, nếu gia tăng một ít cơ duyên, muốn vào ngành giải trí làm ca sĩ thần tượng cũng không phải không được, đương nhiên, Lâm Phôi cũng nghe ra một chút khuyết điểm nhỏ nhặt, nhưng cũng rất hay rồi.

Bài nhạc kết thúc, Phác Ánh Tuyết thì thào lẩm bẩm: "Vẫn còn cảm thấy chỗ nào đó không ổn lắm."

Lâm Phôi bỗng nhiên nói: "Ngươi vừa hát bài 《 Quãng đời còn lại 》 sao?"

Phác Ánh Tuyết chợt nghe đằng sau có người, giật mình quay đầu lại, thấy người tới là Lâm Phôi, lúc này mới vỗ vỗ ngực, trợn mắt lườm Lâm Phôi một cái, gắt giọng: "Tiến vào sao lại không nói một tiếng."

Phác Ánh Tuyết xinh đẹp ngọt ngào như quả táo đỏ chín mọng, một cái liếc mắt cũng cho người ta cảm giác rất đáng yêu.

Lâm Phôi vừa cười vừa nói: "Thật ngại quá, dọa lão sư rồi, ta vừa rồi nghe đến mức mê mẩn, bất tri bất giác đi tới, quên cả gõ cửa."

"Được rồi, không trách ngươi." Nghe Lâm Phôi khen ngợi một cách khoa trương, Phác Ánh Tuyết vui vẻ không so đo với hắn nữa, bất quá nàng vẫn có chút phiền muộn, "Nhưng ta vẫn cảm thấy có chỗ chưa ổn."

Lâm Phôi cười nói: "Kỳ thật a, bài hát này nguyên gốc do nam ca sĩ hát, nhưng mà giọng nữ cũng có thể hát được, ngươi vừa rồi đã làm rất tốt, không kém gì ca sĩ chuyên nghiệp, nhưng mà lại có một vấn đề, đó là quá chú ý tiết tấu, không để ý đến phương diện cảm xúc, có khả năng là bởi vì trải nghiệm của ngươi quá ít, ngươi trước kia yêu đương bao giờ chưa?"

Phác Ánh Tuyết đỏ mặt, có chút ngượng ngùng: "Chưa."

Khó trách nàng ngượng ngùng, hiện tại có thật nhiều học sinh trung học, học sinh cấp 3 đã yêu đương rồi, một người làm giáo viên hơn nữa bộ dáng còn rất đẹp, vậy mà chưa yêu đương, thật sự là vô cùng hiếm thấy.

Lâm Phôi cười nói: "Không yêu đương cũng không sao, ngươi có thể xem mấy bộ phim thần tượng trên mạng hoặc ti vi, tìm kiếm linh cảm từ chúng, sau đó trực tiếp đưa vào bài nhạc của mình... ."

"Ừm." Phác Ánh Tuyết hỏi, "Làm thế nào để đưa vào?"

"Ngươi dù không yêu đương, nhưng mà chắc chắn đã từng ưa thích nam nhân nào đó a? Ngươi cứ nhớ lại loại cảm giác này, thổi bùng nó lên, sau đó nhập tâm, tưởng tượng ngươi đang hát tặng cho hắn là được."

Phác Ánh Tuyết cúi đầu không nói lời nào.

Lâm Phôi sửng sốt, hỏi: "Phác lão sư, làm sao vậy?"

"Ta... Ta không có a." Phác Ánh Tuyết liếc mắt nhìn Lâm Phôi, sau đó không nói nữa.

Lâm Phôi ngơ ngẩn: "Ngươi chưa từng thích ai?"

"Có... Nhưng ta không biết như vậy có tính là ưa thích không." Phác Ánh Tuyết hít một hơi thật sâu, thì thào lẩm bẩm, "Theo lý thì rất không có khả năng, hoàn toàn không có khả năng."

Lâm Phôi hỏi: "Chẳng lẽ khi còn là học sinh ngươi từng ưa thích giáo viên?"

Bạn đang đọc Siêu Cấp Thiếu Niên Tại Đô Thị(Bản Dịch) của Lương Bất Phàm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Quanmacta99
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 19

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.